4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Lang thang trên phố xá náo nhiệt, nó chẳng tìm cho mình được chút niềm vui, là do nó luôn giữ thái độ chán ghét mọi vật. Hay thật ra mọi vật vẫn luôn chán ghét như thế.

 Tới một ngõ hẹp dài, nó nghe thấy tiếng một nữ sinh cao ngạo mắng nhiếc một lũ con gái, tò mò nó lần vào trong ngõ xem cảnh náo nhiệt. Nào ngờ trước mắt nó là cảnh một đám phụ nữ hơn chục người, mình đầy xăm trổ lao vào một nữ sinh mà đánh tới tấp. Lòng chính trực chợt dội lên, nó nhếch môi lao vào lũ người mà xả cơn bực mình. Nữ sinh kia nhìn nó bất ngờ, lũ đàn bà kia cũng ko hơn:

 - Mày dám gọi viện trợ? Được hôm nay bà cho chúng mày chết chung. - Người phụ nữ chua ngoa, xăm hình con rồng to tướng trên bả vai quát lên.

 Nó vẫn giữ thái độ ung dung mà nhếch môi:

 - Để xem cái "chết chung" của mấy người là gì!

 Dứt lười nó lao nhanh tới trước mặt người phụ nữ ấy, dí đầu bà ta xuống sát đất. Chân phải thục vào bụng người phụ nữ bên cạnh. Nữ sinh thấy nó là người cùng phe cũng hết sức phối hợp, giơ tay nắm lấy cánh tay của người phụ nữ đứng đằng sau, vặn tay bà ta mà luồn ra phía sau, chân phải ko quên đá một cái thật mạnh vào khuỷu chân bà ta. Hai nữ sinh cứ thế đánh áp đảo đám phụ nữ. Khi nhìn thấy tất cả mấy người phụ nữ đều ngã lăn ra đất, nữ sinh kia nắm chặt lấy tay nó mà kéo nhanh đi.

 Dừng lại tai một ghế đá vắng người, nữ sinh kia mới thả người xuống ghế thở phì phò, nó cũng ôm bụng hít nấy hít nể ko khí, cười cười nhìn nữ sinh kia:

 - Hôm nay vui thật.

 - Cảm ơn đã giúp đỡ. - Nữ sinh kia mỉm cười nhìn nó.

 - Ko có gì.

 Thấy nó cũng mặc áo đồng phục giống mình, nữ sinh kia bèn nói

 - Tôi là Mi Kan, học lớp 12A2.

 - Ừ, Kha Kỳ lớp 10D1. - Là bạn học của anh trai

 - Ko ngờ em nhỏ thế mà đánh hay thật.

 - Lần đầu, có chút hưng phấn. - Nó cười đáp.

 - Đáng học hỏi nhiều.

 - Mà sao chị lại đánh nhau với mấy người đó vậy.

 - À, chuyện gia đình ấy mà.

 Nó ngồi xuống cạnh Mi Kan, hướng ánh mắt hóng chuyện, Mi Kan tiếp tục kể:

 - Họ là tay chân của gì nuôi chị. Sau khi mẹ mất, bố lấy thêm gì, gì có một đứa con trai riêng. Hằng ngày bà ta đều tìm người đến gây chị, làm xấu hình tượng chị trước mặt bố. giống như kiểu là tranh sủng vậy.

 - Cuộc sống của chị thật phong phú. - Nó cười đùa.

 - Qúa khen rồi. - Mi Kan cũng cười đáp lại, càng nói càng thấy thích con bé trước mặt.

 - Nếu lần sau còn trò vui như vậy thì phải rủ em đấy. Hôm nay may gặp được chị, có thể xả được bao phiền toái trong lòng, đúng là chỉ có vận động với vui vẻ lên được.

 - Tâm tình ko tốt à?

 - Có chút. Anh trai em, ảnh luôn muốn áp đặt mọi thứ cho em, giống kiểu quan tâm thái quá ấy. Ko chỉ thế, tên bạn cùng bàn đáng ghét còn cố tình lên mặt dậy đời. 

 - Cuộc sống của em cũng phong phú quá nhỉ.

 - Hihi. - Nó cười đáng yêu.

 - Ya, đói bụng quá. Đi ăn thôi, hôm nay chị khao, chúc mừng tình bạn mới của chúng ta nào. 

 - Ok!

 Kha Kỳ và Mi Kan khoác vai nhau rong ruổi khắp phố, nó cảm thấy vui hơn vài phần, có người bạn như Mi Kan thực rất vui.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net