[LăngViệt] Yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay bác sĩ Lăng tăng ca phải về trễ, vô tình trên đường về lại bắt gặp được một cục moe moe bên cạnh siêu thị. Là một chú mèo nhỏ lông màu vàng sẩm mắt ươn ướt nhìn rất đáng thương, nên mủi lòng đem về nhà. Vừa đi vừa nghĩ đến Tiểu Việt của anh sẽ vui vẻ thế nào khi thấy mèo con , bất giác mĩm cười hạnh phúc.

"Vậy là từ giờ nhà mình sẽ có 2 con mèo đáng yêu "

Về đến nhà đèn bên trong vẫn sáng có lẽ là Tiểu Việt đợi anh, bác sĩ Lăng vui mừng mở  cửa thì thấy một thân hình nhỏ nhỏ ngủ gật ở sô pha. Bác sĩ Lăng ôn nhu nhìn bước nhẹ nhàng đến gọi nhỏ

-Tiểu Việt ,Tiểu Việt sao em lại ngủ ở đây ?

-Bác sĩ Lăng , anh về rồi. Em có chừa lại đồ ăn cho anh ở bếp để em đi hâm nóng lại

-Không cần anh tự làm được, em cả ngày đi làm mệt mỏi phải ngủ sớm. Sau này không cần đợi anh đâu

Vương Việt nghe vậy thì tủi thân, tự hỏi có phải bác sĩ Lăng chê mình phiền phức nên mới nói như vậy. Chưng ra bộ mặt ủy khuất mà gật đầu làm bác sĩ Lăng vừa yêu vừa xót

-Đồ ngốc , lại suy nghĩ bậy bạ rồi . Chỉ là anh không muốn em mất sức , ngày đi làm mệt đêm thức khuya như vậy sẽ đổ bệnh đó. Anh lo

-Bác sĩ Lăng cũng vậy mà. Anh cũng chẳng lo cho sức khỏe gì cả, cái bao tử của anh cẩn thận em cắt ra làm đồ nấu đó

-Rồi rồi em là giỏi bây giờ thì về phòng ngủ thôi, anh ôm em về

Bác sĩ Lăng định ôm Vương Việt về phòng thì một tiếng

"Meo"

Nhỏ nhỏ vang lên thu hút chú ý của Vương Việt. Cậu nghiên người nhìn thấy thùng giấy mà Lăng Duệ bỏ quên ở trước cửa nhà

-Bác sĩ Lăng anh đem mèo về nhà ư ?

-À anh quên mất. Hôm nay anh vô tình nhặt được ở siêu thị gần bệnh viện, thấy đáng thương với lại nghĩ em sẽ thích nên đem về

Vương Việt quao một tiếng rồi chạy đến xem , bên trong là một chú mèo con nhỏ nhỏ khuôn mặt nhem nhúa đôi mắt sáng ngời nhìn cậu

-Bác sĩ Lăng mèo dễ thương quá. Em rất thích cám ơn anh

-Em vui là được

Lăng Duệ nhìn mèo lớn mèo nhỏ ôm nhau mà lòng dâng lên cảm giác hạnh phúc. Ở thời điểm anh khó khăn nhất , ông trời đã ban Vương Việt cho anh. Cậu như một báu vật quý giá,khiến anh cầm thì sợ rớt mà ngậm thì sợ tan. Từ lúc Vương Việt bước vào thế giới của Lăng Duệ cuộc sống của anh trở nên nhiều màu sắc, nhiều khuôn bật cảm xúc,nhờ cậu mà anh lần đầu được trải qua. Tất cả của Vương Việt đều được Lăng Duệ đặt ở vị trí đầu tim , yêu đến điên cuồng trân trọng hết lòng nếu mất đi cũng sẽ rất đau khổ

-Tiểu Việt đi rửa tay rồi ngủ thôi đã khuya rồi

Nói rồi bác sĩ Lăng bước đến cướp đi mèo nhỏ ở tay Tiểu Việt

-Em đặt tên đi , muốn mèo nhỏ tên gì ?

-Hỏa Hỏa được không ? Vì nhìn nó như ngọn lữa nhỏ vậyy

-Được ! Vậy bây giờ anh sẽ đem Hỏa Hỏa đi tắm còn em thì đi ngủ nhanh nào

-Không chịu !Em muốn hâm đồ ăn cho bác sĩ Lăng, muốn cùng bác sĩ Lăng đi ngủ

Lăng Duệ bất lực , quả là mèo khi làm nũng đều lợi hại không thể khán cự. Hỏa Hỏa trong tay anh cũng ngọ ngoạy , cuộc sống của bác sĩ Lăng bây giờ có 2 chú mèo một lớn một nhỏ ,ngày ngày cùng nhau hạnh phúc .

Giải quyết xong mọi việc râu ria của đời sống , Vương Việt và Lăng Duệ cùng nhau đi ngủ. Ở trên giường ,Vương Việt nằm trong lòng của bác sĩ Lăng yên ổn thở đều đều ngủ say. Hôm nay xuất hiện thêm một người bạn mới ở trong phòng,được Lăng Duệ làm cho một cái ổ nhỏ cạnh mép giường cũng đang ngủ say. Viễn cảnh gia đình hạnh phúc này khiến Lăng Duệ thỏa mãn

-Anh yêu em , Vương Việt ! Cám ơn em đã đến bên anh...

"Cuộc sống đôi khi không cần xa hoa , chỉ cần chúng ta hạnh phúc. Thì dù đơn sơ cũng là viên kim cương quý giá"

=End=

HE nha🥲tại iem viết HE ngu lắm nên ít khi viết :(( mà SE với BE quài bị nhàm

Mà thôi mng đọc tạm cái này đi còn cái Tuấn Hạn kia thì từ từ tính....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net