Chương 50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa nói bà vừa nắm lấy bàn tay trắng nõn, nhỏ bé của Lisa , nở nụ cười ấm áp 

- Lisa , cháu có thể ở lại bên cạnh thiếu gia không? 

Cô ái ngại rụt tay về, cô đưa tay lên vén vén tóc, khó xử nói.. 

- Thím Vương, là thím quá nhạy cảm rồi ạ, cháu chỉ là tình nhân của hắn , cháu hy vọng anh ta sẽ sớm chán ghét cháu, như vậy cháu có thể rời đi, bởi vì đối với cháu, Jeon Jungkook rất đáng sợ! 

Thím Vương không ngờ cô sẽ nói vậy, nhất thời không biết phải khuyên như thế nào. Cô cắn cắn môi rồi đứng lên, cúi đầu xin lỗi 

- Thím Vương, cháu xin lỗi! Về những gì bác nói với cháu, cháu đảm bảo sẽ không nói ra bên ngoài! 

Sau đó xoay người bỏ chạy vào trong. Thím Vương buồn bã nhìn theo.  

---------------------------- 

Buổi tối ở Đài Song Khê rất yên tĩnh, sau khi dùng cơm tối xong thì cô và Jungkook đều cùng về phòng. 

Sau khi Lisa từ trong phòng tắm đi ra thì cô thấy Jungkook chuẩn bị ra khỏi phòng, cô cảm giác mình sắp bị bỏ rơi, liền lấy can đảm hỏi 

- Anh không ngủ ở đây sao?. 

Jungkook mặc một bộ đồ ngủ khá thoải mái, đầu tóc còn chưa khô hẳn, xoay người lại nhìn cô, nụ cười ngàn nhạt nở trên môi 

- Muốn tôi ở đây "xâm phạm" em? 

Gò má cô trong phút chốc đỏ ửng lên, cô e thẹn cúi đầu, mái tóc còn dính đầy nước che đi nửa khuôn mặt, đẹp đến lạ thường, cộng với chiếc váy ngủ màu trắng rất mỏng, quả là một điểm hấp dẫn trí mạng, lôi kéo người khác phạm tội .

Jungkook nhếch môi cười, giọng trầm thấp nói 

- Lau khô tóc rồi đi ngủ! Tôi còn có việc phải làm! 

Sau đó dứt khoát xoay người, mở cửa đi ra khỏi phòng.  Căn phòng rộng lớn bây giờ chỉ còn có một mình cô , cô vô lực ngồi xuống giường, cầm máy sấy lên sấy khô tóc. 

Một cỗi cảm giác lạc lõng cứ quẩn quanh lấy cô. Jungkook không nói nhưng cô vẫn biết rõ, mấy ngày qua hắn đều ra ngoài tìm phụ nữ, bọn họ đều xảy ra quan hệ xác thịt, điều đó cô biết rõ vì Jungkook trở về cô đều ngửi được mùi nước hoa phụ nữ trên người hắn .

Từ lúc cô chấp nhận trở thành tình nhân của hắn, hắn đã không hề chạm vào cô . Hắn vẫn chê cô bẩn, nên mới khinh thường việc đụng vào cô như vậy, thậm chí cùng ngủ trên một chiếc giường hắn vẫn không muốn .

Jungkook chán cô thật rồi . Lẽ ra cô phải vui vì sắp được tự do, nhưng tại sao cô lại khó chịu đến như vậy? 

Bực bội ném chiếc máy sấy vào ngăn kéo, Lisa chui vào trong chăn, cô kéo chăn che kín cả gương mặt. 

Những giọt nước mắt nóng hổi cứ thi nhau chảy ra rồi thấm hết cả vào gra giường. Đã bảy ngày rồi, Jungkook ngoài việc cùng cô ăn cơm ở nhà thì chẳng còn gì .

Những ngày đầu hắn ân cần chăm sóc cô, để cô từ từ khỏi bệnh, cô đã luôn cho rằng, chỉ cần cô ngoan ngoãn nghe lời hắn thì hắn không đáng sợ như vậy! 

Nhưng đã bảy ngày rồi, ngay cả việc ngủ cùng một giường với cô, hắn cũng khinh thường, hắn không cần cô tắm giúp hay cùng tắm. 

Hắn chưa từng tin cô trong sạch, hắn đã nghĩ cô bẩn rồi!  Vậy thì tại sao hắn vẫn không để cô đi? 

Trằn trọc đến nửa đêm mà vẫn chưa ngủ được, cô thấy cổ họng khô rát nên kéo chăn ra và bước xuống giường, đi ra khỏi phòng. 

Khi đi ngang qua phòng sách, bước chân cô đột nhiên dừng lại, nhìn qua khe hở ở cánh cửa, cô thấy đèn bên trong vẫn sáng, nhưng lại không thấy hắn đâu . Có lẽ hắn ra ngoài rồi .

Cô định bước đi nhưng chưa kịp nhấc chân thì đã nghe được âm thanh gì rất lạ, giống như tiếng khóc vậy, mà không phải tiếng khóc bình thường, tiếng khóc đau đớn cùng vật vã. 

Bây giờ tất cả người làm cùng quản gia đều đã ngủ hết, đèn trong biệt thự cũng tắt gần hết, chỉ còn chút đèn tường màu vàng, tiếng khóc đó vẫn tiếp tục.... 

Lisa không khỏi kinh hãi, cô nhớ đến những bộ phim kinh dị về ma trong biệt thự. Hai chân cô lạnh cóng, cánh môi run rẩy, hai tay đầy mồ hôi.  Cô thật sự gặp ma sao? 

Có lẽ những người bị Jungkook giết nhiều quá nên âm hồn của họ trở về tìm hắn báo thù . Nhưng Phật tổ Như lai ơi!  Cô đâu có làm gì sai trái, nếu những con ma kia muốn tìm thì cứ đi tìm hắn đi! 

Phản ứng đầu tiên của cô là lập tức bỏ chạy!  Nhưng ngay lúc đó lại nghe giọng đàn ông khàn khàn vang lên, không rõ đang cầu xin hay la hét.  Tóc gáy cô dựng hết cả lên.  Con ma đó đang gọi cô!  Ôi thần linh ơi! 

Cô sắp điên mất rồi, chẳng lẽ cô phải chết ở đây sao?  Cô còn chưa tốt nghiệp cao đẳng mà, chưa được thực hiện ước mơ của mình, cô chưa muốn chết đâu . Hai chân càng lúc càng lạnh, cô nhẹ nhàng xoay người, mồ hôi đã túa ra dòng dòng trên trán, lạy trời lạy đất, đừng có con ma nào xuất hiện sau lưng cô! 

Không!. 

Cô không muốn xoay người lại nữa, trước mặt cô hiện giờ là phòng sách, không cần suy nghĩ, cô liền chạy một mạch vào trong đó. Nhưng vào đến phòng sách, tiếng khóc và tiếng nói đó càng rõ hơn.

Lisa muốn chết đi cho rồi . Đây là nơi Jungkook thường đến, chắc chắn đã giết bao nhiêu người ở đây nên đám âm hồn đó mới đến tìm hắn. 

Cô vào sai chỗ rồi . Lisa cắn chặt môi, nín cả thở nhìn xung quanh phòng sách.  Hình ảnh ở góc tường làm cô giật thót cả tim . Tiếng khóc hình như vọng ra từ đó. 

Là một người đàn ông, người đó đang ngồi co gối lại, đầu gục xuống, hai tay ôm chặt gối và khóc.

Cô nhìn qua bộ đồ người đó mặc và vóc dáng của người đó, cô dần dần bình tĩnh lại!  Là Jungkook !  Cô bước từng bước về góc tường, nhẹ giọng gọi 

- Jungkook , anh làm gì ở đây vậy? 

Nhưng hắn vẫn không ngẩng đầu lên, tiếp tục khóc và nói bằng giọng đứt quãng 

- Không được...!

Các người đừng đụng vào mẹ tôi! Tất cả cút hết cho tôi...! Dừng lại.....! 

Lisa lúc này mới nhìn rõ tình hình.  Từ Lâm đang nói và khóc trong ác mộng . Trái tim cô treo lơ lửng, không hiểu sao chợt nhói đau .

Cô từ từ ngồi xuống trước mặt hắn, đưa tay đẩy đẩy vai hắn, giọng nhẹ nhàng êm dịu gọi 

- Jungkook , anh đứng lên đi, dưới sàn lạnh lắm .

Tiếng khóc và nói vẫn không dừng lại.  Lisa tiếp tục kéo kéo cánh tay hắn .  Đột nhiên hắn có phản ứng và ôm chặt lấy cô, vừa khóc vừa nói 

- Mẹ... con xin mẹ đừng đi... mẹ.... mẹ đừng bỏ tiểu Kook...! 

Cô bị hắn làm cho ngớ ngẩn, cô dùng hết sức để kéo tay hắn ra nhưng đều vô dụng 

- Jungkook , là tôi, tôi không phải mẹ anh! 

Nhưng hắn càng ôm chặt hơn và cứ gọi cô là mẹ.  Thành trì kiên cố trong lòng cô đã dần dần sụp đổ. Cô để yên cho Jungkook ôm mình, không giãy giụa nữa mà còn vỗ đều lên lưng hắn. 

Cô nhớ đến những gì thím Vương từng nói vài ngày trước, có lẽ hắn thật sự đã cô độc quá lâu rồi!  Một lúc sau, Jungkook đã tỉnh lại, hắn thả tay ra và mở mắt nhìn người con gái trước mặt, nhẹ nhàng đưa tay vén tóc cô, hắn nói bằng giọng khàn khàn 

- Lisa....Lalisa nhẹ gật đầu, giọng nói êm dịu lần nữa vang lên 

- Là tôi, không phải mẹ anh! 

Jungkook đưa một tay giữa sau ót cô, tay kia tiếp tục vén tóc cô; môi bạc dần áp tới, phủ lên cánh môi anh đào, nhẹ nhàng mút lấy chút dư vị ngọt ngào, nụ hôn càng lúc càng sâu hơn, chuyển sang mãnh liệt, cuồng dã.... 

- Ưm.... 

Lisa không phản kháng mà còn trầm luân, nghênh đón; hai tay cô bấu chặt cổ áo hắn , làm nó bung gần hết các cúc áo.

Nụ hôn dần dần chuyển sang khơi mào dục vọng, môi lưỡi của hắn hôn xuống khắp cổ và vai của cô , đến chỗ đặn đầy của cô, hắn chợt ngừng lại và bế cô đứng lên, đi ra khỏi phòng sách, hướng về phía phòng ngủ và đi tới. 

Lisa mê muội nhìn hắn, ngay thời khắc này, dù hắn không hề tỉnh táo, không hề ý thức được hành động của mình, ngày mai khi tỉnh dậy, dù hắn chỉ xem đây là giấc mơ thì cô cũng tình nguyện đón nhận tất cả .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net