Chương 4 : Ngày cuối đầy đáng nhớ và đáng ghét

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những ngày cuối cùng ở Việt Nam, trước khi trải nghiệm cuộc sống du học đã bắt đầu. Chỉ còn ngày mai nữa thôi là chúng tôi phải khăn gói lên đường rời xa quê hương. Trong cái này đi học cuối cùng này, tôi trân trọng từng giây phút, từng kỉ niệm cùng với bạn bè . Phải nói là trân trọng ghê lắm !!! Ta nói chớ cái điện thoại mới sạc hồi sáng đúng 100%, mang đi selfie cùng lũ bạn có ba tiết thôi, mà ba tiết thì có 135 phút chứ mấy.Ấy thế mà chúng nó chụp choẹt cái kiểu gì ba tiết sau chỉ còn đúng 15 %, tôi khóc không ra nước mắt với lũ này.Còn có 15 % vẫn không buông tha,chúng nó độc chiếm cái điện thoại tôi với một lí do hết sức có " Ý Nghĩa" :" Chụp nhiều hình để sau này mày còn nhớ cái bản mặt của chúng tao mà về ăn vạ !! . Vâng !! Cái lý do thật ý nghĩa, ý nghĩa quá cơ -_- .

Thằng em tôi cũng không ngoại lệ đâu, nhất là mấy đứa bạn gái của nó đấy.Cứ í a í ới ở cửa nhà tôi suốt cả ngày.Cơ mà có phải một con đâu, thằng quỉ nhỏ này nó quen gì mà lắm thế, một ngày tận 4 đứa tới làm phiền chưa kể đêm qua có con điên nào chửi tôi vì tội nghe điện thoại của nó nữa, mà đêm qua thằng Vũ đi chơi nó để quên điện thoại ở nhà có nghe được đâu , mà cái con điên nào cứ gọi miết vậy trời, cũng may là trước khi đi 2 ngày nó mới nói, chứ nó mà nói trước 1 tuần tôi sợ tôi phải đi nhập viện vì cái lũ này mất.Dại trai gì mà dại kinh khủng, y hệt như chuỵ đây hà, có một sự nhột nhẹ :v .Theo mọi ngày, tôi ra mở cửa , thì toàn đập vào mắt tôi là khuôn mặt lệ rơi đầy trên má, chỉ là bạn trai đi du học thôi mà có phải ba má nó chết đâu mà khóc dữ trời. Thấy tôi , con nhỏ hỏi ngay không cần để tôi hỏi nó là ai :

- " Chị ! Chị ! Vũ đâu hả chị ~ Cho em gặp Vũ với ! " - Con nhỏ năn nỉ tôi cho gặp thằng Vũ với khuôn mặt cún con đầy biểu cảm, cơ mà cái chất giọng này quen lắm nha...... Á à thì ra là mày ! Hôm qua mày dám chửi bà vì tưởng bà là bạn gái của thằng em trai khốn nạn đó.Được rồi ,Tôi rất ít khi phũ mà khi đã phũ thì phải phũ cho tới bến nhưng con nhỏ này cũng đẹp đấy , mắt mày cũng có tầm nhìn phết đấy Vũ ạ. Xin lỗi cưng chứ chị dại trai chứ không dại gái, cho nên hôm nay em xui rồi bánh bèo à !!

- " Em là ai ! Gặp Vũ có chuyện gì, nếu là lí do chia tay vì ngày mai anh sắp đi thì mời em về hộ chị nha ! " - Từ khi thấy nước mắt nước mũi tèm lem của nó là tôi hiểu có chuyện gì rồi đấy. Ngày nào cũng 7 lần đập cửa như thế này không biết mới lạ , đang định đóng cửa thì con nhỏ nhanh tay hơn chặn ngay không cho tôi đóng .

- " Em là bạn gái của anh ấy ! Cho em gặp Vũ một lần thôi chị ơi ! Chỉ một lần thôi ! " - Con nhỏ van xin tôi như là đắc tội với tôi ấy.

- " Nếu chị nhớ không nhầm thì hôm qua con nhỏ nào đã mắng chửi chị đây gần chết vì tội dám nghe điện thoại của nó thế nhở  ??? " - Nghe tôi nói xong mặt nó tái mét, chắc tại thằng Vũ nó đồn tôi sát thủ lắm đây mà -_-,nó không dám nói gì nữa chỉ lẳng lặng buông tay xuống để tôi đóng cửa , trước khi đóng của tôi còn buông cho một câu đầy "trìu mến".

- " Em gái à ~ Em yên tâm , chị đây sẽ bảo Vũ chia tay với em càng sớm càng tốt , giờ thì đi về cẩn thận kẻo bố mẹ chờ em nhé !! " - Đó thấy chưa, tôi là một người thiện lương, tốt bụng ghê lắm còn chúc nó đi về cẩn thận mặc dù mới bị nó chửi xong ngày hôm qua kìa !  -_-.

                                                        _____________________________________

7:00 Am - Sân bay Quốc Tế 

- " Sang bên đấy nhớ ăn uống đầy đủ , đi học xong phải về nhà ngày không được la cà ở đâu nghe chưa hai đứa.Mẹ dặn các con điều quan trọng này này, xuống sân bay sẽ có cô Phương bạn mẹ ra đón và đưa các con về chỗ ở mà mẹ đã đặt trước cho các con, nhớ phải ngoan ngoãn chào hỏi lễ phép nghe chưa ! "

- " Mẹ ! Con biết rồi mà , từ hôm qua đến giờ mẹ nhắc mấy chục lần rồi đây , bây giờ con thuộc luôn rồi đây này " 

- " Cái con bé này ! Mẹ lo cho mày với em nên mẹ mới nhắc nhở kỹ càng như thế, chứ không mẹ nói làm gì cho mỏi miệng ra ! "

- " Mẹ ! Con với chị biết rồi mà, nhất định con sẽ làm đúng như những gì mẹ dặn  ! Mẹ yên tâm chưa ! "

Vũ nó vừa nói xong, thì tôi ôm mẹ một cái nước mắt sụt sùi 

- " Mẹ ! Tụi con đi rồi mẹ nhớ giữ gìn sức khoẻ nhé ! Ở nhà đừng làm việc quá sức rồi lại ngã bệnh ra đấy nha ! " 

- " Mẹ biết rồi ! đừng khóc, lớn rồi mà cứ mít ướt thôi, tới nơi nhớ gọi điện cho mẹ . "

Ba tôi làm thủ tục cho hai chị em xong cũng quay lại mà dặn dò này nọ. Trước khi đi , hai chị em tôi ôm họ một cái cuối cùng rồi mới luyến tiếc rời đi.

Thật sự ngày này , cuối cùng nó đã đến rồi .........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net