Chap 10 - COMMENCEMENT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Viên cảnh sát cúi đầu và cảm ơn sự hợp tác của Lisa trước khi làm điều tương tự với Chaeyoung. Những chiếc xe lần lượt rời đi, chiếc thứ hai đến chiếc cuối cùng chở Pierre - người có vẻ bình tĩnh hơn, nhưng ánh mắt đầy thù hận nhìn nàng từ cửa sổ. Ông ta đang ngồi ở ghế sau với một cảnh sát đang bận trò chuyện với người ở ghế trước. Cái nhìn cuối cùng mà ông ta dành cho nàng khiến nàng lạnh máu, nhưng nàng gạt lo lắng của mình sang một bên khi biết rằng ông ta đã bị bắt và sẽ không còn tìm tới làm phiền nàng nữa.

Không khí buổi tối chill của mọi người trong quán đã bị hủy hoại nên hầu hết khách hàng đã ra về hết, chủ quán đang bắt đầu thu dọn, dọn dẹp đống hỗn độn với sự hỗ trợ của các nhân viên phục vụ. Lisa và Chaeyoung bước ra khỏi quán bar và cái lạnh của đêm ngay lập tức chào đón hai người.

Chaeyoung rùng mình và cố gắng làm ấm bằng cách xoa tay, bộ bodysuit chắc chắn không phải là một ý kiến hay, nàng cảm thấy lạnh như thể nàng không mặc gì. Đột nhiên, Lisa - người vẫn im lặng kể từ cho lời khai, cô đưa cho nàng chiếc áo khoác của cô. Ngạc nhiên trước cử chỉ của cô nhưng cuối cùng nàng đã chấp nhận và mặc nó vào mặc dù chiều dài của tay áo hơi dài đối với nàng nhưng ít nhất chúng cũng che được tay của tôi.

- Vậy còn em? Em không lạnh sao?

- Áo hoodie của em là đủ rồi và..........không muốn em bị ốm hả?

Chaeyoumg gật đầu và mím chặt môi không biết phải nói gì. Hai người im lặng trong vài phút, đi trên những con đường vắng vẻ, trước khi Lisa quyết định phá vỡ sự im lặng...

- Chị có biết anh ta không?

Chaeyoung đã mong đợi câu hỏi này, nãy giờ nàng đang tự hỏi khi nào cô sẽ hỏi mình. Vì nàng đã mong đợi nó nên nàng đã có một câu trả lời mà nàng đã suy nghĩ rất lâu và

khó về cách tôi có thể biến buổi tối hôm nay thành một kỷ niệm ngắn ngủi trong cuộc đời của chúng tôi.

- Chị biết!

Lisa chết đứng và quay mặt về phía Chaeyoung. Cô chắc chắn không mong đợi câu trả lời này, nhưng nàng nghĩ điều tốt nhất nên làm là làm cho câu chuyện này bình thường hết mức có thể. Nàng nhún vai..

- Chị biết ông ta vì ông ta thường đi chơi ở quán bar Vinyle để đuổi theo những cô gái xinh đẹp! Tất cả các cô gái đều nhớ mặt ônh ta, nhưng tối nay có lẽ ông ta đã uống quá nhiều vì cuối cùng vợ ông ta cũng nhận ra sự đểu cáng, phản bội nên vứt bỏ ông ta.

- Vậy là không có liên hệ cá nhân nào giữa..............chị và ông ta?___Lisa từ tốn hỏi.

- Ew~~~~ không bao giờ! Hơn nữa, đàn ông lớn tuổi không phải là gu của chị, đặc biệt là những người đã kết hôn.

- Vậy là người phụ nữ có nét đẹp rạng ngời như em!?

Chaeyoung thầm lặng thở dài nhẹ nhõm. Có vẻ như tinh thần Lisa tự mãn đã trở lại, không còn trầm ngâm suy tư nữa. Nàng giả vờ suy nghĩ bằng cách gõ ngón tay lên cằm...

- Chị vẫn phải suy nghĩ về điều đó!

Nghe thấy tiếng cười khúc khích du dương của Lisa, điều đó làm tâm trạng nàng nhẹ nhàng hơn. Cả hai người cười như hai kẻ ngốc giữa con hẻm mà không cần nói gì.

Chaeyoung nắm lấy cả hai tay Lisa và bước hơn 1 bước về phía trước để cơ thể cả hau chỉ cách nhau trong gang tấc...

- Cảm ơn em đã bảo vệ chị!

Đó là một lời cảm ơn chân thành của Chaeyoung. Dù vậy nhưng Lisa dường như chỉ xem như một lời cảm ơn thông thường.

Đột nhiên giọng Lisa có vẻ yếu ớt...

- Em đã rất lo sợ ông ta làm điều gì tổn hại đến chị! Em sẽ bảo vệ chị trong trường hợp nào.........vì chị!

Điều làm Chaeyoung sốc nhất chính là Lalisa Manoban đã rất lo lắng. Lisa lo lắng tột độ vì nàng? Vậy mà nàng cứ nghĩ đó là bản năng bảo vệ của cô mà thôi.

Nói xong, Lisa đột nhiên đổ sập người vào người Chaeyoung như vừa trút được nỗi lo sợ nặng nề bên trong trái tim.

Chaeyoung nhón gót và Lisa nghiêng đầu khi đôi môi cả hai chạm nhau thoáng qua nhưng đủ để tạo ra một không gian màu hồng đầy bướm xinh bay xung quanh. Nó chứa đầy sự dịu dàng và chân thành mà nàng sợ rằng tất cả những điều này có thể chỉ là một giấc mơ và sau đó nàng thức dậy và nhận ra bản thân đang ở trên giường, là do nàng nằm mơ suốt thời gian qua.

Nhưng không, vì khi bàn tay Lisa đặt lên má Chaeyoung và dùng ngón tay cái vuốt ve nó, nàng biết rằng tất cả là thật.Khi nàng lần đầu tiên dứt khỏi nụ hôn và lấy lại hơi thở, một nụ cười nở trên đôi môi căng mọng của cô, bàn tay của cả hai thì siết chặt tay vào nhau. Nàng đã không cảm thấy trái tim mình được yêu kể từ mối tình đầu tiên và cũng là mối tình thật lòng cuối cùng của nàng.

Tất cả cảm giác ham chơi này lại một lần nữa mới mẻ đối với Chaeyoung. Nàng cảm thấy thật ngu ngốc khi không biết phải nói gì hay phải hành động như thế nào. Nàng cũng giống như cô gái vừa phát hiện ra rằng người mình yêu đang đáp lại tình cảm của mình.

Đột nhiên Lisa đứng thẳng lưng và trông nghiêm túc với đôi lông mày cong đẹp, Chaeyoung mở nhẹ đôi môi...

- Sao?

- Em nhận ra đây là lần đầu tiên............chị chủ động hôn em!

Chaeyoung đảo mắt và cố gắng lùi lại phía sau nhưng Lisa không để nàng thực hiện được, nàng đứng yên với cái nắm chặt của cô ở chiếc eo thon của nàng.

- Đó chỉ đơn giản là một lời cảm ơn, đừng bắt đầu nghĩ rằng chị hoàn toàn chấp nhận đang trao thân cho em!

- Vậy sao? Vậy còn khi em và chị trong cái đêm...........Ouch~~~~!

Chaeyoung đỏ mặt nhéo cánh tay Lisa, cô xoa xoa chỗ đau của mình và nàng gần như muốn bật cười khi nhìn thấy khuôn mặt bất lực có phần đáng yêu của cô...

- Sao chị lại nhéo em? Đau chết đi được~~~

- Em đừng làm hỏng tâm hồn đang trong sáng của chị được không?

Lisa bĩu môi rồi cũng tươi cười choàng tay qua vai Chaeyoung và để lại một nụ hôn trên đầu nàng...

- Được rồi, em xin lỗi! Bây giờ em sẽ đưa chị về nhà vì em chắc chắn rằng chị đang mệt mỏi sau vì chuyện hôm nay.

Và đó là lý do chính làm Chaeyoung không muốn tự đi hoặc bắt xe taxi vào buổi hẹn hò với Lisa. Nàng cũng muốn cô đưa nàng về.



Tâm trạng trên đường về nhà tràn ngập tiếng cười khi Lisa kể cho Chaeyoung nghe về tuổi thơ của cô.. Tất cả những điều dại dột mà cô đã làm trong khi cha mẹ đi công tác và tất cả những lần bà vú của cô phàn nàn về cô mà không hề có bất kỳ bằng chứng nào cho thấy chính cô mới là người đã làm tất cả.

Đôi khi Chaeyoung cảm thấy buồn cho Lisa khi cô giải thích cho nàng cảm giác của cô khi chỉ ở một mình trong phòng ngủ với đống đồ chơi đắt tiền của mình. Tất nhiên cô có bạn bè nhưng điều đó không giống như việc có một người anh chị em ruột sống chung một mái nhà, họ là người có thể hiểu và chia sẻ mọi thứ.

Chaeyoung phần nào hiểu Lisa vì nàng cũng là con một. Đó là lý do tại sao khi nàng gặp Jisoo, cả hai đều là con một trong gia đình nên đã cùng nhau quyết định rằng sẽ trở thành bạn thân cũng như là chị em gái của nhau.

Lisa nói khi đỗ xe trước tòa nhà được chiếu sáng bởi hàng nghìn ngọn đèn...

- Chúng ta nhà chị rồi!

- Cảm ơn em một lần nữa!

- Thay vì cảm ơn, không phải tốt hơn nếu chị mời em vào trong nhà sao?

- Hôm nay chắc không được rồi!

Lisa mỉm cười khiến Chaeyoung muốn dùng hai tay bám lấy khuôn mặt của cô và hôn cô một cách mãnh liệt để cô khó thở nhưng cảm ơn trời đất, nàng còn kiểm soát được bản thân...

- Nhưng lần sau thì có thể!

Khuôn mặt của Lisa sáng lên và ánh mắt cô bắt đầu hiện lên hình ảnh đen tối, công nhận mọi sự đen tối nó thật dễ lây lan, ngay cả khi chỉ cần nhìn vào cô, Chaeyoung cũng có 1 dòng suy nghĩ đen tối giống cô.

- Em sẽ đợi! Em muốn chị có thể thoải mái khi ở bên cạnh em.

Lisa chân thành nói khi mắt lướt qua mắt Chaeyoung và môi nàng, nàng gợi ý hỏi...

- Có ngày nào mà em rảnh cả buổi chiều không? Chị đang tìm một người bạn đồng hành để đi mua sắm vì Jisoo đang rất bận việc ở công ty.

- Ngày mai! Ngày mai em có cuộc hẹn đến hai giờ chiều. Em có thể sẽ đến muộn vài phút vì một số bệnh nhân mất nhiều thời gian hơn dự kiến, nhưng em thường bám sát lịch trình của mình nên hi vọng sẽ không trễ hẹn với chị.

- Vậy mai gặp chị ở COEX Mall sau khi em tan làm!

- Dạ.........thưa cục cưng của em!





Lisa cởi đai thắt an toàn của mình để có thể hôn Chaeyoung, cô đã hoàn thành lời chào tahm biệt bằng một nụ hôn và một câu chúc ngủ ngon. Đó cũng là lúc câu nói của Jisoo hiện lên trong đầu nàng ngụ ý rằng nàng không nên buông thả mình nếu như không chấp nhận cho một mối quan hệ mới cơ hội.

Sau khi ăn hết hai chiếc pizza, Lisa và Chaeyoung nghĩ rằng đi bộ để tiêu hóa là một ý kiến hay vì nàng đã cảm thấy mình đang tăng cân lên và thay vì đi, nàng sẽ lăn tròn như quả bóng.

Cả hai đi dạo từ cửa hàng này sang cửa hàng khác và mặc dù điều đó là cực hình để tra tấn Lisa hơn bất cứ điều gì khác, cô không nói một lời nào rằng cô đã chán hoặc cô cần phải ngồi xuống nghỉ chân một lúc.

Cuối cùng, Chaeyoung thấy tội nghiệp Lisa nên kéo cô về phía những chiếc ghế băng nhưng hầu hết trong số đó đã có người ngồi rồi. Cảm thấy tội lỗi khi thấy cô như dần kiệt sức vì mệt, nàng lẻn ra ngoài mua cho cô một ly nước giải khát và khuôn mặt cô sáng bừng lên khi nàng đưa cho cô cốc nước dưa hấu đầy đá.

- Cảm ơn sóc chuột của em!

Lisa cười khẩy, tự hào về cái tên thú cưng của mình và uống ngụm nước trái cây như thể cô mắc kẹt giữa sa mạc trong nhiều tuần và đã không được uống nước. Chaeyoung ngồi xuống bên cạnh Lisa vì nàng có thể đã hành hạ cô bằng cách kéo cô đi tùm lum chỗ nhưng chân nàng cũng đang bị đau. Lẽ ra nàng nên đi giày thay vì đôi giày cao gót này.

Lisa thở ra hài lòng sau khi Chaeyoung uống cạn ly nước và dường như cô đã được tiếp thêm năng lượng. Nàng nghiêng mặt hỏi cô...

- Em có hối hận khi đi mua sắm với chị không?

- Sao? Không! Em có thể đi bất cứ đâu miễn là có chị ở bên.

Chaeyoung đảo mắt một lần nữa khi bị tấn công bởi những lời ngọt ngào của Lisa ngay cả khi nàng đã cố gắng làm quen với điều đó. Mắt nàng lướt qua cơ thể ngon lành ẩn dưới bộ quần áo lao động nghề nghiệp của cô và tưởng tượng cô đeo ống nghe quanh cổ nhưng sự thật là Lisa là nha sĩ chứ không phải bác sĩ đa khoa.

Thành thật mà nói, Chaeyoung sẽ không ngại thực hiện những tưởng tượng đen tối trong văn phòng của Lisa, nơi cô có thể lắng nghe trái tim nàng và sau đó làm cơ thể nàng uốn cong trên bàn làm việc của cô.

Chaeyoung trở lại thực tại khi Lisa hắng giọng và ra vẻ nhìn nàng với sự ngờ vực...

- Chị muốn kiểm tra thái độ của em à?

- Em cấm???

Chaeyoung nhướng mày trong khi Lisa ngồi nhích lại gần nàng hơn và đặt một tay lên đùi nàng, ngay cả khi nàng đang mặc một chiếc quần jean,

- Không cấm nhưng chị sẽ là một cô gái hư hỏng nếu chị nhìn em rồi suy nghĩ tới những việc đen tối!!!

Chaeyoung hét lên "Aaa" bất ngờ khi Lisa kéo nàng gần lại cô và cắn vào môi dưới của nàng. Nghiêm túc mà nói, đó là một sự quay đầu nhưng nàng đột nhiên xấu hổ khi biết rằng những người đi đường đang hỗ trợ toàn bộ cảnh quay - họ đang làm camera cho hai người vì cả hai hành xử khá ngọt ngào với nhau.

Chaeyoung đã đấm Lisa nhưng cô có thể ít quan tâm hơn đặc biệt là với những nắm đấm nhỏ bé của nàng, thật nực cười. Nhưng cuối cùng nàng lại cười ngặt nghẽo, khó thu hút sự chú ý của tất cả những người đi qua khi nàng cảm thấy cô cù lét nàng bằng đầu lưỡi của cô ấy trong cổ nàng.

Lisa mải mê tìm trêu ghẹo Chaeyoung mà không để ý đến cô gái đang đứng trước mặt cả hai. Cô ấy có mái tóc màu hạt dẻ với những điểm nổi bật line màu vàng, cô ấy trông bằng tuổi Lisa, đặc biệt vì cơ thể yếu ớt của cô ấy cho thấy rằng cô ấy có thể bị gãy bất cứ lúc nào.

Cô ấy đang mặc một chiếc váy ca rô màu xám với hai tay đặt trên bụng như thể cô ấy đang nâng đỡ nó. Đôi mắt trũng sâu của cô ấy nhìn chằm chằm vào Lisa và Chaeyoung khiến nàng phải chú ý đến. Cô ấy có vẻ vô hại, nhưng cô ấy đã khiến nàng rùng mình.

- Lisa!

Lisa ậm ừ nhưng khuôn mặt cô vẫn bận rộn trong cổ Chaeyoung mà hít lấy hít để

- Lisa!

Lần kêu này, cô gái ấy nhìn Chaeyoung với vẻ mặt bối rối mong được giúp đỡ. Nàng quay đầu ra hiệu cho Lisa về phía cô gái ấy - người đang không cử động một chút nào và đôi mắt thì đang đẫm lệ.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

- Somi!!!?

Vì vậy, Lisa biết cô ấy...

- Cậu đang làm gì ở đây?

- Lisa...............

Somi ngay lập tức khóc khiến mọi người xung quanh dừng lại xem trong khi Chaeyoung bối rối không biết chuyện quái gì đang xảy ra. Nàng đang rất muốn tìm ra Somi là ai và giữa họ là gì của nhau.

Lisa cất giọng...

- Cậu làm cái quái gì ở đây vậy?

Và điều đó khiến Chaeyoung bị sốc, Lisa bây giờ đang nghiến răng nhìn chằm chằm vào Somi. Lisa vui tươi vui vẻ khi nãy giờ đã bị thay thế bằng một Lisa đang rất tức giận.

- Lisa, mình......mình......mình đang mang thai!

- Tại sao cậu phải nói với tôi?

Lisa mỉa mai hỏi khiến Chaeyoung trừng mắt nhìn tại sao cô lại cư xử như một kẻ khốn nạn đang chối bỏ trách nhiệm.

Cô gái tội nghiệp trông giống như mang một nửa dòng máu Hàn Quốc đang khóc trong một mớ tâm trạng hỗn độn. Somi nắm chặt tấm vải che bụng trong khi Lisa vẫn thờ ơ...

- Bởi vì cậu là người đã làm điều đó!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC