×_#1_×

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Fleur-de-lis, nhiệt liệt xin chào.

...

   Hôm nay, là ngày khánh thành của một cửa hàng thời trang nổi tiếng. Bất quá chỉ là bề nổi, vị khách tầm cỡ nào cũng biết nơi đây buôn bán vũ khí trá hình. Không khí vốn rất long trọng và linh đình... Giờ phút này, lại vô cùng loạn lạc.

   "Yêu cầu yểm trợ bên phải!"

   "Đã rõ!" - Thiếu niên thoạt nhìn trẻ tuổi đáp lại, bộ mặt non nớt lấm lem máu nở một nụ cười tinh ranh.

   Đôi chân đi giày đế bằng màu nâu đạp lên bức tường trắng cạnh đó làm trọng tâm dồn lực, phút chốc bật lên phi thẳng tới phía bên phải của vị vừa lên tiếng.

   "Chết tiệt...! Các ngươi mau giết chết lũ này tại đây cho ta! Không chừa một ai!" - Đứng sau mấy vệ sĩ to con, chủ cửa hàng gào thét. Hắn nào có ngờ tới, vừa mới khai trương chi nhánh làm ăn ở đây liền bị phục kích! Hơn nữa, còn là có người đứng sau thuê lính đánh thuê để phá!

    "Lão già, quay qua đây!" - Chưa hồi phục được thần sắc tức giận, hắn quay qua liền ngớ người.

    Một tên nhóc con mặc chiếc áo măng tô màu xanh lục, trên tay là con dao Gurkha đã dính máu, khuôn mặt tưởng chừng có thể búng ra sữa đang lao về phía hắn rất nhanh. Đáy mắt của tên nhóc ánh lên sự hứng thú khiến hắn rét run.

     Phản ứng nhanh hơn một chút, hắn lập tức sợ hãi ôm đầu rụt cổ nằm trên đất. Mà tên nhóc vừa đó lao tới chỗ hắn, một đao đâm vào đầu tên thủ hạ đằng sau.

   "Sao vậy lão già, chẳng phải vừa mới cùng vài vị khách quý nói rằng loại người như tôi chỉ có thể để người ta thương tình bao nuôi?" - Dẫm lên cái xác đổ rạp, cậu nhóc cười nhếch. Mới đầu cho rằng tầng lớp thượng lưu rất biết ăn nói, cả cái dạ hội xa hoa này cũng chỉ toàn người có học thức đàng hoàng. Hóa ra, đến một góc của anh cả nhà cậu cũng không bằng!

   "Spring Hand, quay lại!" - Vị vừa đưa chỉ thị cho cậu nhóc hét lên.

   "Ô ô..." - Nhanh nhẹn tung ra một cú đá xoay ngoạn mục, cậu nhóc tên Spring Hand lại một nhát vào cổ tên đánh lén.

   "Phải cảnh giác chứ! Tôi mà không nhắc nhở cậu, chắc cậu không chết cũng bị thương nặng!" - Vị vừa rồi tức giận liếc xéo cậu. Có vẻ, anh ta là chỉ huy của đoàn lính thuê lần này tới gây rối. - "Với lại, trong nhiệm vụ cũng không yêu cầu phải giết tên này, mấy thành phần trọng yếu là được. Mau đi!"

   "Thủ lĩnh à, tôi IQ cao hơn anh một bậc đó, biết từ đầu là có tên não tàn tấn công từ đằng sau rồi!" - Có coi như là thủ lĩnh không nhắc nhở, trình độ tép riu của lũ vệ sĩ này, cậu cũng có thể cân hết!

   "Được rồi! Theo tôi rút lui!" - Day day thái dương, vị thủ lĩnh lắc đầu. Nhiệm vụ lần này liền vớ được Spring Hand, khách khứa có mặt mũi cũng suýt bị cậu cho vài nhát chém chết, nhất định sẽ đắc tội. Chưa kể, họ tốn khá nhiều thời gian nữa.

   Vốn đây là việc của Clarity. Chính cậu ấy là người nhận nhiệm vụ, với phong thái trầm ổn của cậu ta cũng rất phù hợp cho nhiệm vụ này. Bất quá cuối cùng đổi người, liền cùng Spring Hand một giuộc.

    Tuy rằng cậu nhóc thân thủ không tệ, vật cản đường đều bị một đao nằm yên...

   Phỏng chừng đoán được tâm tư của thủ lĩnh, Spring Hand tỏ vẻ vô cùng không vui. - "Trong đầu mấy người đương nhiên chỉ có anh hai. Người ta lính thuê cấp A, tuấn tú tài giỏi, làm sao một tên nhóc chới với như tôi lại bằng."

    Anh hai Clarity đúng là rất giỏi, nhưng không cần phải coi cậu như thế chứ. Rồi có một ngày, cậu sẽ trở thành lính thuê cấp S, cho mấy người lác mắt một phen!

    Tình hình trước mặt là vậy, nhưng cậu được Cloak quản rất chặt. Spring Hand còn trẻ, anh cả không khỏi lo lắng cậu sẽ quyết định lỗ mãng. Vì vậy hạn chế nhiệm vụ cậu được nhận trong một tháng, hơn nữa không cho một mình hành động.

    Bên kia, Steam Teen còn thảm hơn. Không phải là vì anh ấy hơn cậu có vài tuổi, thiếu kinh nghiệm hay thể lực kém. Steam Teen rất giỏi trong việc chế tạo máy móc, cũng có hứng thú với thị trường Châu Âu và giao thiệp trong giới. Bắt được điểm này, Clarity lấy nó làm nguyên do, ép anh ấy ở nhà xử lý một số tài liệu chứng khoán... Ôi, đống số đó chính là địa ngục trần gian!

   Trước còn là lính thuê cấp B, kiểm tra lại liền tụt hẳn xuống cấp D! Chỉ sợ rằng Clarity sớm sẽ ném đống đó cho Steam Teen, đông sơn tái khởi*, đi gặp đối thủ truyền kiếp giao thủ một trận. Mà Steam Teen, trực tiếp trở thành mọt sách.

   Rùng mình một cái, cậu nhóc nhanh chóng chạy về nhà, không quên bọc một bao đồ ăn trên bàn. Đống đồ này, cậu chia cho Steam Teen một cái bánh mì vậy! Cậu thật là em trai tốt!

...

   Căn biệt thự nhỏ ở ngoại ô, nhìn qua rất giống bị bỏ hoang. Nhưng cả căn biệt thự này là chỗ mà anh em của Spring Hand cư trú.

   "Em về rồi!" - Cậu một bộ dạng hớn hở đi tới, cẩn thận đem cửa đẩy ra bước vào trong. Sau lưng là bọc thức ăn siêu cấp khổng lồ.

   Trong bữa tiệc có bảo nhiêu đồ ăn ngon, cậu liền lấy bấy nhiêu!

   "Về rồi sao. Nhiệm vụ lần này thế nào, hoàn thành chứ?" - Từ trong nhà tới tiếp đón là một thân ảnh màu xanh dương đặc biệt xinh đẹp. Bông hoa bên vai trái nương theo bộ trang phục, không gian tối lại tỏa sáng lạ thường. Cặp đồng tử màu vàng chanh mang theo ý cười ôn hòa nhìn vào Spring Hand, khẽ híp mắt. Khóe môi bất giác nở một nụ cười khó thấy...

   "Clarity! Anh xem, em mang về nhiều đồ ăn chưa này!" - Spring Hand - thiếu niên của chúng ta cười toe toét, thoạt trông rất bình thường, nhưng trong thâm tâm lại dậy sóng. Anh hai của cậu đang cười à...? Gì chứ, quá lắm chỉ là cười, làm sao lại có cái gì khác lạ! Mà cậu vẫn không tự chủ cảm thấy có gì thật sai nha...

    "Thủ lĩnh có nói, em làm việc không phép tắc, muốn đắc tội với mấy vị giới thượng lưu?" - Nụ cười này... Có sát khí!

   "C-cùng lắm là dọa một xíu... Cũng không có ảnh hưởng mấy..." - Cậu nhóc cuối cùng cũng hiểu Clarity đang nghĩ gì. Đây là, muốn giáo huấn cậu một trận!

    Mắt thấy đại thảm họa sắp hỏi thăm, Spring Hand cười gượng, lập tức lấy đà chuẩn bị phóng hoả tiễn biệt tăm.

   Chưa kịp động thủ, cánh cửa đằng sau một lần nữa mở ra.

   "Yo, lại chuyện gì nữa đây? Còn bọc to này nữa, đây là cái gì Spring?" - Cloak đứng đằng sau, vỗ vỗ vai cậu nhóc.

    Hai đường đều bị chặn... Ngày hôm nay, cậu sẽ nhớ công lao của anh cả vĩ đại.

   Mắt thấy kiểu gì cũng ăn chửi, Spring Hand bất lực ngồi ngay ngắn trên ghế sofa, cố tỏ vẻ ngoan ngoãn nhất có thể. Đôi con ngươi màu nâu trong trẻo chớp chớp vô tội. Kiểu gì mấy tên khách ở bữa tiệc nhìn một cảnh này của cậu nhóc, liền hận không thể một nhát giết chết. Cái tên vênh váo chém người như chém hoa quả, không khác gì quỷ Satan và cái cậu nhóc ngây thơ này không phải là một người!

    Đắc tội anh hai còn đáng sợ hơn đó...

   "Anh đã bảo bao nhiêu lần, khi làm nhiệm vụ phải biết chừng mực, tự kiềm chế mình cơ mà?" - Liếc Spring Hand một cái, Clarity mở miệng. Đầu anh cũng sắp nổ tung đến nơi.

   Một số thế lực lớn rất khó để tránh tai mắt. Nếu đã lỡ đắc tội, bị người ta ghim thù thì làm việc sẽ cực kỳ khó khăn. Không phải là anh không thể giải quyết, chỉ là họ đang ẩn dật... Tạo ra tai tiếng lớn, "hắn" sẽ phát hiện ra mất.

   "Em có kiềm chế chứ! Mà bọn họ lại nói xấu em, em có muốn bình tĩnh cũng không được!" - Spring Hand đang tuổi thể hiện bản thân, cái tôi rất lớn, đôi khi không thể điều khiển bản thân làm trái. Nhất là khi, anh em họ có tự trọng cực lớn.

   Đừng nói là lũ quý tộc thượng lưu, có đến tổng thống cậu nhóc này cũng đắc tội được. Nó là điểm mạnh, và là điểm yếu của Spring Hand.

   Ngược lại, Clarity trầm ổn và bình tĩnh hơn nhiều. Vốn hiểu biết rộng, có chiến lược đàng hoàng, chỉ trong một thời gian ngắn leo lên được vị trí lính thuê cấp A. Clarity và Cloak là hai người anh lớn trong nhà, luôn luôn hành động cùng nhau, bù trừ thiếu sót của người kia. Một cặp lính thuê bài trùng khó kiếm trong giới.

   "Clarity, em nghĩ ở đây có ai tôn trọng quy tắc như em không?" - Cloak thở dài. Anh mà là đứa em út này, chắc kèo sẽ hành xử tương tự không khác chút nào.

   Cloak cũng chẳng phải dạng vừa. Anh không được sắc bén như Clarity, nhưng kỹ thuật ám sát thuộc dạng bậc nhất. Anh tự nhận thua kém rất nhiều người, tuy thế không biết bỏ cuộc là gì, có chí tiến thủ.

    Một bên ba anh em đang tranh luận về nhiệm vụ, Steam Teen đứng ngoài không dám lên tiếng.

   Hết nhìn bản báo cáo trên tay tới ba người bên kia, cậu thiếu niên quả thật toát mồ hôi hôi. Cái này hơi khó nói... Nhưng lại rất nghiêm trọng...

   "Mọi người, nghe em nói được không...?" - Thốt lên một câu, Steam Teen chỉ hận không buộc cái miệng của mình lại. Ba ánh mắt hướng thiếu niên nhìn chằm chằm.

   "Khụ khụ..." - Ho khan một hồi, cậu dần khôi phục lại trạng thái. - "Chúng ta nhận được một cái thư mời."

   "Từ chối như mọi lần thôi Steam, có gì đặc sắc?" - Nhíu mày, Cloak thắc mắc.

   "Để Steam Teen nói hết đã anh cả." - Clarity ra hiệu cho Steam Teen đừng vội. Anh hướng dẫn cậu làm việc, nếu không gấp cậu thiếu niên cũng không phải lựa lúc có cả ba người nói.

   "Mới đầu đúng là em cũng tính xử lý theo lẽ thường. Nhưng lần này, thiệp mời lại từ gia tộc Camélias." - Trong giọng nói của cậu có sự do dự hiếm thấy. - "Mà gia tộc này, là gia tộc mà Parasite nói rằng có vấn đề."

   Parasite đảm nhiệm nhiệm vụ làm gián điệp. Bình thường tương đối rảnh rỗi, thời gian gần đây chẳng hiểu sao công việc tăng lên gấp đôi. Parasite trao đổi thông tin với họ qua trung gian là Steam Teen.

   Đáy mắt của Cloak đột nhiên hiện lên vẻ kinh ngạc, rồi lại biến mất.

   "Các gia tộc dạo này có dã tâm không ít, sợ rằng muốn ngồi lên đầu cả cái Châu Âu này rồi." - Ngón tay nhịp nhịp trên thành ghế, Clarity ngả người ra sau. Chiếc mũ trùm tụt xuống, lộ ra mái tóc xanh dương bồng bềnh. - "Anh và Cloak sẽ đi chuyến này. Thời gian diễn ra là bao giờ?"

   "Một tháng nữa, trùng với ngày chúng ta phải về diện kiến chủ nhân..." - Steam Teen có cảm giác không lành về bữa tiệc này. Hơn nữa họ là một nhóm lính thuê nhỏ không đáng nhắc tới, đây là có ý vị gì?

    Đã vậy, chuyện này còn trùng với ngày diện kiến chủ nhân. Không đi chắc chắn không được.

   Clarity trầm ngâm. Chỉ còn có một tháng để chuẩn bị tất thảy, nếu cả anh và anh cả đều đi dự tiệc, Steam Teen và Spring Hand rất có thể sẽ bị làm khó dễ. Hai đứa còn thiếu kinh nghiệm, tính manh động của cậu nhóc út lại càng khiến anh đau đầu... Để Cloak cho lũ nhỏ...

    Người anh hai nhanh chóng lắc đầu. Cloak không phải sẽ như chúng mà quyết nghiền nát mấy tên động chạm sao?

   "Anh hai, chuyện này cứ giao cho em đi." - Cậu thiếu niên biết trong đầu Clarity đang nghĩ gì, không nhanh không chậm lên tiếng.

  "Anh không chắc. Chủ nhân đã lâu chưa xuất hiện, nếu đã quyết định triệu tập tất cả... " - Lần cuối chủ nhân triệu tập, đã có bao nhiêu người ngã xuống chứ?

   Nói cách khác, đây là một lễ thanh trừng.

   Spring Hand ngồi một bên, trên tay là dĩa bánh ngọt hạnh nhân. Căng thẳng quá, cậu còn không dám nhai bánh, phải nuốt-

  "Clarity, để lũ nhỏ đi." - Cloak nãy giờ im lặng cuối cùng cũng lên tiếng. - "Không phải trước đó khi ta chập chững vào nghề, chưa rành rõi sự đời cũng phải chịu cả tá cuộc triệu tập bất đắc dĩ của chủ nhân hay sao. Chúng có khả năng."

    Cloak là anh cả. Anh hiểu rõ nhất năng lực của lũ em mình mạnh yếu thế nào. Lúc nào cũng bảo bọc chúng thì không thể, đến lúc chúng phải tự đối mặt với áp bức của chủ nhân rồi.

   "Spring, em không có ý kiến gì chứ?" - Steam Teen quay sang Spring ngậm bánh phồng cả hai má, tay vỗ vỗ ngực.

   Cậu nhóc lắc đầu nguầy nguậy. Em thì làm gì có ý kiến, anh khiến em nghẹn chết mất!

   "... Pff- vậy quyết định như thế nhé. Trong tháng này hai đứa ngừng nhận nhiệm vụ, điều dưỡng thân thể khỏe mạnh đi. Steam Teen cũng chuyển giao hết giấy tờ, anh sẽ xử lý." - Clarity phì cười nhìn cậu em út, đáp. - "Anh và anh Cloak sẽ qua chỗ Parasite đón người về, dò xét sự tình bữa tiệc của nhà Camélias."

    Cũng đúng, anh quá lo lắng về lũ nhóc tinh ranh này rồi. Chúng chỉ biết họ có một chủ nhân thôi.

    Vẫn chưa đến lúc kể cho ba đứa em (bao gồm cả Parasite) cái chuyện tày trời của anh và Cloak.

×__Loading...✨__×

-*Đông sơn tái khởi: Khôi phục lại lực lượng sau khi thất bại. Hay ý của Spring Hand ở đây là Clarity lần nữa trở lại càn quét hết các loại nhiệm vụ khó nhằn. (Vì trước đó Clarity ít khi làm nhiệm vụ, chủ yếu là xử lý các loại giấy tờ. Còn những giấy tờ này từ đâu mà tới, Spring Hand hay chính Steam Teen cũng không biết.)

- Câu chuyên trong fic sẽ xoay quanh bốn anh em Cloak, Clarity, Steam và Spring. Parasite lâu lâu sẽ xuất hiện, kiểu như thoắt ẩn thoắt hiện ý.

-  Trong khoảng thời gian này chắc là tôi sẽ cật lực đi pray đủ kiểu cho fic này hự- Tiến triển của nó sẽ đi dần dần, đôi khi không thấy cảnh yêu đương mọi người sẽ thấy hơi nhàm. Nhưng đừng lo, đã có cẩu lương thì tôi sẽ cố tung cẩu lương chất lượng huhu...

[24h_]


 

  

   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net