Chap 27 - ACCOMPLIE

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhóm những người đàn ông mặc vest đã nâng ly uống rượu cùng nhau nhiều đến nỗi có một người trong nhóm đã làm đổ hết rượu. Những người còn lại trong nhóm bắt đầu cười phá lên. Trong một giờ cuối cùng, Lisa phải chịu đựng những tiếng la hét cuồng loạn của họ mỗi khi ai đó làm điều gì đó ngu ngốc. Các cô phục vụ đảo mắt đi chỗ khác mỗi khi họ đi ngang qua bàn của họ, bỏ qua những lời nhận xét không cần thiết của họ.

Lisa thậm chí không thể đếm được số lần cô nhìn lại đám người đó, nhưng họ không chú ý vì tất cả đều tập trung vào bàn của một cô gái rất gợi cảm và xinh đẹp ở xa hơn một chút. Lisa lầm bầm và cô vừa uống cạn ly rượu thứ tư của mình trong đêm...

- Lần trước tôi đến Carré d'Or!

- Trông em như đồ dở hơi!

Jackson ngồi phịch xuống chiếc ghế bên cạnh Lisa và vẫy tay với người phục vụ để phục vụ anh một ít cocktail. Cô lườm anh và phớt lờ lời nhận xét đó vì cô không có tâm trạng tranh luận.

Ngay sau khi Chaeyoung rời đi, cô đã rủ anh đến quán bar để ăn mừng, ngoại trừ việc cô không có đủ tâm trạng để ăn mừng và cô không biết tại sao. Kết quả là cô thậm chí không vui mà còn bị kích thích uống nhiều hơn...

- Uống đi! Tất cả mọi thứ sẽ đến với em vào đêm nay.

Jackson chỉ đơn giản gật đầu và uống. Không ai trong hai người nói bất cứ điều gì, điều duy nhất khiến cả hai luôn để tâm là âm nhạc trong quán bar. Sự im lặng không làm Lisa bận tâm vì cô đặc biệt cảm thấy không muốn nói chuyện. Tuy nhiên, cô có thể cảm nhận được những câu hỏi đang đeo bám anh kể từ khi anh đến, chỉ là anh không tìm được thời điểm thích hợp để đưa ra chủ đề này.

Lisa mở đường cho Jackson, cô muốn trả lời câu hỏi của anh...

- Anh không hạnh phúc sao? Anh đã cầu xin em dừng trò chơi này một cách thực tế nhất!?

- Anh đang nói về mối quan hệ của hai người! Em định phớt lờ cô ta như thể cả hai chưa từng có chuyện gì sao?

- Giữa tụi em chưa bao giờ có chuyện gì cả! Lisa mà cô ta biết chưa bao giờ tồn tại, đó chỉ là một vai diễn giống như khi cô ta đóng giả Naeun!

Lisa kêu người phục vụ làm thêm một ly rượu nữa và cậu ta ngay lập tức đưa cho cô. Chất lỏng đốt cháy cổ họng cô nhưng nó không bằng cơn tức giận đang chảy trong người cô. Jackson nói...

- Anh biết em đang giận cô ta và anh cũng vậy nhưng..............em không nghĩ rằng cô ta có phần cảm thấy hối lỗi sao? Hơn nữa, cô ta dường như đã phải lòng em. Em có khẳng định với anh là trong vài tháng qua, trái tim em đã không rung động vì cô ta không?

- Anh đang nói gì vậy, anh bạn???

Lisa đập mạnh chiếc ly rỗng của mình lên quầy, khiến người thanh niên tội nghiệp trong quầy giật mình, loạng choạng làm rơi chiếc ly đang rửa vào bồn rửa...

- Anh biết kế hoạch của em từ ngày đầu tiên và em chưa bao giờ có ý định thay đổi nó! Em chỉ muốn giết chết cô ta như cái cách cô ta đã làm với anh trai em. Cho nên........lần cuối cùng, em không có cảm giác gì với người phụ nữ này, cô ta có thể làm bất cứ điều gì cô ta muốn và em sẽ không bị ám ảnh việc làm tình với cô ta, okay? Lisa, một nha sĩ cực kỳ nóng bỏng trong thành phố, giờ đã chết. Em sẽ trở lại với Lisa thực sự, một người không muốn giao du với bất kì ai và chỉ muốn ở nhà.

Jackson im lặng và anh chỉ uống mà không cần bình luận gì thêm. Anh biết Lisa đủ rõ để biết không tranh cãi với cô. Nếu Jaehyun vẫn còn ở đây, anh ấy sẽ cố gắng gây tiếng vang với cô bằng cách nói rằng việc nổi giận sẽ chẳng dẫn đến việc gì tốt đẹp. Anh ấy luôn là người bình tĩnh nhất trong ba người họ. Trên thực tế, Jaehyun là người duy nhất biết điều gì thực sự cần phải làm.

Jackson vỗ vào lưng Lisa và bắt cô phải đeo kính...

- Anh xin lỗi! Dù sao thì.............bây giờ chúng ta hãy tập trung vào cuộc sống của mình và cố gắng bước tiếp nhé?

Lisa thở dài thườn thượt và cố trấn tĩnh bản thân, vì Jackson không đáng bị trách cứ. Hôm nay là ngày cô đợi lâu nhất, đợi mãi cũng không được. Vì vậy, tại sao cô phải tức giận, cô chỉ nên hài lòng với sự trả thù của mình...

- Hãy uống và hãy vui vẻ!



Cô gái tóc vàng Aimee trong chiếc váy sequin đen hơi bó sát vào người, đẩy Lisa vào toilet rồi đạp mạnh vào cửa cho nó đóng lại. Cả hai hôn nhau trong vài phút, Aimee cố gắng đưa lưỡi của mình vào miệng cô, nhưng lại làm điều đó rất tệ. May mắn thay, Aimee không quá dành thời gian cho nụ hôn vì hẳn đã cảm nhận được rằng cô không nhiệt tình cho lắm. Tuy nhiên, cô đã cố gắng tìm lại cảm giác hồi hộp giống khi ở bên Chaeyoung, nhưng nó chỉ là hư vô.

Lisa nghĩ rằng cô sẽ phải thả lỏng một chút và quan hệ với 1 cô gái qua đường để quên tất cả về những chuyện đã xảy ra. Ý kiến tồi, cô chưa bao giờ thích các quán bar và bây giờ cô đã nhớ tại sao. Tất cả chúng đều sừng như chó.

Aimee quỳ gối nhìn Lisa với vẻ thèm khát như vậy nhưng cuối cùng cô lại nhìn thấy khuôn mặt của Chaeyoung. Cô ghét nó. Thỏa thuận của cô đã kết thúc với nàng, vậy tại sao bộ não chết tiệt của cô không thể hiểu được điều đó,

- Em sẽ cho chị một đứa trẻ tuyệt vời nhất!

Bàn tay lạnh giá của Aimee nhúng vào chiếc quần đùi của Lisa và nó thật khủng khiếp. Sự thật, cô cảm thấy tồi tệ cho Aimee và cho cô nếu cả hai đi quá xa...

- Dừng lại! Tôi cảm thấy không khỏe nên tốt hơn chúng ta nên dừng lại!!!

- Nhưng-........

- Xin lỗi!

Lisa bước ra khỏi phòng tắm như một kẻ thất bại. Có gì đó không ổn với cô rồi. Đến các quán bar là ý tưởng tồi tệ nhất, nó không giống như cô tưởng tượng - chỉ cần nghe nhạc và uống rượu. Cô nên nghe Jackson, những gì cô cần là về nhà, đọc sách và uống một tách trà ngon.





1 giờ, 2 giờ, 4 giờ, 6 giờ, 6 giờ 30, 8 giờ, 10 giờ 15, trưa......

Bây giờ đã gần hết ngày và Chaeyoung vẫn chưa ngủ một giấc nào kể từ đêm qua. Không phải nàng không muốn, nhưng cơ thể nàng không chịu nghe lời nàng. Lúc này tất cả những gì nàng làm là nhìn ra ngoài cửa sổ và thỉnh thoảng, nhìn vào đồng hồ đang chầm chậm chuyển động. Nàng đã cố gắng để tự ăn nhưng nàng không thể nuốt bất cứ thứ gì.

Bất chấp mọi rắc rối mà Jisoo đã gây ra bằng cách làm cho Chaeyoung một bữa sáng đầy đủ và một đống đồ ăn đông lạnh trong tủ lạnh, nàng không cảm thấy muốn ăn chút nào, nàng đã mất tất cả sự thèm ăn và động lực cũng như sức sống.

Sau khi gần như chạy ra khỏi nhà của Lisa, Chaeyoung trú ẩn tại nhà Jisoo, nơi Jisoo đang chờ nàng với vòng tay rộng mở. Jennie cũng ở đó và bối rối vì không biết giúp nàng như thế nào để quên nỗi buồn nhưng ít ra nàng cảm ơn vì Jennie không nhắc gì cả. Jennie chỉ chuẩn bị phòng ngủ cho nàng và cho nàng mượn một bộ đồ ngủ. Jisoo cũng không đưa ra lời bình luận nào ngoại trừ việc đến an ủi nàng trên giường cho đến khi nàng bình tĩnh lại. Trong dòng hồi ức mơ hồ, nàng nhớ mình đã chợp mắt một tiếng đồng hồ trước khi tỉnh táo trong nhiều giờ dài vô tận.

Qua cửa sổ, Chseyoung có thể nhìn thấy ba đứa trẻ đang chơi trong khu vườn bên kia đường. Một người chạy theo hai người, cố gắng bắt họ khi người nhỏ tuổi nhất vấp phải dây giày chưa được buộc chặt của cậu bé. 2 người lớn tuổi đã dừng lại và giải cứu em mình. Chàng trai áo xanh nâng cậu bé bị thương lên và đặt cậu lên lưng cậu bé áo vàng. Họ trông rất giống nhau, có lẽ là anh em sinh đôi. Lần đầu tiên trong vài giờ qua, nàng có thể mỉm cười - đó là một cảnh cảm động. Lisa và Jaehyun hẳn đã có cùng một mối quan hệ rất khắng khích dù không cùng huyết thống. Định mệnh quyết định đưa họ đến với nhau vì biết rằng đó là sự lựa chọn đúng đắn.

Chaeyoung theo dõi 3 cậu bé cho đến khi 3 cậu bé quay trở lại nhà của chúng an toàn. Nàng băn khoăn không biết liệu chúng có bị bố mẹ mắng không. Điều đó hoàn toàn có thể xảy ra vì có 1 nhóc trong đám bị thương. Nếu một ngày nào đó nàng trở thành mẹ, nàng sẽ luôn cố gắng giao tiếp với con mình trước khi phán xét. Mẹ nàng luôn nói với nàng rằng nàng sẽ làm một người mẹ tuyệt vời, và nàng tin chắc rằng nàng sẽ làm như vậy cho đến đêm qua - mọi thứ vỡ nát tan tành.

Làm thế nào Chaeyoung có thể làm một tấm gương tốt khi nàng đã dành tất cả thời gian của mình để nói dối, lừa dói về con người của nàng. Khi nàng là một trong những nguyên nhân gây ra cái chết của một người vô tội. Cảm giác tội lỗi và buồn bã đã ăn sâu vào trong nàng. Mỗi lời thốt ra từ miệng Lisa như một nhát dao xuyên qua tim nàng. Đau đớn vì những trận đòn rơi trên cùng một chỗ, làm vết thương thêm trầm trọng. Vết thương sẽ mất nhiều năm để chữa lành và nó sẽ tồn tại ở đó mãi mãi.

Đưa tay áo lau nước mắt ân hận, Chaeyoung đang muốn khóc và.............cười, làm thế nào nàng có thể ở trong một tình huống như vậy. Có phải cuộc sống đã cho nàng một bài học về việc muốn trở thành một siêu anh hùng trừng trị cái ác? Nàng thật ngốc khi nghĩ rằng nàng có thể thay đổi thế giới thối nát này. Lisa đã đúng, nàng thật vô dụng, nghĩ đến đây thôi là nàng lại khóc nức nở nên không nghe thấy tiếng mở cửa phòng ngủ.

Khi Chaeyoung nhận ra mình đang được ôm, nàng càng khóc nhiều hơn. Nàng đã ở trong tình trạng đáng thương như vậy khi mà cha mẹ nàng mất, và rất lâu sau đó, lại lặp lại với nàng trong thời gian này...

- Không sao đâu Chaeyoung! Cứ để mọi chuyện ổn theo lẽ tự nhiên. Đừng lo, chị ở đây.

Jisoo từ từ vuốt tóc Chaeyoung và đung đưa nàng như một đứa trẻ, Jennie cũng đến an ủi nàng bằng cách lau nước mắt cho nàng...

- Em không cần phải mạnh mẽ mọi lúc mọi nơi, em biết không? Tụi chị luôn ở bên cạnh em.




- Ăn xong tô cháo này rồi ngủ tiếp! 

Jisoo đặt một bát cháo nhỏ trước mặt Cjaeyoung trong khi nàng đang lấy khăn lau tóc. Nàng có thể đã rất đau về tinh thần xen lẫn thể xác nhưng nàng sẽ không bỏ qua việc tắm. Trên thực tế, điều tốt nhất là nàng có thể để nước chảy khắp cơ thể, nàng sẽ cảm thấy thoải mái...

- Chị Jennie đâu rồi chị?

- Jennie đi đóng cửa nhà hàng với Hyeri tối nay!

Chaeyoung chỉ đơn giản là há miệng thành chữ 'o' và ăn cháo nóng. Vì đó là thứ đầu tiên nàng nuốt nên cảm giác như nó bị mắc kẹt trong cổ họng. Nhưng không muốn than vãn với Jisoo, nàng đã cố gắng rất nhiều khi cuối cùng nàng đã ăn được đúng cách mà không bị mắc nghẹn. Jisoo để nàng ăn trong im lặng trong khi quan sát nàng với sự quan tâm nhưng cũng rất thương xót.

Chaeyoung đã ăn xong...

- Cảm ơn chị, vì chị đã nấu nên em sẽ đi rửa chén! Hoặc sẽ làm món gì đó cho chị ăn.

Chaeyoung đã sẵn sàng để đứng dậy và lấy chiếc bát rỗng đi rửa nhưng Jisoo đã nhanh chóng lấy nó...

- Em không cần làm mấy việc này! Em là khách hàng thân thiết của chị nên cứ thư giãn đi nha~~~

Jisoo nhảy vào bếp để Chaeyoung một mình trong vài phút trước khi quay lại với một ly nước cam mới vắt...

- Em cần vitamin!

- Chị chắc chắn là chị của em đúng không? Là người chị thân thiết của em chứ không phải mẹ em?

Tôi đã trêu chọc cô ấy ngay cả nụ cười của tôi cũng không qua được mắt. Cô ấy đảo mắt và khoanh tay chờ đợi tôi uống hết,

- Ugh~~~~~, được rồiii!

Lúc này điện thoại Jisoo reo vang lên và Jisoo bắt máy, cuộc nói chuyện chớp nhoáng. Jisoo thở dài và bắt gặp ánh mắt tò mò của Chaeyoung...

- Chị nhận được một cuộc gọi từ phòng khám nói rằng cuộc hẹn của chị vào tháng tới đã bị hủy bỏ vì hình như bác sĩ Manoban đã rời nhiệm sở của em ấy!

Chỉ nghe tên Lisa thôi đã đủ khiến Chaeyoung rất đau đớn nhưng nàng không kìm được nước mắt như một người phụ nữ đáng thương hại...

- Thật tiếc cho những bệnh nhân khác vì Lisa là một nha sĩ xuất sắc!

Chaeyoung nói bằng một giọng nhỏ xíu, nhìn chằm chằm vào ly thủy tinh của mình và dùng ngón tay chà chà vào nó. Jisoo khẽ gọi...

- Chaeyoung, chị sẽ phải nói cho em biết mọi chuyện!  Chị biết là cả hai bên đều có vấn đề, nhưng làm ơn đừng giải quyết như thế này. Chị chắc là có cách giải quyết khác tốt đẹp hơn, Lisa vẫn đang rất khó khăn để chấp nhận sự thật nhưng mà chị chắc chắn Lisa yêu em.

Chaeyoung đã để lại một tràng cười mỉa mai khi nàng nghe những lời của Jisoo. Nếu Jisoo biết tất cả những gì Lisa đã nói với nàng đêm qua, Jisoo chắc chắn sẽ không dám khẳng định chắc chắn như vậy.

- Nếu có một điều em chắc chắn trong toàn bộ chuyện này..............thì đó là em đã yêu một cô gái chưa từng tồn tại bởi vì người đứng trước mặt em chẳng có gì khác ngoài sự ghê tởm đối với em!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net