Chương 49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi trưa, Jeon Jungkook có cuộc thị sát ở ngoại thành nên sau khi dùng bữa trưa xong liền ra ngoài.

Lalisa cũng được tự do đi lại trong biệt thự, cô đi dạo xung quanh vườn hoa, phát hiện trong đây toàn những loài hoa hiếm có trên thế giới, cô vừa thấy sùng bái vừa thích thú, như một đứa trẻ mới tìm được món đồ chơi đẹp, cô liền chạy tới tất cả các bồn hoa, ngắm nghía thật kỹ từng loài hoa.

Thím Vương cũng vừa lúc ấy đi ngang qua vườn, thấy cô gái nhỏ mấy ngày trước còn thiếu đi sức sống, hôm nay lại hoạt bát như vậy, bà mỉm cười đôn hậu rồi bước lại gần nói

- Tiểu thư chắc rất thích hoa tử đằng?

Từ nãy đến giờ, bà thấy cô cứ mãi đứng dưới tán những nhánh hoa tử đằng màu tím rũ xuống, vừa nâng niu từng bông hoa vừa đưa lên mũi ngửi thử, nụ cười ngọt ngào nở trên môi cô.

Lisa nghe giọng quản gia liền quay đầu lại, mỉm cười với bà

- Thím Vương, thím cứ gọi cháu là Lisa được rồi ạ!

Thím Vương lúng túng, cười cười nói

- Như vậy không hay lắm đâu, dù sao cô cũng là chủ!

Cô rũ đôi mắt buồn bã xuống, thuận thế ngồi xuống dãy đá lớn bên cạnh

- Cháu chẳng phải chủ gì đâu ạ, Jungkook rất nhanh sẽ chán cháu thôi .

Thím Vương sợ cô lại buồn nên vội vàng khuyên, cũng ngồi xuống bên cạnh cô

- Ấy, Lisa tiểu thư , cháu đừng nói vậy, thím thấy thiếu gia rất quan tâm đến cháu, thím không nhìn lầm đâu! Từ lúc vào làm quản gia ở đây, thím chưa từng thấy thiếu gia để tâm đến chuyện ăn uống của cô gái nào cả, nhưng cậu ấy đối với cháu lại khác .

Cô thật tình không biết phải giải thích thế nào, Từ Lâm quả thật rất quan tâm đến mọi sinh hoạt của cô, nhưng chẳng phải chỉ vì dục vọng của hắn thôi sao?

Và liệu sẽ kéo dài được bao lâu? Hai ngày, hai tuần hay hai tháng? Thím Vương thấy cô im lặng nên tranh thủ nói tốt cho hắn

- Haizza! Kể ra thì thiếu gia đúng là một đứa trẻ rất đáng thương, từ nhỏ cậu ấy sinh ra đã không ở Jeon gia, cùng mẹ lưu lạc bên ngoài lâu như vậy, tránh sao được cô đơn chứ!

Lisa không ngờ quản gia của Jungkook lại kể chuyện của hắn cho cô nghe; đây cũng là lần đầu tiên cô được nghe kể về hắn, trước đây khi nghe Chaeyoung kể, cô chỉ biết Jungkook là con người rất tài giỏi, có thể hô phong hoán vũ trong hai giới hắc bạch đạo. Cô cắn cắn môi rồi ngập ngừng hỏi

- Thím Vương, mẹ của Jungkook sao lại không ở đây ạ?

Thím Vương thở dài nặng nề, trong mắt ngập tràn đầy vẻ chua xót, bà dần dần hồi tưởng lại chuyện cũ và trả lời

- Phu nhân ấy đã mất rồi, bà ấy mất khi chưa được bước chân vào cánh cửa của Jeon gia.

Cô thật sự chấn động vì tin tức này, chợt cảm thấy chua xót tận đáy lòng. Cô tiếp tục lắng nghe thím Vương kể

- Mẹ của thiếu gia là người phụ nữ mà lão gia yêu nhất, nhưng lại không được lập thành phu nhân. Hai người họ yêu nhau nhưng vì sự ngăn cấm của cụ tổ nên đã phải chia tay, khi phu nhân bị Jeon gia đuổi đi thì đã mang thai thiếu gia được bốn tháng, mẹ con họ lưu lạc ở bên ngoài nhiều năm, mất hết tung tích.

- Còn ở Jeon gia, lão gia buộc phải nghe theo sự sắp xếp của ba mẹ mà cưới một người phụ nữ môn đăng hộ đối về làm vợ, bà ấy chính là phu nhân bây giờ, bà ấy cũng đã sinh được một thiếu gia cho Jeon gia, nhưng bất hạnh lúc đó đột nhiên ập đến, nhị thiếu gia lúc lên ba hoàn toàn ngu ngơ, chẳng hiểu mọi người xung quanh nói gì, cậu ấy càng lớn cứ càng ngốc dần, sau này bọn họ mới biết nhị thiếu gia mắc bệnh thiểu năng, ông cụ tổ đã tìm mọi cách chảy chữa nhưng đều thất bại, nhị thiếu gia ngày một trưởng thành nhưng bệnh tình cũng chẳng khả quan là mấy, sản nghiệp của Jeon thị đến lúc sắp phải đem đổ biển thì lão gia bắt đầu cho người tìm kiếm đại thiếu gia. Sau khi đại thiếu gia trở lại Jeon gia, sóng gió lần nữa ập tới, chính phu nhân không chấp nhận cho đại thiếu gia thừa kế Jeon thị , gia đình bắt đầu tranh chấp, đúng lúc dầu xôi lửa bỏng thì nhị thiếu gia đột nhiên hết bệnh, chẳng ai rõ nguyên nhân.

- Lão gia ngoài mặt đối xử công bằng với hai anh em họ nhưng sau lưng lại luôn giúp đỡ đại thiếu gia ngồi lên vị trí chủ tịch!

Lisa im lặng suy tư, cô không ngờ rằng Jeon gia lại có bí mật khủng khiếp như vậy, Tổng giám đốc Jeon Từ lại là con riêng của chủ tịch; còn ở đâu xuất hiện một người em trai cùng cha khác mẹ với Jungkook .

Cô càng không ngờ Jeon Jungkook bên ngoài oai phong lẫm liệt như vậy lại cất giấu trong lòng một nỗi đau quá lớn .

- Jeon lão gia nếu thật sự yêu mẹ của Jungkook như vậy thì tại sao ông ấy không bảo vệ bà ấy mà phải kết hôn với một người phụ nữ khác chứ ạ? Một gia tộc như Jeon gia lại tàn nhẫn đến mức không ai bảo vệ mẹ con Jungkook sao ạ?

Thím Vương nhìn cô , nở nụ cười mãn nguyện

- Cháu sinh ra ở một gia đình bình thường nên không hiểu được cái khốc liệt của một gia tộc lớn đâu! Lão cụ tổ đã dùng mạng của mẹ con thiếu gia để ép lão gia kết hôn, vì để bảo vệ người phụ nữ mình yêu và đứa con chưa kịp chào đời của họ nên ông ấy đành phải cam chịu kết hôn với người phụ nữ mà mình không yêu. Cũng chính vì điều này mà lão gia mới âm thầm phân biệt đối xử với hai vị thiếu gia.

Cô ngậm ngùi gật đầu, điều này cô có thể hiểu, một đứa con do người phụ nữ mình yêu có với mình và một đứa con do người phụ nữ gia đình đưa về sinh ra cho mình; dĩ nhiên sẽ có cách đối xử khác nhau! Thím Vương nhìn ngắm vườn hoa rồi tiếp tục nói

- Ở Jeon gia không phải không có người bảo vệ mẹ con đại thiếu gia, mà vẫn có một người, đó chính là lão phu nhân! Đài Song Khê này chính là lão phu nhân tặng cho thiếu gia vào sinh nhật lần thứ mười tám của cậu ấy, vườn hoa này cũng là lão phu nhân cho người trồng tặng cho mẹ của thiếu gia.

- Năm đó lão phu nhân rất hài lòng với người phụ nữ mà lão gia đưa về nhưng vì không thể làm trái được ý kiến của lão cụ tổ nên đành phải chấp nhận để mẹ con thiếu gia đi, vì chuyện này mà lão phu nhân đã gây rối cả Jeon gia mấy tháng, sau đó bỏ đi du lịch khắp thế giới, lão phu nhân rất ít khi về Từ gia, ngày lão cụ tổ mất và ngày sinh nhật đại thiếu gia, bà ấy mới trở về. Lão phu nhân rất thương đại thiếu gia, đại thiếu gia chính là cháu cưng của bà ấy, cũng là đứa cháu duy nhất của bà ấy; ở Jeon gia, lão phu nhân là người thân duy nhất của đại thiếu gia .

Lisa cảm thấy quý mến và kính trọng Jeon lão phu nhân, bà vì bảo vệ một người phụ nữ bất hạnh như mẹ của Jungkook mà ngay cả nhà cũng không muốn ở .

Cô cảm thấy ngưỡng mộ hắn vì có một bà nội như bà tiên trong truyện cổ tích. Cô hỏi tiếp những điều cô chưa rõ

- Jungkook rốt cuộc là con người như thế nào ạ?

Thím Vương lại thở dài

- Thật ra thím đã từng ở bên cạnh chăm sóc cho mẹ của đại thiếu gia khi bà ấy còn là người tình bên ngoài của lão gia, khi phu nhân biết tin mình mang thai, thím đã vui cùng bà ấy. Vì vậy mà sau khi thiếu gia trở về được một năm thì lão phu nhân liền gọi thím đến Đài Song Khê chăm sóc cho thiếu gia. Đứa trẻ năm xưa mà thím tưởng sẽ được đón nó chào đời đã trưởng thành rồi, thiếu gia trở về thì phu nhân cũng đã mất từ lâu, cậu ấy lạnh lùng với mọi người xung quanh, rất ít tâm sự, ít cười nói, có lẽ là vì cậu ấy đã phải trải qua những ngày tháng đau khổ khi lưu lạc bên ngoài; mười bảy năm sống xa nhà, tuổi thơ của thiếu gia chắc đã bị vùi lấp rồi! Có lẽ vì chuyện của mẹ mình mà thiếu gia có thành kiến rất nặng với lão gia, những buổi họp mặt, cậu ấy chưa bao giờ đến! Thiếu gia sống rất phóng túng nhưng cậu ấy chưa bao giờ quan tâm đến người phụ nữ nào cả!

Trái tim cô như bị ai bóp chặt, nhói từng cơn! Jungkook từ nhỏ đã phải cùng mẹ lưu lạc bên ngoài,cô có thể tưởng tượng một đứa trẻ sẽ sợ hãi thế nào khi phải đối mặt với một thế giới đáng sợ như vậy.

Nhưng... Jungkook ! Hắn có một người mẹ để yêu thương, có một người mẹ tuyệt vời trong ký ức.

Cô cũng có mẹ của mình! Cũng là một đứa con luôn muốn bảo vệ mẹ mình, luôn muốn đem lại những điều tốt đẹp cho mẹ mình.

Nhưng tại sao, hắn lại có thể lấy tính mạng của mẹ cô ra chơi đùa như thế? Thím Vương tưởng cô đang dần xiêu lòng nên tiếp tục nói

- Thiếu gia đã từng đưa rất nhiều phụ nữ về đây nhưng chưa từng có ai được ngủ qua đêm ở đây cả, càng không có chuyện thiếu gia quan tâm chăm sóc họ như đang đối với cháu. Con người thiếu gia đã cô độc lâu như vậy rồi, thím thật sự hy vọng có một ngày cậu ấy tìm được hạnh phúc cho mình, thiếu gia cũng như con trai của thím, chỉ cần cậu ấy có thể hạnh phúc thì thím đã thấy ấm lòng rồi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC