II

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

jeon jung kook

Cái tên thật hay

Cậu ấy đã từng là cả cuộc đời của tôi

Mối tình dang dơ đầy tiếc nuối ấy khó có thể quên được, nhờ nó mà bây giờ tôi chả yêu được ai hẳn hoi nữa. Đáng sợ nhỉ ? Đáng nhẽ tôi không nên nhớ lại câu chuyện này chứ. Phải nói là đáng nhẽ tôi không nên dính dáng gì đến nơi đó thì hơn.

7 năm về trước, tôi là du học sinh trao đổi tại một ngôi trường ở seoul, hàn quốc. Thật là nực cười khi tôi phát hiện ra tôi đã nổi tiếng ở trường chỉ trong vài tiếng ngắn ngủi. Họ xì xào bàn tán về cô gái đến từ "vùng đất Đông Nam Á nhỏ bé" này.

Ngay ngày thứ hai đi học, chúng đã bắt nạt tôi, mấy đứa con gái đấy, cũng không sao, dù gì cũng chỉ mở mồm 'trêu đùa' vài câu thôi, cũng chỉ là mấy cái túm tóc vì nguyên do 'con bé Đông Nam Á không biết mình là ai'. Tôi cảm thấy biết ơn vì hôm ấy họ chỉ làm như vậy. Thời gian trôi đi, cũng được khoảng hai tuần rồi, hôm nào tôi cũng hứng chịu đủ sự tủi nhục, chúng viết vẽ bây bạ lên bàn học, gửi tôi những tin nhắn đe doạ, tôi bị đánh..rất nhiều, mấy con khốn khiếp. Tôi chỉ ước giá như bản thân dám nghĩ dám làm chứ không yếu đuối như lúc đó, tôi sẽ cạo lông từng con 'gà công nghiệp' rồi nhúng nước sôi bỏ lò. À bọn con trai cũng không kém, mấy thằng lưu manh, biến thái, dù cứ tỏ vẻ thân thiện với tôi nhưng cũng toàn là những con thú giả tạo vô nhân cách, 'cũng chỉ là muốn ấy cô em Đông Nam Á chút thôi'.  Mở mồm ra gọi tao một tiếng Đông Nam Á, tham gia vào mấy trò đùa chết tiệt của đám gái lộng hành kia rồi bây giờ chúng lại tỏ vẻ khốn khiếp gì đây. Một lũ bệnh hoạn.

Tôi luôn tự trách bản thân vì sao lại yêu đuối như vậy, một con bánh bèo vô dụng, lisa ah. Rồi thời điểm đó, tôi phát hiện ra, ông trời để lisa vô dụng nhưng đã ban người xuống 'giải cứu' tôi khỏi mớ hỗn độn này.

Jeon jung kook- thiên thần của đời tôi.

jungkook tốt bụng lắm, hôm đó, tôi đến trường và đương nhiên là giống như mọi ngày, nhàm chán thật. Mọi chuyện đang xảy ra y hết như vậy, và rồi, cậu ấy đã đứng lên bảo vệ tôi. Người duy nhất giúp đỡ tôi trong khoảng thời gian du học khó khăn này. Từ đó, mấy thằng kia không còn bắt nạt tôi nữa, nhưng tôi nhận ra, những 'cô học trò nhỏ đáng yêu' kia lại ghét tôi, còn ghét tôi thậm tệ là đằng khác. Tôi thật sự không biết mình nên hả hê vì chọc tức chúng nó hay không nữa, nhưng có một điều mà tôi chắc chắn, 'tôi thích cậu, jeon jungkook'

Tôi và cậu ấy đã trở thành một cặp, cũng khó hiểu thật, tôi chưa từng hỏi vì sao cậu ấy lại thích tôi nữa ? Thôi thì cứ hưởng thụ cái tình yêu này đi. Cả hai chúng tôi chìm vào cái thứ tình yêu say đắm không lối thoát này.

' lisa, tôi cũng thế'

'nhớ ăn sáng không là đến trường tôi vác cậu xuống căng tin đó đồ mèo mập'

'ngủ ngon nhé, đừng thức khuya, hại cậu mà hại cả tôi'

'tôi sẽ ở bên cậu, mãi mãi.'

'tôi yêu cậu nhiều lắm, muốn vác cậu về nhà luôn mất'

'hạnh phúc đương nhiên là ở bên tôi rồi, lalisa nhỉ ?'

Và rồi năm học lớp 11 gần kết thúc, dù đầy thì phi nhưng cũng nhiều kỉ niệm đáng nhớ-đương nhiên là kỉ niệm với cậu ấy rồi. Yêu.

-

Nhưng, ai cũng nói, tình yêu năm 17 tuổi dù đẹp đến đâu cũng đi đến bờ vực mất mát.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net