2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rosé sợ hãi,cô ko suy nghĩ đc j nữa.Đôi chân cô bảo rằng bỏ chạy trc rồi tính,cô đặt chân lên lầu và rẽ ngay vào căn phòng đầu tiên mà cô thấy..
Rosé (dựa vào cửa):* hình như a ta ko đuổi theo...*
TH: chào mừng cô đến phòng của tôi...
Rosé ( giật mình):* 1 người khác nữa sao...nhưng anh ta ở đâykhi nào vậy,lúc nãy rõ ràng mk đâu thấy ai..*
Cô chầm chậm mở cánh cửa và bc ra ngoài,lập tức1 luồng gió lạnh vụt nhanh qua và chớp mắt 1 cái TH đã đứng trc mặt..
TH: mới vào thôi mà,sao đi ra nhanh vậy
Rosé (dè chừng) : anh tính làm gì...
TH:cũng mạnh miệng đấy,nhưng cô đang run kìa...nãy giờ sợ lắm chứ gì.Nhìn ngon quá,cho tôi cắn 1 cái nha (liếm môi)
TH nhìn chăm chăm vào vai rosé ,anh ghé sát vào người cô và đương nhiên rosé ko để a làm đc điều đó.Có lẽ TH đã cố tình ko dùng hết sức nên rosé đã trốn thoát đc khỏi vòng tay anh nhưng bù lại 1 phần tay áo của cô đã bị a xé rách...
Rosé ( bỏ chạy)
TH(nhìn theo)
Rosé ( thở hổn hển,nhìn ra sau):* ánh mắt anh ta thật đáng sợ,giống như muốn nuốt chửng mk vậy*
Rosé*tiếng..đàn piano...?*( nhìn xung quanh)
Rosé nhìn thấy SG và đột nhiên chân cô bị đóng băng ko thể nhúc nhích đc,dù là chỉ 1 chút.SG đứng dậy,riêng những phím đàn vẫn tự đánh tp mà ko cần anh...
SG(tiến đến chỗ rosé ): tiếng đàn có hay ko
Rosé:hay hay ko cũng chả liên quan gì đến tôi cả..
SG: rất liên quan nữa là đằng khác,giai điệu này sẽ mê hoặc linh hồn cô.Nó sẽ làm cô di chuyển ko đc và sau đó là...
Rosé: sau đó...sẽ thế nào
SG: sợ r chứ j ( cười)bán linh hồn cho quỷ dữ và trở thành bạn của chúng tôi
Rosé: ko ...ko thể đc,toii là con người mà toii ko muốn thành loài quỷ dữ nữa đâu...(bịt tai lại)tắt nó đi...mà...
SG(cười thích thú): nhìn người khác sợ hãi đúng là thú vị thật đấy...(quơ tay)
Tiếng đàn piano ngay lập tức tắt đi sau cái quơ tay của SG,chân cô cũng đã cử đọng lại đc.Lại 1 lần nữa cô cố bỏ chạy thật nhanh,"cứ như cô vào đây để tập chạy bền vậu"..
Toà lâu đài quá là rộng lớn và biến hoá khôn lường,nó mở ra lối này r chặn lại ở lối kia.Cô ko lúc nào làm đc chủ đường đi của mk cả,và r rosé bị dồn vào 1 gian phòng toàn ánh đèn đỏ..
Rosé: chuyện j xảy ra nữa đây ,mk mệt lắm r .Tại sao mk lại đến cái nơi này cơ chứ
JM:đến đc đây..cô nên cảm thấy mk may mắn mới đúng( che mắt mk lại)
Có lẽ cô cũng ko còn kinh ngạc gì,cô đã quen vs sự xuất hiện bất ngờ của từng chàng trai.Quen thì quen nhưng sợ thì vẫn sợ,vì cô ko hề bt đc họ sẽ làm j cô tiếp theo..
JM: tôi ko giống những người kia đâu,tôi tội nghiệp lắm.Cô có thể giúp tôi đc ko
Rosé*Anh ấy tính làm gì chứ..*nếu...nếu thật vậy thì..tôi có thể giúp gì anh tôi sẽ cố gắng giúp,a bị gì???
JM cười nhẹ rồi đưa tay ra sau mở tấm khăn đen che mắt,rosé hốt hoảng khi thấy khuôn mặt của a...
Rosé:máu...máu xanh..
JM: tôi thik mk có dòng máu đỏ hơn mà đáng tiếc trời lại cho tôi dòng máu xanh lá,tôi tội nghiệp lắm phải ko( cười ma mị) cô đã hứa giúp tôi r đấy ,cho tôi hút cạn máu cô để máu toii có màu đỏ nha
Rosé: anh nghĩ sao v hả,a mất trí rồi..máu a chưa màu đỏ là tôi cạn máu đến chết r
JM: mặc kệ cô
Tưởng rằng JM sẽ khác,ai ngờ cũng đáng sợ như những người kia.Thấy a vừa định bc về phía mk ,cô lập tức bỏ chạy mất và cũng đúng lúc khi1 cánh cửa khác đc mở ra đón chào cô gặp chàng trai cuối cùng..
Rosé (đứng khựng lại):*mk đã bị 6 chàng trai hù đoạn nếu bây h là người cuối cùng thì...giống y câu chuyện mk đã kể cho lũ trẻ lúc trc,vậy nơi đây là...*Lâu ĐÀI của Quỷ,họ thực sự tồn tại
Sở thik của 7 chàng trai nửa người nửa quỷ là hù doạ người khác chứ họ chưa hề làm hại 1 ai ,họ sẽ thấy chán ngây nếu ai đó ko sợ họ.Rosé đã chuẩn bị tinh thần r,hứa vs lòng mk sẽ ko sợ hãi nữa ,nhưng có lẽ các a hiểu cô lắm thì phải..
Từ 4 bức tường xuất hiện rất nhiều gián và chúng tiến hết về chỗ rosé ,đó là con mà cô sợ nhất trên đời.Rosé hét lên rất to và đụng trúng bức tượng bên cạnh cô liền ôm chặt lấy nó cho đỡ sợ..
Rosé (nhắm chặt mắt lại): sao mà nhiều gián v chứ...làm ơn đuổi chúng đi hết đi,tôi rất sợ đc chưa...đừng doạ tôi nữa mà
Lũ gián bỗng biến mất hết,rosé từ từ mở mắt ra chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì cô cảm giác đc thứ mk đang ôm chặt nãy h ko phải là 1 bức tượng mà là 1 chàng trai..
JK: eo tôi có tính phí ôm đó nha
Rosé (buông JK ra,lùi lại): thì ...thì..tiếng hét sợ hãi của tôi là phí rồi còn gì
JK(cười): bt trả lời lắm cô gái
Và rồi 6 người còn lại cũng lần lươt xuất hiện bên cạnh jungkook...
Rosé: các a...có thể tha cho tôi ko,tôi muốn đc trở về nhà.Tôi xin các anh đó(thành khẩn)
BTS: đâu có đc... Chúng toii thik cô lắm ,cô sẽ phải mãi bên chúng tôi.Đến đây vs chúng tôi đi nào...( dang tay ra,đồng loạt tiến về cô)
Rosé: đừng vậy mà...đừng đến đây..hãy tha cho tôi đi ,làm ơn(xúc động)
Rosé
                    Rosé
Rosé
Rosé: ko..ko..(giật mk tỉnh dậy,thở gấp)Mk ..mk...đang ở nhà,nãy h là mơ sao...thật khủng khiếp ,giấc mơ cứ như thật vậy(toát mồ hôi)
Thì ra rosé chưa hề ra khỏi nhà,bọn trẻ đã đc cha mẹ đến đón.Lúc cô vừa đọc hết quyển sách về toà lâu đài đó cũng là lúc rosé ngủ quên khi nào ko hay..
Rosé ( vứt quyển sách vào thùng gác):cũng tại đọc cái này mk mới mơ giấc mơ đáng sợ về những người đó,giờ nghĩ lại còn lạnh run cả người đây.Đúng thật là...
Đã thoát ra khỏi lâu đài đáng sợ đó,xem ra rosé đang thở phào rất nhẹ nhỏm.Nhưng cảm giác lạnh lẽo vẫn còn,có chăng chỉ là Tưởng tượng của cô.ko...nó đang ngày 1 rõ hơn trong đầu cô chợt nhận ra một điều..
Rosé:nếu..nếu mk đang ở nhà 1 mk thì..thì ai đã gọi mk thức dậy lúc nãy(căng thẳng từ từ quay người ra sau)
BTS:chào
Rosé ( té xuống ghế): cá..c...an..h...

Sẽ có p2 nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net