Bangkok ngày 1/8/2016. Sau khi hoàn hồn từ cc trở về =)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bước chầm chậm về phía trước... Cùng nhau bước chầm chậm...
Biết đến cậu qua bài hát này. Chàng trai mặc sơ mi trắng tựa thiên thần ấy, toàn tâm toàn ý cất lên giọng ca. Vô tình lướt qua làm tôi ngây dại mà đem lòng ngưỡng mộ. Giai điệu êm đềm, lời ca sâu đậm như tận đáy lòng mà viết ra. Tuổi 22 chưa phải là quá dài, ở cái tuổi mà con người ta còn những hỗn loạn, còn những chông chênh, sao lại có thể viết đc một bài hát quá đỗi ý nghĩa và ngọt ngào như thế kia. Nào đâu có thế, sáng tác thôi chưa đủ, chàng trai ấy còn biết đàn, biết nhảy, biết diễn còn rất rất rất nhiều cái mà cậu biết nữa... Tài đức đi liền vs nhau. Là một cậu bé ngoan, tính cách và nhân phẩm của cậu đã đưa tôi từng bước, từng bước yêu mến cậu hơn. Yêu mến là thế, nhưng vẫn chưa đủ vì tôi chưa thật sự chính mình nghe cậu hát. Bất chấp tất cả tôi xách vali lên và đi, đi để nghiệm rằng mình sẽ yêu thương, ngưỡng mộ đúng người. Vẫn là tôi khó tính. Và rồi cuối cùng tôi đã không hối hận. Một lần đi đầy ý nghĩa này, một món quà của tuổi thanh xuân này, một tình yêu, một lòng ngưỡng mộ ghi tạc vào tim này, tôi dành cho cậu, "Hứa Ngụy Châu". Giọng ca của cậu thật mạnh mẽ a, trong trẻo đến chân thực a. Ước mơ, đam mê tuổi trẻ cậu dành trọn trong từng lời ca, giọng hát. Những nỗ lực, cố gắng, cậu trao trọn trong những phần biểu diễn của mình trên sân khấu. Đêm đó cậu thật sự tỏa sáng, giống như lời bài hát cậu hát " tôi chính là mặt trời kia ". Mặt trời kia tỏa ánh sáng và sự ấm áp của chính mình, làm tôi toàn tâm toàn ý mà nguyện " Zhou Zhou à, tâm can này theo cậu mất rồi. " ❤

Ps. Hãy một lần chính mình lắng nghe cậu ấy hát, xem cậu ấy biểu diễn. Bạn sẽ không bao giờ phải hối hận. Tin tôi đi ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#yuzhou