chap 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#Chap_18
vào luôn nào~~~ ^-^
-------------
Dáng người cô đơn đứng trước bình minh hòa quyện sự tĩnh lặng tạo nên khung cảnh huyền ảo đến lạ thường.Ánh mắt hắn như không kiên định nhìn về phía trước.
-"Lão đại,đã sẵng sàng"
Giọng nói kính cẩn từ ngoài cửa truyền vào phá tan không gian tĩnh lặng.
-"chuẩn bị xuất phát"
Hắn đi về phía tủ quần áo, khóac lên mình bộ đồ vét màu đen.Khi tới đại sảnh mọi người đã ngay ngắn vào đúng vị trí chỉ chờ lệnh từ hắn.Nhìn qua một lượt ,gật đầu hài lòng hắn dõng dạc nói:
-"Hôm nay có thể sẽ có nhiều người phải ngã xuống các chú đã chuẩn bị?"
-"Bọn tôi nguyện sát cánh bên lão đại cùng vào sinh ra tử"
Cảm nhận được sự kiên quyết của mọi người hắn không nói gì nữa mà tiến thẳng vào chiếc cadillac của mình.Trong xe bao gồm có hắn,Suga, J-Hope, Jimin và tài xế.Phía sau thuộc hạ cũng đã yên vị trên xe,đoàn xe nối đuôi nhau đi trên đường cao tốc.Đoàn xe như những con báo đen lao hết tốc độ.
"Đợi anh...anh sẽ đến với em nhanh thôi,hãy đợi anh..."hắn thầm nói với mình.
-----------
-"Lão đại,bọn chúng đang đến đây!"
Sin lo lắng không yên nói với Simon.Simon cười gian ác
-"Cũng đã đến lúc đưa cuộc chiến đến với kết thúc, hắc đạo rồi cũng sẽ vào tay ta"
Từ ngoài một tên thuộc hạ hớt hải chạy vào
-"Lão đại, người...người mình không biết vì sao lại chết rất nhiều,không những thế còn có một đám người đang làm phản ở ngoài kia"
Simon mặt đen lại,nghiến răng
-"Mày lại làm đến cả nước này...hừ...để tao xem mày còn giở được trò qủy gì nữa không"
Nói xong Simon đi thẳng ra phía đại sảnh đồng thời lúc đó Jungkook cũng dẫn đầu đoàn người xông vào.
-"Haha...Kook lão đại hôm nay đại giá quang lâm không biết đến tìm tôi là có việc gì?"
Jungkook không nói gì chờ tên thuộc hạ phía sau đưa đến một chiếc ghế rồi thong thả ngồi xuống.

-"Simon lão đại tôi không muốn ngồi đây nói lời nhảm nhí với anh...mau giao người"
-"Người?kook lão đại cậu tại sao lại đến bang Fire của tôi để tìm người? Người của mình mà cậu cũng không bảo vệ được?"
Simon nhìn hắn nói với giọng đầy chế giễu.Hắn vẫn bình thản như cũ, giơ tay lên.Suga hiểu ý liền gọi người tới nói gì đó rồi tên kia vâng dạ đi ra.Trong khi đám người Simon đang không hiểu chuyện gì thì giọng nói của hắn vang lên,lần này không còn sự thong thả mà thay vào đó là sự thiếu kiên nhẫn.
-"Jungkook tôi chưa từng chờ đợi bất cứ thứ gì.Nếu anh còn không giao người tôi sẽ biến nơi này thành bình địa"
Simon tức giận hét to
-"Con mẹ nó,mày nghĩ mày là cái thá gì mà uy hiếp tao.Hừ...chỉ là ranh con vắt mũi chưa sạch mà đòi đấu với tao mày còn chưa có cửa đó"
Dứt lời từ phía sau một đám người không rõ lai lịch xông vào bao vây lấy người của hắn.
-"Haha...Anh bạn cuối cùng anh cũng đến"
  Simon đi tới thân thiết ôm lấy người đàn ông cao to vừa bước vào.Hắn vẫn ngồi đó không một chút sợ hãi.
-"Xin giới thiệu với mày đây là Jay, chính là thủ lĩnh của tổ chức sát thủ Dope nổi tiếng toàn thế giới"
Người đàn ông này tầm 50 tuổi trông rất ôn nhu.Nhưng nào ai ngờ được ông lại là thủ lĩnh của bang Dope trứ danh nổi tiếng tàn độc.Hắn đứng dậy đi tới gần ông ta dang cánh tay
-"Nghe danh đã lâu hôm nay mới có dịp gặp"
Jay không nói gì chỉ mỉn cười đưa tay nắm lấy cánh tay của hắn.Sau màn chào hỏi Jay nhìn về phía Simon
-"Tôi đã làm như cậu nói.Kể từ vụ này coi như tôi đã trả xong ơn nghĩa cho cậu"
Simon cười hài lòng.Jay không nói gì nữa mà đứng sang một bên nhìn hai bá chủ hắc đạo đấu đá nhau.
Thật ra ông cũng chẳng phải ưa gì tên Simon này chỉ là lúc trước trong một lần bị ám sát vô tình ông được hắn ta cứu.Vì là người có ân ắt sẽ trả nên ông đã nói với hắn rằng khi nào cần giúp đỡ thì hãy tìm đến ông,sau đó sẽ cắt đứt quan hệ.Ông giỏi nhất chính là con mắt nhìn người, lần đầu tiên nhìn thấy Simon ông đã biết hắn ta không đơn giản cũng như bây giờ nhìn thấy kook ông lại liên tưởng tới một người bạn chí cốt của ông.Ông ta cũng kiên nghị như hắn nhưng lại không lạnh lùng bằng hắn.
-----------------
Trong lúc này, cậu đang một thân tàn tạ nằm dưới đất không sức lực.Eun nhìn cậu cười to
-"Haha...để tao xem Tae thấy mày như vậy thì có còn chọn mày nữa hay không"
Nghe được chấn động phía trên ả nhíu mày quát
-"Phía trên rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà ồn ào như vậy"
-"Dạ tiểu thư,phía trên hình như có xung đột là Simon lão đại và kook lão đại"
-"kook, sao anh ấy lại ở đây! Đi,dẫn ta lên trên đó"
Sau khi đi, ả ta căn dặn một đám người canh chừng cậu.Đang trong tình trạng bán sống bán chết cậu có cảm giác ai đó đang tát vào mặt mình.Hé mở đôi mi cậu nhìn người trước mắt.Min với khuôn mặt đau xót nhìn cậu.
-"Sao lại thành như vậy!Tớ nhất định sẽ trả thù cho cậu"
Không đợi cậu trả lời Min ôm chầm lấy cậu.Cậu mở miệng an ủi.
-"Tớ không sao.Sao cậu lại ở nơi này...nguy hiểm lắm!!!"
-"Như vậy mà cậu bảo không sao,cậu có còn là con người hay không tớ còn chưa chắc chắn vậy mà cậu bảo mình không sao!!!"
Thấy Min mất kiểm sóat J-Hope bên cạnh lên tiếng
-"Được rồi,bây giờ việc quan trọng nhất là phải đưa cậu ấy rời khỏi đây cái đã.Tuy tôi đã hạ hết đám người canh gác nhưng có thể bọn chúng vẫn phái người xuống theo dõi"
Min gật đầu,đỡ cậu lên vai rời đi.Khi đi qua căn phòng không có tay nắm cậu bảo Min dừng lại.Min nghi hoặc hỏi
-"Có chuyện gì vậy?"
-"Cậu hãy nhìn cánh cửa này xem có gì bất thường!?"
Min nhìn về phía cánh cửa mắt loé lên tia sáng nhìn cậu nói
-"Có chương trình bảo mật"
Cậu gật đầu quay sang hỏi Min
-"Cậu giải được chứ?"
-"Chuyện nhỏ"
Min tự tin đáp.Nhờ J-Hope đỡ cậu,không để mất thời gian từ trong túi áo Min lấy điện thoại ra.Kết nối với hệ thống phía sau cánh cửa.Trong vòng một phút ngón tay của Min không ngừng lướt trên điện thoại, cánh cửa bỗng nhiên kêu lên một tiếng cùng lúc đó màn hình điện thoạn của Min cũng hiện lên dòng chữ màu đỏ"mã hóa bảo mật thành công".Min cười nhìn cậu gật đầu.Mở cửa bước vào, trông đây giống như là thư phòng.Cậu bảo Min đỡ cậu về phía cái bàn trong góc phòng.Mở ngăn kéo tủ ra bên trong là cả một sấp tài liệu.Nhìn thấy vậy J-Hope cầm lên lật qua lật lại nhiều lần miệng thì không ngừng nở nụ cười.Thấy J-Hope như vậy cậu liền hỏi
-"Đó là thứ gì?"
-"Đây chính là tài liệu liên quan đến các vấn đề làm ăn lớn nhỏ của bang Fire,bao gồm cả buôn lậu vũ khí,hàng cấm.Tôi không tin có cái này rồi mà chúng ta không thể thắng được Simon"
J-Hope càng nói càng vui.Thấy có gì đó bất ổn Min hốt hoảng lên tiếng
-"J-Hope, anh mau xem tae sao càng ngày càng nhợt nhạt như vậy?"
Nghe vậy J-Hope liền đi tới,nhìn sơ qua không có gì bất ổn cả.Min nhíu mày cảm thấy cơ thể của cậu ngày càng yếu đi.
-"Đi mau lên,chúng ta phải đưa cậu ấy tới bệnh viện nếu không sẽ nguy hiểm mất"
Thấy Min định đưa cậu đi taehyung vội vàng ngăn lại
-"Không được, mau đưa tớ đến đại sảnh, tên lưu manh kia đang ở đó tớ không thể bỏ hắn lại được"
-"Giờ cậu lên đó chỉ tổ làm vướng chân hắn thôi,cậu vẫn nên đi bệnh viện hơn"
-"Tớ ổn mà,đưa tớ lên đó đi,làm ơn..."
Min thở dài bất lực đành làm theo ý cậu.Ba người đi về phía đại sảnh từ xa đã nghe được giọng nói ngọt muốn rụng cả răng của Eun.
-"kook à,sao anh lại không tới gặp em, làm người ta nhớ muốn chết"
Vừa nói xong thân thể ả đong đưa đi tới,gần chạm vào người hắn thì bị Suga chặn lại.
-"Cậu làm gì thế hả!"
-"Thứ lỗi tiểu thư Choi,lão đại không muốn cô đụng vào"
Xấu hổ dâng đến ả tức giận quay người về đứng bên Simon.Thấy vậy Suga cũng trở về vị trí phía sau hắn đứng ngay ngắn.
-"Simon, tao đã tôn trọng mày lắm rồi nhưng mày ép buộc tao phải làm như vậy"
Nói rồi hắn rút trong túi áo ra một khẩu súng chĩa thằng vào mi tâm của Simon.Simon nhếch mép cười
-"Đến giờ còn hung hăng"
Nói xong thuộc hạ của cả hai đồng thời chĩa súng về phía đối thủ không ngừng nã đạn.Khung cảnh hỗn loạn đến cực điểm còn hai người lão đại thì đứng đó.Eun thì do qúa sợ hãi mà trốn vào một nơi an toàn.Giọng nói yếu ớt của cậu vang lên làm mọi người dừng tay lại
-"Ba nuôi..."
  Cậy nhìn về phía Jay nói với giọng kinh ngạc.Nghe được giọng của cậu Jay quay đầu lại thì thấy thân thê thảm máu me của cậu.Tức giận kèm theo đau xót ông đi tới bên cậu
-"Ai dám làm vậy vời đứa con yêu qúy của ta,ta sẽ bắt hắn trả giá!!!"
  thấy cậu, đau xót toàn thân lan tỏa không để ý đến những người xung quanh ,hắn đi đến ôm cậu vào lòng.Hắn ôm càng ngày càng chặt làm cậu khó thở
-"Anh...buông ra...tôi không thể thở"
Nghe vậy hắn liền nới rộng vòng tay.Cúi đầu nhìn thân thể yếu ớt trong lòng lửa giận lại rực lên.
-"Bọn chúng thật sự đã làm vậy với em..."
Giọng nói hiểm độc rít qua kẽ răng, JungKook đau lòng nhìn cậu.
-"Tôi vẫn còn sống, anh làm bộ mặt như vậy làm gì chứ!"
Cậu mỉn cười ngọt ngào nhìn người từ trước đến giờ đều lạnh lùng với mọi người nay nhìn thấy cậu như vậy mà tức giận.Dòng nước nóng chảy trong người, cảm giác thật ấm áp,cậu chưa bao giờ cảm thấy như vậy.Không hiểu vì sao khi nhìn thấy hắn cậu lại nhẹ nhõm, giống như biết chắc rằng hắn sẽ bảo vệ cậu...lần này không thể phủ nhận nữa...cậu thật sự đã yêu hắn rồi...
-------------
Chap này đc chưa hết ngược rồi nên các má đừng đốt nhà tui nha (╥﹏╥)... <3
#Sún


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#kookv #sagit