Lam cây tường vi (đồng nhân Vampire Knight) (đã edit)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lam Sắc Vi

Tác giả: Thất Thải Ngư

Thể loại: Đồng nhân vampire Knight

Converter: ngocquynh520

Editor: Tojikachan

Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com

Văn án chính quy:

Một cô gái (nguỵ) tiểu bạch xuyên qua trên người Shizuka Hiou

Mang thân thể đầy tội nghiệt đi bộ ban đêm tìm kiếm cuộc sống vui vẻ.

Cuộc sống bắt đầu, nhẹ nhõm, tràn đầy đùa giỡn ( bạn bè vui đùa ) cùng cười vui.

Theo kế hoạch của Kuran Kaname từ từ tiến hành

Theo đến khi Cross Yuki dần thức tỉnh

Đến khi hơi thở thuần huyết của cô gái bị phát hiện

Một bí mật kinh thiên dần dần lộ ra...

( văn án vô năng, tóm tắt đại khái đã diễn tả rõ ràng, tránh cho các cô nương nhảy nhầm lôi văn, ~(@^_^@)~)

Kết cục: ấm áp, cp Kuran Kaname 1V1 HE

Đoạn ngắn một: XXX cảm thấy bụng chợt lạnh, cúi đầu nhìn thấy tay Kimura Kiyoshi thế nhưng vuốt ve bụng tôi.

"Oa ô ~, thì ra có tám múi nha~”Trong miệng Kimura Kiyoshi còn ngậm kẹo que phát ra tiếng cảm thán‘ ô ô ’.

"Kimura Kiyoshi!" XXX nổi giận

Đoạn ngắn hai: Kuran Kaname khẽ nhếch khóe miệng, hai tròng mắt trong trẻo lạnh lùng, thâm sâu vô cùng. Càng ngày càng không hiểu nổi người phụ nữ trước mắt này, lúc mới quen, trong tròng mắt mang theo thiên chân; sau khi thân quen, tính tình đơn giản thêm chút nghịch ngợm cùng cổ quái; lúc càng quen thuộc, lại phát hiện sự thần bí và thông tuệ của cô. Cuối cùng, không nghĩ tới người con gái có được tình yêu của anh lại là vị hôn thê của Kuran Rido, Shizuka Hiou. Coi như là cô là bác gái chưa vào cửa của anh. Thật không biết đây là đáng xấu hổ, hay là buồn cười.

Thứ 1 chương Tường Vi xanh

Edit +Beta: Tojikachan

Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com

Một cô gái trẻ tuổi tóc bạch kim dung mạo xinh đẹp ngồi bên cửa sổ, nhìn hoa anh đào bay múa đầy trời, đột nhiên quay đầu nói với thiếu niên bên cạnh: "Ichiru, chúng ta ở nơi này bao lâu rồi?"

"Hiou sama, đã chín tháng " Ichiru ánh mắt nhu hòa nói.

Shizuka Hiou nháy đôi mắt ngây thơ, bày ra một bộ dáng làm dung động lòng người, làm nũng nói: "Ichiru, chúng ta đi ra ngoài đi? Bên ngoài có nhiều thứ chơi hay lắm nha"

"Hiou sama, không thể, quản gia Fukuda nói bên ngoài khắp nơi đều có vampire muốn ám sát ngài " Ichiru bản năng muốn đáp ứng Hiou sama, nhưng chỉ cần nghĩ đến chuyện đó có thể uy hiếp sự an toàn của Hiou sama, liền kiên định cự tuyệt.

Shizuka Hiou thở dài, hai tay nâng cằm, tiếp tục nhìn hoa anh đào ngoài cửa sổ, ánh mắt dần dần có chút mê ly...

Gió nhẹ thổi, mái tóc bạch kim bay lên, quanh thân tản ra cao quý cùng ưu nhã bẩm sinh...

Đừng hiểu lầm, khí chất đó không phải là của cô, mà là của thân thể bổn tôn tản mát ra. Đọc đến đây hẳn là hiểu rồi đi? Không sai, tôi chính là —— dân xuyên qua!

Gì? Hỏi tôi làm sao xuyên?

Tốt nghiệp trung học,

Thi xong đại học,

Nộp xong báo cáo,

Ý tưởng đột phát,

Khao cha mẹ,

Giết cá cạo vây,

‘ máu ’ chảy thành sông,

Quên mất mình thấy máu là choáng,

Giương nanh múa vuốt,

Mơ hồ ngã xuống đất,

Lúc vừa mở mắt,

Tình thế khẩn trương.

Hỏi tôi xuyên vào người nào?

Chuyện này thật là một bi kịch, khi tôi mở mắt ra, thấy mình đang cắn cổ mỹ thiếu niên trong lòng, hốt hoảng đẩy mạnh thiếu niên ra, lại thấy đầy đất đầy tay đều là máu, tôi gào khóc chạy ra ngoài. Chạy điên cuồng đến một dòng suối nhỏ, rửa sạch sẽ miệng và máu trên tay mới phát hiện mình thế nhưng không còn thấy máu là choáng nữa. Rồi sau đó lại phát hiện tay không giống của mình, thân thể cũng không giống của mình, tóc cũng không giống của mình. Nhìn mặt nước, nhìn thấy là một cô gái xinh đẹp, trí nhớ lập tức như thuỷ triều ào đến.

Mọi người có biết chuyện thống khổ nhất trong cuộc sống là cái gì không?

Nói cho mọi người biết đi!!!

Tôi xuyên thành Shizuka Hiou!!!!!!!! A!!!!!! Mọi người thử nói xem, sống làm sao đây, sống làm sao đây? Xuyên thành Shizuka Hiou mà trong khi tôi cực kỳ thích Kaname sama! Mọi người nói xem, tôi sống kiểu gì đây, theo đuổi Kaname sama thế nào đây, trên tay nhuốm máu vô số người, phản bội gia tộc, vô số người nhìn chằm chằm thân thể của tôi, máu của tôi. Còn phải phòng bị Kiryu Zero trả thù, còn phải tránh né nguyên lão viện đuổi giết, bi kịch hơn chính là Kuran Kaname cũng tính toán giết tôi!!!!!!

Còn có, còn có một chuyện động trời nữa. Bà đây tmd thế nào lại 3000 tuổi? Khác một trời một vực với Kaname sama!

Tác giả kêu lên: "Ai nha má ơi, đó chỉ là một vấn đề cực nhỏ mà thôi! Thế mà cô thiếu chút nữa muốn giết tôi?... Tôi đây vẫn nên vội vàng độn thổ thôi, bẩm báo nhanh chóng lên Tấn Giang rằng cô đã xuyên qua thành công, Moa ha ha ha!!!!!!!!!! Bye bye, bảo trọng nhé!!!!!!"

Gì... Bà... bà...!!?!?!! Có thể trở lại thương lượng một chút chuyện đổi lại người được hay không, tùy tiện người nào cũng được trừ Shizuka Hiou, Yuki đi, Yuki tốt nhất, có thể danh chính ngôn thuận ‘gục’ Kaname sama, ha ha,...

Một tên Tiểu Bạch đã sớm quên người nào đó đã sớm lui tán, vẫn như cũ ngu ngốc chảy nước miếng mơ mộng...

Cuối cùng nước miếng ướt đến mặt của mình, Shizuka Hiou mới từ trong giấc mộng tỉnh lại.

Cứ như vậy, cô từ từ tỉnh lại bên dòng suối, với trí nhớ của Shizuka Hiou cùng bộ mặt nước miếng. Rửa một chút gương mặt mới khác hẳn với khuôn mặt cũ không có chút chí tiến thủ sau, đột nhiên phát hiện có người đang đứng đằng sau, đó là một mỹ thiếu niên hai gò má phấn hồng dồn dập thở.

Má ơi!!! Đây không phải là Kiryu Zero, người bị bổn tôn cắn sao? Shizuka Hiou vừa muốn nhấc chân chạy, đột nhiên nhớ tới, trên cổ thiếu niên này không có vết thương, thì hẳn đây là Kiryu Ichiru.

"Chị thuần huyết tại sao chạy nhanh như vậy? Không phải là chị đã đáp ứng mang Ichiru đi sao?”Thanh âm êm ái của Kiryu Ichiru vang lên.

Những người xem qua Vampire Knight đều biết, quan hệ giữa Shizuka Hiou cùng Kiryu Ichiru là không thể phủ nhận, cho nên ‘tân Shizuka Hiou ’ không chút khách khí dắt tay Kiryu Ichiru trở lại ‘ nhà ’ trong trí nhớ của bổn tôn, đó là một tòa thành giấu ở trong thâm sơn rừng rậm, ở đó chỉ có lão quản gia Fukuda cùng Shizuka Hiou biết và sinh sống, hiện tại lại có thêm Kiryu Ichiru.

Shizuka Hiou đối với chuyện Kiryu Ichiru đi theo thì không cách nào từ chối, cậu bé dáng dấp tuấn tú, thể chất rất yếu, còn có một đôi mắt u buồn, nói xong câu nói kia liền té xỉu, không chịu nổi a không chịu nổi, chỉ có thể dẫn về nhà. Thật ra thì cô còn muốn trở về xem một chút Kiryu Zero thế nào, nhưng vừa nhớ tới cảnh tượng máu tanh vừa rồi, cô cũng có chút chân mềm, hiện tại cô không còn thấy máu là choáng, nhưng trên tinh thần thì thấy máu vẫn choáng a. Vẫn là không nên đi, người cũng đã bị cắn, dù sao Kiryu Zero sẽ có người cứu, tương lai còn là Vampire Hunter, cô đi cũng không làm cái gì.

Kể từ khi Shizuka Hiou trở về, vẫn không hề ra khỏi cửa, không nghĩ tới quản gia Fukuda này là cái tiêu biểu điển hình cho sự dài dòng. Shizuka Hiou chỉ có thể ngày ngày hướng về phía cửa sổ giả bộ u buồn, cô vốn muốn trêu chọc Ichiru, nhưng nghĩ lại Ichiru vừa mới mất đi cha mẹ, cô không thể quá mức. Shizuka Hiou chỉ có thể cách mấy ngày cho Ichiru uống máu của mình, thân thể của cậu bé thật sự là quá yếu. Máu, giờ đã trở thành là vật không thể thiếu của cậu.

"Hiou sama, nên dùng bữa ăn " Kiryu Ichiru bưng khay đựng một cái cốc chân cao chứa máu.

Shizuka Hiou cầm lên chén rượu, ngửi một cái, là máu heo rừng quản gia Fukuda lấy về, máu, đối với Shizuka Hiou mà nói là không hề xa lạ. Về sau cô phải dựa vào uống máu mà sống, nhất định phải vượt qua chướng ngại tâm lý về phương diện này.

Hơn nữa máu đối với vampire mà nói là một loại thực phẩm cần thiết, máu của loài người cực kỳ thơm ngon ngọt ngào, tựa như đồ uống mọi người thường uống vậy, khẩu vị mỗi người đậm nhạt bất đồng. Máu động vật đối với vampire mà nói giống như nước vậy, không có mùi vị gì.

Shizuka Hiou nhìn máu trong chén rượu, không khỏi cảm thán, chín tháng này đối với cô mà nói là cực gian nan, tiếp nhận thân phận mới, thói quen ăn uống mới, cách thức hành động mới.

"Hiou sama, không thích sao?" Kiryu Ichiru lo lắng hỏi: "Chỗ này thật sự là quá bí mật rồi, bốn bề đều là rừng rậm nhìn không thấy đầu cuối, ngay cả hơi người cũng không có. Nếu không thì Ichiru đã có thể bắt người mang về cho Hiou sama "

"Không muốn" Shizuka Hiou cắt đứt lời của Ichiru, uống máu động vật đã đủ khủng khiếp.

Ichiru thấy Hiou sama còn chưa muốn uống, liền để khay xuống, vén lên tay áo của mình nói: "Hiou sama uống của Ichiru vậy"

Shizuka Hiou nhìn cánh tay cao gầy của Ichiru, cả giận nói: "Hồ nháo, tôi lúc nào thì nói muốn uống máu người?"

Vừa dứt lời, Shizuka Hiou cầm cốc máu kia uống một hơi cạn sạch, hai tay nhẹ nhàng kéo tay áo Ichiru xuống nói: "Lần nào cũng dùng chiêu này ép chị uống máu, lần sau có thể đổi phương pháp khác không?"

Ichiru thấy Hiou sama uống hết máu, hai tròng mắt lòe lòe tỏa sáng, mỉm cười nói: "Chỉ cần Hiou sama dùng cơm đúng giờ, muốn Ichiru làm gì cũng được"

Shizuka Hiou đứng dậy cười sờ sờ đầu Ichiru nói: "Ichiru cao hơn rồi, phải ăn nhiều vào, nuôi tốt thân thể, chưa tới một năm Ichiru chắc chắn sẽ cao hơn chị"

Ichiru cảm động: "Hiou sama"

"Được rồi, trời đã sáng choang, chị đi ngủ, em đừng lười biếng, gắng học tập võ thuật mà Fukuda dạy em. Đúng rồi em gọi Fukuda vào, chị có việc nói"

"Dạ, Hiou sama"

"Gọi chị mới có thể đi nha" cậu bé này cũng quá thích học theo Fukuda đi, chết sống theo Fukuda gọi cô là ‘ Hiou sama ’, cực kỳ không quen a.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Kiryu Ichiru ửng đỏ, kêu một tiếng "chị Hiou" liền lập tức lui ra ngoài.

Gì? Gọi là chị thôi, gì mà xấu hổ...

Lúc này Fukuda mặc một thân âu phục đen gõ cửa đi vào nói: "Hiou sama"

Shizuka Hiou nhìn Fukuda tuổi đã hơn trung tuần, trong lòng không khỏi đau xót, người quản gia này tựa hồ đã đi theo Shizuka Hiou hơn hai ngàn chín trăm năm, đó là một khái niệm thế nào? Cô hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi có người có thể ngày ngày đi theo bên cạnh phục vụ chủ tử mà không hề nản chí thay lòng tận tâm như thế.

"Fukuda, ông nói tóc của tôi tại sao trong một đêm biến trắng?"

Fukuda nghe vậy liền chấn động, sao Hiou sama lại nhắc tới chuyện này? Đây vốn chính là kiêng kỵ của ngài ấy, Fukuda nâng kính lên, cúi đầu do dự: "Chuyện này... chuyện này..."

"Vampire không phải là đến tuổi 25 là sẽ dừng sinh trưởng, không biến già sao? Tại sao tóc của tôi lại biến trắng?"

Fukuda khó khăn nói: "Hiou sama, ban đầu không phải là bởi vì ngài hận mình có một đầu tóc đen, mà là do bị lão gia an bài cùng đính hôn với gia chủ của Kuran, Rido sama, thuần huyết tóc đen trong gia tộc tượng trưng cho năng lực cao cấp nhất, gia tộc Kuran thời nào cũng đều là tóc đen, vì vậy gia tộc Kuran mới có được đặt cao nhất trong bảng Kim Tự Tháp level của Huyết tộc, bởi vì bọn họ là thuần huyết trong thuần huyết, là quân vương chân chính, hiện tại thuần huyết trong Huyết tộc tóc đen càng ngày càng ít, Hiou sama lại..."

"Thế nào?" Shizuka Hiou ý bảo Fukuda nói mau.

"Hiou sama đã từng hút máu rất nhiều người, ngay cả level E cũng không bỏ qua, Huyết tộc mọi người đều biết máu Level E đối với vampire đẳng cấp cao mà nói là một loại độc, hút nhiều sẽ tiêu mất tâm trí cuối cùng từ từ hạ level. Hiou sama bởi vì bất mãn hôn sự lão gia cùng nguyên lão viện an bài, cho nên bắt đầu thích giết chóc, chỉ cần sama đi ngang qua chỗ ở loài người, đều là máu chảy thành sông rất ít có người sống, sama hút máu ít nhất 3000 Level E, cũng may Hiou sama bởi vì là thuần huyết đối với độc tố phản ứng không lớn, nhưng không tới ba trăm năm tóc của sama bị biến thành màu trắng. Hơn nữa sama thích giết chóc con người càng ngày càng nhiều, phá hỏng thăng bằng căn bản giữa người và Huyết tộc, khiến lão gia cùng nguyên lão viện tức giận, mới nhốt sama lại"

Shizuka Hiou mặc dù trí nhớ có của bổn tôn hơn ba nghìn năm, nhưng dường như đối với chuyện hút quá nhiều Level E sẽ sinh ra độc tố không nhớ rõ, từ khi vampire ra đời, hai mươi lăm năm đầu sinh trưởng không khác với con người, chỉ đến hai mươi lăm sau mới bắt đầu dừng lại ( thuần huyết ) hoặc là vô cùng vô cùng chậm chạp (B, C) già đi. Nói như vậy, bổn tôn từ sau 25 tuổi liền bắt đầu điên cuồng hút máu? Hơn nữa còn hút rất nhiều máu Level E, Shizuka Hiou rốt cuộc phải gánh chịu bao nhiêu bi ai cùng thống khổ? Chẳng lẽ người của Huyết tộc nhất định phải chịu gánh nặng rất nhiều, nhất định phải bất hạnh sao?

"’Công chúa điên loạn’ chính là do chuyện này mà có thôi, không nghĩ tới trước kia tôi giết nhiều người như vậy, tôi thậm chí có chút không nhớ rõ " Shizuka Hiou nghe được bổn tôn ngay cả Level E cũng giết chết 3000 tên, vậy thì loài người bị giết là bao nhiêu? Tội lỗi a...

"Hiou sama cũng không hay quan tâm chuyện này, hơn nữa cũng đã gần ba ngàn năm rồi, Hiou sama không nhớ rõ cũng là bình thường."

Lấy nhiều mạng như vậy mà không nhớ rõ?

"Fukuda, có biện pháp gì để cho tóc tôi khôi phục màu sắc như cũ không? Còn nữa, gọi tôi là tiểu thư là được"

Fukuda kích động hô "Ngài rốt cục nghĩ thông suốt? Ở trong Huyết tộc chúng ta, năng lực mới là quan trọng nhất, tiểu thư, tiểu thư cần gì bởi vì hôn sự lão gia an bài với người đàn ông loài người kia...."

"Đừng nhắc lại người kia nữa, cả người cha đã biến mất hơn hai nghìn năm của tôi" những thứ đó đối với cô mà nói chỉ là một đoạn phim hoạt hình, một chuyện xưa, đã không liên quan với ‘ cô bây giờ ‘.

"Vâng vâng, Fukuda đi theo tiểu thư hơn hai nghìn năm, vẫn mong đợi tiểu thư hỏi những lời này. Tiểu thư, trong lúc tiểu thư bị giam, Fukuda đã chạy toàn bộ thế giới để tra xét rất nhiều bộ sách về chuyện trừ độc tố Level E, cuối cùng cũng tìm được một phương pháp có thể tin, chính là uống máu lợn rừng, máu lợn rừng đối với Huyết tộc cũng giống như trà giải độc đối với loài người, uống nhiều thì độc tố sẽ tự nhiên từ từ bị trừ bỏ"

"Fukuda, ông... nói là trong hơn hai nghìn năm tôi bị giam này ông một mực vì tôi tìm kiếm phương pháp giải độc?"

Fukuda ánh mắt lóe lên, mang theo kiên định cùng trung thành không nói lên lời: "Đúng vậy, tiểu thư"

"Nhưng máu lợn rừng tôi đã uống chín tháng rồi"

"Tiểu thư, ngài uống quá ít, ngài ba ngày mới dùng nửa cốc máu lợn rừng, căn bản không có quá lớn tác dụng. Nhưng Fukuda phát hiện màu sắc bạch kim của tóc tiểu thư có chút biến hóa"

"Vậy sao?"Shizuka Hiou cầm lên lọn tóc trước ngực nhìn kỹ, đúng là không còn trắng như trước đây.

Shizuka Hiou thở một hơi, vì Kuran Kaname của tôi, tôi nhất định phải biến tóc thành màu đen, ăn mặc trẻ tuổi chút mới có thể vào học viện Cross. Đáng tiếc tóc vampire không thể nhuộm màu, tất cả thuốc nhuộm thoa lên trong nháy mắt sẽ biến mất. Ừ, cố gắng lên cố gắng lên! Vì Kaname sama tôi phải cố gắng lên."Quản gia, về sau mỗi ngày tôi muốn uống ba cốc máu lợn rừng, như vậy có đủ lượng không?"

Fukuda kích động đáp: "Đủ rồi đủ rồi ạ, chỉ cần tiểu thư không còn chán ghét máu lợn rừng nữa, một ngày ba cốc thì chỉ cần qua mấy tháng, độc tố của tiểu thư có thể thanh trừ."

Thứ 2 chương 

Edit +Beta: Tojikachan

Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com

"Ichiru, em nói xem chị có đẹp không?" Shizuka Hiou đứng ở dưới cây hoa anh đào, một đầu tóc đen theo gió tung bay.

"Đương nhiên Hiou sama xinh đẹp nhất " hai tròng mắt của Ichiru lóe lên, trong mắt lộ ra vui mừng.

Shizuka Hiou vuốt một luồng tóc dài trước ngực, rực rỡ cười nói: "Rốt cục biến thành đen, tối ngày hôm qua vẫn còn là màu xám tro đây này"

"Hiou sama là thuần huyết, năng lực khôi phục đương nhiên mạnh"

"Được rồi, Ichiru, nói chuyện với em có thể giống như vơí đứa bé hay không? Em mới mười bốn tuổi thôi"

"Hiou sama, mười bốn tuổi rất lớn "

"Không nghĩ tới lại nhanh như vậy, mới ba tháng liền biến thành đen "Shizuka Hiou lôi kéo tay Ichiru chạy: "Đi thôi"

"Đi nơi nào?"

"Đi ra ngoài, chị mới không muốn ở vườn hoa đào này ngây ngô cả đời đâu"

"Hiou sama, nhưng quản gia Fukuda..."

"Hư ——, Fukuda ngủ rồi, không cho em đánh thức ông ấy, yên tâm đi, chị là ‘ để thư lại trốn đi ’ "

"Để thư lại trốn đi?"

Shizuka Hiou không đợi Ichiru kịp phản ứng, liền lôi kéo cậu vào chuồng ngựa.

"Thế này...?"

"Rừng lớn như vậy đương nhiên phải cưỡi ngựa rồi, chẳng lẽ Ichiru muốn lái xe?"

Ichiru lên ngựa, lông mi dài chớp động, hơi xấu hổ nói: "Hiou sama, đừng đùa Ichiru nữa, chúng ta đi nhanh đi"

"Ừ, Ichiru, bây giờ là ban ngày, chị vẫn cảm thấy hơi mệt. Em phụ trách dẫn đường nha"

Ichiru dịu dàng nhẹ khẽ nhấc khóe miệng”Hiou sama, ngài yên tâm"

"Giá ——" "Giá ——"

...

Bốn giờ sau, rốt cục thấy được một con đường mòn. Kiryu Ichiru để hai con ngựa ăn cỏ xong, rồi vỗ hai mông con ngựa, để cho hai con ngựa chạy trở về.

Shizuka ngồi chơi ở ven đường, tóc dài rũ xuống đất, cười nhìn hết thảy, cái này chẳng lẽ chính là nịnh hót trong truyền thuyết? Nghĩ tới đây, Shizuka Hiou ‘ khanh khách ’ nở nụ cười.

Kiryu Ichiru quay đầu lại, thấy Hiou sama ngồi ở chỗ đó, ánh mắt nheo thành hình trăng khuyết, dưới ánh mặt trời, thoạt nhìn ngài tựa như loài người vậy, một cô gái xinh đẹp tựa như mặt trời. Rất khó tưởng tượng đây chính là Hiou sama mà một năm trước cậu lần đầu tiên nhìn thấy, người đã giết cha mẹ cậu, cắn anh trai của cậu, ánh mắt của cô luôn cất giấu bi thương sâu sắc, lóe ra thống khổ cùng đau khổ, tóc bạch kim dài càng thêm tăng lên u buồn phát ra quanh thân...

"Nha, có xe tới" Shizuka Hiou đứng dậy dùng tay chỉ vào xe, hưng phấn nói.

Kiryu Ichiru cầm lên hai vali xách tay mà Hiou sama bảo cậu mang theo, nhìn theo phương hướng Hiou sama chỉ, quả nhiên, cuối con đường có một chiếc xe tải màu lam đang chạy tới gần.

Shizuka Hiou mặc váy liền áo màu xanh nhạt, quơ cánh tay tuyết trắng. Một cô gái xinh đẹp như ánh mặt trời mạn diệu như thế, có ai nhìn mà không động tâm?

Xe ngừng, người lái xe là một người đàn ông trung niên, quay kính xe xuống rồi hô: "Hai đứa, tại sao lại ở chỗ này? Mấy trăm héc-ta quanh đây tất cả đều là rừng rậm mà"

Shizuka Hiou kéo Ichiru chạy tới trước xe nói với người đàn ông trung niên : "Chị em chúng cháu cùng bạn bè ra ngoài cắm trại dã ngoại, nhưng trên đường về lại bị lạc nhau ở trong rừng rậm. Bác có thể đưa chúng cháu một đoạn đường hay không? Chúng cháu có thể trả tiền cho bác"

Ông hào sảng cười nói: "Lên đây đi, tại sao tôi có thể nhẫn tâm để cho hai đứa bé ở chỗ vắng vẻ thế này chứ"

Shizuka Hiou cùng Ichiru nghe vậy liền ngồi vào chỗ ngồi ngay sau chỗ tài ngồi của tài xế."Cảm ơn bác! Nếu không thì chị em chúng cháu thật không biết làm sao bây giờ"

Xe động, bác lái xe vừa cười vừa nói: "Vừa đúng lúc tôi muốn vận hàng hóa đến Bever, mấy đứa muốn dừng ở đâu cũng được "

"Bever?"

Ichiru giải thích: "Bever là một trong những thành thị trung tâm giao dịch tài chính lớn nhất "

"A, thư phòng của Fukuda có cả mấy quyển sách kiểu này?"

"Vâng, ngay cả tờ báo tin tức các nơi thế giới trên mỗi ngày cũng có"

Shizuka Hiou thấp giọng nói: "Rất kỳ quái đi? Có lẽ em không biết, rạng sáng mỗi ngày đều có phi cơ trực thăng thả tờ báo bằng dù xuống "

Ichiru ánh mắt lộ ra kinh ngạc.

"Bác, bác thật tốt bụng, chúng cháu muốn đi Bever"

"Được, nhưng hai đứa sao lại tới rừng rậm vắng vẻ như vậy để cắm trại dã ngoại? Nghe nói trong cánh rừng rậm này có ác ma uống máu đấy"

Ichiru kinh ngạc nói: "Ác ma uống máu?"

Bác cười ha ha : "Cậu trai, bị dọa sợ đúng không, tôi chỉ đùa hai đứa thôi. Cái gì mà ác ma uống máu, đoán chừng là sói hoang đi, hai ngày trước tôi ở thôn đông cuối rừng rậm, thôn dân nơi đó nói lợn rừng trong một năm vừa rồi giảm đi rất nhiều, đoán chừng là sói ác sinh sôi nẩy nở quá nhanh"

Shizuka Hiou nghe vậy, tròng mắt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net