Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mất 30 phút mới tới được quán Bar Boring, Huyên Huyên tìm nơi đỗ xe sau đó đi thẳng vào bên trong .

Phía trước có hai nam nhân, xem chừng là nhân viên. Ăn mặc âu phục màu đen, dáng đứng hệt như bức tượng không một chút cảm xúc nào.

" Tiểu thư, cô có muốn đặt bàn hay không? :" Giọng nam nhân hơi khàn khàn vang lên.

" Không cần, bạn tôi ở bên trong :"

Rứt lời Huyên Huyên đi thẳng vào bên trong, hai mắt đảo xung quanh tìm kiếm Ngọc Tuyết Chi.

" Huyên Huyên, ở đây " .

Nghe thấy giọng điệu nũng nịu phát ra, xen lẫn tiếng nhạc ồn ào xập xình. Huyên Huyên phải nheo mắt, vểnh tai lên nhìn về hướng phát ra âm thanh.

Hôm nay Huyên Huyên cố tình không trang điểm, vài giây sau cô đã nhìn thấy Ngọc Tuyết Chi.

Cô ta mặc trên mình bộ váy voan trắng mỏng, tóc dài buông xoa. Gương mặt trang điểm tinh xảo, không mất đi phần ngây thơ.

Quả thật nam nhân nhìn vào, thật muốn ôm vào lòng mà bảo vệ. Bộ dáng của Ngọc Tuyết Chi mảnh khảnh, không như Huyên Huyên vừa no đủ lại vô cùng quyến rũ.

Huyên Huyên bước tới gần Ngọc Tuyết Chi, cô làm như chính mình không biết việc làm của Ngọc Tuyết Chi vào đêm qua.

" Cô đợi tôi có lâu không?

" Huyên Huyên, hôm nay cậu làm sao vậy? sao lại không trang điểm... ?

Ngọc Tuyết Chi hoàn toàn rơi vào trạng thái kinh ngạc, cô ta phải mất vài giây mới nhận ra Huyên Huyên. Môi mím chặt, đáy mắt nổi lên tia ghen ghét không thôi.

Thì ra ả không trang điểm lại xinh đẹp tới vậy, còn xinh đẹp hơn cả mình. " Hừ "

" Sao vậy? Tôi không trang điểm có vẻ khiến cô thất vọng rồi ?

Huyên Huyên hứng thú nhìn sắc mặt, Ngọc Tuyết Chi vặn vẹo nở nụ cười cứng đờ. Còn đâu vẻ đẹp ngay thơ thuần khiết nha.

" Không, không có. Chỉ là quán Bar này cho Tôn Gia mở đó, cậu như vậy có quá sơ xài rồi không?

Nghe được lời này Huyên Huyên không khỏi vỗ tay khen ngợi nữ chính. Cả chuyện Tôn Gia mở quán bar cũng tìm hiểu kĩ, chắc chắn cô ta đã có dự định tiếp cận Tôn Hoắc Tề.

Chẳng lẽ hai anh em nhà Ngọc Gia không thỏa mãn được cô ta. Hay do súng hai người họ hết đạn??

Lúc này 1 vạn câu hỏi tại sao bay quanh quẩn trong đầu Huyên Huyên. Thì bất ngờ Ngọc Tuyết Chi kéo tay Huyên Huyên lôi đi.

Đáy mắt cô ta nổi lên tia không phục, miệng vẫn ngọt ngào nói.

" Đi, tớ giúp cậu lựa một bộ đồ khác. Đi Bar mà mặc như cậu thật không ra gì?

Huyên Huyên nhíu mày, để mặc kệ Ngọc Tuyết Chi kéo mình đi. Cô rất muốn cười to lên, ả nói cô mặc không ra gì?

Vậy còn cô ta thì sao? tới nơi này lại mặc ngây thơ như vậy để làm gì? sợ không ai biết cô ta là thỏ con sao?

Đã vậy, bổn cô nương xem cô ta định làm cái gì? Săn tiện chính mình cũng không có chê thịt thỏ nha.

" Đi ở gần đây có shop quần áo. Tớ dẫn cậu tới đó lựa....

" Được, đi thôi :' Huyên Huyên hưởng ứng đáp lại.

Rất nhanh Ngọc Tuyết Chi chính tay lựa đồ cho Huyên Huyên. Lúc này Huyên Huyên ngắm mình trong gương, tay hơi kéo kéo váy xuống thấp một chút..

" Cái này có hơi ngắn và bó hay không??

" Không đâu , Huyên Huyên quả thật cậu mặc sườn xám rất đẹp...

Ngọc Tuyết Chi nghiến răng nghiến lợi, thốt ra từng chữ. Đôi mắt ẩn chứa cả một âm mưu to lớn.

Quả thật lòi nói của Ngọc Tuyết Chi không sai, cô mặc sường xám rất đẹp. Phô trọn ba vòng chuẩn, còn rất câu dẫn người khác.

Toàn thân tỏa ra mị lực Chết người. Nếu như phải so sánh, thì Ngọc Tuyết Chi là đóa Bạch Liên.

Thì Huyên Huyên lại là Bỉ Ngạn đỏ thẩm, xinh đẹp mị hoặc. Không kém phần lôi quấn thần bí.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#caoh