Chương 16: GIÁ TRỊ NHỎ NHẤT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau nhiều ngày chịu khổ dưới Địa Ngục, cuối cùng Mina đã có thể trở về với ngôi nhà thân yêu của mình. Bỏ lại những bí ẩn chưa thể lý giải của sự kiện ác linh nổi loạn, Mina quyết định nghỉ ngơi cho thật tốt để chuẩn bị tinh thần đối mặt với những rắc rối mới sắp thi nhau kéo đến.
___________________________________

Sau hôm từ Địa Ngục trở về, ngay ngày hôm sau, Mina đã nhờ Skud chỗ cô đến một viện nghiên cứu khá lớn để tìm một người. Vừa thấy Mina, những người ở đây nhanh chóng đón tiếp cô và đưa cô tới phòng làm việc của người đó.

Bên trong căn phòng, một cô gái nhỏ nhắn, xinh xắn, mặc áo blouse trắng, mái tóc vàng ngang vai, đeo một cái kính bảo hộ cũ kĩ trước cổ. Thấy Mina đến thăm, cô ấy mừng rỡ chạy ra chào đón.

-Chào cháu, Giá Trị Nhỏ Nhất! :v

-Chào bà Mina! :v

-Chậc. Con nhỏ này. Nói bao nhiêu lần rồi. Đừng kêu là bà. Nghe già lắm! Gọi là cô đi.

-Thì cháu cũng đã nói rồi. Cháu là Min chứ không phải Giá Trị Nhỏ Nhất!

-Ok. Ok. Chào cháu, Min! :v

-Chào cô Mina! :v

Cô bé tên Min, 16 tuổi, là con cháu nhiều đời của Thần Đồng Cơ Khí Max. Giống như Max, Min cũng là một thần đồng trẻ tuổi. Trước đây, Mina đã từng ra kinh phí tài trợ cho cô trong một số dự án lớn. Cũng từ đó mà hai người quen biết nhau. Mina cũng không ngại cho Min biết thân phận thật sự của mình.

-Phải rồi! Cô đến đây có chuyện gì không ạ?

-Tất nhiên là có. Cô đến để bắt đền cháu cái này. - Mina ném cho Min một cái máy nho nhỏ. - Xài cái này mang tính may rủi quá, bấm ba lần mới ra thứ cô muốn.

-Ơ... Cái này... cháu nhớ khi gửi cho cô có viết một bức thư nhỏ kèm theo để nhắc nhở rồi mà.

Mina nghe tới đây bèn quay sang nhìn Skud với ánh mắt trìu mến. :v

-Skud. Sao vậy hả? Sao cậu không đưa lá thư đó cho tôi?!

-Tôi... Tôi... lỡ làm... đổ nước lên bức thư nên... không dám đưa cô xem, thưa tiểu thư!

-Về nhà cậu chết với tôi! =_=

-Tôi xin lỗi tiểu thư!

-Cô Mina. Tha lỗi cho anh ấy đi. Dù sao chuyện cũng qua rồi mà. - Min thấy tội nên nói hộ cho Skud.

-Thôi được rồi. Nể mặt cháu, cô bỏ qua cho cậu ta.

-Cảm ơn tiểu thư!

-Khỏi cảm ơn tôi. Cảm ơn Min ấy.

-Cảm ơn cô, tiểu thư Min!

-Ờm... Anh có thể không dùng từ tiểu thư được không ạ? Nghe hơi kì kì. :v

-Vậy... Cảm ơn cô, Min!

-Không có gì! ^^

Min cầm cái máy ấy và cất vào một chiếc hộp màu trắng.

-Khoảng một tuần nữa cháu gửi cho cô nhé?

-Một tuần nữa à? Lâu vậy?

-Cháu còn nhiều việc khác phải làm lắm. Cô cho cháu ít thời gian đi mờ. Làm ơn. - Min tỏ ra vẻ buồn rầu và đáng thương.

-Thôi. Được... Được rồi...! Một tuần. Cô... cho cháu một tuần thôi đấy!!

-Cảm ơn cô!!

Lần nào cũng vậy, Mina rất dễ bị vẻ tội nghiệp của mấy đứa em gái, cháu gái đánh gục. Một phần là vì cô sợ làm họ buồn, một phần là vì ghét thấy con gái khóc. :v

-Phải rồi! Dù sao cô cũng đã đến đây. Hay là cho Omega với Skud bảo dưỡng sớm một chút được không ạ?

-Được thôi. Dù sao chạy đi chạy lại nhiều cũng phiền. Lỡ tới rồi thì làm thôi. Tháng sau đỡ phải qua đây lần nữa.

Omega biết thân biết phận, tự bay vào trong để được kiểm tra, sửa chữa và nâng cấp. Còn Skud, mỗi lần tới thời điểm này thì cậu lại vô cùng sợ hãi và tìm mọi cách để trốn tránh dù không lần nào thành công.

-T...Tiểu thư... Không phải... một tháng nữa mới... mới tới hẹn sao? ... Bây giờ... sớm quá! T...Tôi chưa chuẩn bị... tâm lý kịp.

-Đừng có tìm cách chống chế nữa! Muốn tôi dùng vũ lực đưa cậu vào à?!

-Không... Không... Cô không hiểu đâu tiểu thư! C...Cái cảm giác... bị chỉa đủ thứ vào người... nó... nó đáng sợ lắm!!

-Thế nó đáng sợ hơn cả tôi à?! Giờ cậu vào đó không? Hay là để tôi tiễn cậu.

-Cô Mina. Không cần phải phiền cô đâu. Để cháu lo! - Min quay vào trong và gọi to. - Dương Triều, Mã Hán, Trương Long, Triệu Hổ. Ra "mời" Skud vào dùm tôi. :v

Nghe tiếng gọi, bốn anh người máy khỏe mạnh xuất hiện và "mời" Skud vào trong.

-T...Tiểu thư...!! Tôi không muốn... Tôi không muốn đâu!! Cứu... Cứu tôi với!

-Lên đường vui vẻ nha, Skud! :v
___________________________________

Trong lúc chờ đợi Omega và Skud được sửa chữa và nâng cấp, Min tận dụng ít thời gian để tiếp tục công việc mình đang làm dở. Mina đứng cạnh đó và quan sát. Một lúc sau, do không chịu nổi sự im lặng, Mina phải nhiều chuyện một chút.

-Min! Cái đó là một trí tuệ nhân tạo hả cháu?! - Mina nhìn vào một đốm sáng màu tím lượn lờ trong máy tính của Min và hỏi.

-Dạ phải ạ! Mặc dù cháu rất tự hào về Omega, nhưng dù sao thì cậu ta cũng được tạo nên từ nền tảng của nhiều người đi trước. Chưa kể tới việc cậu ta hoàn toàn không phải trí tuệ nhân tạo mà là một cỗ máy chiến tranh. Những điều đó khiến cháu không hài lòng mấy. Cháu vẫn muốn tự tay tạo ra một trí tuệ nhân tạo vượt trội hơn so với những sản phẩm khác trước đây, và không một ai có thể vượt qua được nó.

-Đúng là nhà khoa học thiên tài. Hoài bão lớn quá nhỉ. Thế cháu đặt tên cho cậu ta là gì?

-Cậu ta tên là Sigma!

-Sigma?! Trong bảng chữ cái Hy Lạp cổ có thiếu gì chữ hay mà cháu lại chọn Sigma?

-Cháu thích thì cháu chọn thôi! Không lẽ tên đó có vấn đề gì à?

-À không. Chỉ là Sigma là tên của tên phản diện chay mặt trong dòng game Megaman X. Cô thấy cháu đặt tên đó nên có chút hơi lo.

-Cô cứ lo xa không hà! Cháu tin là sẽ không có chuyện gì xấu xảy ra đâu.

-Ai mà biết được chữ ngờ chứ!
___________________________________

Lúc hai bà cháu đang tranh luận vui vẻ thì Omega và Skud đã hoàn tất quá trình bảo trì của mình. Mina và Min đành gác việc đang bàn lại để dịp khác nói tiếp.

-Cô Mina! Đây là bản chi tiết những gì cụ thể nhất những gì đã được sửa chữa và cập của hai người họ. Cô đọc qua đi ạ!

-Rồi. Để từ từ cô đọc. Giờ cũng trễ rồi. Cô phải về thôi.

-Vâng. Vậy cháu chào cô ạ!

-Ừ. Chào cháu. Nhớ một tuần sau nộp bài đấy nhé!

-Vâng. Cháu biết rồi mà!
___________________________________

Trên đường về, Mina mở cái bản chi tiết mà Min đưa ra để đọc cho đỡ chán.

-Ủa? Skud! Bây giờ cậu có thể lái xe ô tô bằng hai bánh bên rồi à?!

-Vâng.

-Thế cậu biểu diễn cho tôi xem với được không? :v

-Nguy hiểm lắm, tiểu thư. Chúng ta đang tham gia giao thông mà. Không được đâu!

-Thế hôm nào cậu dạy tôi làm trò đó được không? Tôi muốn học.

-Không nên đâu, tiểu thư. Không an toàn chút nào cả!

-Đi mà. Năn nỉ đấy!

-Vậy lần bảo trì tới.....

-Lần tới tôi không ép cậu phải bảo trì là được chứ gì?

-Thế thì được. Tôi sẽ dạy cho cô.

-Hooray! Cảm ơn cậu trước nha, Skud!
___________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net