chap1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lũ trẻ(mặc đồ hoá trang):chị ơi...cho kẹo còn ko thì bị ghẹo(gõ cửa)
Rosé:tới đây...(mở cửa)cha...mấy đứa em của chị hôm nay dễ thuơng quá.Nào vào nhà đi,chị chuẩn bị kẹo hết cho mấy đứa rồi nè.
Lũ trẻ: cảm ơn chị rosé,tụi em chúc chị halloween vui vẻ
Rosé: ngoan lắm,mấy đứa cũng vậy nha
Lũ trẻ: chị ơi,nhân halloween chị kể chuyện gì đó ghê ghê cho tụi em nghe đi
Rosé:sợ ma gần chết mà còn đòi nghe chuyện ma nữa ,thôi đc rồi chuẩn bị tinh thần chưa...(lấy quyển sách)
Lũ trẻ( ngồi sát vào nhau):dạ...rồi,chị bắt đầu kể đi ạ
Rosé(mở sách ra và đọc):câu chuyện đc mang tên Lâu Đài của Quỷ.Tại 1 vùng đất hoang vu,có 1 lâu đài rất lớn và tráng lệ nơi 7 chàng trai tuyệt mỹ sống cùng nhau ở đó.Họ mang vẻ đẹp của con người nhưng linh hồn là quỷ...
Ko gian trở nên im lặng và có chút đáng sợ bởi câu chuyện của rosé,đang kể đến gần cuối thì cô từ từ kể thật chậm,cô muốn doạ bọn trẻ 1 chút..
Rosé( bất ngờ la lên):Hù...
Lũ trẻ(la làng): á....chị này...chị làm tụi em hết hồn.Mà bọn họ có thật ko vậy chị??!
Rosé( cười): tất nhiên là ko r,họ chỉ là những nhân vật tưởng tượng trong sách thôi.Cũng trễ r để chị đưa mấy em về nhà,kẻo cha mẹ mấy em lại trông
Bọn trẻ con rất yêu mến rosé nên luôn tới chơi vs cô,từ lúc chiều đến chạng tối đặc biệt là vào halloween và cô sẽ đưa bọn trẻ về tận nhà của chúng,thế là kết thúc 1 ngày lễ.Năm nào cũng vậy..nhưng năm nay thì có lẽ sẽ khác..
Đoạn đường về nhà vắng lặng hẳn .Ko có xe hay người đi đường,tất cả đều yên tĩnh cho đến khi...
Rosé:sao lại tự nhiên mưa lớn thế này,chắc phải tìm chỗ trú mưa mới đc.

Mưa che khuất cả tầm nhìn,rosé cứ chạy và chạy.Cô ko hề cảm nhận đc rằng mọi thứ xung quanh đang trở nên lạ lẫm 1 cách bất bình thường..
Rosé: cuối cùng cũng tìm đc chỗ trú rồi,lạnh quá đi mất.Mà ở đây là...(ngước lên)
🏰
Rosé: trời đất....mk nhớ xung quanh đây đâu có nhà nào xây theo lối cổ điển như vầy đâu ta,nhìn cứ như 1 toà lâu đài thật sự luôn ý???
Chưa hết bàn hoàng thì cánh cửa chính của toà lâu đài đc hé mở 1 luồng gió lạnh lẽo thổi qua người cô.Rosé quay qua,bóng 1 chàng trai khoác chiếc áo choàng đen bí ẩn từ từ bc đến..
RM:vào nhà đi,ngoài này lạnh lắm đó cô gái.
Rosé: như vậy thì phiền anh lắm để tôi đứng ngoài này đc r chắc chút là mưa sẽ tạnh ấy mà
RM:ko phiền chút nào đâu,nào...vào đây vs chúng tôi (ngoắc tay nhẹ rồi bc vào trong)
Rosé định kiên quyết từ chối RM nhưng sau cái ngoắt tay của các anh về phía cô,như đã thôi miên cô.Rosé đồng ý và bc theo anh trong vô thức..
Rosé( giật mình nhìn xung quanh):*sao..sao..mk lại vào trong đây vậy chứ???*anh gì ơi...thực sự là tôi..
Cô ko còn nhìn thấy RM đâu nữa,rõ là lúc nãy a đi trc cô vài bc chân theo mà.Rosé bắt đầu thấy hơi sợ,cô quay người lại để rời khỏi toà lâu đài này nhưng nó quá rộng lớn như 1 mê cung vậy,rộng đến mức cô ko tìm thấy lối ra..
Rosé( chạy khắp nơi):*Chuyện quái quỷ j vậy nè,sao..lại ko có cửa chính chứ*
Tiếng của chiếc ly thuỷ tinh từ ghế sofa phát ra,ai đó đang gõ vào nó..
Rosé( từ từ bc lại): xin chào,xin lỗi tôi chỉ vào đây trú mưa 1 chút.Nếu..nếu anh thấy phiền tôi sẽ ra ngoài ngay
JH: ko phiền,cô cứ tự nhiên ở đây chúng tôi rất thích tiếp khách
Nói r JH lắc nhẹ ly rượu trên tay mk,màu rượu đỏ thẳm có chăng là rượu vang đỏ??! anh. 1 hơi uống hết chúng ngon lành như đang uống nc ngọt...
JH:làm phiền cô lại đằng đó gót đầy thêm 1 ly nữa cho tôi đc ko
Rosé:tất nhiên là đc,a đợi tôi 1 lát
Rosé bc đến gần chai rượu đỏ,rót cẩn thận vào ly và chợt ngửi thấy mùi j đó.Chính xác là mùi tanh của máu,cô hoảng sợ nhận ra rằng nó ko phải là rượu mà là máu tươi.Cô sợ hãi buông tay,chúng rơi xuống bể nát,máu tràn khắp sàn nhà.Rosé từ từ quay sang phía JH nhưng anh đã biến mất.
Rosé*Anh ấy biến mất r*( mặt tái đi)
Rosé như chết đứng,cô ko bt nên làm j nữa.Trc mắt cô bây h mọi đồ vật bình thường cũng trở nên đáng sợ.Tiếng bc chân từ phía cầu thang càng lúc càng rõ hơn ,nó đang gần tiếng đến rất gần cô..
Lộp cộp..lộp côp.
Rosé:ai đó....(quay nhanh phía sau)
Lập tức tiếng bc chân biến mất,chả có ai hay bất kì thú j sau lưng cô cả.Vì hiện người đó đang đứng ngay trc mặt cô chỉ trong nháy mắt ,rosé cgamj ngay vào lòng ngực rắn chắc của 1 chàng ẩn sau áo choàng đen khi vừa quay đầu lại..
Rosé: Anh...(lùi người lại)
Jin: xin chào,cũng đã lâu r ko có ai đặt chân đến đây .Xem ra cô rất đặc bt mới có thể vào đc nơi này dễ dàng như v ,nào..đến đây để tôi xem cô đặc bt như nào ( bước lại gần rosé)
Rosé: Xem cái j chứ  anh ..anh đừng có mà lại gần tôi
Anh tiến bao nhiêu thì cô lùi lại bấy nhiêu và rồi cô chạm vào cái bàn gần đó ,rosé lấy bình hoa trên bàn ném vào a..
RỚP...
Nó trúng ngay vào mặt jin và bể tan tành khi chưa kịp rơi xuống sàn...
Rosé: Á ...đáng sợ quá(bỏ chạy lên lầu)
Jin: *tới mấy đứa r đó*(cười ma mị)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net