29 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

warning: 🔞🔞🔞🔞🔞

Đợi Yoongi đi khuất, Jungkook cố gắng gỡ người trong lòng ra nhưng càng bị ôm siết hơn nữa. Lắc đầu bó tay, cậu bế hẳn Jimin lên với chân người kia quấn chặt eo cậu, tay đỡ dưới mông còn tranh thủ bóp bóp, căng đầy...

Quá trình xuống tầng hầm cũng không khó khăn mấy khi họ có hẳn thang máy trong nhà cho ngôi biệt thự 3 lầu 1 tầng hầm, thêm nữa là người trong lòng lại nhẹ quá mức khiến Jungkook bất ngờ và hơi xót. Ngoại hình nhỏ nhắn, tuy trông không quá gầy mà vẫn có chút ít cơ bắp, nhưng lại nhẹ tựa bông mây. Nhìn Jimin vẫn ngoan ngoãn mà vùi vào cổ mình ngủ say sưa, cậu cười nhẹ, khẽ hôn vào tai khiến người trong lòng khẽ cựa quậy vì nhột.

Nhẹ nhàng mở cửa xe đặt anh vào ghế phụ lái, đắp chiếc khăn được trữ sẵn trong xe ngay ngắn cho anh rồi nhanh chóng ngồi vào ghế lái khởi động xe. Đây là con xe phải nói là được Jungkook cưng nhất trong dàn xe mà cậu tậu từ lúc có sở thích siêu tầm xe, Mercedes-Benz S550e. Tuy ngoại hình không quá ngầu như những chiếc siêu xe, giá thành cũng không quá đắt tiền nhưng động chạy cực êm, khả năng chống tiếng ồn từ bên ngoài phải nói là quá ổn cùng nội thất bên trong êm ái, thoải mái vô cùng đảm bảo cho giấc ngủ của Jimin sẽ không bị gián đoạn. Jungkook cảm thấy may mắn rằng hôm nay mình đã chạy xe cưng của mình đến, và chở cục cưng của mình về.

Dù rất muốn chở người về nhà thật nhanh vì đêm xuống khiến ngoài trời dần lạnh hơn, nhưng lại không muốn phải nói lời tạm biệt vội nên chiếc xe vẫn từ tốn hướng về nhà Jimin với tốc độ 35km/h. Những bữa ăn khác, việc Jungkook muốn làm là nhanh chóng kết thúc rồi về nhà riêng, tắm rửa nhảy lên giường đánh 1 giấc hoặc lên nghe radio của Jimin.

Thôi chết radio của Jimin!!

Jungkook vội nhìn đồng hồ, đã 11 giờ 20 rồi và chủ nhân của đài Mochi Radio thì đang ngủ say như một chú mèo trên xe của cậu. Cậu bối rối không biết phải làm gì, nên đánh thức anh nhắc nhở không? Nhưng vai diễn của Jungkook là không biết anh là Baby Mochi có chương trình radio lúc 1 giờ đến 3 giờ sáng, vậy nên giờ kêu anh dậy nhắc thì mọi chuyện sẽ bại lộ hết. Vò đầu bứt tóc, tăng nhanh tốc độ một chút với hi vọng khi về đến nhà Jimin sẽ nhớ ra mình có công việc mà tỉnh dậy. Ai lại mong người say nhớ ra chuyện gì như thế chứ...

Chiếc xe đen bóng chầm chậm tiến vào bãi đỗ xe của một tòa chung cư, tòa nhà cao nhất tọa lạc phía cuối khu dân cư và ngay mặt sông. Tòa chung cư của Jimin là tòa H, theo như Jungkook tìm hiểu được thì khu dân cư này được xây chủ yếu dành cho người giàu và khá giả với đủ mọi tiện ích, siêu thị, phòng khám cho cả người lẫn thú, phòng gym, nhà hàng, trung tâm mua sắm, rạp phim,... không thiếu một thứ gì, và tòa của Jimin là tòa có giá tiền thuê cũng như mua là đắt nhất. Một khu chung cư như vậy nhưng bảo vệ vẫn để một chiếc xe xa lạ tiến vào mà không hề tra hỏi, Jungkook cảm thấy khó chịu vô cùng.

Bế người kia vào thang máy rồi lại chật vật tìm kiếm chìa khóa phòng khi Jimin cứ cọ ngoạy ôm càng chặt hơn như sợ cậu sẽ bỏ đi vậy. Khó khăn lắm mới mở được cửa nhà, Jungkook thoáng ngạc nhiên về độ rộng rãi của căn nhà, đây chắc chắn là penthouse, không có phòng chung cư nào mà to như vầy hết cha mẹ ơi!!

Căn phòng được trang trí vô cùng sang trọng và đẹp mắt, nhìn sơ thôi cũng biết chủ nhà đã đầu tư rất nhiều chỉ vào việc trang trí nó. Nội thất trong nhà đều sử dụng đồ của những thương hiệu xa xỉ mà giá của nó chỉ có giới thượng lưu mới đủ khả năng chi trả. Chẳng hạn như bộ ghế sofa bằng da kèm bàn của Bottega Veneta với tông nâu trầm nhẹ nhàng nhưng không kém phần sang trọng, những chiếc đèn nhỏ của Fendi casa được dùng để trang trí ở quầy bar, gối tựa và chiếc thảm to đặt dưới sàn trong bộ sưu tập mới nhất của Hermès Maison, bình hoa Armani Casa, không thể không kể đến bộ bàn ăn cổ điển đến từ nhà Versace Home,... cùng vô số thứ xa xỉ khác mà Jungkook không hề biết.

Khẽ rùng mình, gia đình của Jimin giàu đến mức nào hay thu nhập của anh chắc phải cao ngất ngưỡng mới có thể đầu tư như thế này cùng 1 căn penthouse nằm tại lầu 57 view sông Hàn. Đặt Jimin xuống ghế sofa, Jungkook vào bếp pha 1 ly nước chanh muối giúp người kia giải rượu. Cậu chợt cười khẽ, lại cảm thấy mình dường như càng yêu anh thêm 1 mức nữa. Nhìn bề ngoài của anh cậu có chết cũng không đoán được anh sẽ ở trong 1 căn phòngdát vàng như thế này. Tất nhiên anh cũng có đeo đồ hiệu, đôi khi là áo Gucci phối với quần jean đơn giản của Saint Laurent, nhưng đôi khi chỉ đơn giản chiếc sweater 10.000won ở phố Hongdae. Anh cũng chưa bao giờ tỏ ra là mình giàu có với bất kì ai, không hề chê bai những món ăn lề đường như vài kẻ giàu có mà Jungkook quen biết.

Ôi ông trời thật sự ưu ái cho Jungkook, vì Jimin chính xác là gu của cậu!!!

Đứng ngơ ngác cười ngố trong bếp, Jungkook khẽ giật mình khi người kia khẽ cựa mình rồi khóc lóc. Cậu vội cầm cốc nước chanh mình vừa pha đặt lên bàn, khẽ ôm lấy anh dỗ dành. Người đang ngủ trông như oan ức lắm, ôm chặt lấy cậu mà mếu máo:

"Huhuhu Chây Kay xấu tính quá đi mấttt..."

Jungkook nhũn cả tim khi anh gọi tên cậu với âm giọng nũng nịu, đầu lại đầy dấu chấm hỏi không hiểu vì lí do gì mình lại bị mắng là xấu tính, "Hửm? Sao Chây Kay lại xấu tính vậy Diminie?"

"Xấu tính nắm uhuhu... Chây Kay bắt nạt Diminie nè!!! Dám hôn Diminie chước mặt Taehyungie nuôn hức..."

"Chây Kay hôn vì Chây Kay yêu Diminie mà, Taehyungie mới là người xấu chứ, Taehyungie từ đâu bay vào nhiều chuyện đó."

Taehyung đang ôm bồ ngủ say thì ắt xì một cái ầm trời, khiến Yoongi tỉnh cả giấc. Anh đánh chan chát vào cánh tay cậu vì dám phá hư giấc mộng đang đẹp của anh.

"Nhưn Chây Kay có người yêu òi... hức..."

"Diminie ghen hửm?"

"Ừmm~ Diminie thích Chây Kay nắm nuôn hức... nhưn mà... nhưn mà Diminie hong làm người thứ ba âu... Huhu Chây Kay xấu tính quá đi... dám hun người khác trong khi có người yêu gòi huhuhu..."

Jimin lại khóc nức nở, mách với Jungkook bao nhiêu là chuyện xấu của Chây Kay khiến cậu chỉ biết cười bất lực, tay đều đặn vuốt lưng vỗ về. Đợi người trong lòng bình tĩnh lại, cậu dùng khăn mặt của anh nhẹ nhàng lau đi những vệt nước mắt đã tèm lem trên gương mặt bầu bĩnh. Người kia cũng phối hợp mà không khóc nữa, chỉ lẩm bẩm "Đánh Chây Kay đi, Chây Kay hư nắm..."

Cậu em út của DB thật sự muốn xỉu ngang, không thể tin được trong 3 năm qua luôn có một người đáng yêu như thế này thầm lặng thích mình, khoe với thế giới rằng crush của mình tuyệt thế nào nhưng vẫn giữ bí mật về danh tính của cậu, thậm chí ghen vì tự mình hiểu lầm ngớ ngẩn. Ngày mai Jungkook sẽ đi nhà thờ, cảm ơn chúa vì đã trao cho cậu một thiên thần tuyệt nhất mà người đã tạo ra.

Hài lòng cảm nhận Jimin ngồi trên đùi mình, cặp mông căng đầy tròn vành vạnh đang nằm chính xác ngay trên cậu nhỏ của cậu và Jungkook sẽ không nói rằng cậu đã cương hết cả lên đâu. Bình tĩnh Jungkook, bình tĩnh. Mày mà đè anh ấy ra ngay lúc này thì mày là thằng khốn Jungkook! Jungkook đã tự nhắc nhở bản thân như vậy đó.

"Diminie, uống miếng chanh muối đi, không thì ngày mai anh sẽ nhức đầu lắm đấy."

Người lớn hơn ngoan ngoãn nghe lời, khẽ há miệng đợi được đút cho nước chanh rồi nhăn nhúm cả mặt vì quá chua. Jungkook cười lớn, không phải cậu cố tình pha chua đâu, mà vì nghe nói càng chua thì mới càng nhanh giải rượu nên Jungkook đã pha mỗi nước cốt chanh cùng muối, và nó thật sự có hiệu quả ngay sau đó khi hai người làm tình, nhưng từ từ để kể sau.

Jungkook kiên nhẫn ngồi đấy 15 phút cho người kia ôm, xác nhận anh đã say giấc và sẽ không tỉnh dậy khóc lóc nữa, cậu chầm chậm thả anh xuống, vẫn giữ nguyên tư thế ôm anh nhìn đồng hồ, 00:30. Vấn đề không phải là trời khuya thì cậu không về được, mà là cái chương trình radio của Jimin kìa, anh không hề thông báo gì với fan về việc sẽ hủy chương trình hôm nay cả. Và Jungkook đã thoáng thấy tin nhắn, có lẽ của quản lý của anh, hỏi rằng tại sao chưa online trên kênh radio chung. Nhìn về phía cục cưng, cậu không hề nỡ đánh thức anh dậy chỉ để lấy lí do là xem tin nhắn, anh đang ngủ say như chú mèo con và cậu sẽ trở thành tên ác quỷ vì phá hỏng giấc ngủ của chú mèo ấy.

Ngẫm nghĩ hồi lâu, Jungkook quyết định sẽ làm lơ, ra về và không biết gì về việc đó. Vén tóc mái mượt mà sang 1 bên, cậu khẽ hôn lên vầng trán của anh rồi chầm chậm rút tay, đứng lên ra về. Nhưng Jimin không hề muốn vậy, anh lập tức chồm lên với lấy cánh tay rắn chắc rồi ôm chặt, mắt khẽ mở hướng về cậu mà thút thít.

"Em đi đâu vậy... hức... đừng bỏ anh mà..."

"Khuya rồi Minie, em phải về nữa." Cậu vỗ về.

"Hongg Chây Kay hong được về~ Ở lại với Diminie đi mà, nhà rộng nám!! Một mìn Diminie ở hong hết âu..."

Cậu đỡ trán, dù Taehyung từng kể bạn thân của anh khi say lên thì sẽ trở thành 1 đứa trẻ, nhõng nhẽo số một. Nhưng sự nhõng nhẽo này lại không thích hợp lắm khi chiếc áo sơ mi trắng của anh đã bị cởi mất chiếc cúc đầu từ lúc nào khiến chiếc áo lệch sang 1 bên, lộ ra xương quai xanh xinh đẹp nhất mà Jungkook từng thấy, hai má ửng hồng, mắt lim dim lấp lánh nước khiến cậu nhỏ của cậu chỉ vừa mới nằm xuống lại chen chúc đến đau đớn dưới hai lớp quần. Cố gắng điều chỉnh hô hấp của mình, cậu vẫn kiên nhẫn dỗ dành người lớn hơn:

"Diminie ngủ một giấc, sáng mai Chây Kay lại sang chơi với Diminie nha."

"Hong màaaa~~"

Chưa kịp trả lời, hành động tiếp theo của Jimin khiến cậu ngỡ ngàng trố cả hai mắt. Anh đứng hẳn lên, hai tay ôm lấy cổ rồi hôn lên môi cậu. Cảm giác đầu tiên là ngỡ ngàng, rồi sốc, rồi nhanh chóng chuyển sang vui sướng. Vốn biết môi anh dày, thậm chí còn đẹp hơn con gái khi không có chút vân môi nào, cảm giác được chạm vào phải nói là sướng hơn tiên. Đôi môi mềm mại hơn cả những người tình trước của cậu, dù rất muốn tiến đến bước tiếp theo nhưng cậu chỉ đợi, xem anh có dám tiến đến nữa không. Thế nhưng Jimin chỉ đơn giản là hôn lên, môi kề môi rồi lùi ra:

"Chây Kay đừn về mà..."

"Ừ Chây Kay không về nữa, ở lại chơi với Diminie nhé."

Cậu bế anh lên, người lớn hơn vì bị bất ngờ mà càng bám chặt vào cậu sợ sẽ bị ngã, mỡ dâng đến miệng mèo rồi mà không đớp thì Jungkook cậu sẽ có lỗi với bản thân lắm, cậu lập tức chiếm lấy môi anh. Một tay nâng lấy mông, tay còn lại ghì lấy cổ để anh không thể dứt ra giữa chừng. Mút nhẹ lấy môi dưới khiến Jimin giật mình rên khẽ, cậu bắt lấy cơ hội luồn lưỡi vào trong, cuối cùng cũng sút lưới thành công!! Ấm quá...

Jungkook lập tức quấn lấy lưỡi anh cho một nụ hôn sâu. Jimin bị tập kích bất ngờ, đúng như dự đoán anh lùi đầu về sau nhưng lại bị ghì xuống khiến nụ hôn càng thêm phần kịch tính. Cả hai chơi đuổi bắt trong khoang miệng Jimin, anh chạy em bắt, bắt được thì em mút, thả ra rồi lại bắt. Đầu óc anh trống rỗng, chỉ biết ngoan ngoãn cuốn theo nụ hôn.

"Haa Chây K-"

Vừa định mở miệng nói vài lời thì lập tức bị dẫn lối vào cơn mê tiếp theo, hoang dã hơn. Không chỉ còn là môi và lưỡi, Jungkook dùng răng cắn nhẹ lên môi dưới khiến anh run nhẹ, mặt càng đỏ hơn khi cảm nhận phía dưới của mình đang rỉ nước. Chiếc lưỡi của Jungkook thật tuyệt, tuyệt hơn tất cả những người yêu cũ của anh. Nụ hôn càng ngày càng nhớp nháp khi Jimin không có cơ hội để phản đòn, anh chỉ có thể để mặc Jungkook càng quét mọi ngóc ngách trong khoang miệng của mình và rên hừ hừ.

Jungkook luyến tiếc dứt ra khi người lớn hơn đánh nhẹ vào lưng cậu báo hiệu anh không thể thở được, còn mút nhẹ lấy chiếc lưỡi nhỏ kia lần cuối rồi lui ra, kéo theo sợi chỉ bạc nhỏ giữa cả hai:

"Diminie, phòng anh ở đâu nào?"

"Ở-ở góc kia phía bên trái... Hm-"

Cậu chỉ cần nghe thế, lập tức xốc anh lên rồi tiếp tục vồ lấy đòi lại nụ hôn bị đứt gánh giữa chừng, tiến thẳng về phía phòng anh. Bước vào trong, cậu dùng chân đá cửa phòng không hề có chút khoan nhượng rồi để cả hai ngã xuống chiếc giường to của anh, vẫn không hề dứt khỏi đôi môi mềm mại ấy. Jungkook thề, lần sau đến đây cậu sẽ tham quan căn phòng của anh, nhưng bây giờ thì không phải để làm điều đó, cậu còn bận chơi với Diminie rồi.

Jimin đã thôi e dè như ban đầu, anh ôm chặt lấy cổ người nhỏ hơn mà mút môi cậu như cậu đã làm với anh, không còn chạy trốn nữa mà chuyển sang vờn nhau. Khỏi phải nói Jungkook đang sung sướng thế nào, đến mức này rồi mà không ăn nữa thì uổng phí cả một đời người. Cậu luồn cả hai tay vào chiếc áo sơ mi của anh, tìm đến hai hạt đậu nhỏ trên ngực, khẩy nhẹ rồi xoa chúng khiến Jimin rùng mình, dứt ra khỏi nụ hôn rên rỉ.

"Aa Ch-Chây Kay... Ưm đừn-đừng hức..."

Jungkook vùi đầu vào cổ anh hôn lên, mút lên làn da trắng ngần để lại một vết đỏ nổi bật, cậu tự hào ngắm nhìn rồi điểm xuyến thêm vài bông hoa nhỏ nữa lên xương quai xanh và cả xương hàm.

"Dừng đi mà... Hm~ ngứa... haa..."

Đôi tay cậu vẫn chăm chỉ chăm sóc cho hạt đậu nhỏ nay đã cứng lên, lại liếm lên vành tai nhỏ xinh kia thì thầm, "Ngứa thì em gãi cho Diminie nhé."

Bực bội vì chiếc áo nay đã trở nên không cần thiết, Jungkook xé toạc chiếc sơ mi mỏng manh đi, cột tay anh vào thành giường để không thể cản trở công việc của cậu nữa. Tiện thể lột luôn chiếc jean tuy Jimin mặc lên trông rất quyến rũ, nhưng nó lại đang ôm lấy cặp đùi thon dài của anh khiến Jungkook ghen tị, cũng bị quăng xuống đất một cách tàn nhẫn.

Ngắm nhìn thân người anh dưới thân mình, Jungkook thề rằng đây là muse mà cậu tìm kiếm suốt bao lâu nay, là chàng thơ mà Jungkook đã dành suốt 23 năm cuộc đời đợi chờ. Anh thật sự là một thiên thần, trắng sáng không tì vết, trừ những bông hoa mà cậu đã phủ chi chít trên phần cổ.

"Hmm đừn trói... hức.."

"Diminie ngoan, hôm nay để em chăm sóc anh tận tình."

"Aaa~..."

Dứt lời, cậu vùi xuống ngậm lấy hạt đậu nhỏ đã cương cứng nhờ sự chăm sóc ban nãy từ đôi bàn tay của mình, Jimin lập tức ưỡn người lên vì cảm giác là lạ lại khiến đầu ngực càng thuận thế tiến sau vào khoang miệng người nhỏ hơn. Chiếc lưỡi đã khuấy đảo khoang miệng anh đến mê hồn nay lại trêu chọc đầu ngực, hết liếm lại mút như thể nó thật sự sẽ trào sữa ra. Đầu ngực bên trái bị dày vò đến sưng đỏ, Jungkook tạm tha rồi đổi bên, chăm sóc nốt cho bên còn lại.

"A... đừn mà hức... cảm giác... kì-kì lắm... um..."

"Anh nghĩ thử xem nếu em cứ hút thế này thì sữa có trào ra không?"

"Hm... hong có sữa... hong có sữa đâu mà aa~ đ-đừn mút nữa... hm.."

Jungkook mút mạnh lần cuối khiến Jimin giật bắn mình, cậu hôn lên môi anh như an ủi rồi lưu manh nói, "Ở trên không có sữa vậy ở dưới chắc chắn có, đúng không Diminie?"

"A"

Tay Jungkook mò xuống bên dưới, cách lớp quần lót mà xoa cậu bé nay đã cương cứng của Jimin khiến anh rên rỉ không ngừng, chiếc quần lót cũng đã ướt đẫm do dịch rỉ ra từ ban nãy.

"Diminie có muốn em chăm sóc cho cậu nhóc dưới này không?"

"Hm... hong cần... đừn xoa nữa hức..."

"Ôi bé con sao lại khóc rồi?"

Jimin bật khóc, cảm giác như bị bắt nạt khiến anh không kiềm được nước mắt mà nức nở. Đáng lẽ ra Jungkook đã phải thấy xót người mà dỗ dành, loay hoay xin lỗi rồi lau nước mắt nhưng lúc này cậu lại thấy thú vị, muốn người kia không chỉ nức nở tiếng muỗi kêu mà phải khóc nấc lên vì dương vật của cậu.

Lột chiếc quần lót đã ướt đẫm ra quăng đi chung số phận với quần jean, Jungkook ngậm lấy dương vật của anh khiến Jimin hét toáng, cố gắng trườn người lên phía trên trốn thoát chiếc lưỡi đang liếm dọc thân cậu nhỏ của mình nhưng không nhích được dù là 1cm khi cánh tay cơ bắp của cậu ghìm chặt lấy eo anh.

"Đừn mà huhu... aaa... t-thả ra đi hức..."

"Hôm nay em không ăn sạch anh, em không phải họ Jeon nữa!"

Liếm mút thêm vài lần, chưa kịp phản ứng với tiếng hét của người lớn hơn thì đã hứng trọn hết tinh dịch của anh nuốt vào, một phần dính lên tóc và cả mặt. Jimin sau khi xuất ra thì nằm thở dốc, mắt hối lỗi nhìn xuống người đang ở phía dưới chân mình.

"Diminie xin lỗi..."

"Hư quá, phải phạt thôi."

"Hm...?"

Jungkook lật người anh lại, hai tay hai chân chống xuống giường, mông vểnh lên để lộ ra lỗ nhỏ hồng hào chúm chím, co rút ngại ngùng nhưng đầy mời gọi. Cặp mông quý giá này lúc nào cũng đập vào mắt cậu đầu tiên mỗi khi cậu gặp anh, những chiếc quần của anh luôn biết cách tôn lên nét đẹp của bờ mông này, dù chiếc quần có dày đến mức nào cũng không thể che giấu được độ đàn hồi của nó trong mắt Jungkook được.

Chát!!

"AA!!! Đau... huhu...Đừn đánh mà Diminie đau lắm huhuhu... Á!"

"Em không cho phép thì không được bắn, biết chưa?"

Chát!!

"Aaa vâng... Diminie không... không bắn nữa hức..."

Tay nhào nặn hai má mông phúng phính, lâu lâu lại tát lên khiến Jimin chỉ biết rên rỉ cầu xin ngừng lại. Chỉ đến khi anh khóc nức lên vì mông đã tê rần và đau rát, Jungkook mới dừng tay. Chợt cảm thấy có lỗi khi cặp mông núng nính này đã đỏ tấy, cậu hôn lên, liếm nhẹ thay cho lời xin lỗi.

"Xin lỗi Diminie nha, em không đánh nữa."

"Huhu đau lắm..."

Muôn vàn tội lỗi ập đến, nhìn người dưới thân đã tèm lem nước mắt, Jungkook không nhịn được trườn người lên hôn anh. Không nhiều răng lưỡi, chỉ là những cái hôn nhẹ dỗ dành mà thôi. Tốn thêm chút thời gian dỗ Jimin nín khóc, Jungkook hôn lên mái tóc đen mượt của anh rồi quay trở về với công việc bên dưới.

"AA~um.. đừng... dừng-dừng lại aaa...hmm.. lưỡi-lưỡi... đừn...g đừng liếm như vậy hmm~"

Jimin sụp đổ, chân run rẩy không thể chống trụ được nữa nếu không có sự giúp đỡ từ tay của người kia. Anh không còn chút hơi sức nào để tránh né chiếc lưỡi điêu luyện kia cả, phó mặc cho mông của mình đang bị ăn một cách không nhân nhượng. Jungkook liếm lên lỗ nhỏ khiến nó lạ lẫm mà co rút liên tục, lại vô tình khiến cho dâm dịch bên trong chảy ra đôi chút. Cậu lấy làm tự hào cười đắc ý, đẩy lưỡi tiến vào bên trong.

"Um~ đừng vào... bên trong... d-dơ lắm hức... aa đừng... đừng liếm chỗ đó hm-"

"Anh không biết bên trong mình ngon thế nào đâu Diminie."

Dù chiếc lưỡi đang bận rộn chăm sóc cho lỗ nhỏ phía dưới, nhưng Jungkook không trở ngại gì đút hai ngón tay vào khoang miệng của anh, đùa giỡn lưỡi người dưới thân. Jimin đã gặp bạn tình nào có tâm như Jungkook chưa nhỉ? Cả hai lỗ trên dưới đều được bón ăn cùng một lúc, dù chưa phải bữa chính nhưng vẫn phải gọi là quá đầy đủ.

Tuy rên rỉ bảo cậu dừng lại, nhưng cái mông lại cố gắng ấn sâu vào lưỡi của Jungkook hơn, lỗ nhỏ cảm thấy trống trải lập tức co rút khi Jungkook rút lưỡi về lùi ra sau. Hai ngón tay của cậu đã thấm đẫm nước bọt của anh, vừa đủ để bôi trơn cho bước tiếp theo.

"AAA... aaa...a đừng đừng... dừn-dừng lại làm ơn... đừng đẩy vào nữa mà hức..."

Hai ngón tay cùng lúc đi vào khiến anh đau điếng, cơn đau đánh thẳng lên đại não, khiến cơn say lập tức tan biến. Trong lúc Jungkook vẫn giữ nguyên tay không động đậy, Jimin quay người lại nhìn người phía sau.

"J-Jungkook?"

"Anh tỉnh rồi à?"

"Em đang làm cái quái gì v- A!! Tại-tại sao chúng ta lại như thế này? Um đừng di chuyển... tay em... aa~"

Biết anh đã tỉnh táo từ cơn say, không còn Diminie nhõng nhẽo nữa mà là Park Jimin đã lơ cậu ở bữa ăn. Jungkook bỗng thấy mình cần phải đòi lại công bằng cho bản thân, tay di chuyển hình kéo cắt để nới lỏng, di chuyển càng ngày càng nhanh hơn.

"Kook... đừng... aaa...nh-nhanh quá... đừng đâ...m nữa aa"

"Sướng không Jimin hyung? Em cho thêm vào nhé."

Chưa đợi người kia trả lời, Jungkook cho thêm vào ngón thứ 3 khiến Jimin hét toáng:

"Đừng-đừng mà- AAA ha... đau... đau quá đi Kook aa..."

"Do anh câu dẫn em trước, em chỉ tính đưa anh về thôi, nhưng anh cứ nhất quyết muốn em ở lại chơi với anh đấy."

"Um... không... anh không... biết aaa... thả anh ra... làm... ơn hức"

"Được thôi."

Jimin thở phào khi người nhỏ hơn vừa rút tay ra, nhưng chợt một cảm giác trống trải chạy dọc cơ thể anh, lỗ nhỏ co rút kịch liệt như muốn hút gì đó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net