Chương 3. Nghe nói sau một ngày gặp lại Mã Gia Kỳ bị hỏi "Cậu là ai?"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 12.04.2022

****************

Chương 3. Nghe nói sau một ngày gặp lại Mã Gia Kỳ bị hỏi "Cậu là ai?"

----------------

Lưu Diệu Văn nghe Mã Gia Kỳ nói xong liền mở cửa đón người vào, còn vô cùng niềm nở: “Chào cậu, tôi là Lưu Diệu Văn trưởng phòng 303. Còn hai người này là Dư An và Phương Phi”

Mã Gia Kỳ đẩy hành lý vào phòng phối hợp với lời giới thiệu của Lưu Diệu Văn chào hỏi hai người còn lại trong phòng: “Chào hai cậu, sau này mong chiếu cố”

Dư An gãi đầu nói: “Cậu khách khí, sau này ở chung vui vẻ. Tớ là Dư An, học công nghệ thông tin chung với cậu á!”

Phương Phi cũng cười nói: “Chào cậu, tôi là Phương Phi, học khoa âm nhạc”

Sau khi sắp xếp cho Mã Gia Kỳ xong, Lưu Diệu Văn liền nói: “Bây giờ phòng chúng ta đi ăn mừng có thành viên mới đi. Chầu này tôi đãi mọi người”

Đối với sự nhiệt tình của Lưu Diệu Văn, Mã Gia Kỳ và hai người trong phòng cũng không có ý kiến. Dù sao một bữa ăn để làm quen nhau cũng là chuyện tốt đẹp không có gì phải xoắn xít cả.

Bốn người phòng 303 kéo nhau đi ăn tối. Vừa đi vừa trò chuyện rôm rã. Mã Gia Kỳ cũng không có thể hiện thái độ trên người, vẫn hoà đồng vui vẻ nói chuyện với ba người bọn họ. Vì sự thân thiện này, quyết định ban  chiều trong lòng của Lưu Diệu Văn lại tăng thêm một bậc. Cậu quyết tâm lôi kéo sự u mê của Đinh Trình Hâm quay về hiện thực.

Vừa xuống khỏi khu kí túc xá cả bốn người liền gặp Đinh Trình Hâm. Lưu Diệu Văn liền không ngần ngại gọi:

“Trình Hâm, đi đâu đấy?”

Đinh Trình Hâm nghe tiếng liền nhìn sang.

Thấy là Lưu Diệu Văn và người trong phòng của cậu ta, Đinh Trình Hâm liền gật đầu, trả lời: “Đi ăn cơm tối”

Lưu Diệu Văn nghe vậy liền hỏi: “Vậy đi ăn cùng phòng tớ luôn đi. Dù sao cũng là bạn gần nhau không à.”

Đinh Trình Hâm chưa trả lời thì Dư An đã lên tiếng: “Phải đó Trình Hâm, đi ăn với bọn tôi luôn đi. Hôm nay phòng tụi này đón bạn mới, sau này cũng là bạn phòng bên của cậu rồi”

Dư An nói xong, Mã Gia Kỳ cùng Phương Phi cũng gật đầu xem như là đồng ý. Thấy vậy Đinh Trình Hâm cũng không kì kèo mặc cả nữa, cậu gật đầu: “Được rồi. Cảm ơn mọi người. Có gì thì AA* với tôi”

Lưu Diệu Văn vỗ vai cậu: “AA cái khỉ. Tớ mời. Hôm nay tớ làm đại gia tớ đãi mọi người”

Phương Phi liếc nhìn Mã Gia Kỳ thấy anh không có gì gọi là khó chịu với lời của Lưu Diệu Văn cũng an tâm hơn, cười nói: “Vậy đi chưa đại gia. Tôi đói xĩu rồi”

Lưu Diệu Văn nghe vậy liền hi hi ha ha kéo cả nhóm đến quán ăn bọn họ hay ăn - Đệ Nhất Cư. Quán ăn này gần trường đại học A nhất, đồ ăn cũng ngon nhất xung quanh đây, lại có phòng riêng cũng không sợ bị làm phiền. Tuy giá cả hơi cao nhưng nhiều cái tốt nên Lưu Diệu Văn hiển nhiên chính là khách hàng quen thuộc của nơi này. Mặc dù không giàu có như Mã Gia Kỳ nhưng Lưu Diệu Văn cũng chính là một phú nhị đại, gia đình cũng có công ty, lại được ba mẹ nuôi thả nên không thiếu nhất chính là tiền tiêu vặt.

................

Năm người cùng nhau đi đến Đệ Nhất Cư, trên đường đến mọi người liên tục hỏi thăm tình hình của Mã Gia Kỳ để làm quen, chỉ có Đinh Trình Hâm là không nói nhiều, khi nào mọi người hỏi cậu sẽ trả lời. Tính cách của cậu luôn là như vậy. Mà Mã Gia Kỳ đi bên cạnh cũng nhìn Đinh Trình Hâm vài lần vì tò mò, người ít nói này cùng với trưởng phòng nói nhiều làm sao mà làm bạn thân được hay vậy?!!?

Vào phòng riêng sau khi gọi món lên món xong, Lưu Diệu Văn mới cầm ly nước trên bàn lên, hùng hồn nói:

“Hôm nay chào mừng bạn học Gia Kỳ trở thành thành viên chính thức của phòng 303 chúng ta. Năm nay và năm sau mong rằng chúng ta sẽ chung sống thật tốt. Cạn ly”

Bốn người còn lại trên  bàn cũng vô cùng nể mặt mà nâng ly với Lưu Diệu Văn.

Vừa uống cạn ly, Mã Gia Kỳ cũng đứng lên nói: “Cảm ơn mọi người, tôi mới từ nước ngoài về cũng không có thân thuộc như lúc trước mong rằng mọi người chiếu cố nhiều hơn. Anh em chúng ta có phúc cùng hưởng. Cạn ly”

Năm người tiếp tục nâng ly, Dư An cười nói: “Có phúc anh em cùng hưởng, có nạn thì thân ai tự chịu”

Trên bàn lại cười vang, ngay cả Đinh Trình Hâm cũng cười rất thoải mái. Lúc này mọi người cũng không nghĩ nhiều, chỉ là vài năm về sau nhớ lại, Mã Gia Kỳ có chút hoài niệm, đó là lần đầu tiên anh cảm thấy, về nước là quyết định đúng đắn của cuộc đời.

Trong lúc ăn năm người cùng nhau nói chuyện, vấn đề liên quan nhiều lĩnh vực. Dư An đột nhiên lên tiếng hỏi Đinh Trình Hâm: “Trình Hâm tớ nghe Diệu Văn nói cậu rất thích X hả?”

Nghe câu hỏi này của Dư An mọi người đều ngưng đũa nhìn Đinh Trình Hâm, chỉ là không ai để ý đến, khi Mã Gia Kỳ nghe thấy tên X này đũa ăn trên tay cũng khựng lại một chút, trong ánh mắt loé lên sự không được tự nhiên.

Đinh Trình Hâm ngẩng đầu nhìn Dư An sau đó gật đầu: “Ừm, rất thích”

“X là ?” Mã Gia Kỳ nhìn mọi người dò hỏi.

Lưu Diệu Văn cười nói: “À X chính là hacker nổi tiếng trong hai năm nay đó. Cậu biết người này không?”

Mã Gia Kỳ mỉm cười: “Biết, có nghe nói đến, anh ta rất giỏi”

Nói xong Mã Gia Kỳ còn nhìn nhìn Đinh Trình Hâm, chỉ thấy cậu cũng đang nhìn về phía mình, Mã Gia Kỳ liền nở nụ cười.

Không để ý tiết tấu nhỏ giữa hai người, Lưu Diệu Văn nói tiếp: “Phải đó, anh ta rất lợi hại. Nhưng mà tớ không phải là thích anh ta giải code, mấy cái đó tớ không hiểu.”

Đinh Trình Hâm nhìn sang Lưu Diệu Văn: “Vậy cậu còn bảo thấy lợi hại?”

Phương Phi cũng hùa theo: “Đừng nói cậu là fan giả đó chứ?”

Mã Gia Kỳ cũng nhìn Lưu Diệu Văn, thầm nghĩ, tên này không phải là thích theo phong trào đi??

Lưu Diệu Văn xua tay nói: “Không phải. Thật sự thì tớ không hiểu về code vì đó không phải sở trường của tớ, nhưng tớ hâm mộ anh ta vì anh ta giỏi cũng là sự thật.”

Dừng một chút Lưu Diệu Văn nói tiếp:

“Thêm nữa tớ hâm mộ anh ta vì anh ta có thể khiến một người trong đầu chỉ toàn con số như Trình Hâm của chúng ta cũng yêu thích. Đó mới là trọng điểm”

Lưu Diệu Văn nói xong còn không quên cười tủm tỉm. Đinh Trình Hâm thì trừng mắt nhìn cậu ta như trừng một tên ngốc, còn Mã Gia Kỳ thì lại nhìn Đinh Trình Hâm bằng ánh mắt có chút nghiền ngẫm.

Phương Phi tự gắp thức ăn cho mình không quên mắng Lưu Diệu Văn: “Cái lý do của cậu củ chuối gì vậy?”

Lưu Diệu Văn cười: “Thì lý do hay mà. Tớ đâu có nói sai”

Dư An không quan tâm Lưu Diệu Văn, cậu ta nhìn Đinh Trình Hâm tiếp tục hỏi: “Trình Hâm, tại sao cậu lại thích X vậy?”

Đinh Trình Hâm nghĩ nghĩ nói: “Vì anh ấy rất giỏi.”

Mọi người: “……”

Cả bốn người đợi chờ câu nói tiếp theo của Đinh Trình Hâm, nhưng Đinh Trình Hâm chỉ nói xong câu đó liền tiếp tục ăn phần ăn của mình.

Dư An nhìn Đinh Trình Hâm dò hỏi:

“Học bá, chỉ vậy thôi hả?”

Đinh Trình Hâm ngẩng đầu nhìn mọi người chớp chớp mắt. Sau đó nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy. Chẳng lẽ anh ấy không giỏi à?”

Nhìn gương mặt thành thật đáng yêu kết hợp với cái giọng điệu này của Đinh Trình Hâm, Mã Gia Kỳ đột nhiên bật cười. Anh cười xong liền nhận được bốn ánh nhìn, đành phải hắng giọng nói: “Đúng vậy, anh ta rất giỏi”

Nghe Mã Gia Kỳ khẳng định xong Đinh Trình Hâm liền gật đầu tán thành: “Điều đó là dĩ nhiên”

Nghe câu này Mã Gia Kỳ liền nở nụ cười, người con trai này không ngờ thích một người chỉ đơn giản như vậy.

Phương Phi cũng góp sức vào câu chuyện: “Mà Trình Hâm này, lỡ như sau này phát hiện ra X là một tên béo ú mặt đầy mụn thì sao?”

Nghe Phương Phi nói xong, mọi người tưởng tượng hình ảnh này liền rùng mình. Đây là hình ảnh khiến mọi người chịu không nổi. Đinh Trình Hâm cũng nghiêm túc suy nghĩ đến điều này.

Thấy cậu vẫn im lặng không nói Mã Gia Kỳ buộc miệng nhẹ giọng nói:

“Biết đâu lại rất đẹp trai thì sao?”

Đinh Trình Hâm nhìn anh, Mã Gia Kỳ chỉ mỉm cười không nói. Đinh Trình Hâm thu hồi ánh mắt nhìn sang Phương Phi nghiêm túc nói: “Dù là mặt béo hay ú thì anh ấy vẫn rất giỏi!”

Câu nói của Đinh Trình Hâm khiến bốn người nghẹn không nói được, học bá cũng không cần nghiêm túc vậy đâu. Mọi người cũng không đùa nghịch tiếp tục ăn bữa khuya.

................

Ngày hôm sau, mọi người trong phòng đều ra ngoài, trong 303 chỉ còn một mình Mã Gia Kỳ. Anh đang dùng máy tính lên mạng thì nghe thấy tiếng gõ cửa. Cứ tưởng là nhóm bạn cùng phòng quên mang chìa khoá, ai ngờ mở cửa người đứng bên ngoài là Đinh Trình Hâm, trong tay còn cầm một vài cuốn sách.

“Trình Hâm? Cậu tìm ai vậy?”

Nghe giọng của Mã Gia Kỳ, Đinh Trình Hâm ngẩng đầu lên nghi hoặc hỏi:

“Cậu là ai?”

----------------
*AA: nghĩa là đi ăn đi chơi chung cùng nhau chia tiền đều với nhau.

ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ

Au: vote cho tui nha mọi người


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net