Chương 8: NAK'S DIỆN HỌC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong chương trước, Mina đã bắt đầu lập ra một bộ môn khoa học mới mang đầy tính phiêu lưu hành động. gọi bằng một cái tên chuối không tả được, Nak's Diện Học.
____________________________________

Áo blouse trắng, kính cận, tóc tai gọn gàng, tay trái cầm một cuốn sổ nhỏ, tay phải xoay bút bi. Đó chính là tạo hình của Mina, chuẩn bị cho cuộc khảo sát sắp tới. Theo nhận xét của chuyên gia thời trang Krixi, trông Mina giống như lưu manh giả danh trí thức.
___________________________________

-Sao rồi Omega?!

-Đâu vào đấy cả rồi.

Omega đang nhập vào một cái máy quay mini và điều khiển nó bay xung quanh Mina, thu lại quá trình cô đi lấy thông tin từ những người quen.
____________________________________

Người đầu tiên mà Mina tìm tới đó là Zephys, người ở gần cô nhất và cũng người quen thân với Nakroth nhất.

-Chào anh, Zephys!

-Hở? Em đang... làm cái gì vậy?

-Em đang đi lấy thêm thông tin về Nakroth. Anh là người quen thân với anh ta nhất. Chắc hẳn anh phải có manh mối gì đấy phải không?

-Em vẫn còn tiếp tục cái trò này à? Không có gì vui đâu!

-Em đang nghiêm túc mà. Anh hợp tác một chút đi được không?

-Em không biết mình đang dây vào cái gì đâu? - Zephys thở dài.

-Biết! Phán Quan Nakroth chứ gì? Anh ta hơi lạnh lùng pha chút lập dị thôi. Không đáng sợ lắm đâu.

-Em thật sự chẳng biết gì hết!

-Thôi mà. Làm ơn hợp tác với em đi mà. Xin anh đấy. Làm ơn. - Mina nài nỉ.

-Ờ thì... Sao cũng được...! Em muốn hỏi gì... hỏi đi?

Bộ dạng nũng nịu của Mina khiến cho Zephys không chịu được. Mina hỏi đến đâu, ông liền trả lời đến đấy. Giống như là bị thôi miên vậy. Có thể đây là mấy trò Krixi dạy cho đây mà. :v

Chiêu trò thì hữu dụng thật, nhưng mà Zephys không hề biết gì nhiều. Mina moi được khá ít thông tin từ chỗ ông ta.

-Xem nào! Luôn thủ sẵn dụng cụ sơ cứu à? Vậy có nghĩa là Nakroth vẫn có thể bị thương. - Mina suy ngẫm.

-Cũng có thể ngài ấy chuẩn bị sẵn cho những người khác. - Omega nói.

-Cậu đừng có bàn ra được không? Khó lắm mới có manh mối. Vậy mà... =_=

-Tôi xin lỗi.

-Hm... Zephys bảo rằng Nakroth có thể là một sinh vật bậc cao sống dưới địa ngục. Nghe chung chung quá! Chẳng có tính xây dựng gì cả! - Mina thở dài.

-Sao cô không đi lấy ý kiến của những người khác!

-Cũng phải ha. Vậy thì đi nhanh thôi.
____________________________________

Thế là Mina xuống tận Địa Ngục. Cô tìm đến một nơi gần giống như là bệnh viện ở dưới đó. Tử Thần Omen đang dưỡng thương ở đây.

-Ồ! Mina? Cô đến thăm tôi đấy à?

-Cứ cho là vậy đi.

-Thế quà cáp đâu? Thăm bệnh mà không có mang quà tới là sao?

-Muốn quà à? Đợi tí.

Mina lấy từ trong cái áo blouse của mình một con dao, rồi thử trước độ bén của nó.

-Cô định tặng bệnh nhân một con dao à? Quà gì nhỏ vậy?

Mina không nói gì. Cô xoay ngược con dao lại, đưa lên cao và hướng mũi dao xuống người Omen.

-Cô... Cô tính làm... cái gì?! Đ...Đừng có làm bậy.

Omen do tay chân đều bị bó bột nên không làm gì được. Mina cứ như thế mà đâm con dao vào người Omen, mặc cho ông ta có nói gì đi nữa. May thay, ngay lúc con dao vừa chạm vào áo của Omen thì Mina dừng tay lại. Cô cất con dao vào trong cái áo blouse của mình. Còn Omen thì hồn vía muốn lên mây vì một phen thoát chết trong gang tấc.

-Tôi vừa ngăn cản bản thân giết anh. Coi như tặng anh một mạng đấy! Quà đủ lớn chưa?!

-L...Lớn... Lớn lắm...!!

-Được rồi. Vào chủ đề chính thôi!

-C...Chủ đề chính...?

-Phải. Tôi đang nghiên cứu về thân phận thật của Nakroth. Anh có manh mối gì không?

-Kh...Không...! Tôi... không muốn dây vào... tên N...Nakroth... đó đâu!!

-Xem ra một mạng tôi tặng anh hơi bị uổng rồi nhỉ? - Mina cười, tay đưa vào trong cái áo blouse của mình.

-Đừng! Đừng! Tôi nói! Tôi nói!

-Tốt. Vậy nói đi. :v

-Thật sự thì tôi cũng không biết gì nhiều. Chỉ biết là tên Nakroth ấy không cho người khác vào phòng riêng của mình. Mỗi lần ra ngoài, hắn đều dùng một cái khóa rất bền để khóa cửa phòng lại. Làm như hắn có bí mật gì kinh khủng lắm ấy!

-Ồ. Không cho người khác vào phòng à? Hm... Vậy theo anh nghĩ ẩn sau lớp giáp kia là cái gì?

-Theo tôi nghĩ... hắn ta có thể là một bộ xương hay một con quỷ gì đó?

-Một bộ xương, một con quỷ. Ghi nhận!

Mina cắm cúi ghi chép lại ý kiến của Omen. Sau khi xong chuyện, cô đứng dậy, chào Omen một tiếng rồi bỏ đi.
___________________________________

Tiếp sau đó, Mina dạo một vòng khắp địa ngục, hỏi thăm nhưng con tiểu quỷ và những linh hồn ở đây. Đi một lúc thì cô gặp một người trông rất là quen mặt. Cô đến gần xem xem đó là ai.

(Lữ Bố - Kị Âm Phủ)

-Nếu cháu không nhìn lầm thì bác có phải là Lữ Phụng Tiên không ạ?!

-Mina?! Tại sao lại...

-Đúng là bác rồi! Lâu quá không gặp! - Mina mừng rỡ.

-Chậc. Cả ngàn năm rồi, cách nhau có hai mấy tuổi thôi, suốt ngày "bác" với "cháu". Đổi cách xưng hô đi!

-Ờm..... Anh... Lữ Bố?! :v

-Phải thế chứ! Nó làm ta thấy mình trẻ hơn nhiều. :v

-Anh còn sống đâu mà còn bàn tới việc trẻ với không trẻ. :v

Cả hai đang nói chuyện vui vẻ thì có một người mặc một bộ giáp màu đỏ, cầm một cây thương với con mắt trên đó, đang tiến về phía họ.

(Triệu Vân - Huyết Kị )

-Đây... là ai vậy ạ? - Mina hỏi.

-Cậu ta là Triệu Tử Long đấy! - Lữ Bố trả lời.

-Là anh Triệu Vân đấy à? Lâu quá không gặp. Ai thiết kế cho anh bộ này đấy. Chỉ em được không? Em cũng muốn một bộ. :v

Triệu Vân không nói năng gì, con mắt trên cây thương của anh ta cứ nhìn Mina chằm chằm làm cô ấy cảm thấy ớn lạnh. Lữ Bố vội kéo Mina tránh xa khỏi Triệu Vân, phòng chuyện bất trắc.

-Cẩn thận. Từ lúc xuống đây, cậu ta cứ quái quái thế nào ấy! Ta nghĩ tốt nhất cô đừng nên chọc cậu ta. Không khéo lại vỡ đầu.

-V...Vâng.

Sau vài phút gặp lại cố nhân, Mina sực nhớ ra chuyện mình cần làm.

-Phải rồi. Anh Lữ Bố! Hai người các anh làm gì ở đây vậy?!

-Bọn ta làm Quản Ngục ở đây. Công việc chủ yếu là trấn áp những ác linh có ý làm loạn, đào tẩu.

-Vậy các anh có thường hay gặp Nakroth không?

-Không. Lâu lâu mới gặp. Mà cũng chỉ chào hỏi rồi thôi chứ không nói chuyện nhiều. Mà cô hỏi thế có chuyện gì không?

-À thì em đang nghiên cứu về thân phận thật sự của Nakroth. Cần tìm chút manh mối ấy mà.

-Nghe thú vị đấy! Nếu giúp được gì thì ta sẽ giúp.

-Anh chỉ cần cho em biết suy nghĩ của anh về thân phận thật của Nakroth là được.

-Theo ta nghĩ thì... hắn ta là một linh hồn ẩn trong một lớp giáp! Gần giống như Arduin vậy.

-Chà. Nghe có vẻ hay đấy! Cảm ơn ý kiến của anh.

Sau khi nói chuyện thêm một lúc thì Mina từ biệt hay người họ ra về. Nhưng vừa quay lưng đi được vài bước thì cô lại sực nhớ ra chuyện gì đó.

-Anh Lữ Bố! Em còn chuyện này muốn hỏi.

-Cô cứ hỏi. Nếu ta biết ta sẽ trả lời mà.

-Ờm... nếu hai người các anh ở đây thì... những người khác đang ở đâu ạ?!

-Ý cô là những người ở Lâu Đài Khởi Nguyên phải không?

-Đúng rồi ạ! Họ hiện giờ đang ở đâu?!

-Cái này... ta không biết nữa. Từ khi xuống đây và được chọn làm Quản Ngục, ta chỉ gặp mỗi Điêu Thuyền và Triệu Vân thôi.

-Vậy nghĩa là...

-Ta không giúp cô được. Ta xin lỗi!

-Không. Không sao đâu ạ!

Sau đó, Mina bỏ về với vẻ mặt vô cùng thất vọng. Omega lấy làm lạ chuyện vừa nãy, bèn hỏi:

-Này! Mina. Sao lúc nãy cô hỏi tung tích của những thành viên ở Lâu Đài Khởi Nguyên vậy?! Tôi thấy nó đâu có liên quan gì đến việc chúng ta đang nghiên cứu.

-Tôi... chỉ hỏi cho biết ấy mà. Cậu quan tâm làm gì?

-Nhưng sau khi hỏi xong thì trông cô thất vọng lắm. Tôi nghĩ câu hỏi đó có thể rất quan trọng.

-Cậu không hiểu đâu. Cứ tập trung vào việc mình đang làm trước đi.

-Tôi hiểu rồi.
__________________________________

Nơi tiếp theo Mina đến là Khu Rừng Chạng Vạng. Tuy những người ở đó không thân thiết với Nakroth mấy, nhưng Mina nghĩ những người ở đây đều có một sự hiểu biết nhất định, có thể xem qua một số gợi ý của họ cũng không tệ.

-Chào em, Krixi! Với tư cách là người bị fan AoV Việt ship với Nakroth nhiều nhất. Em có suy nghĩ gì về thân phận thật của ông ta không?!

-Ờm... Theo em thì Nakroth có thể là một chàng trai với nhan sắc có thể cướp đi trái tim của biết bao nhiêu cô gái! - Krixi nói một cách hết sức biểu cảm.

-Thôi! Nghỉ! Cái ý kiến của em chẳng khác gì ý của dân mạng. Chẳng có tính cậy dựng gì cả! Chị hỏi người khác đây.

-Ơ? Em chưa miêu tả xong mà!

-Chào chị, Payna! Chị có suy nghĩ thế nào về thân phận thật của Nakroth ạ?

-Theo ta quan sát thì thế đứng của Nakroth khá là...

-Khắm lọ phải không ạ? :v

-Cứ cho là vậy đi. Thế đứng ấy khiến cho ta nghĩ tới những người bạn động vật trước đây.

-Ý chị là anh ta là một loài động vật?

-Đúng như vậy.

-Ý tưởng khá là Thú Dzị đấy! Cảm ơn sự hợp tác của chị.

-Không có chi.

-Thưa Nữ Hoàng Tel'Annas! Theo Người nghĩ thì thân phận thật sự của Nakroth là gì ạ?

-Suy nghĩ của ta cũng khá là đơn giản thôi. Anh ta trước đây có thể là một sát thủ, vì một lý do nào đó mà cơ thể và gương mặt bị hủy hoại. Vậy đấy.

-Chà đơn giản thật. Cảm ơn ý kiến đóng góp của Người, thưa Nữ Hoàng!

-Không có gì.

Mina tiếp tục hỏi những thành viên khác của Khu Rừng Chạng Vạng và nhận được nhiều ý kiến khác nhau. Mina thích nhất là lúc hỏi ý kiến của lũ trẻ ở đây, vô số những suy nghĩ không đụng hàng cứ tràn vào cuốn sổ của cô. Nào là quái vật, người máy, xác sống, dị nhân, người ngoài hành tinh, một con slime, một con rối được trao cho sự sống,... cùng hàng tá ý tưởng bá đạo khác.

-Đúng là trẻ con! Chúng sáng tạo hơn mình nghĩ.
___________________________________

Sau một ngày đi đây đi đó, cuối cùng Mina cũng về đến nhà của mình.

-Chào tiểu thư! Công việc hôm nay tiến triển thế nào rồi? - Skud hỏi thăm.

-Không có manh mối gì nhiều cả. Nhưng ý kiến về thân phận của Nakroth thì nhiều vô số kể. Chí ít thì những ý kiến này cũng giúp tôi chuẩn bị tinh thần khi nhìn thấy mặt thật của Nakroth.

-Vậy tiểu thư dự tính làm gì tiếp theo?

-Thông tin quá ít! Không còn cách nào khác. Tôi đành phải liều một trận vậy.

-Ý cô là.....

-Không sai. Cả ngàn năm nay tôi chưa giao đấu với Nakroth lần nào. Nhân dịp này va chạm chút xíu vậy.
__________________________________

Câu hỏi của tác giả:
Giống như chương 7 đã nói, mình sẽ phủ định skin lộ bo-đì của Nakroth. Vậy theo các bạn, sau lớp giáp không một kẻ hở kia, Nakroth rốt cuộcthứ ? :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net