chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khi họ đã ổn định chỗ ngồi, bác sĩ nở nụ cười, đưa một bản xét nghiệm ra trước mặt anh.

"Chúc mừng anh, vợ anh đã mang thai được một tháng rồi"

anh hơi ngơ ra, nhưng mấy giây sau thì mừng quýnh cả lên. "Thật sao? "

jen  và cậu cũng vui mừng không kém. "Tốt quá"

Bác sĩ nói tiếp. "Nhưng sức đề kháng của cô ấy không được tốt cho lắm, người nhà cần chăm sóc chu đáo hơn, ăn nhiều thức ăn dinh dưỡng để bồi bổ cho cơ thể"

"Được, tôi biết rồi" anh nghiêm túc lại, lần này anh quyết bắt cô ngoan ngoãn ở nhà, không cho đi lung tung nữa!

"Lúc nãy kiểm tra, cô ấy vì ăn hoặc uống nhầm phải đồ không sạch sẽ nên mới bị trúng thực và đau bụng như vậy, nhưng may là không ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng."

"Tôi sẽ quản cô ấy kĩ lưỡng hơn, không cho cô ấy ăn đồ bậy bạ nữa" anh chọn cách nói khéo, không thể nói thẳng ra là cô vừa bị bắt cóc được, nếu không sẽ doạ cho vị bác sĩ này một phen hoảng sợ.

"Được rồi, các vị có thể vào thăm cô ấy"

anh nhanh chân chạy vào phòng, vừa mở cửa thấy cô xoa xoa bụng của mình. Anh chạy lại ôm chầm lấy cô.

"liz..."

cô nhìn anh, cười hạnh phúc, tay cô vỗ nhẹ lên vai anh. "Em không sao mà"

"Đồ ngốc này, em có biết anh đã rất lo cho em không... Em đúng là làm anh tức chết mà!" Anh ân cần nhìn cô. Cảm xúc lúc này của anh rất khó tả, vừa giận lại vừa vui. Anh chỉ biết là anh cần yêu thương cô nhiều hơn nữa, quan tâm chăm sóc cô kĩ hơn, ngoài ra anh không thể nghĩ được gì khác.
Cô gật đầu. Nhưng nhớ ra một chuyện. "Anh... đã làm gì Giang Vĩ Thành vậy?"

Anh đột nhiên khựng lại, vẻ nghiêm túc thoáng hiện lên trên gương mặt nhưng phút chốc đã biến mất thay vào đó là sự dịu dàng.

"Em không cần nghĩ đến thằng khốn đó nữa, dám động đến người phụ nữ của anh, anh nhất định không bỏ qua dễ dàng. Em chỉ cần ngoan ngoãn dưỡng thai cho tốt thôi, hửm?"

"Ừm" Cô ôm lấy anh, nhắm mắt hưởng thụ hơi ấm trong lòng ngực anh. Nhưng anh lại chợt nghiêm túc lại, sự giận dỗi hiện lên nét mặt.

"Em có điều gì muốn nói với anh không?" Giọng anh thoáng lạnh.

Cô nhìn anh, cúi mặt hối lỗi. "Em xin lỗi..."

"Em sai cái gì?" Anh hỏi tiếp.

Cô nắm lấy bàn tay to lớn của anh. "Em giấu anh chuyện đó... để anh lo lắng, em biết lỗi rồi, anh đừng giận nữa nhé?" Cô cười tươi, ánh mắt cầu khẩn.
Anh nghe thấy vậy thì liền cười. "Anh không giận nữa, bảo bối"

"Em yêu anh" Nói rồi, hai người trao nhau nụ hôn nồng nàn.

Còn Giang Vĩ Thành, hiện giờ hắn đang bị người của anh đánh đập dã man, hắn đã phải ở trong sự thống khổ và bị những kẻ đàn ông có 'giới tính thứ ba dày vò' đến ba ngày ba đêm, đúng với ý nghĩa của câu nói 'muốn sống không được, muốn chết chẳng xong'.

---

Ba tháng sau.

Trong ba tháng này của lisa, cô đã phải sống trong cảnh chán chường, từ ngày ở bệnh viện trở về, anh thật sự đã giam cô ở trong nhà không cho đi đâu chơi. Nếu cứ ở nhà ăn rồi ngủ thế này, chắc cô sẽ chết vì chán mất!

Bụng của cô cũng đã nhô cao hơn một chút. Bác sĩ nói nên kiêng cử quan hệ ba tháng đầu. Vì vậy mà ngày nào anh  cũng theo cô rồi hỏi câu "lili..đã 'làm' được chưa?". Đúng là phiền chết mà! Nhưng đến hôm nay đã là tròn ba tháng, cũng là ngày anh ấy sẽ giải phóng.
Vào buổi tối, cô đang nằm xem tivi. anh từ trong phòng tắm bước ra, trên người chỉ quấn mỗi một cái khăn tắm quanh hông, nước còn đọng lại một ít trên tóc rồi chảy xuống phần ngực rắn chắc của anh.

Cô ngây người, gương mặt phút chốc đã đỏ hết cả lên. Cái gì đây? Anh là đang muốn quyến rũ cô sao? Cô đảo mắt về phía tivi, làm ngơ xem như không thấy gì.

anh từ lâu đã thu hết biểu cảm đáng yêu đó của cô vào mắt, cười gian xảo bước lại gần cô.

"liz, đã 'làm' được chưa nhỉ?" Vẫn là câu này... cứ hỏi mãi không ngừng.

"Chưa!" Nếu để anh biết được hôm nay là ngày anh được giải thoát sau ba tháng 'ăn chay' cực khổ thì nhất định anh sẽ 'chơi' cô thành tương luôn mất!

"em đừng có mà nói dối, anh có đánh dấu lên lịch hết đấy nhé" Anh véo nhẹ mũi cô, này thì nói dối anh.
Cô ngạc nhiên nhìn anh. Không ngờ anh còn có chiêu này, cũng thông minh phết nhỉ!

"Anh... anh không được làm càn đâu đấy" Cô hơi sợ rồi, dù gì đã lâu không cùng anh ân ái, nếu bây giờ 'làm' thì chắc sẽ đau lắm.

"Anh đã nhịn ba tháng ròng rã rồi vk , em đừng ác với anh như vậy chứ?" Anh ủy khuất nhìn cô, anh cũng khâm phục bản thân mình lắm.

Nhưng mà mỗi lần anh lên cơn thèm muốn, mà lại không làm gì cô được, chỉ biết lủi thủi đi vào phòng tắm rồi dội một ráo nước lạnh. Cũng tội nghiệp hết sức!

Nhìn gương mặt như sắp khóc đến nơi của anh, cô mềm lòng. Đúng là cái mặt yêu nghiệt mà!

"Ừm" Cô gật nhẹ đầu. Được sự chấp nhận của cô, anh vui mừng như điện thoại bắt được sóng wifi.

Anh nhào đến ôm hôn cô ngấu nghiến, cô ôm cổ anh cùng phối hợp.

Trong chốc lát, quần áo trên người anh và cô đều được cởi sạch. Cô ngại ngùng, tay hơi che thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của mình, nhìn anh. "Anh... làm nhẹ thôi đó..."

" anh sẽ nhẹ nhàng" Anh cúi xuống hôn lấy cánh môi cô, đưa lưỡi vào càn quét khoang miệng cô, mút mát đầu lưỡi, nước bọt từ trong miệng cô chảy dần xuống cằm một ít, trông vô cùng dâʍ đãиɠ.

Tay thì vẫn chăm chỉ xoa nắn bầu ngực căng tròn theo đủ hình dạng. Anh buông tha cho cái miệng nhỏ nhắn kia, lại há miệng ngậm lấy đỉnh hồng từ lâu đã căng đứng của cô, trêu đùa nó. Cô bật ra những tiếng ngâm nga rên rĩ mê người. Khi ngực cô đã dính đầy nước bọt của anh thì anh mới hài lòng buông ra.

Anh cười tà mị. Tay trườn xuống xoa xoa bụng cô rồi tiếp tục trườn xuống hoa viên ẩm ướt của cô thăm dò. Bị chạm vào nơi mẫn cảm, cô khẽ rùng mình, tay vô thức đặt lên bờ ngực rắn chắc của anh, nhìn anh đầy gợϊ ȶìиɦ.
Anh như bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ thêm bội phần, vật nam tính kia đã sớm căng trướng nay lại căng hơn nữa. Anh tách cánh hoa cô ra, xoa xoa hạt ngọc nhỏ ở giữa.

"Ưʍ... ha... aaa" Cô thở hắc, miệng không ngừng rên rĩ vì sướng.

Dâʍ ŧɦủy̠ chảy ra khá nhiều, nếu cứ như vậy cô sẽ 'ra' mất. Không được, anh vẫn chưa muốn cô ra.

Anh dừng mọi động tác lại, khiến cô rất khó chịu mà uốn éo cơ thể.

"Ưʍ... đừng dừng lại" Cô ủy khuất.

Anh cảm thấy cả người như bị lửa thiêu, nóng không chịu nổi, liền quăng khăn tắm sang một bên, không chần chừ thêm, trực tiếp đưa vật đó vào hoa huyệt của cô.

"Aaaaa" Cô la to, không ngờ vật đó lại to lớn và nóng như vậy.

"Ưʍ... to quá"

"Thích không?"

"Ưm" Cô gật đầu, ôm lấy cổ anh, chủ động hôn.

Anh khá bất ngờ với hành động này của cô. "Anh thật sự chiều hư em rồi" Anh véo nhẹ mũi cô, đầy sủng nịnh.
"Anh mau di chuyển" Cô chu chu môi nhỏ nói.

"lili, khít quá" Anh chỉ mới vào phân nửa mà cả hai đã cảm nhận được kɦoáı ƈảʍ dâng lên trong người. Cô cật lực thả lỏng người để anh dễ di chuyển hơn.

Anh bắt đầu luận động, ngày càng mạnh mẽ, mỗi một lần nhấp là một lần đâm vào nơi sâu nhất trong cô.

"Ưʍ... nhẹ... ha.. nhẹ thôi, ông xã" Tay cô nắm chặt ga giường, chịu sự cường nộ của người bên trên.

"liz" Anh khẽ gọi cô, tốc độ ra vào hơi chậm lại.

Anh vác hai chân cô lên vai anh, tư thế này khiến anh càng dễ cảm nhận được sự se khít trong cô, rồi tiếp tục mạnh mẽ ra vào.

"Ưʍ... aaa"

"Sướng không?" Anh ái muội hỏi.

"Ưʍ... sướng... em sướng" Cô không thể kiềm chế bản thân rồi, phát điên mất thôi.

Anh luồng một tay xuống bóp mông cô, ghì chặt vào hạ thân của mình, một tay vẫn chăm chỉ xoa nắn ngực cô. Đột nhiên anh tăng tốc, anh thúc một cách hung bạo như muốn làm nát cả hoa huyệt nhỏ bé của cô vậy.
Cô hét lên, số dâʍ ŧɦủy̠ từ hoa huyệt chảy ra, co rút không ngừng.

"Bảo bối, em thật hư, lại ra rồi?" Anh mắng yêu. Anh chỉ cho cô đúng một giây để nghỉ mệt, rồi riếp tục luận động.

Anh thở hắc, rồi gầm gừ, mang tất cả dịch trắng nóng hổi phóng hết vào bên trong cô. Anh rút vật nam tính kia ra khỏi hoa huyệt, dòng tϊиɦ ɖϊƈh͙ vì nhiều quá nên chảy ra ngoài một ít.

"Em xem này, chảy ra rồi" Anh vô sỉ nói.

"Ưʍ..." Cô lấy tay che mặt, xấu hổ chết đi được.

Anh cười gian xảo, lật người cô nằm sấp, tiếp tục chiếm hữu cô mặc cho cô cầu xin anh dừng lại.

Sáng hôm sau, cô đã tỉnh dậy từ lâu, cô nằm nhìn lên trần nhà suy nghĩ, rồi nghiêng đầu qua nhìn anh đang ngủ say.

cô đưa ngón tay lên mũi anh vẽ một đường viền, chầm chậm, nhè nhẹ, chăm chú nhìn anh, cô mỉm cười.

anh như cảm nhận được có gì đó nhột nhột ở sóng mũi, liền mở mắt ra.

"Ưʍ..." Cô hơi giật mình.

"em đang làm gì đấy?" Anh nắm tay cô, hôn vào.

"Em... đang nhìn chồng em mà" Cô  nói.

"Còn đối với anh, em là đang câu dẫn anh đó, lili" Anh kéo người cô sát gần mình, ôm hôn ngấu nghiến, tay luồng vào chăn bắy lấy bầu ngực cô mạnh tay nắn bóp.

"Ưʍ... anh buông... ra" cô đánh mạnh vào ngực anh.

Khi cô hết hơi anh mới hài lòng buông ra.

"Em thật là đang nhìn anh mà..." Ngưng một chút cô nói tiếp. "Mẹ em nói, khi mang thai, nếu mãi nhìn người nào đó, khi sinh con sẽ giống hệt người đã nhìn, vì vậy em mới nhìn anh"

"Vậy em nhìn đi, nhìn cả đời cũng được" Anh cười, ngậm lấy môi cô mút nhẹ.

"Ưʍ..." Cô ôm cổ anh cùng phối hợp.

"ỗng xã, anh thích con trai hay con gái?"

Anh dịu dàng nói. "Chỉ cần là vợ sinh, trai hay gái anh đều thích" Ngừng một chút anh nói tiếp. "Nhưng nếu được, anh lại muốn có con gái, vì chắc chắn nó sẽ thông minh xinh đẹp giống em" Anh véo má cô.

"Nhưng em thì lại muốn sinh con trai cho anh, khi nó lớn sẽ phụ anh công việc ở tập đoàn"

"Vợ nói sao thì đều là vậy" Anh đặt tay lên bụng cô rồi xoa. "Còn rất sớm, em ngủ thêm chút nữa đi, anh sẽ chuẩn bị bữa sáng rồi kêu em dậy"

"Ừm" Cô hôn một cái chụt lên môi anh, rồi chùm chăn nhắm mắt ngủ.

...

"bà xã, dậy đi " anh lay người cô.

Cô mơ màng mở mắt, vươn vai một cái.

"Mấy giờ rồi anh?"

"Tám giờ hơn rồi. Dậy ăn sáng nhé?" Anh xoa nhẹ mặt cô.
Cô gật đầu, ngồi dậy rồi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân.

Vừa bước xuống lầu, mùi thơm từ những món ăn đã bay xộc vào mũi cô, khiến cô không thể ngừng chảy dãi.

"Woaaa, ngửi thôi cũng thấy ngon rồi nha"

"Em thích là anh vui rồi" Anh ôm cô ngồi lên đùi mình, gắp đồ ăn vào bát.

"Nói 'a' đi bảo bối"

"Aaa" Cô há miệng ngậm lấy đồ ăn mà anh đút. "Ngon quá!"

Anh cười. Gắp miếng đồ ăn tiếp theo, anh bỏ vào miệng mình, đột nhiên kéo cô lại hôn cô, truyền miếng thức ăn kia qua miệng cô.

"Ưʍ.. đáng ghét!" Cô đánh nhẹ vào ngực anh.

Anh bình thản nói. "Anh đút em bằng miệng có phải sẽ ngon hơn không?"

"Đúng thật là vô sỉ!" Phải, quá vô sỉ rồi! Không ngờ anh lại vô sỉ đến mức này.

---

Thoáng chốc cũng đã đến ngày cô  đi siêu âm thai, để xem thai trong bụng cô là đơn thai hay đa thai, là trai hay là gái.
cô đang nằm trên giường, bác sĩ bắt đầu kiểm tra thai cho cô.

anh đứng kế bên mà nóng ruột hết sức.

Một lúc sau, bác sĩ nở nụ cười trên môi.

"Bác sĩ, là trai hay gái vậy?" Anh chờ không được nữa, nôn nóng hỏi.

"jeon tiên sinh, là song thai một trai một gái, chúc mừng ngài và phu nhân" Bác sĩ vui vẻ nói.

"Thật... thật sao ạ?" cô nhìn vị bác sĩ ngạc nhiên.

"Phải, giờ tôi sẽ đi lấy bản siêu âm cho hai vị"

Đợi bác sĩ đi ra, anh nhào đến ôm cô.

"lili, là song thai, song thai đó!" Anh mừng rỡ, không kìm được cảm xúc.

Nước mắt của cô vô thức chảy xuống, cô có cả con trai và con gái rồi.

"Ngoan, đừng khóc" Anh lau đi hàng nước mắt trên gương mặt kiều diễm kia, hôn vào môi cô.

"Con đang cử động kìa anh" Cô xoa bụng.

Anh đưa tay lên bụng cô xoa xoa bụng giúp cô, cúi đầu gần xuống thỏ thẻ.

"Con ngoan, không được đạp mẹ"

Cô bật cười.

Sau khi lấy kết quả siêu âm từ bác sĩ, họ đi ra, chợt thấy  cậu và jennie bước ra từ phòng khám bên cạnh.

"Ơ? jennie/tae?" anh và cô đồng loạt kêu.

"lili... mình có thai rồi"  cô nói.

"Thật sao?" cô vui mừng bước đến ôm lấy jen. "Chúc mừng cậu"

"Cảm ơn cậu. Cậu đi siêu âm thai phải không? Thế nào? Trai hay gái?" cô rất tò mò. Sở dĩ hôm nay cô không thể cùng liz đi đến bệnh biện được là do cô phải đi khám. Không ngờ lại gặp cô ở đây.

"Là... song thai một trai một gái" cô nói nhỏ vào tai jennie.

jennie không khỏi bất ngờ. "Hả? Thật ư? Tốt quá rồi, tốt quá rồi!"

"Còn cậu? Thai bao nhiêu tuần rồi?"

"Thai mình được ba tuần"

"Cậu về nhà mình đi, mình còn muốn nói nhiều chuyện với cậu" 

"Được, đi thôi"

Họ đi thong thả ra khỏi bệnh viện mà quên mất đã bỏ quên hai người đàn ông. anh và cậu đứng như trời trồng, họ thật sự trở thành không khí rồi.
"Chúng ta là người vô hình hay sao vậy anh hai?" Cậu nhìn anh ngơ ngác hỏi.

"kệ họ đi, phụ nữ là vậy mà" Anh nhìn cậu. Hai người nhìn nhau.

"Đi thôi" Anh bước đi, cậu cũng đi theo.

---

Thoáng chốc mà cô đã mang thai chín tháng.

anh   hôm nay cũng như mọi ngày, anh đang ở dưới bếp làm bữa sáng cho cô. Đột nhiên nghe thấy tiếng thét thất thanh của cô vang lên trên phòng.

"Áaaaa" lisa ôm bụng, đau đớn thét.

jungkook gấp rút chạy lên. "em sao vậy?"

"Em đau quá... sắp sinh rồi..." Mồ hôi cô đổ ướt cả trán.

"Người đâu?! Chuẩn bị xe, chuẩn bị xe" Anh nói to.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC