Chap 26 - RÉVÉTATION

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiếc taxi đã thả Chaeyoung trước nhà của Lisa, mặc dù nàng có thể tự mình đi bộ hết con hẻm vì có đèn đường và khu phố vẫn khá sôi động vào buổi tối. Bầu trời tối đen trên đầu nàng cho thấy trời có thể mưa, thậm chí có sấm sét. Toàn cảnh khiến nàng nhớ lại cái đêm mà nàng đã thú nhận danh tính của mình với Jaehyun. Thật buồn cười làm sao khi hôm nay nàng lại định làm điều tương tự như với Jaehyun nhưng vì một lý do khác.

Kể từ khi Chaeyoung rời văn phòng của Jackson, nàng đã tự hỏi mình những câu hỏi tương tự..............................và nàng đi đến kết luận: "Tôi yêu Lisa và tôi muốn bắt đầu một mối quan hệ thực sự. Tôi muốn đó là Lalisa Manoban và Roseanne Park hay là Lisa và Chaeyoung đúng nghĩa. Một sự thật hoàn toàn và tôi hi vọng Lisa sẽ chấp nhận tha thứ cho sự lừa dối của tôi.

Chaeyoung hít một hơi thật sâu trước khi đi qua cánh cổng sắt nhỏ và băng qua khu vườn hoa xinh đẹp mà Lisa vẫn thường xuyên tưới nước và chăm sóc chúng. Tưởng tượng cô làm vườn vào sáng Chủ nhật đã làm ấm lòng nàng, sẽ thật dễ thương nếu cả hai có thể bắt đầu một vườn rau. Khu vườn của cô không có quá nhiều không gian nhưng ít nhất nó không giống như căn hộ của nàng vốn chỉ được bao quanh bởi các tòa nhà khác - thật ngộp ngạt.

Những phiến sân vườn tạo thành lối đi vào nhà Lisa mang đến cảm giác như đang bước vào một thế giới diệu kỳ. Khi lần đầu tiên Chaeyoung đến đây, nàng đã rất ngạc nhiên vì cô sống ở một nơi cuốn hút như vậy. Đối với một nha sĩ nóng tính, nàng tưởng tượng cô đang nằm với một ly rượu whisky trên một chiếc ghế dài trong một khu nhà ba tầng ở đâu đó trong thành phố nhộn nhịp.

Lisa không bao giờ hết làm Chaeyoung ngạc nhiên.

Chaeyoung cách cửa vài bước thì phải dừng lại. Điện thoại của nàng vẫn không ngừng đổ chuông và đó không phải là ai ngoài Jisoo. Jisoo nói đó là việc khẩn cấp nhưng nàng biết Jisoo chỉ muốn đảm bảo rằng nàng còn sống sau chuyến thăm của nàng tại văn phòng riêng của Jackson.

- Chị Jisoo, em không sao và đừng lo lắng cho em! Nói chuyện với chị sau.

Chaeyoung định kết thúc cuộc gọi và bước tiếp nhưng nàng phải dừng chân lại đi khi nghe Jisoo nói vài lời tưởng chừng như bình thường nhưng rất kinh hoàng...

- Jaehyun là anh trai của Lisa! Chaeyoung, Jaehyun có quan hệ họ hàng với Lisa!!!!

- Gì cơ? Chị Jisoo, em thề là không có gì buồn cười nếu chị đang cố chọc em cười.

- Park Chaeyoung, em nghe cho kĩ này! Cha mẹ của Lisa là cộng tác viên của chị cho dự án sắp tới và họ nói với chị là họ cũng đã nhận nuôi một đứa trẻ nhưng không ai biết về nó.

-............................___Tai Chaeyoung như ù đi.

- Chaeyoung, Lisa đã nói dối em và em ấy có thể biết chuyện gì đã xảy ra giữa em và Jaehyun đó!

Với sự bàng hoàng hiện rõ trên khuôn mặt, Chaeyoung lấy tay che miệng để tránh tiếng nức nở ở bên ngoài cánh cửa. Với một bước chậm rãi, nàng đến gần lối vào nơi ở ngưỡng cửa là một phong bì đỏ. Nàng đã tắt điện thoại của mình trước khi Jisoo có thể tiếp tục những gì Jisoo phải nói tiếp. Cơn hoảng loạn của nàng nổi lên, nàng có thể cảm thấy nhịp tim đang đập nhanh của mình, đầu óc quay cuồng, những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán. Nàng mở bức thư khiến nàng cảm thấy thật khó thở.


" Dear Roseanne Park!

Tôi xin lỗi trước nếu chữ viết của tôi không mượt như của Jackson, nhưng vì nhiệm vụ của anh ấy đã kết thúc nên tôi không cần chính tay anh ấy viết thử cho cô nữa"


Cánh cửa hơi hé mở, Chaeyoung bước đi trong sự không chắc chắn khi nàng bắt đầu đọc những dòng chữ chỉ dẫn đường trên bức thư. Căn nhà yên tĩnh, đồ đạc và vật dụng ngăn nắp hoàn hảo, nhưng chỉ có thể cảm nhận được mùi hương của gỗ tươi. Nàng bước qua phòng khách nơi những cánh hoa hồng nằm trên sàn. Khung cảnh đáng lẽ ra rất lãng mạn, nhưng nàng không biết tại sao nó lại khiến nàng ớn lạnh.


"  Tôi phải nói rằng, tôi không nghĩ việc viết một bức thư nó khó như thế này. Vì vậy, tôi sẽ đi ngay vào vấn đề chính.

Tôi rất vui vì cuối cùng chúng ta đã gặp nhau, tôi đã chờ đợi trong nhiều năm để chuẩn bị sự bất ngờ này, chỉ dành cho cô, tình yêu của tôi! "


Chaeyoung đi theo chỉ dẫn đến một cánh cửa nơi thì dừng lại - nơi cửa có ổ khóa. Mỗi lần nàng đi ngang qua, nàng đều tự hỏi bên trong có gì. Lisa chưa bao giờ có dấu hiệu nghi ngờ khi nàng có vẻ quá quan tâm căn phòng này, cô luôn giải thích rằng đó là kho chứa đồ của ông bà Manoban - lý do chính đáng chỉ có điều cái khóa có vẻ lạ.


" Tôi mong đợi cô có phản ứng gì đó vì cô đã không biết tôi đã cố gắng tìm thấy cô như thế nào đâu! Vì vậy, hôm nay là ngày trọn đại, phải không? Cô biết gì không? Tốt hơn cô nên tự tìm hiểu nó vì tôi sẽ làm khổ cô. Cô luôn thích một hành động nhỏ và bí ẩn phải không? "

- LISA -


Đọc tên Lisa ở cuối bức thư là một cú đấm thẳng vào lòng ngực của Chaeyoung - nơi con tim đang cháy bỏng vì tình yêu dành cho cô. Nàng sốc đến mức không thể khóc được. Đột nhiên gương mặt của Jaehyun dưới cơn mưa xối xả này hiện ra. Nàng không muốn nghĩ tới nó, nàng muốn nó biến mất nhưng nó như thể nó dính vào mắt nàng vậy.

Chaeyoung từ từ đẩy cửa và rồi nàng khụy xuống khóc nức nở. Căn phòng trống trơn ngoại trừ bức tường dán đầy ảnh của Jaehyun. Những bức thư, những dòng chữ viết trên mẩu giấy nhỏ có màu, máy ảnh phim chụp lấy liền với một chú thích nhỏ đã được treo lên. Trên sàn, những ngọn nến thắp sáng và những bó hoa nằm la liệt.

Có một người nào đó đã chết, cả không gian phòng trở nên yếu ớt, xỉn màu và xám xịt!!!!!

Trong số các bức ảnh có hai khung hình - bức đầu tiên cho thấy cha mẹ của Lisa mặc quần áo mùa hè, họ đang đứng trước một tác phẩm điêu khắc. Bà Manoban đặt tay lên vai Lisa, Chaeyoung có thể nhận ra cô bằng đôi mắt tinh tường, chắc cô khoảng sáu tuổi. Bên cạnh cô là một chàng trai cao hơn cô một chút. Anh ấy bị thiếu một số răng nhưng điều đó không ngăn cản anh ấy nở nụ cười tươi nhất trước ống kính.

Tuy nhiên, các đặc điểm trên khuôn mặt của anh ấy đều có thể nhận ra được - đó chắc chắn là Jaehyun. Anh khoác tay Lisa như hai anh em ruột thịt. Cả hai đều mặc áo sơ mi Hawaii phù hợp. Một chiếc vòng hoa nhiều màu quanh cổ, họ trông như những du khách đang ở trên một hòn đảo thiên đường - họ rất hạnh phúc, một gia đình thật sự hạnh phúc.

Bức tranh thứ hai trong khung vàng cho thấy Lisa đã trưởng thành hơn. Cô đang mặc chiếc váy đại học với bằng tốt nghiệp trên tay, Jaehyun đang hôn cô bằng những nụ hôn. Chaeyoung gần như có thể nghe thấy tiếng cười vui nhộn và tiếng hân hoan của Lisa trong bức ảnh. Ở dưới cùng của nó, có một chú thích.

"Bạn thân trọn đời! Tự hào về bạn sis~~~!!!"

Dòng chữ viết trên các mảnh giấy note đều giống nhau:

Hãy yên nghỉ!

Chúng tôi yêu bạn!

Chúng tôi sẽ không bao giờ quên bạn!

Thiên thần ra đi quá sớm!

Hãy yên nghỉ, chiến binh của chúng ta!


Mỗi giây trôi qua, Chaeyoung có thể cảm thấy không khí trở nên nặng nề hơn bao giờ hết. Nàng cảm thấy mình sắp chết ngạt bất cứ lúc nào, nàng thậm chí còn không cảm thấy những giọt nước mắt đang chảy trên má mình. Nàng đang có cảm giác tồi tệ nhất trong cuộc đời. Nàng nghĩ rằng nàng vẫn chưa nhận ra rằng Jaehyun đã chết và rất có thể nàng là nguyên nhân.

Chaeyoung giật mình khi sau lưng phát ra tiếng tặc lưỡi. Lisa đang dựa vào khung cửa trong chiếc áo sơ mi mà nàng thường mặc khi đi ngủ. Không có gì thân thiện trong cái nhìn của cô, đôi mắt của cô chứa đựng cả sự trống rỗng và giận dữ. Cô trông như đã không ngủ trong nhiều tháng và hoàn toàn khác với ngày hôm qua và mọi ngày.

Chaeyoung không còn nhận ra Lisa của nàng nữa!!!!!!!

- Surprise baby? Hãy nói với tôi rằng cô thích nó nếu không tôi sẽ bị tổn thương sâu sắc đấy!

Lisa vẽ vài giọt nước mắt giả trên mặt và cười như một kẻ tâm thần...

- Ồ không! Đừng khóc như thế này. Chúng ta chỉ đang tận hưởng niềm vui thôi. Bạn có khỏe không, Chaeng? Chờ đã, có phải là Chaeng không? Có lẽ là Claire hoặc Sarah? Còn Madison và Naeun? Aishiii~~~, thật là nhiều cái tên.

Lisa đếm trên đầu ngón tay trong khi Chaeyoung tiếp tục im lặng, chứng kiến khía cạnh mới này của cô - một khía cạnh nàng không bao giờ muốn nhìn thấy. Nàng khó khăn để mở miệng...

- Làm thế nào.......?

Chaeyoung không cần phải nói thêm, vì Lisa hiểu ngay rằng nàng cần một lời giải thích...

- Tất cả là sự thật, hãy tha thứ cho tôi vì tôi không nói gì cả! Sao? Cô muốn tôi bắt đầu từ đâu? Jackson? Người đã chơi trò chơi thú vị này vì cô đã lấy đi người đàn ông anh ấy yêu hay vì Jaehyun là anh trai nuôi của tôi? Ồ~~~, nhưng cô có thể nhớ câu chuyện đó về tôi lén lút lấy kẹo ra khỏi nhà khi bà vú của tôi quay lưng lại? Hmmm.........có lẽ tôi đã bỏ sót một chi tiết nhỏ về sự thật rằng bà ấy là mẹ của anh Jaehyun, rằng bà ấy đã bị ông chủ cũ của mình cưỡng hiếp và vợ của ông ta bắt đầu bảo vệ người chồng hiếp dâm của mình và.......................làm cuộc sống của anh Jaehyun và mẹ anh ấy như một địa ngục trần gian?

-............................___Chaeyoung như chết lặng.

- Thực tế là kỹ năng về máy tính của cô đã dẫn cô đến thông tin được viết bởi những người ghen tị với anh ấy khi họ phát hiện ra rằng cha mẹ tôi sẽ ruồng bỏ anh ấy khi anh không phải là con của họ và họ đã viết như anh ấy là một kẻ tồi? Sự thật rằng anh Jaehyun là một đứa trẻ không được hạnh phúc khi mẹ anh ấy quyết định kết thúc cuộc sống của mình trong ngôi nhà thời thơ ấu của chúng tôi........Hoặc có lẽ chúng ta có thể nói về việc cô đã chơi đùa với trái tim của anh ấy và vứt anh ấy như rác trên đường?

Chaeyoung không để ý rằng nàng đã bị Lisa ghim vào tường. Khuôn mặt cô nhắm vào nàng, nàng có thể nhìn thấy chính mình trong mắt cô. Chỉ có một điều - Ghét!!!!!

- Cô biết không, mỗi ngày tôi đều cố xem anh trai tôi nghĩ điều gì tốt đẹp về cô, anh ấy luôn nghĩ cô là một người tốt đẹp nhất! Và cho đến tận hôm nay, tôi vẫn chưa tìm ra.

Lisa nhếch mép cười và gắt gao nắm lấy mặt Chaeyoung, buộc tôi phải nhìn cô...

- Chơi đùa với cô quả thật rất dễ dàng! Tôi đã nghĩ rằng cô sẽ dữ dội và thông minh hơn thế nhưng cuối cùng, cô chỉ là một đĩ xấu xí kinh tởm. May mắn thay, cơ thể của cô đã làm cho tôi dễ dàng hơn khi tôi phải chạm vào bạn.

Lisa lướt ngón tay trên tóc Chaeyoung...

- Khi tôi phải hôn cô!

Lisa vuốt ngón tay cái lên môi dưới của Chaeyoung khiến nàng bối rối...

- Khi tôi phải mút âm hộ cô!

 Lisa chạm đến cổ Chaeyoung trong khi nàng đang cố gắng đẩy cô ra xa bởi vì cô đã làm cho nàng phát ốm...

- Khi tôi phải làm tình với cô! Thành thật mà nói, lần duy nhất tôi có được bất kỳ khoái cảm là khi cô nằm bên dưới tôi mà rên rỉ. Tôi không phải là người duy nhất thích chơi cô, phải không?

- Đồ khốn nạn!!!!!!!

- Wow~~~~, dũng cảm?

Lisa đập đầu Chaeyoung vào tường khiến tôi rít lên vì đau một tiếng nhỏ.

- Baby, tôi nghĩ cô đang không hiểu! Nghiêm túc mà nói, cô đã nghĩ gì về việc tạo ra trò Femme fatale? Cô nghĩ rằng cô có thể thay đổi thế giới? Hậu quả.............một người đàn ông trong sáng, lương thiện tự sát vì một cô gái thậm chí còn không đáng. Hãy nói cho tôi biết, cảm giác thế nào khi bị người cô yêu nhất nói dối?

- Không có gì vì tôi không có tình cảm với cô!!!!!!

Chaeyoung cáu kỉnh. Tất nhiên là nàng đang nói dối bởi vì nàng đang chết dần chết mòn bên trong với tất cả những lời nói gây tổn thương vô cực của Lisa - đó là cảm giác của Jaeyun vào đêm hôm đó, nếu biết được sớm hơn thì nàng sẽ không bao giờ kết thúc như vậy.

Lisa quát vào mặt Chaeyoung...

- Mày cứ nói dối tao, con khốn!!!!!!!!!

Chaeyoung mở to mắt khi bàn tay Lisa siết chặt cổ nàng. Cô sẽ giết nàng và cô thậm chí cô sẽ không hối hận, nàng khó khăn để nói...

- Tôi........xin.........lỗi!!!

Lisa cười khinh bỉ một cách đáng sợ...

- Xin lỗi? Và lời xin lỗi của cô có thể khiến anh trai tôi sống lại?! Anh chàng này đã chiến đấu cả đời, tôi đã chứng kiến anh ấy ngã và đứng dậy mỗi ngày nhưng cuối cùng, anh ấy phải kết liễu cuộc đời mình vì cô! Hãy nói cho tôi biết Chaeyoung, cô có gì để anh ấy phải hy sinh bản thân mình? Bố mẹ và tôi đã cố gắng hết sức để bảo vệ anh ấy. Tôi đã cố gắng bảo vệ anh trai, bạn thân, bạn thân của mình nhưng vẫn chưa đủ. Làm sao chỉ một người được phá hoại hạnh phúc của anh ta? Nói cho tôi biết, cô có gì để tôi có thể tha thứ cho cô, HẢAAAAAA?????

- Không có gì cả!!! Jaehyun không đáng chết, tôi sẽ là người chết!!!

Chaeyoung khóc, lời nói của nàng khiến Lisa tức giận hơn vì cô đã lùi lại và đá tung nến và hoa trên sàn nhà. Cô xé các chữ cái và hình ảnh trên sàn nhà. Chaeyoung như hóa đá, cô ấy đang biến hình thành một con quái vật điên cuồng phá hủy mọi thứ xung quanh. Cô không phải là người nàng yêu.

Lisa quay mặt vào tường và chỉ ra cửa...

- Tôi chỉ nên giết cô để lòng căm thù của tôi có thể biến mất nhưng tôi không muốn làm bẩn tay mình với một con đĩ nên tốt hơn hết là cô nên rời khỏi căn phòng này ngay lập tức! BIẾNNNN!!!!!!!!!!

Giọng Lisa đứt quãng, mọi tư thế như vỡ òa, cô đổ sập gối xuống sàn ôm ngực khóc nức nở như một đứa trẻ mất đi một điều rất là quý giá trong cuộc đời mình, nước mắt cô thi nhau chảy xuống ánh đèn loang lổ và kỳ lạ thay, Chaeyoung chỉ muốn ôm cô và nói với cô rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi. Nhưng nàng không thể vì nàng không có quyền.

Chaeyoung hít một hơi thật sâu và tiến về phía cửa nhưng trước khi nàng có thể rời đi, nàng đã thực hiện một việc vì nàng đã hứa với chính mình trước khi tới đây...

- Em đã đúng, chị chỉ là một kẻ nói dối! Và chị đã nói dối em rằng chị không có tình cảm với em. Nhưng đây là sự thật và chị mong em nghe cho rõ, chị yêu em Lisa!!! Chị chưa bao giờ yêu ai nhiều như thế này nhưng mọi thứ đang xảy ra với chị bây giờ, chị nghĩ rằng chị xứng đáng nhận được, kể cả đánh mất em.

-.....................

- Và chị thực sự xin lỗi vì sai lầm mà chị đã gây ra! Chị chưa bao giờ có ý định làm tổn thương Jaehyun và nếu chị có thể quay ngược thời gian, chị thậm chí sẽ không đến gần anh ấy. Chị xin lỗi vì mọi thứ nhưng ít nhất...................chúc một ngày nào đó em tìm được bình yên. Cảm ơn em đã cho chị cảm giác trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất dù chỉ là ngắn ngủi.

Trong những lời trăn trối cuối cùng, Chaeyoung đã rời khỏi với trái tim như vỡ vụn ra hàng triệu mảnh, lòng nàng tan nát, đau lắm, đau đến xé lòng. Thậm chí 10 năm, nó không đủ để chữa lành cho nàng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net