Chap 64

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jimin có phải gấp quá rồi không? Nhưng biết làm sao đây, anh lỡ thương cô gái này nhiều lắm rồi. Nhìn mấy bác sĩ nam cứ tán tỉnh cô khiến anh muốn nhanh chóng rước T/b về nhà.

- Hỏi cưới thì có sớm quá không anh?

- Cưới vợ phải cưới liền tay, nhìn các bác sĩ nam cứ để mắt đến em làm anh rất khó chịu!

- Jimin nhà ta ghen rồi sao?_ T/b xoay người lại đối diện anh, nhìn mặt anh kìa... sao lại đáng yêu thế này. Lần đầu tiên cô được nhìn thấy Jimin làm nũng, ôi cưng chết đi thôi.

- T/b à, anh thật sự rất hạnh phúc! Cảm ơn ông trời đã đem em đến bên cạnh anh!_ Hôn lên chóp mũi T/b, tựa vào trán nhau.

- Jimin à... anh làm em cảm động rồi này!_ T/b mỉm cười, ôm chầm lấy Jimin. Cô cứ nghĩ đây là mơ, còn điều gì hạnh phúc hơn khi người mình yêu cũng yêu mình.

Muốn chinh phục một ai đó, điều đầu tiên bạn có phải là một trái tim chân thành và một tình yêu đủ lớn... và yên tâm ông trời sẽ không phụ tấm chân tình đó của bạn.

- Vậy quyết định rồi nha, em phải dẫn anh về ra mắt bố mẹ vợ tương lai đó!

- Nae!_ Chui rúc vào lòng ngực nam nhân mình yêu, T/b ngoan ngoãn gật đầu cất lên giọng nói đầy ngọt ngào.

Những vì sao trên bầu trời đêm nay đẹp làm sao, càng đẹp hơn khi tình yêu bao phủ chốn này.

————
Hôm sau...

1pm...

Lẽ ra sáng nay Taehyung và Y/n sẽ về nhà, nhưng Y/n cố tình viện cố viện cớ kéo dài thời gian không muốn về.

Y bảo Taehoo và Taehee nên ở lại kiểm tra để chắc chắn nên Hắn cũng không mảy may nghi ngờ điều gì.

Nhìn đồng hồ trên tường, Y/n lại viện cớ để Taehyung ra ngoài:

- Tae à... em đói quá! Anh mua cái gì cho em ăn được không?

- Một chút nữa là mình về rồi, đợi về đến nhà anh nấu cho em được không?

- Nhưng mà em đói rồi... Taehyung!_, Y/n lại dùng chiêu nũng nịu, lay lay cánh tay Hắn mà đung đưa.

- Được rồi, mua cho em! Chờ anh một chút, em ở lại với con đi!_ Taehyung cứ bị chiêu này hạ gục, Y/n của Hắn dạo này cứ dễ thương, đáng yêu làm tim Hắn lúc nào cũng đập với vận tốc nhanh bất thường.

Sau khi Taehyung rời đi, Y/n gọi điện thoại cho ai đó. Cuộc nói chuyện rất vui vẻ nên Y/n cứ cười suốt.

Một lát sau, cánh cửa mở ra. Hắn về tới, vô tình thấy Y đang gấp gáp kết thúc cuộc gọi.

- Em đang nói chuyện với ai sao?_ Nhìn thấy hành động đáng nghi của Y khiến Hắn tò mò.

- À... là lộn số thôi!_ Y chỉ biết gãi đầu viện cớ, nhưng làm sao qua mắt Taehyung đây?

- Có chắc không?_ Hắn dí sát mặt lại gần Y, khoảng cách quá gần làm Y đỏ mặt.

- Thật... thật mà!_ Y/n xấu hổ, giựt lấy túi đồ ăn mà né tránh.

Nhìn bé con bị trêu đến đỏ mặt, Kim Taehyung lại không còn tò mò nữa mà chỉ biết cười đến tít cả mắt vì ai kia ngượng đỏ mặt đến bóc khói.

- Taehyung à... anh có nhớ hôm nay là ngày gì không?

Y/n hỏi câu này khiến Hắn không hiểu, cố gắng ngẫm nghĩ để nhớ nhưng không được Hắn lắc đầu ngây thơ.

- Là ngày quan trọng gì sao?_ Ngơ người hỏi lại Y.

- Là một ngày " bình thường " thôi!_ Y biết ngay Hắn sẽ quên mà, chỉ biết lắc đầu nói nhỏ:

- Đúng là cái đồ chưa già đã mau quên!

- Hả, em nói gì?_ Kim Taehyung mở to mắt, lại ngây thơ mà hỏi, vì Y nói nhỏ quá Hắn không biết là mình vừa bị mắng yêu.

- À... em nói món này ngon quá!

————
4pm...

Kim gia

Cuối cùng cũng về đến nhà, đúng là được về nhà tâm trạng Y/n liền thoải mái hẳn ra.

Y/n đi trước, Taehyung đẩy theo chiếc nôi theo sau.

Vừa đến trước cửa nhà, Y bất ngờ quay sang và nở nụ cười ấm áp chất chứa yêu thương nhìn Hắn.

Kim Taehyung đơ người trước vẻ đẹp ấy, làn gió nhẹ thổi qua tóc Y thật khiến lòng người ta nhộn nhịp. Nhưng Hắn vẫn chưa hiểu hành động này của Y cho đến khi Y khẽ mở tay nắm cửa, chiếc cửa từ từ mở ra cùng câu chúc trìu mến của Y làm Hắn bất ngờ:

- Taehyung à... chúc mừng sinh nhật!

Chiếc cửa được mở toang ra, mọi người đều đứng sẵn mà chờ ở bên trong.

Kim Taehyung vẫn ngây ngốc chưa kịp xử lí thông tin, chợt Hắn nhận ra hôm nầy 30/12. Thảo nào mà Y mới hỏi Hắn hôm nay là ngày gì, thật có ai như Taehyung không... đến cả sinh nhật mình cũng quên.

Đưa ánh mắt cảm động và bất ngờ nhìn Y/n, sau đó là nhìn sang mọi người.

Ai cũng có mặt để ăn mừng ngày vui hôm nay, vì hôm nay là sinh nhật Kim Taehyung và là ngày Y/n xuất viện.

Jimin và T/b nè, Jungkook và Yoongi, và mẹ Kim và đương nhiên có cả ba mẹ vợ nữa chứ. Mọi người đồng thanh chúc mừng Hắn.

Đơ người mất vài giây, đây chắc chắn sẽ là sinh nhật đáng nhớ nhất trong đời Kim Taehyung.

Y/n cầm chiếc bánh kem đứng trước mặt Hắn, nến đã được thấp rồi chỉ cần chờ chủ nhân thổi là xong.

Kim Taehyung thổi nến, sau đó là tràng vỗ tay vui mừng.

Thì ra, Y/n cứ viện cớ ở lại bệnh viện là để mọi người tranh thủ thời gian tổ chức tiệc. Lúc nãy có gọi điện cho mẹ Kim, bà bảo mọi thứ sắp chuẩn bị xong nên Y có nhiệm vụ quan trọng là giữ chân Hắn lại để có cơ hội tạo bất ngờ.

- Taehyung à, nhắm mắt lại đi! Em có chuẩn bị quà cho anh!

Hắn cứ cười suốt thôi, vừa cười vừa nhắm mắt chờ đợi món quà.

- Được rồi, anh mở mắt đi!

Kim Taehyung khẽ mở mắt, trước mắt  là người con gái mà Hắn yêu hơn cả sinh mạng cùng hai bảo bối nhỏ nhắn đang ngủ trong nôi.

Y/n và con chính là món quà vô giá nhất mà ông trời đã ban cho Kim Taehyung.

Buổi tiệc nhỏ chính thức bắt đầu, mọi người ngồi lại với nói nhau mà nói đủ chuyện trên đời. Còn ông bà nội ngoại của hai đứa nhỏ thì chuẩn cuồng cháu, họ quấn quýt bên các cháu mà cười nói vui vẻ.

- Thì ra sáng giờ em cứ lén lén lút lút là cùng mọi người chuẩn bị sinh nhật cho anh sao?

- Nae...!

- Cảm ơn em!_ Taehyung hôn lên trán như một cái " chụt ", làm Y/n ngại đến đỏ mặt đánh vào ngực Hắn.

- E hèm, ở đây có hai người còn đang ế nha!_ Jungkook và Yoongi ngồi đối diện họ, nhìn cả hai tình tứ mà tủi thân.

- Coi hai người kìa, tay nắm tay ôm. Làm cho tui đây ghen tị lắm biết không?_ Yoongi.

- Chiều nay đi ăn thịt cừu xiên nướng cho đỡ buồn vậy?_ Jungkook.

- Cậu cũng thích món đó nữa sao? Tôi đây cuồng thịt cừu xiên nướng lắm đấy!_ Yoongi.

- Thật sao? Vậy lát hai anh em mình làm một bữa thịt cừu xiên nướng no say!_ Jungkook.

Yoongi và Jungkook vô tình có chung sở thích, vậy là một tình bạn nữa đã xuất hiện.

- Jimin hyung, anh có muốn đi ăn chung với tụi em không?_ Jungkook quay sang định mời Jimin thì lại bắt gặp thấy anh và T/b đang nắm tay cười nói mà thở dài.

- Haizzz... sao ai cũng có đôi hết vậy?_ Jungkook than vãn, bà Jeon nghe thế liền quay sang mà nói:

- Thay vì ngồi than, sao con không kiếm dâu về cho mẹ hả?

- Dâu hả? Trái đó kiếm dễ mà, ngày mai con sẽ mua cho mẹ một thùng dâu tây!_ Jungkook hiểu bà muốn nói gì nên đành lãng tránh.

- Mẹ đây là muốn con dâu chứ không phải trái dâu tây!

- À... ờm... hôm nay trời đẹp thế nhỉ?_ Jungkook đánh trống lảng, quay sang nhìn trời nhìn đất nhìn mây.

Bà Jeon cũng chỉ biết lắc đầu, hễ nhất đến chuyện này là y như rằng Jungkook lại bật chế độ không nghe không thấy.

- À mẹ ơi, anh Jin đâu rồi?_ Y/n nghĩ Seokjin bận chuyện gì nên đến trễ, mà nãy giờ Y không thấy anh đâu.

- Thằng bé vừa qua Đức chừng hai, ba ngày trước rồi. Nghe nói là công ty có chuyện cần giải quyết, nhưng hôm nay nghe có gọi điện về báo sẽ cùng ba mẹ về đây!

- Còn ba con có về không mẹ?

- Có chứ, đi cùng chuyến bay với ba mẹ Seokjin luôn!_ Bà Kim vừa nói, vừa chơi với các cháu. Taehee bà Taehoo đáng yêu lắm, thấy ông bà là liền cười toe toét.

- Rồi hai người đây định khi nào cưới đây?_ Y/n nhìn sang thấy Jimin và T/b mà chọc.

- Sang năm mới, anh sẽ đến Việt Nam hỏi cưới em ấy!_ Jimin nắm chặt tay T/b, ánh mắt trìu mến nhìn cô.

T/b thì ngại ngùng núp sau lưng anh, cô gái này rất hay ngại nên anh cứ muốn ngắm mãi thôi.

- Tôi rất mong thiệp cưới của hai người đấy!

- Vậy hai người đây khi nào mới đưa thiệp cưới cho chúng tôi?_ Yoongi tiếp lời hỏi Taehyung, với tính cách của Hắn thì có thể ngày mai đã có thiệp cưới luôn không chừng.

- Phải đợi Y/n khỏe hẳn rồi tụi em mới tính đến chuyện đó, hơn nữa lúc ở bệnh viện em và em ấy có bàn là tuần sau tụi em sẽ đi đăng kí kết hôn trước!_ Taehyung trong niềm hạnh phúc khó tả, ánh mắt cứ nhìn Y không rời.

- Vậy mà hạnh phúc rồi nha! Lần này tôi giao em gái cho anh đấy, nhất định phải chăm sóc em ấy thật tốt!

- Tôi nhất định sẽ biến em ấy thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian này!

Kim Taehyung và Jeon Y/n, mỉm cười tựa trán nhau. Nhìn vừa lãng mạn vừa đáng yêu, họ đã phải trải qua rất nhiều chuyện mới có thể bên cạnh nhau như lúc này.

Tưởng chừng như có thể mất nhau mãi mãi, nhưng sợi tơ duyên vẫn luôn buộc chặt cả hai. Đời đời kiếp trước, cùng nhau đi đến răng long đầu bạc.

6pm...

- Tôi về rồi đây bà ơi!!!!_ Chưa thấy người mà bà Kim đã nghe thây tiếng chồng mình vọng vào rồi.

Ông Kim sau khi biết mình có cháu thì vui muốn thét lên với cả thế giới, nhưng do công việc bận rộn ở nước ngoài nên ông không có cách nào về được.

- Về rồi sao? Ông mau lại xem các cháu của ông này!

Ông Kim đi đến, hai bàn tay với hai ngón chỏ chìa ra. Taehoo và Taehee thì mỗi đứa nắm lấy ngón chỏ của ông, bàn tay nhỏ bé của hai bé khiến trái tim ông muốn tam chảy ra.

- Nhìn ghét ghê chưa?_ Ông Kim cười lộ cả nếp nhăn nơi mí mắt, nhìn thật hiền hậu biết bao.

- Chào mọi người!_ Ba mẹ của Seokjin và anh cũng vừa đến.

- Ôi anh chị hai! Mời vào, lâu rồi chúng ta mới được gặp nhau!

Seokjin chào các bậc tiền bối rồi đi đến chiếc nôi có hai đứa bé, vì anh đẹp trai quá nên hai bé vừa nhìn thì có vẻ thích anh lắm mà cười miết.

- Cảm ơn con nha Seokjin, ta nghe Y/n kể lúc con bé ở Đức con đã ở chăm sóc và giúp đỡ nó!_ Ông Jeon.

- Dạ không có gì đâu bác, con và Y/n là bạn tốt của nhau mà nên con luôn sẵn sàng giúp đỡ em ấy!

- À mà hai đứa nó đâu rồi bà?_ Ông Kim nhìn quanh nhà không Taehyung và Y/n đâu liền hỏi.

- Chắc là ra sau vườn nói chuyện với nhau rồi, lâu rồi tụi nó mới có được khoảnh khắc ở bên nhau như vậy!

Ở ngoài vườn...

Taehyung và Y/n ngồi trên xích đu, Y tựa đầu lên bờ vai rắn chắc của Hắn. Chiếc xích đu đung đưa nhè nhẹ, Taehyung đưa tay vuốt ve mái tóc Y.

Tặng một nụ hôn yêu chiều lên đỉnh đầu Y/n, Hắn mở lời phá vỡ không gian tỉnh lặng:

- Khoảng thời gian không có anh bên cạnh, em đã chịu khổ nhiều rồi!

Y/n ngước mặt lên mà lắc đầu.

- Làm sao mà khổ được? Vì chỉ cần nghĩ đến anh thì em lại có sức mạnh để cùng con vượt qua mọi thứ!

Nhìn vào đôi mắt Y/n, Taehyung biết là Y không muốn Hắn lo lắng nên mới nói như vậy.

- Anh biết là em phải chống chọi rất nhiều thứ, cho nên đừng giấu anh có được không? Mặc dù không thể cùng em chịu đựng, nhưng anh muốn san sẻ với em!

Sự chân thành của Kim Taehyung, Y biết bản thân đã làm Hắn lo lắng đến mức nào. Nhìn gương mặt hốc hác ấy mà xem, Y biết là Hắn đã hành hạ chính mình như thế nào.

- Nhiều lúc em chỉ muốn chạy về bên cạnh anh, nhưng anh biết không? Em... em đã rất sợ! Em sợ mình sẽ không vượt qua được... em sợ khi em trở về sẽ phải thấy em chết dần chết mòn cho nên em... em..._ Y/n khóc rồi, Y nghẹn ngào mà nói hết tâm tư tận trong đấy lòng.

Kim Taehyung đau đón và xót xa cảm nhận những gì mà Y phải chịu, điều đó càng làm Hắn thêm yêu người con gái này và cảm thấy bản thân thật đáng trách khi đã không thể bên cạnh Y.

Vội ôm Y/n vào lòng mà vỗ về tấm lưng đang rung lên vì cơn nấc nức nở của Y, cảm nhận được sự ấm áp, Y càng khóc nhiều hơn. Khóc vì hạnh phúc ngày hôm nay, khóc vì đây không phải là giấc mơ.

- Từ nay chúng ta sẽ mãi như thế này, đừng rời xa anh nữa có được không Y/n? Anh rất sợ, sợ rằng khi tỉnh giấc sẽ không thấy em nữa!_ Hít lấy mùi hương nhẹ nhàng từ mái tóc Y/n, tựa cằm trên đỉnh đầu Y nhân.

Y/n nghẹn ngào gật đầu, Y biết bản thân đã để lại một nỗi ám ảnh cho Kim Taehyung. Y hiểu rõ những ngày tháng qua Hắn đã chịu rất nhiều sự dày vò nơi đáy lòng, từ nay Y sẽ không ích kỷ quyết định một mình nữa.

" Kim Taehyung, em xin hứa cả đời này sẽ mãi mãi ở bên cạnh anh cho đến hơi thở cuối cùng! "

Mặt trăng khuyết mờ ảo lấp ló sau những lớp mây xám tối, bình yên và hạnh phúc. Khoảnh khắc này hãy trôi thật chậm, hãy để cho đôi ta được cảm nhận rõ hơn nhịp tim của đối phương dành cho mình.

————

1 tuần sau...

6am...

Một buổi sáng tuyệt đẹp, ánh nắng lấp ló ngoài khung cửa sổ. Chiếc màn khẽ đung đưa theo nhịp gió thổi vào, tiếng chim hót thánh thót ngoài cành cây đã gọi Kim Taehyung tỉnh dậy sau một giấc ngủ yên bình cùng người mình yêu.

Mở mắt ra và được nhìn thấy Y/n đang say giấc nồng trong lòng, lòng Hắn cứ nôn nao không ngừng. Kim Taehyung cảm giác như mình là người hạnh phúc nhất thế gian này, một cuộc sống tươi đẹp cùng người mình yêu và những đứa con thơ trong mái ấm này thì thử hòi còn điều gì hạnh phúc hơn nữa?

Tặng cho Y/n một nụ hôn nhẹ nhàng vào mỗi buổi sáng, đêm qua Taehoo và Taehee quấy khóc nên họ phải thức gần như đến tận sáng.

Biết Y/n đã ngủ sâu vì mệt mỏi, Kim Taehyung khẽ ngồi dậy cố gắng không tạo một tiếng động nào.

Đến gần chiếc nôi, thấy hai đứa đã thức.
Kim Taehyung chỉnh lại chăn cho con.

- Mẹ các con đang ngủ, đừng quấy mẹ nha!_ Kim Taehyung nhìn chiếc miệng nhỏ nhắn chóp chép kia của hai đứa mà bật cười, đáng yêu đến nỗi Hắn có thể ngắm con cả ngày cũng được.

Hôm nay Y và Hắn sẽ đi đăng ký hôn nên rất mong chờ, sau hôm nay họ lại chính thức là vợ chồng của nhau. Là một cặp vợ chồng bình thường yêu nhau mà đến với nhau, không còn là vì sự ép buộc và gò bó trước đây.

Kim Taehyung xuống bếp pha sữa cho con, vì sau khi sinh con Y hôn mê và sức khỏe lúc đó khá yếu nên Y không có nhiều sữa mẹ như những người mẹ khác.

Nhiều lúc Y/n cũng tự trách vì không thể cho con được uống sữa mẹ nên luôn tự trách, Kim Taehyung luôn bên cạnh an ủi Y và chọn mua những loại sữa chất lượng tốt nhất cho con để Y yên tâm.

Tuy đã được Y/n chỉ pha sữa đôi ba lần, nhưng nhìn cách Hắn pha vẫn còn vụng về lắm nhưng vẫn đảm bảo chất lượng.

———
10am...

Cả hai cùng nhau đến nơi đăng kí kết hôn, họ mỗi người bế một đứa đi theo. Vì đơn giản, con là sự kết tinh tình yêu của Y và Hắn. Cho nên, Taehoo và Taehee sẽ là minh chứng cho sự kiện này.

Chữ đã được kí trên tờ giấy hôn ước, khoảnh khắc này họ chính thức một lần nữa là của nhau.

- Bà xã à, anh yêu em!_ Bước ra ngoài xe, Hắn cứ nhìn lấy tờ giấy kết hôn mà cười suốt thôi.

- Ông xã à, anh định đứng đây cười đến tối luôn sao?_ Y nhìn Hắn vui vẻ như trẻ con được cho kẹo ấy, Y chỉ biết bất lực cười trừ.

- Quên mất, mình phải về nhà chứ đâu thể đứng đây suốt được! Về thôi nào vợ yêu!_ Hắn vui vẻ mở cửa xe cho Y, rồi lại tung tăng vòng qua ghế lái rồi cả hai về nhà.

Vừa trở về nhà, Y nói mình muốn ra ngoài mua chút đồ ăn về nấu ăn mừng.
Kim Taehyung muốn đi theo nhưng Y bảo Hắn cứ ở nhà trông con, Hắn không yên tâm để Y đi một mình nhưng sự kiên quyết của Y đã thuyết phục Hắn.

Nhưng thật sự là Y muốn đi đâu?

————
Nhà tù...

- Song Nari, có người nhà đến thăm!

Sau khi cảnh sát thông báo, Nari bước ra ngoài nơi thăm hỏi người nhà.

Cô nghĩ là mẹ đến thăm mình nên không nhìn kĩ sau lớp kính ấy là ai mà cúi đầu ngồi xuống, đến khi giọng nói lạ lẫm thốt lên mới giật mình.

- Xin chào, Song Nari!

Là Y/n, Y nói dối với Taehyung là để đến đây gặp Nari.

- Cô... cô là... Y/n..._ Ngờ ngợ nhìn kĩ hơn người phụ nữ trước mặt, cũng nhanh chóng nhận ra là Y.

- Cuối cùng chúng ta cũng gặp nhau rồi!

- Chị... chị đến đây làm gì? Cười nhạo tôi sao?_ Nari lãng tránh ánh mắt sang hướng khác, xấu hổ không dám nhìn trực diện.

Câu nói ấy nghe sao quen quá, nếu là trước mặt Ji- a như trước đây Y/n sẽ khinh bỉ mà nói " Đúng vậy! ".

Nhưng bây giờ Y không còn hận thù nữa, cho nên chỉ nhẹ nhàng mỉm cười lắc đầu tỏ ý không phải.

- Tôi chỉ muốn đến nói chuyện thôi!

- Nói chuyện... giữa chúng ta có gì để nói sao?

- Tôi biết cô có tâm sự muốn được giải bày đúng không? Tôi biết cô muốn được nhẹ lòng và đánh bay nỗi uất ức không đáng có trong tâm trí!_ Y bình thản nói trúng hết những gì Nari nghĩ.

- Vì sao cô biết?

- Tôi đã từng ngồi ở đây, nhìn cô gái đó trong tình trạng giống như cô. À không, phải nói là tệ hơn cô. Lúc ấy tôi chỉ muốn trả thù mà để cho sự uất ức và tức giận của cô gái đó đe dọa và cuối cùng cô ấy đã..._ Y nhớ lại những gì đã xảy ra trước đây, chỉ cười trừ một cái rồi thôi không nói thêm nữa.

- Cô gái đó cuối cùng bị làm sao?_ Nari chăm chú nghe Y nói không sót một chữ, trước đây Nari có xem tin tức nói về một người tên Lee Ji- a. Vụ án của cô ta lúc ấy ai mà không biết, mù quáng cướp chồng còn bắt cóc đe doạ.

Nari biết rõ Y/n là muốn nói đến Ji- a, nhưng sự tình được đưa ra dư luận tuy là sự thật, nhưng chỉ có người trong cuộc mới hiểu thấu mọi thứ.
















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net