Chap 11 - BAZAR

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những âm thanh trầm trồ lan ra xung quanh và Chaeyoung không bao giờ hiểu tại sao những người xung quanh lại hiếu kì như vậy, họ không có khả năng để tâm đến công việc kinh doanh của chính họ sao, sao lại rảnh rỗi bu ở đây ngóng chuyện người khác.

Nhưng sau khi cân nhắc, Chaeyoung phải thừa nhận rằng nhìn một cô gái từ đâu xuất hiện và nói với giọng điệu bi thương rằng cuộc hẹn của chúng tôi phải chịu trách nhiệm cho tình huống này vui hơn rất nhiều so với việc chạy việc vặt. Mặc dù có một số đặc quyền để làm điều đó.

Trong khi tôi đang phân tích tình hình và nhận ra rằng số lượng người xung quanh chúng tôi ngày càng đông, Lisa tức giận sẵn sàng xé xác bất cứ ai dám can thiệp. Bất chấp cơn thịnh nộ đang bùng lên trong cô, cô gái có tên Somi dường như không bị ảnh hưởng. Những giọt nước mắt như muốn trào ra và đôi tay run run nâng đỡ chiếc bụng hơi tròn của cô ấy bằng ánh mắt cầu xin sự ân sủng của Lisa.

Trông Somi thật đáng thương nhưng lòng Chaeyoung quặn thắt trước sự thiếu nhân tính của Lisa. Nàng chú tâm nghe Somi nói...

- Lisa, mình không có tiền và cha mẹ mình đã đuổi mình ra khỏi nhà! Mình đến Seoul với ý định là để học tập và không được ăn chơi, chết tiệt! Tôi không có ai để đi.

Somi nói như muốn hét lên với giọng run rẩy cố gắng hoàn thiện câu nói để tiếp cận Lisa - người ngay lập tức lùi lại với vẻ mặt chán ghét...

- Nghe này, tôi vẫn không hiểu tại sao cậu lại giả vờ cho rằng là lỗi của tôi nhưng cậu đang gây rối nhầm người! Tốt hơn cậu nên đi tìm và nói với đúng người đã làm điều đó với cậu để anh ta có thể lo cho cậu!!!

Lisa trả lời xong thì nhìn sang chỗ khác. Tại thời điểm này, Chaeyoung thực sự ghét cô và nàng muốn đấm vào mặt con người khốn nạn vì bản chất của cô nhưng việc hack tài khoản cá nhân của cô sẽ tuyệt vời hơn hoặc quậy rối tung nơi làm việc của cô.

- Nhưng cậu đã làm mình có thai! Cậu đang nói cái gì vậy, Lisa?

Somi tội nghiệp khóc trong đôi tay nhợt nhạt, gần như gục xuống sàn khiến Lisa trợn mắt. Chaeyoung không thể chịu đựng được khi tiếp tục xem cảnh đó trong khi bây giờ nhìn nàng như một con điếm phá hoại gia đình người khác.

Chaeyoung nghe thấy tên tóc đỏ đang thì thầm trên điện thoại kể với ai đó về những gì đang xảy ra, hay cặp vợ chồng hợm hĩnh ăn mặc hở hang từ đầu đến chân hiệu Hermes với vẻ khinh thường đang quan sát cả ba người, vì vậy nàng quyết định lên tiếng...

- Lisa, em nên đưa cô gái này đến bệnh viện!

Lisa quay đầu đột ngột nhìn Chaeyoung khiến nàng tưởng chừng cô bị gãy cổ vì quay quá nhanh. Cô có vẻ hoang mang vì cô đang mất tâm thế khi Somi gật đầu cảm ơn Chaeyoung...

- Nhưng? Cái gì? Em......cậu ta đang nói dối! Chaeng, cậu ấy là.....

Chaeyoung cắt lời Lisa. Bây giờ, cô thực sự là một kẻ khốn tồi tệ nhất và những người ít nhất không thể tôn trọng nơi công cộng là điều tôi không thể chấp nhận được...

- Nếu em không thể đưa cho tôi bằng chứng rằng em đang nói sự thật, thì..............đừng đến nói chuyện với tôi!

Chaeyoung nhặt những chiếc túi mua sắm khác nhau trên sàn nhà và đeo ví lên vai. Lisa định nói thêm điều gì đó, nhưng nàng đã ngăn cô lại...

- Và tôi sẽ không trả lời bất kỳ cuộc gọi nào của em! Nếu em đến nhà tôi, tôi sẽ gọi cho an ninh mà không do dự.

- Chaeng, làm ơn!!!

Lisa cố gắng nắm lấy tay Chaeyoung nhưng nàng nhún vai...

- Tạm biệt Lisa!


Chaeyoung quay gót và bước từng bước chắc chắn về phía lối ra của trung tâm mua sắm, không để ý đến những nhóm cô gái trẻ đang đứng trước cửa sổ cửa hàng. Tên nàng vang dội khắp các con hẻm cho đến khi nàng hoàn toàn rời khỏi khu trung tâm thương mại, không còn nghe thấy tiếng kêu của Lisa nữa mà là tiếng xe cộ của thành phố.

Chaeyoung thở dài thất vọng, không biết tại sao, vì nàng rất vui khi biết rằng mình đã không đánh giá sai mục tiêu của mình - Lalisa Manoban là kẻ tồi, đó là những gì trước đây khi nàng điều tra. Tuy nhiên, đó không phải là sự hài lòng chiếm ưu thế trong nàng mà là sự thất vọng.

Ba ngày sau thất bại!!! Ba ngày mà Lisa cố gắng gặp Chaeyoung bằng cách gọi cho nàng, gửi tin nhắn cho nàng hoặc thậm chí đến cắm trại trước căn hộ của nàng. Thật ra, nàng đã tự nhủ rằng cô sẽ từ bỏ sau ngày đầu tiên nhưng thay vào đó, sự từ chối này lại càng thúc đẩy cô kiên trì và không bỏ cuộc cho đến khi nàng chịu mở cửa cho cô.

Kể tất cả điều này với Jisoo - người đã đến nhà Chaeyoung vào tối hôm qua để cả hai có thể nói chuyện nhưng Jisoo không đưa Jennie theo. Nàng kể toàn bộ câu chuyện cho Jisoo nghe. Khuôn mặt Jisoo liên tục chuyển từ sốc -> ngạc nhiên -> cười -> tức giận. Cuối cùng, Jisoo tin rằng Lisa đang là một đối thủ cao tay và đang đối đầu với nàng, một điều mà nàng không biết chắc cô có thể trở nên tồi tệ như thế nào nữa.

Trong vài ngày gần đây, mong muốn hack tài khoản cá nhân của Lisa hoặc tạo một tài khoản giả để vạch trần những hành vi xấu xa này của cô đối với phụ nữ ngày càng cám dỗ Chaeyoung nhưng cuối cùng nàng vẫn chọn bình tĩnh.

Chaeyoung nghĩ điều khiến nàng không thể làm được đó là thực tế là nàng đã rất thất vọng khi bắt đầu thích cô, thích một chút thôi.




Sáng nay, Chaeyoung đang có tâm trạng tồi tệ khi lê chân đến căn bếp hiện đại của mình - nơi nàng bắt đầu pha cà phê phin. Nàng đang từ từ rót nước vô bột cà phê phin thì mùi thơm hấp dẫn liền phả vào mũi. Mang theo một nụ cười nho nhỏ trên khuôn mặt, nàng nâng cốc, hít một hơi thật sâu trước khi nhấp ngụm cà phê nóng đầu tiên. Mọi thứ sẽ trông dễ thở hơn khi thưởng thức một ly cà phê ngon - đó chắc chắn là phương châm của nàng.

Dựa vào mặt bàn đá cẩm thạch, cái lạnh của vật chất làm Chaeyoung giật mình khi nàng đang mặc chiếc váy ngủ mỏng. Trong vài tuần gần đây, thời tiết trở nên mát mẻ hơn và đôi khi có những đám mây xám xịt đến bao phủ thành phố, khiến thành phố chìm trong bóng tối khi trời chỉ vừa chớm chiều. Trong những khoảnh khắc buồn này, lòng nàng nhớ đến khoảnh khắc nàng luyên thuyên với cha mẹ mình với ước mơ cả nhà sẽ đi du lịch đến những đất nước xa xôi. Nhưng ước mơ của nàng đã tan vỡ một nửa khi những người thân yêu của nàng đã rời bỏ nàng. Nàng tự hỏi liệu khi cha mẹ còn sống, họ sẽ nói gì về sở thích quyến rũ các tỷ phú của nàng và sau đó bỏ trốn bằng tiền của bọn tỷ phú đó?

Chaeyoung thậm chí không có một quá khứ đau khổ ngoài cái chết của cha mẹ mình. Chắc chắn mối quan hệ đầu tiên của nàng không phải là tuyệt vời nhưng cuộc chia tay đó không ảnh hưởng đến nàng nhiều. Mỗi ngày nàng đều tự hỏi tại sao nàng phải tiếp tục trò chơi tình ái của mình trong khi nàng không cần phải làm vậy. Thay vào đó, nàng có thể đi du lịch, phát triển các dự án, gặp gỡ những con người và nền văn hóa mới. Nhưng mỗi ngày nàng đều ra khỏi giường với một mục tiêu trong đầu - trở thành người Famme fatele và nó gần như đã trở thành một nỗi ám ảnh trong nàng.

Dù sao đi nữa, Chaeyoung đã phải dừng câu hỏi triết học này về cuộc đời mình khi điện thoại của nàng hiển thị một tin nhắn. Không có gì đáng ngạc nhiên, đó là từ Lisa, ngoại trừ lần này nó thu hút sự chú ý của nàng. Cô đang đứng trước tòa nhà của nàng sau khi gửi tin nhắn cho nàng...

"Điều này rất quan trọng đối với mối quan hệ của chúng ta trong tương lai!"


Vì tò mò, Chaeyoung miễn cưỡng chấp nhận ngay cả khi nàng không thích ý định Lisa đến nhà nàng. Đột nhiên nàng nhớ đến những chiếc hộp có dây cáp màu sắc mà nhận được từ lần trước. Nàng nâng toàn bộ chiếc hộp chứa dây cáp lên lên và giấu nó vào một căn phòng nhỏ, nơi nàng cất giữ các sản phẩm gia dụng của mình như chổi, xô và hóa chất cho tất cả các loại sàn nhà được chất chồng lên nhau tạo thành một mớ hỗn độn không thể lẫn vào đâu được.

Khi chuông cửa căn hộ vang lên và giai điệu ngọt ngào vang vọng khắp các phòng, Chaeyoung chạy ra cửa quên kiểm tra quần áo của mình lại cho gọn gàng, nhưng đã quá muộn khi tay nàng hạ tay nắm cửa xuống, mở ra hình ảnh Lisa trong bộ trang phục khiến đáy quần nàng rung lên. Ai có thể nghĩ rằng nàng lại dễ bị kích thích bởi một việc đơn giản là chỉ cần nhìn thấy Lisa - người đang mặc một chiếc áo khoác màu xanh lá cây với chữ L - nàng nghĩ chưc L là đại diện cho tên của cô.

Quên mất một lúc lý do Lisa đến cho tới khi cô phá vỡ sự im lặng bằng cách bắt đầu nói...

- Có lẽ em không nên đến đây nhưng mà...........em nhớ chị rất nhiều!

Lisa rít một hơi và lấy lại bình tĩnh...

- Làm ơn, hãy nghe em nói trước và em sẽ không làm phiền chị nếu như chị nfhe xong mà vẫn không tin em!

Chaeyoung ghét bộ não của mình, nàng ghét trái tim mình, nàng ghét những kích thích độc hại đó. Nhưng nàng lại thành công nói và ra hiệu cho Lisa vào nhà...

- Ừm!

Lisa không giấu sự tò mò và ngạc nhiên khi cô nhìn quanh căn hộ của Chaeyoung. Các cửa sổ lồi lớn cho tầm nhìn tuyệt đẹp ra thành phố, để những tia nắng vừa ló dạng. Cô bây giờ trông như một vị thần giữa căn phòng dưới ánh đèn ban mai ấm áp. Nàng có thể nói rằng nhìn thấy cô thì tâm trạng nàng rất thoải mái giống như tâm trạng khi nàng uống một tách cà phê ngon.

Lisa nở nụ cười gượng gạo và giọng cô cao hơn bình thường...

- Ở đây nhìn ra đẹp thật~~~! Em thực sự thích nó.

Chaeyoung đã đi đến vấn đề chính...

- Cô muốn nói với tôi điều gì?

Lisa thở dài trước khi lấy một chiếc phong bì ra khỏi túi xách và lặng lẽ đưa cho Chaeyoung. Nàng bối rối nhìn cô khi thấy trên phong bì là biểu tượng của bệnh viện Seoul nằm ở góc trái. Cô biết rằng đã đến lúc phải cho nàng một lời giải thích khi nàng đang bất động...

- Bình thường các giấy tờ kiểm tra xét nghiêm mất từ sáu đến tám tuần, nhưng em đã trả nhiều tiền hơn để có được kết quả nhanh nhất có thể.

Lisa lấy lại phong bì và xé mặt sau của nó, bóc ra năm tờ giấy đính kèm có vẻ như được phân tích từ phòng xét nghiệm Seoul. Thông tin của Lisa có trên đó và tất nhiên cũng có của Somi. Vì vậy, Chaeyoung biết nó là về cái gì...

- Kết quả xét nghiệm ADN?

- Em đã nói rồi mà, đó không phải là con em! Cuối cùng thì Somi cũng đã thừa nhận sự thật khi em cho cô ấy xem kết quả. Somi theo chúng ta đến trung tâm mua sắm và định đổ lỗi cho em. Thằng mà cô ấy ngủ cùng, đã bỏ bê mẹ con cô ấy.

-.....................

- Somi nghĩ rằng em sẽ có thể chăm sóc cô ấy bởi vì em đủ giàu còn có một công việc ổn định!___Lisa có chút chế giễu.

-.....................

- Ý em là, em biết Somi là một gái làng chơi, là một người không đơn giản!

- Tại sao em lại chắc chắn như vậy?

Chaeyoung hỏi trong khi lật các trang có tất cả các thuật ngữ khoa học để giải thích các bước xét nghiệm và cho ra kết quả này. Lisa nhún vai trả lời...

- Somi là một người đến từ vùng nông thôn! Đây là lần đầu tiên cô ấy tự mình đến một thành phố lớn như vậy và em đoán cô ấy đã rất buồn khi không được sống như những cô gái khác cùng tuổi ở thành phố. Cho nên việc Somi bắt đầu chơi bời và tiệc tùng cũng không lạ, em biết cô ấy thích em vì em bắt gặp cô ấy chụp ảnh em khi em ở trong ký túc xá cùng cô ấy.

Chaeyoung im lặng suy nghĩ, thì ra là một trò vu khống Lisa mà thôi. Cô thở dài trông có vẻ mệt mỏi...

- Thật lòng mà nói em ước gì con gái quan hệ với con gái sẽ không thể có con! Ít nhất thì em sẽ không phải lo lắng về việc quan hệ tình dục hay tệ hơn là có những cô gái như Somi bước vào và hành động và đổ lỗi cho em, làm mọi người trong một khoảnh khắc hiểu sai về người em thích nhất.

- Người em thích nhất?___Chaeyoung nhíu mày.

- Em xin lỗi vì đã cư xử như một kẻ tệ bạc ở trung tâm mua sắm! Mặc dù Somi là cô gái xấu xa nhưng cũng không đáng bị vạch mặt ở nơi công cộng. Và em càng khó chịu khi nghe cặp đôi hợm hĩnh kia đó nói những lời khó nghe về chị.

Trái tim Chaeyoung đã tồn tại một số cảm giác kỳ lạ nhưng đó là một cảm giác an toàn. Nàng cố gắng ổn định nhịp thở của mình trước khi nàng có thể trả lời. Giọng nàng nhỏ đi như thể nàng không nghe mình đang nói gì...

- Em không nên quan tâm họ nói gì về chị!

- Không đời nào em lại bỏ qua chuyện đó đâu!!! Hơn nữa, khi chị đi, em cho họ một trận làm câm cái miệng dơ bẩn của bọn họ.

Lisa cười khúc khích và điều đó làm cô gợi cảm lạ thường. Cô đã làm cho không khí vào buổi sáng ảm đạm của nàng đã trở nên tươi sáng và vui vẻ. Nàng nhận thấy sự hiện diện của cô ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của nàngnhư thế nào.

Lisa bất ngờ nghiêm túc...

- Chúng ta hãy quên điều này được không!?

Chaeyoung gật đầu và Lisa nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng, nàng cũng ân cần dùng tay còn lại đặt lên bên trên tay của cả hai rồi nàng nhích vào trong vòng tay của cô, cô chào đón nàng bằng một nụ hôn nhẹ nhàng trên môi.

Điều giản đơn này làm cuộc sống của Chaeyoung trở nên ý nghĩa hơn, hay đúng hơn là trái tim nàng đang rung động.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net