Chương 44: MỘT NGÀY LÀM VỢ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong chương trước, Mina đã để thua Zephys trong một trận đấu phân cao thấp. Chính vì thế, cô đã phải trở thành vợ thật của Zephys trong vòng một ngày.
___________________________________

Sáng sớm, vừa chỉ mới sáu giờ rưỡi thôi, vậy mà Zephys và nhóm của Yorn đã dậy cả rồi. Thông thường thì họ sẽ nướng tới bảy giờ hơn mới chịu xuống giường. Thế mà hôm nay, cả bọn lại dậy sớm không tưởng, lại còn đầu tóc gọn gàng, quần áo chỉnh tề hết cả. Đúng là hiện tượng hiếm gặp.

Nói ra thì cũng chẳng có gì lạ cả. Mina làm vợ. Hiện tượng siêu nhiên ngàn năm có một ấy, ai mà không muốn được chứng kiến. Bởi thế bọn họ mới thức dậy thật sớm để được tận mắt chứng kiến hiện tượng thiên nhiên hết sức kì thú này.

Giờ ăn sáng, thức ăn đã được chuẩn bị đâu vào đấy. Việc của Skud chỉ là bày hết những món ăn đó ra bàn.

-Cái này..... là Mina làm đấy à? - Tulen nghi ngờ.

-Trông cũng được đấy. Nhưng mà... ăn vào có chết không?! - Aleister tỏ ra quan ngại sâu sắc.

-Chắc không tới mức chết đâu nhỉ? - Yorn cũng cảm thấy lo lắng.

-Ừ. Có lẽ chỉ bị ung thư hay gì đó đại loại như vậy thôi nhỉ. - Aleister đã thấy "an tâm" hơn phần nào.

-Này, Zephys! Ngươi thử qua tài nấu ăn của Mina chưa vậy? - Yorn hỏi.

-Ta từng ăn qua một tô cháo của cô ấy. Nhưng mà ở đó thiếu thốn lắm. Tô cháo lỏng lẻo, chẳng có mùi vị gì cả. Cho nên ta cũng không rõ nữa. -Zephys chia sẻ.

-Rốt cuộc có nên ăn hay không?! - Tulen vẫn còn chút lo lắng.

-Lauriel! Cô nghĩ thế n.....

Yorn tính quay sang hỏi ý kiến của Lauriel thì thấy cô ấy đang ngồi ăn một cách ngon lành. Do đã có chuột bạch thí nghiệm, cả bọn mới có đủ dũng khí ăn thử những món do Mina làm. Cũng không tệ lắm, chỉ không bằng mấy tên người máy đầu bếp tự động thôi.

-Phải rồi, Skud. Mina đâu? Sao không xuống đây ăn sáng? - Zephys lấy làm lạ.

-Nhà lớn nên công việc nhà cũng nhiều. Tiểu thư phải tự mình giải quyết. - Skud trả lời.

-Sao cô ấy lại phải làm việc nhà? Cứ để cho mấy tên người máy làm là được rồi.

-Không phải một người vợ chuẩn bài phải giỏi việc nước, đảm việc nhà sao?

-Ai nói với cậu như vậy thế? Bây giờ là thời đại nào rồi?

-Tiểu thư nói với tôi như thế. Cô ấy nói là tư tưởng này tuy hơi không phù hợp. Nhưng "việc nước" không có để giỏi thì phải đảm "việc nhà" đỡ vậy.

-Ai bắt cô ấy phải đảm việc này, giỏi việc nọ làm gì kia chứ?

-Thế anh bắt Mina làm vợ anh trong vòng một ngày để làm gì? - Lauriel hỏi. - Nếu em ấy cứ vô tư như ngày thường thì có là vợ anh hay không có gì khác nhau kia chứ?!

-Thì... Nói chung là... Thôi! Cô không hiểu đâu.

-Tên Tử Thần bẩn thỉu! Não chứa đầy tạp niệm!
___________________________________

Sau khi ăn sáng xong, mọi người ngồi nói chuyện với nhau một lúc thì thấy Mina đem nguyên bộ giáp của Zephys tới và đưa cho anh ta.

-Anh ngồi chơi đủ chưa vậy? Lo đi làm đi. Tới giờ làm rồi kìa.

-Hở? Ờ. Anh biết rồi. Cảm ơn em!

-Em không nhắc lại lần hai đâu đấy. Còn khối việc đang chờ em làm đây.

Nói xong, Mina vác cái máy hút bụi đi lên lầu. Cả bọn trố mắt nhìn theo như trông thấy sinh vật lạ.

-Khác quá! - Tulen lắc đầu.

-Quá khác! - Aleister lắc đầu.

-Đúng là khác thật! - Yorn cũng lắc đầu.

-Như là một người hoàn toàn khác ấy! Thì ra có chồng rồi thì con người ta sẽ thay đổi nhiều như vậy. - Aleister vẫn tiếp tục lắc đầu.

-Tôi thấy chuyện này bình thường mà.

Nghe xong phát ngôn gây sốc của Omega, cả bọn trố mắt nhìn cậu như trông thấy sinh vật thời tiền sử.

-Sao các ngài lại nhìn tôi như vậy? Thử hỏi Skud xem. Chuyện này là bình thường mà, đúng không?

Skud gật đầu. Mọi người quay sang trợn tròn mắt nhìn cậu ta như nhìn thấy sinh vật ngoài hành tinh.

-Mấy cậu muốn nổ cũng phải nổ nhỏ thôi. Nổ lớn thế ai mà tin được. - Zephys nói.

-Thật mà. Hơn một ngàn năm trở về trước. Khi tôi và Skud vẫn còn ở Lâu Đài Khởi Nguyên. Do bản thân chúng tôi không cần ngủ nên thường hay đi trực ca đêm. Cứ mỗi buổi sáng, Butterfly luôn đến Lâu Đài Khởi Nguyên rất sớm mặc dù đã chuyển sang ở nhà của cô Mina. Hỏi ra mới biết là bữa sáng và quần áo của Butterfly đều do cô Mina chuẩn bị.

-Tiểu thư Butterfly còn nói rằng mọi việc trong nhà đều là do tiểu thư Mina giải quyết. Còn việc của cô ấy chỉ là làm tốt những nhiệm vụ được giao tại Lâu Đài Khởi Nguyên.

Zephys nghe xong những gì Skud và Omega kể, có chút không vui. Anh ta bực bội bỏ đi thay bộ giáp rồi xuống Địa Ngục.

-Hai cái tên nhiều chuyện này. Chỉ biết phá thôi! - Aleister nhăn nhó.

-Tôi nói sự thật mà. Tôi không sai phải không, Omega?

-Ừ. Chúng ta chỉ tôn trọng sự thật thôi.
___________________________________

Một ngày cứ như thế mà trôi qua một cách nhanh chóng. Tối đó, sau khi tắm rửa và thay bộ Pyjama quen thuộc, Mina mang đồ đi ra khỏi phòng. Lauriel thấy thế liền ngăn cô ấy lại.

-Này, Mina! Em tính qua phòng của tên Zephys đấy ngủ thật à?!

-Vâng. Zephys bảo vợ chồng thật thì phải như vậy.

-Nhưng mà nếu em đi qua đó thì...

-Em biết phải đối phó như thế nào mà. Chị không cần phải lo.

-Nhưng mà...

-Em hứa với chị. Em sẽ nằm chung một cái giường với anh ta thôi chứ sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu.

-Chậc. Em chắc chứ?!

-Em hứa mà. Chị cứ an tâm.

-Được rồi. Em nhớ cẩn thận đấy nhé!

-Vâng.

Sau đó, Mina ôm đồ sang phòng ngủ của Zephys và mở cửa đi vào. Thấy anh đang nằm ở trên giường, cô đem hết đống đồ mà mình mang theo, bỏ lên cái bàn làm việc rồi ngồi xuống đó tính toán, ghi chép sổ sách.

-Mina? Em đang làm gì vậy? Sao không đi ngủ đi?

-Em đang tính toán các thứ linh tinh ấy mà. Tối nào chẳng vậy. Anh cứ ngủ trước đi.

Zephys không chịu ngủ mà cố chờ cô làm việc xong để ngủ cùng mình. Nhưng nói về cú đêm thì không ai địch nổi Mina. Zephys cố tới mấy rồi cũng tới lúc chịu không nổi, lăn ra ngủ quên mất. Mina cứ ngồi tính toán như vậy thêm một giờ đồng hồ nữa.

Sau khi làm xong công việc của mình, Mina gấp hết đống sổ sách lại và đi đến cạnh giường của Zephys, kiểm tra xem anh ta ngủ chưa rồi mới dám nằm xuống giường.

Đột nhiên, Zephys mở mắt nhìn Mina. Cô ấy hoảng hốt vội nhảy ra khỏi giường. Nhưng... Không được. Cổ tay, cổ chân của cô đang bị bốn chiếc vòng màu xanh lục giữ chặt lấy, không tài nào di chuyển được. Đó chính là bẫy do Aleister đặt sẵn để giúp cho Zephys dễ dàng hành động.

Tay chân bị trói chặt, Mina hoảng loạn, ra sức giẫy giụa để thoát khỏi cái bẫy chết tiệt này. Zephys ngồi dậy, tiến lại gần và đặt toàn bộ trọng lượng cơ thể của mình lên người Mina khiến cô ấy không tài nào giẫy được nữa.

-Ze...Zephys...! Anh... đang làm gì vậy?!

-Thì làm chuyện một cặp vợ chồng nên làm chứ còn gì nữa.

-Nhưng... Nhưng mà... em không muốn. Để khi khác... được không?!

-Khi khác? Có sao? Anh chỉ cần lần này là đủ rồi. Qua đêm nay, em sẽ chính thức trở thành vợ của anh!

-Không! Zephys. Em... Em xin anh! Đừng... Đừng mà! Em không m.. Ư...

Không để cho Mina nói thêm chữ nào nữa, Zephys dùng một tay giữ chặt xương hàm của Mina và hôn cô ấy. Cơ thể bị khống chế, không làm gì được, Mina chỉ biết tuyệt vọng để yên cho lưỡi của Zephys mặc sức quấn lấy lưỡi mình. Cảm giác khi được hôn Mina thật đúng là khác hẳn với mơ. Zephys cảm thấy vô cùng phấn khích, mau chóng luồng tay vào trong chiếc áo Pyjama mỏng manh và cảm nhận làn da mịn màng mà mình chưa từng được chạm vào. Bây giờ chỉ cần anh ta dùng sức giật nhẹ thôi, là hai quả đào khiến anh hai lần bại trận sẽ lộ ra ngay trước mắt.

-Kết thúc ở đây thật sao? Mình sẽ trở thành vợ của Zephys thật ư? Tại sao? Tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ đây chính là số phận của mình? Không! Không thể như thế được! Mình không chấp nhận! Mình không muốn một kết cục như vậy! Mình không muốn! Mình không muốn!

Tiếng cửa sổ vỡ nát. Một mũi kim từ bên ngoài bay vào. Zephys đã kịp thời tránh khỏi. Sau đó, liên tiếp những mũi kim khác không ngừng bay về phía Zephys. Với thân thủ của mình, anh ta dễ dàng tránh hết tất cả, gọi hai mũi giáo của mình tới và phi ra ngoài cửa sổ.
___________________________________

Những mũi kim kia không biết vô tình hay cố ý, đã giúp Mina thoát khỏi chiếc bẫy ma thuật kia. Cô bỏ chạy thật nhanh về phòng của mình, khóa kín cửa và chui vào bên trong lớp chăn dày. Lauriel vốn đang lo lắng cho Mina nên không ngủ được, cứ đi loanh quanh trong phòng. Thấy Mina có biểu hiện như vậy, cô ấy vội kéo chăn ra xem. Nhìn thấy Lauriel, Mina vội nhào tới ôm cô ấy. Cơ thể run rẩy, hơi thở ngắt quãng, nhịp tim không ổn định,... Thông qua chúng, Lauriel có thể cảm nhận rất rõ sự sợ hãi của Mina lúc này.

-Chị Lauriel... Em... em sợ!

-Có chị ở đây. An toàn rồi! Em bình tĩnh lại đi!
___________________________________

Còn Zephys lúc này đang đuổi theo chiếc bóng của kẻ đã đánh lén mình. Sau một hồi phi thân qua lại trên tầng thượng của những tòa nhà, kẻ đó dẫn anh ta đến một khu đất trống. Zephys cố nhìn kĩ xem hắn là ai. Tuy nhiên, kẻ đó lại mặc một chiếc áo choàng đen với chiếc mũ trùm kín đầu làm anh không thể nhận diện được.

-Ngươi là ai?!

-Ta chỉ là một Tử Thần Tập Sự bình thường mà thôi.

-Ra là ngươi. Sao ngươi dám phá hỏng chuyện tốt của ta?! Ngươi biết làm vậy sẽ có nhiều người trở thành anti-fan của ngươi lắm không?!

-Ta không quan tâm. Từ khi ta xuất hiện không lâu thì ta đã có nhiều anti-fan rồi. Ta chỉ quan tâm tới nhiệm vụ của mình thôi.

-Nhiệm vụ của ngươi là phá hỏng chuyện tốt của ta đấy à?!

-Không. Nhiệm vụ của ta là đảm bảo cho Mina được an toàn.

-Nhảm nhí! Tử Thần làm gì có cái nhiệm vụ đó kia chứ?!

Zephys xông đến tấn công tên Tử Thần Tập Sự kia. Hắn ta phóng ra vô số những mũi kim về phía Zephys nhằm cản bước tiến của anh ta. Bằng tốc độ của mình, Zephys có thể đánh bật toàn bộ những mũi kim đó với cặp giáo của mình và nhanh chóng tiếp cận tên Tử Thần Tập Sự.

-Một kẻ như ngươi. Muốn bắt kịp tốc độ của ta?!

-Trong thực chiến tốc độ chỉ là thứ yếu. Chiến thuật mới là quan trọng.

Tên Tử Thần Tập Sự kia ném ra một chiếc khăn nhỏ. Trong chớp mắt, chiếc khăn đó biến thành một tấm vải đen phủ lên người Zephys, nhưng anh ta đã kịp dùng cặp giáo của mình và xé toạc nó ra. Tuy nhiên, tên Tử Thần Tập Sự kia đã biến mất.

-Tên kia! Ta mà biết ngươi là ai thì ta sẽ khiến cho ngươi không thể làm Tử Thần được nữa!

-Cứ tự nhiên!
___________________________________

Sau khi được Lauriel trấn an, Mina cũng đã bình tĩnh lại phần nào. Tuy cảm thấy may mắn vì đã thoát khỏi Zephys, nhưng cô lại tiếc nuối viên đá Andura của anh ta.

-Chị Lauriel này! Em quay lại đó được không?

-Em đang nói cái gì vậy hả?!

-Dù gì... kế hoạch của Zephys cũng đổ vỡ hết rồi. Chỉ cần em thức trắng để đề phòng anh ta là được. Qua đến sáu giờ sáng hôm sau thôi là mọi chuyện sẽ kết thúc.

-Em tỉnh táo lại một tí có được không? Em có thể rất thông minh. Nhưng trong cái "lĩnh vực" này em không gian xảo như bọn nam nhân đâu.

-Nhưng mà... em cần Andura.

-Em muốn dịch chuyển phải không? Phép đó cũng dễ học mà. Chị sẽ dạy cho em.

-Không phải! Em muốn tự do di chuyển giữa Dương Gian và Địa Ngục.

-Cái này.....

Hai người đang nói chuyện thì đột nhiên, cửa sổ mở ra, một mẩu giấy bị vò nát bay vào đầu Mina. Thừa biết đấy là do ai gửi, cô ấy vội mở nó ra đọc.

"Quên Andura đi. Nếu cô muốn xuống Địa Ngục, bốn giờ sáng nay lên tầng thượng gặp tôi. Tôi sẽ đưa cô đi."

Mina nhanh chóng kéo cái tủ nhỏ bên cạnh giường ngủ ra, lấy một cây viết, ghi gì đó vào tờ giấy và ném ra ngoài.

"Như vậy có làm phiền anh không?!"

"Tôi không thấy phiền nên mới tự động yêu cầu giúp cô."

"Vậy cảm ơn anh trước."

"Nghỉ ngơi một chút đi. Đến hẹn thì hai ta gặp nhau."

Cuộc nói chuyện bằng giấy chấm dứt, Mina nhanh chóng nằm xuống, nhắm mắt lại và chuẩn bị đi ngủ.

-Làm gì mà nghe lời người ta dữ vậy hả? Có gì với người ta à? - Lauriel chọc ghẹo.

-Không có. Em chỉ cảm thấy mừng vì có người hiểu và giúp cho em thôi.

-Vậy thôi à? Không có cảm giác gì với người ta hay sao?

-Không. Em chỉ có cảm giác với một người thôi!

-Thật không? Hay là...

-Chị mà không mau đi ngủ thì em sẽ trở mặt với chị đấy!

-Rồi. Chị ngủ ngay đây!

Lauriel cũng nằm xuống, kéo chăn lên. Vừa lúc cô sắp đi vào giấc ngủ thì...

-Chị Lauriel!

-Sao vậy? Không phải em bảo chị ngủ à?

-Em chỉ muốn nói là... Chuyện hôm nay... Chị đừng nhắc lại hay làm lớn chuyện lên được không?!

-Hở? Em bỏ qua cho tên Zephys ấy dễ dàng vậy sao? Hắn xém chút nữa thì...

-Đàn ông mà. Bản năng thôi thúc họ thôi. Dù sao thì ngoài việc bị cưỡng hôn ra thì em cũng không tổn thất gì lớn lắm.

-Hiểu rồi. Đồ "Ngoài cứng trong mềm".

-Suỵt. Em ngủ rồi. Đừng làm phiền.

-Chị cũng ngủ rồi. Không làm phiền em đâu.
___________________________________

"Mình biết các bạn muốn H. Nhưng mình không viết được. Vì mình người tâm nhân vật nhất . Nếu bây giờ cho kế hoạch của team Zephys thành công thì... bọn họ chẳng sao cả. Chỉ mình Mina bị tổn thương thôi. Cho nên... xin lỗi không H cho các bạn được."

"Với lại mình viết H tệ muốn chết. Cảnh H trong chương 17 là hết khả năng của mình rồi. Lần đó mình viết chủ yếu đổi vị cho mọi người một chút thôi. Không ngờ lại gây ra hệ quả như bây giờ. Phật. Thiện tai. Thiện tại. :v"
___________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net