Tia lửa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên con đường cao tốc,thi thoảng có những cái xác đã khô queo,Erron quẹt một điếu thuốc để hút,anh cảm thấy khó chịu khi Elizabeth tiếp xúc với Thomas rất nhiều.

-Vậy là anh làm bên mảng khoa học nghiên cứu à?-Elizabeth hỏi

-Tất nhiên,chúng tôi hiện tại đang nghiên cứu dự án Vacxin phòng chống dịch.Cho nên hiện tại tôi định mang số liệu và dự án về khu cách li để họ có thể ngăn chặn kịp thời-Thomas nói một cách đầy hãnh diện.

-Oh,tôi cũng khá thích việc học tập nghiên cứu khoa học lắm.Hi vọng tôi có thể trao đổi với anh về những vấn đề khoa học vật lí-Elizabeth hào hứng.

-Chắc chắn rồi,thưa cô Elizabeth.

-Hai người có thể dừng nói chuyện trong lúc đi được không?Tôi sắp không chịu nổi cái nóng ngớ ngẩn ngoài này đâu...-Erron cằu nhằu

-Cháu biết rồi chú,chú cứ làm như kiểu ông cụ quá cơ,dù chú mới có 35 tuổi-Elizabeth nói một cách chế giễu.

Đến giữa trưa,Erron mở chiếc điện thoại để kiểm tra bản đồ.Có vẻ họ đã tới thị trấn nhỏ Farmersville.Anh nhìn qua phía thị trấn một lượt,có vẻ sẽ thêm một chỗ nghỉ ngơi nữa đây.Thế là anh quay sang Thomas và Elizabeth hét lớn:

-Này,hai cô cậu,tạm thời dừng chân chỗ này đã,mỏi quá rồi.

Bước vào thị trấn,mọi thứ hoang tàn,không một bóng người tồn tại,sự im lặng đến đáng sợ.Cả ba liền lục soát từng ngôi nhà.Trong lúc tìm kiếm,Erron tìm được một khẩu Shotgun quân sự và vài ổ đạn

-Thứ này cũng ngon đấy...hi vọng sẽ có đồ ngon quanh đây...

Buổi chiều,ánh hoàng hôn hiện lên với vẻ đẹp ảo mộng,Erron hút điếu thuốc,mắt đảo qua đảo lại những ngôi nhà mà anh cảm thấy khả nghi,anh có cảm giác như có ai đó đang theo dõi mình vậy,nhưng anh cũng chả để tâm cho lắm.Hôm nay đã là cuối tuần rồi,anh nên tự thưởng cho bản thân thời gian để nghỉ ngơi.

Xách khẩu Shotgun đi vào phòng khách trong một căn nhà cấp 4,Thomas đang ngồi nghiên cứu những biến đổi gen của dịch Cúm Xanh.Ban đầu Erron cũng chả để ý Thomas lắm,anh ghét những kẻ hay ai đó liên quan đến quân đội,nhìn theo nhận thức của anh rằng chúng là những kẻ cản trở công việc hồi trước của anh.Tuy nhiên,anh vô tình nhìn vào cuốn sách của Thomas,phát hiện những hình vẽ về một số con quái vật trong đó,có cả Hunter và sinh vật phun Axit cũng ở trong đó.

-Những sinh vật này...đều là cậu vẽ lại?

-Hửm?À vâng,tôi đã vẽ chúng.Phần lớn những sinh vật trong này đều là những thứ tôi đã đối đầu.Tôi cũng không ngờ rằng Cúm Xanh lại có thể đột biến con người thành ra như vậy.Kẻ thì bị đột biến,có thể nhảy cao để nhắm vào người sống sót.Kẻ thì tay to một bên không đối xứng,thậm chí là một kẻ rối loạn ăn uống,phát nổ như một quả bom-Thomas giải thích.

-Thứ dịch bệnh này không thể coi thường được.Hi vọng rằng sẽ không có thứ gì đáng sợ tấn công...

Erron ngồi ra ghế Sofa,lôi gói snack ra ăn tạm,rồi đưa cho Thomas một gói

-Ăn đi,còn lấy sức mà giết lũ thây ma.

-Oh,cảm ơn.-Thomas nhận gói Snack,rồi mở chiếc tivi ra.Một số đài truyền hình đã bị Infected tấn công nên không còn kênh nào,chỉ còn một số kênh ở phía miền Tây thì vẫn còn phát sóng.Thật may rằng các khu vực cách li được phòng thủ rất tốt,chỉ khác là New Orleans đã bị thất thủ,còn Oklahoma vẫn còn trụ được.Erron lấy lon bia từ tủ tạnh ra rồi cười lớn:

-Haha,thế này thì chả phụ công chúng ta trên đường đến Oklahoma,Chúa đang cứu chúng ta.

Đột nhiên,tivi bị mất tín hiệu,tiếng nhiễu tivi phát lên,gây chú ý cho đám Infected phía đường quốc lộ.

-Chết tiệt...tắt nó đi ngay!

Vừa mới tắt xong,tiếng hét của Infected vang lên,chúng bắt đầu bao trùm lấy căn nhà,Erron và Thomas đẩy toàn bộ vật có thể làm vật chắn,Elizabeth nghe thấy tiếng hét đám Infected liền chạy xuống dưới:

-Có chuyện gì à chú Erron?

-Elizabeth,có lẽ cháu nên ở dưới này,trên kia-

Chưa kịp nói xong,tiếng cửa sổ vỡ ra,một đàn Infected lao ra.Erron rút khẩu Shotgun đẩy lùi đám Infected,thực sự có tác dụng khi đạn của Shotgun có thể giết được 4 con trong 1 phát đạn.Thomas thì sấy khẩu SMG liên tục,xác lũ Infected như ngả rạ.Đột nhiên,tiếng hú của một sinh vật hét lên,cánh cửa bị chặn lại bởi chướng ngại vật bị thứ gì đó hất tung ra,một sinh vật với cánh tay to bất thường,cơ thể không đối xứng.

-Chết tiệt...bắn hạ nó mau...

Nó lấy đà,rồi lao thẳng như hỏa tiễn,chộp lấy Thomas rồi thúc anh vào tường.Cánh tay vạm vỡ to lớn của nó chụp lấy Thomas,thúc mạnh anh liên tục xuống sàn.Thomas hét lên đau đớn.

-Nó chụp lấy Thomas rồi,bắn chết nó đi!!

Vừa nói xong,Erron rút Shotgun bắn liên tục vào người con quái vật đó.2 viên khiến nó chết ngay lập tức.Erron đưa tay kéo Thomas dậy:

-Chưa đến lúc phải chết đâu,tiến sĩ,dậy đi nào!

Một lúc sau,đám Infected chất đầy trước cửa và mọi nơi.Cả 3 người đều không sau,chỉ có Thomas là bị thương nhẹ.

-Nơi này không thể ở lại đây được,chúng ta cần phải tìm lối ra thôi...

-Ý kiến hay đấy chú Erron,nhưng mà cháu không thể đi bộ mãi được...

-Vậy thì ra ngoài xem có gì không nào...-Erron nạp đạn khẩu súng,rồi cả 3 bước ra khỏi thị trấn Farmersville.Thật may mắn rằng một chiếc xe tải xuất hiện trước mặt họ,nhờ đó mà thời gian của họ đến Oklahoma được rút ngắn đi.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net