Part 3: Chữa lành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước khi mem đọc thì ad thừa nhận là... khi viết xong phần này thì ad thấy nó giống Indirect Kiss. Mà lỡ rồi nên mong mem chấp nhận, phần 4 sẽ ít "MTP" hơn phần này.

Lưu ý: *...* là suy nghĩ và hành động, "..." là lời thoại.

--------------------------------------------------------------------------------------------------
[Ngọc của cậu.. nó đã bị vỡ]

"Giờ chúng ta phải làm sao?!" Lapis hoảng sợ

"Tớ không biết nữa!" Peridot rất lo lắng khi thấy Lapis trong tình trạng này

"Phải rồi! Steven! Steven có sức mạnh chữa lành"

"Ừ nhỉ... Nhưng mà, lần cuối khi tớ nhờ em ấy, sức mạnh đã không có tác dụng" - Peridot lại cảm thấy lo lắng
"Thì chúng ta cứ đến xem sao!" Lapis biết rằng đây là cách duy nhất

- Cả hai người chạy đến bệ dịch chuyển gần nhất và dịch chuyển đến ngôi đền.
Trong lúc dịch chuyển: "Hi vọng sức mạnh sẽ có tác dụng!" Peridot khá lo lắng

"Cảm ơn cậu vì đã luôn bên tớ, Peridot" Lapis.

Peridot: "Steven? Steven! Hum.. Có vẻ như em ấy không có ở nhà"
"Garnet! Amethyst! Pearl? Có vẻ bọn họ cũng không" Lapis phát hoảng
Lapis: "Ôi trời, chuyện này thật tệ"
"Không sao đâu, còn tớ ở đây nhớ chứ?" Peridot cố trấn an Lapis
"Nhưng rồi.. Chúng ta phải làm gì đây. Chúng ta không thể cứ đứng chờ đợi mãi được. Vết nứt có vẻ ngày càng to hơn lúc đầu" - Peridot

"Tớ chỉ còn có thể bị tan vỡ thôi. Vĩnh biệt Peridot, vĩnh biệt Steven!" Lapis lúc bấy giờ không thể suy nghĩ gì hơn
"Nhưng... phải có cách nào chứ" Peridot cố gắng suy nghĩ
"Không có cách nào đâu, tớ sẽ chết thôi!" Lapis thiếu lạc quan

"Phải rồi! Steven! Steven đã từng nói với tớ rằng có nơi nào đó có chứa nước mắt chữa lành của mẹ Steven. Chúng ta phải đến đó thôi!" Peridot

"Nhưng nó ở đâu được chứ!" Lapis

"Tớ đâu có biết!!" Peridot bối rối đếm mức hét vào mặt Lapis
"Tớ.. xin lỗi, do tớ căng thẳng quá!" Peridot

"Không sao đâu, một phần cũng do tớ suy nghĩ quá tiêu cực" - Lapis

"Chúng ta hãy đến nơi đó nào!" Peridot lại có hi vọng mới

+) Đến Mask Island
"Wow.. nơi này đẹp quá, đây có vẻ là một nơi như Steven đã miêu tả" - Peridot
"Không! Không! Tớ chắc chắn là không!" - Lapis
"Sao cậu chắc được, chúng ta nên kiểm tra một vòng xem sao?" - Peridot
"Không! Vì khi tớ hợp thể cùng Jasper, Malachite đã trói buộc cả hai tại nơi này, và chỗ này chẳng có gì đặc biệt cả!" - Lapis

+) Đến Kindergarten Beta
"Nơi này sao?" - Lapis

"Không, tớ và Steven đã chiến đấu với Jasper tại chỗ này, chắc chắn là không" - Peridot

*Sau vài lần dịch chuyển, bọn họ đã đến đúng nơi*
"Chúng ta có vẻ đến đúng nơi rồi!" - Lapis
"Nhưng... nơi này không giống nơi linh thiêng mà Steven đã miêu tả" - Peridot
"Nhưng cũng đâu còn nơi nào khác ngoài nơi này" - Lapis
"Vậy chúng ta cứ kiểm tra một chút xem sao?" - Peridot
"Được rồi" - Lapis

*Đi một vòng*
"Hum.. có vẻ như nơi này toàn bụi gai" - Peridot
"Chỗ của tớ cũng vậy" - Lapis

(Tiếng vết nứt lan rộng)
"Chết rồi! Chúng ta phải nhanh tay đi nơi khác thôi"
Cả hai đang chạy về bệ dịch chuyển thì...
(Tiếng lá xào xạc)
"Này, có chuyện gì thế!" - Lapis giật mình

Những dây gai bám lấy châm Lapis

"Peridot, cứu tớ! Tớ không đủ sức chống lại" - Lapis

"Được rồi!" - Peridot
Peridot rất bình tĩnh trước sự việc này nhưng rồi lại tự nhận ra...

"Nơi này éo có miếng kim loại nào hết!!" - Peridot dần rung sợ

*Lúc bây giờ vết nứt có vẻ đang chiếm lấy hầu hết viên ngọc*
"Urghh! Đã bảo là bỏ dây gai dơ bẩn của ngươi ra khỏi Lapis của ta!" - Peridot (-.- bảo hồi nào vậy)

*Viên ngọc của Peridot sáng lên*
*Từ trong viên ngọc bắn ra tia điện màu xanh lá, nó hướng thẳng đến bụi gai khiến tất cả cháy rụi*

"Mọi chuyện ổn chứ, ugh!" - Lapis đã bị thay đổi hình thể vật lý bất ổn định
"Này, tớ thấy đằng kia có một cái thác nước có tượng của một Thạch Anh Hồng, có vẻ là mẹ của Steven đó, hãy lại đó xem sao!" - Peridot vui mừng

Peridot bế Lapis: "Cậu ổn chứ"
"Tớ ổn, cảm ơn cậu" - Lapis đỏ mặt
Đến gần chỗ cái thác

"Trời ạ, trong đây chả có gì cả! Chúng ta cực công đến đây chẳng vì gì hết sao?!" - Peridot
"Chắc vậy..." - Lapis
"Huh?" - Peridot

"Chắc hẳn là đinh mệnh đã muốn tớ thế này" - Lapis cố chấp nhận và buông xuôi
"Đây là kết thúc sao?! Không thể thế này được" - Peridot

"Đến đây và ôm tớ cái nào!" - Lapis buồn
Peridot và Lapis ôm nhau rồi vài giây sau
(Bùm) *Viên ngọc của Lapis đã vỡ hoàn toàn*
Peridot cảm thấy hối hận: " Lẽ ra mình phải để Lapis ở nhà và chờ Steven chứ! Mình thật ngốc mà! Tất cả là lỗi của mình"

*Peridot ôm lấy hai mãnh vỡ từ ngọc của Lapis và khóc*
*Ngọc của Peridot lại sáng lên, từ viên ngọc bắn ra hai tia ánh sáng, một tia màu xanh lá, một tia màu hồng, hai tia tạo thành hình trái tim ngọt ngào*

Nó hướng vào hai mãnh vỡ mà Peridot còn ôm lấy trong lòng ngực
Hai mảnh vỡ được nối lại...
Peridot: "Hai sức mạnh một ngày, tuyệt vời!"
Lapis đã trở lại.
"Lapis, cậu có ổn không?" - Peridot
*Lapis cười với hàm răng nanh
"Huh? Cậu vẫn ổn chứ, Lapis?" Peridot bắt đầu cảm thấy lo lắng
"Ta không còn là Lapis nữa..." - Lapis tỏ mặt đáng sợ
*Peridot slowmotion*...

-Hết Part 3 rồi, mong mem ủng hộ và tiếp tục đón nhận Part 4 vào một ngày không xa :)







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net