Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một năm sau.

Vương Nguyên đang ngồi trong phòng khách, tay bấm remote liên tục. Trên Tivi, đâu đâu cũng đều là tin tức về TFBoys. " TFBoys sẽ mở một concert cực lớn tại Trùng Khánh", " Vé concert của nhóm nhạc TFBoys đã cháy vé trong một ngày", "Hơn một ngàn fan hâm mộ đề nghị bán thêm vé", v.v. . . Vương Nguyên bực mình tắt Tivi, nén remote xuống sofa. Vương Nguyên không phải là ghét, không phải là không quan tâm. Mọi tin tức về họ, cậu đều luôn theo dõi hết, kể cả việc Thiên Tỉ bí mật dọn đến sống cùng Vương Tuấn Khải, cậu cũng biết luôn rồi. Nghĩ đến lòng liền có chút không vui.

 
Chuông cửa nhà Vương Nguyên bỗng reo lên. Vương Nguyên đang dựa vào sofa thở dài. Nghe tiếng chuông cậu liền nặng nề đứng dậy, đi lại bấm màn hình xem ai. Thì ra là Thiên Tỉ. Vương Nguyên nhớ đến những hình ảnh thân mật của Thiên Tỉ và Tuấn Khải ngày hôm qua. Cậu liền tắt màn hình, bước nhanh lên phòng đóng cửa lại. Chui vào chăn, vờ như không nghe thấy gì. Trong lòng không hiểu sao lại đau.

 
Một lúc sau chuông cửa cũng ngừng kêu. Vương Nguyên chưa chịu chui ra khỏi chăn, vẫn trùm kín người. Bỗng dưng mông Vương Nguyên đau điếng lên một cái. Vương Nguyên tung chăn ra, nhăn mặt:

- Mẹ sao lại đánh con.

 
- Mặt trời lên đến đỉnh đầu rồi mà con còn ngủ à? Dậy đi nào.

 
Vương Nguyên lôm côm ngồi dậy. Mẹ Vương Nguyên liền đưa trước mặt cậu hai chiếc vé, là vé buổi concert “ Hẹn ước mười năm.”

 
- Lúc nảy mẹ có gặp Thiên Tỉ, nó cho hai mẹ con mình này. Là vé concert, chúng ta cùng đi xem nhé. Vé VIP đấy con ạ.
 

- Con không đi đâu.

 
- Sao thế? Chẳng phải ba đứa thân với nhau lắm sao!?

- . . . Chỉ là bề ngoài thôi mẹ ạ.

 
- Hửm!?

Mẹ cậu có chút ngạc nhiên. Lúc nhỏ Vương Nguyên mặc dù có nhiều bạn, nhưng chẳng bao giờ huyên thuyên kể về những bạn của mình cho mẹ nghe. Vậy mà khi gặp Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ, thì mỗi ngày là một câu chuyện. Vui có, buồn có, giận dỗi nhau cũng có. Nhưng chưa bao giờ cậu nói xấu bọn họ, cậu luôn dùng những lời lẽ đẹp nhất dàng cho Tuấn Khải và Thiên Tỉ. Vậy mà bây giờ lại bảo chỉ là bề ngoài thôi. Vương Nguyên, cậu có cảm thấy, nó thực sự trái ngược nhau không?

- Vậy thôi để mẹ vứt đi. Mẹ để cơm ở dưới bếp ấy, con dậy ăn đi. Con cũng lo mà học nấu nướng đi. Hai bốn tuổi rồi mà chẳng biết nấu ăn là gì cả. Mẹ đi nhé.

- Vâng, con biết rồi.

Mẹ Vương Nguyên nói xong liền vò hai tấm vé, vứt vào sọt rác, mở cửa đi về. Vương Nguyên ngồi thẫn người một hồi, cuối cùng cũng chịu bước ra khỏi giường. Cậu từ từ đi lại sọt rác, nhặt tấm vé lên xem.

.

.

.

Concert diễn ra ngày 8 tháng 11 năm 2023. Tim cậu bất giác mà nhói đau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net