Chương 7: MÔN KHOA HỌC MỚI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoảng một tháng trở lại đây, Mina có cho người sửa lại một căn phòng trống trong nhà cô thành một phòng thí nghiệm. Từ khi cái phòng đó hoàn thành, Mina suốt ngày nhốt mình ở trong đó để nghiên cứu thứ gì đấy bí ẩn lắm.

-Rốt cuộc nó trông như thế nào nhỉ? Chỉ dựa vào bộ khung bên ngoài thì không thể nào phán đoán được.

Mina cứ đo đo, tính tính, viết viết lên cái bảng trắng. Viết tới nát cả cái bảng rồi lại xóa. Xóa cho nó bóng loáng rồi lại vẽ vời đủ thứ lên đó. Liên tục một tháng như vậy, Mina cứ viết rồi lại xóa, xóa rồi lại viết. Omega tính được rằng cái bảng đã mỏng đi 69µm sau khi trúng combo viết và xóa của Mina.

-Cô không tính đến việc đi thí nghiệm thực tế ư, Mina? - Omega hỏi.

-Tôi cũng muốn lắm. Nhưng đối tượng nghiên cứu rất khó tiếp cận. Mà nếu có tiếp cận được thì cũng rất khó để thực hiện thí nghiệm.

-Nhưng nếu cô cứ ở đây tính toán thì không thể nào tìm ra được câu trả lời. Số liệu chúng ta có quá sức ít ỏi.

-Tôi biết. Tôi biết. Tôi sẽ cố kiếm cơ hội để lấy thêm số liệu.

Sau đó Mina tiếp tục cắm đầu vào viết viết xóa xóa. Xem ra nếu Mina vẫn không tiếp cận được đối tượng nghiên cứu thì cái bảng này có ngày mỏng như tờ giấy vệ sinh.
___________________________________

Lúc này, Zephys đang có chuyện cần tìm Mina, ông tính xông thẳng vào phòng thí nghiệm nhưng bị Skud cản lại.

-Cậu làm cái gì vậy?! Cho tôi vào! Tôi có chuyện cần tìm Mina.

-Nhưng tiểu thư Mina đã dặn không được cho ai khác ngoài tôi, Omega và cô ấy vào trong.

-Nhưng tôi có chuyện cần tìm thật mà.

-Vậy để tôi vào báo với cô ấy cái đã.
____________________________________

Skud mở cửa phòng thí nghiệm đi vào. Nghe tiếng người, Mina giật mình, vội quay mặt bảng lại.

-Là tôi thưa tiểu thư!

-Skud? Cậu làm tôi giật cả mình. Kiếm tôi có chuyện gì à?!

-Ngài Zephys có chuyện cần tìm cô.

-Chuyện gì cơ?

-Tôi không biết. Ngài ấy bảo muốn nói trực tiếp với cô.

-Được rồi. Tôi ra ngay.
____________________________________

Mina theo Skud đi ra gặp Zephys. Vừa nhìn thấy Mina, Zephys liền ngơ người ra hết mấy giây.

-A...Ai... đây...?!

Nghe Zephys hỏi thế, Mina giật mình lấy tay sờ lên mặt mũi đầu tóc mình xem có dính cái gì không.

-Cái đ!t. Cọng dây thun đứt ra từ lúc nào vậy?!

-Khoảng 856'23" trước. - Omega nói.

Mina vội lấy một sợi dây thun khác và buộc lại đống tóc dài ngoằng của mình.

-Gặp anh trong tình trạng như vầy. Ngại quá! :v

-Không... Không sao. Em để tóc như vừa nãy... cũng được mà.

-Thôi. Khó chịu lắm!

-Khó chịu một chút để đẹp hơn thì có sao?!

-Thôi. Thôi. Dẹp vụ tóc tai đi! Anh tìm em có chuyện gì?

-Chuyện là tên Nakroth bảo ở dưới Địa Ngục chán quá. Nên anh bảo hắn lên đây chơi cho biết. Nhưng mà xui xẻo làm sao ấy, chốc nữa anh lại có việc rồi. Em giúp anh trông hắn ta được không?

-Trông như trông trẻ ấy hả? Được thôi. Đơn giản mà. :v
___________________________________

Zephys và Mina cùng ra ngoài sân chờ. Một lúc sau thì Nakroth từ xa bay tới. Ông ta càng bay tới gần thì độ ngáo trên mặt Zephys càng tăng. Tới khi Nakroth đạp xuống, độ ngáo của Zephys đã đạt tới mức tối đa.

-Ngươi làm sao vậy Zephys?!

-N...Nakroth?! Ngươi là... là Nakroth phải không?!

-Thì là ta đây này. Ngươi hỏi gì lạ thế?

-Là ngươi thật ư?! Ngươi mặc cái quái gì mà trông tởm vậy?

-Ta tưởng mặc như vậy mới hợp với thời đại này.

-Người ta tưởng ngươi là thú lạ thì có!

-Vậy sao?! Trông nó gớm lắm hả?!

-Không tin ngươi hỏi Mina xem!

Hai người họ quay sang định nói chuyện với Mina, nhưng lại trông thấy cô ấy đang ngơ ngác nhìn cái bo-đì sáu múi của Nakroth. Soi được một lúc, Mina lấy điện thoại ra chụp lại và bắt đầu cắm cúi bấm bấm quẹt quẹt cái gì đấy.

-Này, Zephys! Cô ta đang làm gì vậy?

-Chắc là thấy ngươi ăn mặc tởm quá nên chụp lại rồi post lên mấy cái cộng đồng fan Arena of Valor trên mạng xã hội ấy.

-Vậy là ta sắp nổi tiếng à?

-Ngươi nổi tiếng lâu rồi. Fan của ngươi đông lắm. Nhưng mà ta nghĩ sau cái tạo hình này, ngươi sắp mất hết hình tượng rồi! :v

-Nghiêm trọng vậy sao?!

-Không tin thì hỏi Mina xem phản ứng của dân mạng như thế nào khi thấy ngươi như vậy.

Cả hai quay về phía Mina để hỏi chuyện nhưng cô ấy đã biến đi đâu mất. Sau một lúc loay hoay tìm kiếm, Zephys nhìn thấy Mina đang sờ mó, soi mói cơ thể của Nakroth. :v

-Mina! Em làm cái gì vậy?!

-Đâu?! Cô ta đâu?! - Nakroth hỏi.

-Ở trước bụng của ngươi kìa.

-Cái.....

Nakroth nhìn Mina rồi nhìn Zephys, ra hiệu "đm. cíu tao". Zephys vội chạy tới kéo Mina ra khỏi người Nakroth. Nhưng cô ấy ra sức kháng cự.

-Mina! Thôi đi! Em làm cái trò gì vậy?!

-Em đang nghiên cứu! Mau thả em ra!

-Nghiên cứu cái gì mà sờ mó cơ thể người ta như vậy? Em có điên lắm không?

-Em không điên! Thả em ra!

-Có! Em có điên! Tên Nakroth đó thì có gì mà nghiên cứu chứ?!

-Anh không biết nhìn sao? Em đã tính cả rồi. Nếu Nakroth cởi giáp ra thì trông anh ta không có đô như vậy được? Vô lý!

-Có em mới vô lý ấy! Rõ mồn một như thế mà lại không tin là sao?!

Mina không thèm trả lời Zephys nữa. Cô ta lấy một cây viết bi ra ném vào người của Nakroth. Cây viết cắm thẳng vào ngực ông ta khoảng 2cm. Zephys nhìn về phía cây viết Mina ném đi thì vô cùng ngạc nhiên.

-Không có máu?!

-Ta... Ta vốn dĩ không có máu. Ngươi chưa thấy ta bị thương nên không biết thôi.

-Anh đừng có biện hộ nữa! Hôm nay, đại diện cho cộng đồng AoV trên thế giới, tôi sẽ lột mặt nạ của anh!

Mina đẩy Zephys sang một bên và lao về phía Nakroth, với tay chạm vào mặt nạ của ông ta. Nakroth kịp lùi ra sau và vung tay định giữ tay Mina lại. Nhưng cô ấy đột nhiên biến mất rồi xuất hiện ngay phía trên ông ta. Mina đạp lên vai của Nakroth, túm lấy chiếc mặt nạ và kéo. Nakroth giữ chặt lấy chiếc mặt nạ của mình, cố không cho Mina gỡ nó ra.

-Buông mặt nạ của tôi ra!

-Còn lâu! Tôi nhất định phải biết được gương mặt thật của anh!

-Tôi không để cô đạt được mục đích đâu.

-Anh nghĩ mình chống chọi được bao lâu?! Taara, Triệu Vân, Airi, Murad đều bị tôi vạch mặt cả. Anh cũng không ngoại lệ đâu!

-Đừng có mà so sánh tôi với lũ phàm nhân đấy!

Zephys lúc này không biết mình phải làm gì và phải giúp cho ai. Ông ta chỉ có thể đứng nhìn với ánh mắt bất lực.
___________________________________

Sau một hồi giằng co kịch liệt, chiếc mặt nạ của Nakroth bắt đầu có dấu hiệu hé ra một chút.

-Sắp gỡ ra được rồi! Sắp rồi!

Không còn đường lui, Nakroth buông chiếc mặt nạ của mình ra, nhanh tay tóm lấy cổ chân của Mina và ném cô vào vách tường gần đó. Chiếc mặt nạ của Nakroth trông như sắp rơi xuống nhưng ông ta đã kịp giữ nó lại, thành công bảo vệ gương mặt thật của mình.

Sau khi thoát khỏi nanh vuốt của Mina, Nakroth giận dữ bỏ về mà không chào hỏi một câu.

Sau khi Nakroth đi mất, Zephys vội chạy đến bên Mina, đỡ cô ta dậy.

-Mina! Em không sao chứ?!

-Em... không sao. Chỉ bị gãy... vài đốt xương sống... và mấy cái xương sườn thôi... Ây da!

-Sao tự dưng em lại muốn lột mặt nạ của Nakroth chứ. Em biết nếu gỡ được mặt nạ của hắn thì hắn sẽ phát điên không. Điên hơn cả em đấy!

-Anh từng thấy mặt của Nakroth rồi à?

-Không hẳn nữa. Hồi mới quen biết, anh chỉ mới hỏi thôi. Vậy mà xém bị hắn chém rồi.

-Tên Nakroth này thật Thú Dzị. Em nhất định phải làm rõ xem thứ gì đang được che giấu sau lớp giáp dày kia!

-Khoan đã. Ra là cả tháng nay em đang nghiên cứu thân phận thật của Nakroth à?

-Ừ. Đây là một bộ môn khoa học mang đầy tính phiêu lưu, hành động. Em gọi nó là Nak's Diện Học.

-Nak's? Diện? Học? Cái tên gì mà tiếng Anh, tiếng Hán, tiếng Việt lẫn lộn vậy trời?! Em làm ơn tôn trọng sự trong sáng của mỗi ngôn ngữ được không?!

Mina không thèm quan tâm tới những gì Zephys nói. Cô quay sang nói
chuyện với Omega. Chuẩn bị cho một dự án kinh thiên động địa sắp tới.
___________________________________

"Airi với Murad cũng sắp ra skin lộ mặt rồi. Hóng mãi vẫn chưa thấy mặt của Nakroth. Mới lộ cái bo-đì nhưng lại thấy lố lố thế nào ý."

"Chương này thể hiện niềm mong ước tha thiết của tác giả. Mong một ngày nào đó thể chiêm ngưỡng nhan sắc thật sự của Phán Quan Nakroth. :v" - Giáo viên môn Ngữ Văn said.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net