Chap 34: Chấp nhận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Tử Long kéo cô ra một góc rồi mới buông tay.

"Long... Anh làm gì vậy?" - cô tức giận nói

"Em còn hỏi ư? Tiểu nha đầu em đang coi anh là không khí à"

"Nhưng mà em đã làm gì cơ"

"Hừ. Tự em nghĩ đi" - Anh tức giận quay đi nơi khác

Cô bật cười, rồi lại kéo tay anh năn nỉ: "Bà chủ đã làm gì sai khiến anh giận hả? Nói đi mà"

Anh vẫn không quay lại, cô khẽ nhón chân, hôn nhẹ vào má anh và cười nói: "Hết giận chưa"

Anh bất ngờ quay lại vòng tay ôm eo kéo cô vào lòng, tìm đến đôi môi cô mà hôn say đắm.

"Ưm... Long... mọi người... sẽ... nhìn thấy đó..."

Anh nghe thế mới chịu rời khỏi đôi môi cô.

"Anh hư quá nhé!" - cô đánh nhẹ vào ngực anh

Kim Tử Long cười gian sảo nói: "Nếu không có phóng viên anh sẽ còn hư hơn nữa"

Họ vẫn cứ thế ôm nhau.

"Thế rốt cuộc anh giận em chuyện gì?"

"Còn hỏi à"

"Em không biết thật mà"

"Ai cho em dám tình tứ với một người đàn ông khác trước mặt anh hả"

Cô bật cười: "Trời ạ! Em chỉ xem Trang Kiệt là sư huynh thôi. Anh ấy cũng xem em như em gái. Anh nghĩ đi đâu vậy"

"Nhưng anh không thích. Bảo bối! Em nghe cho kĩ đây, ngoài anh ra em không được phép thân mật với bất kì người đàn ông nào nữa. Có biết chưa?"

"Dạ, bà chủ biết rồi"

Anh mỉm cười hài lòng: "Ngoan"

"Mà này, anh đang ghen đó hả?" - cô cười hỏi

"Đúng. Anh ghen đó" - anh trả lời mà không cần suy nghĩ

"Ôi, có cần phải ghen đáng yêu vậy hơm?" - cô véo má anh cười tươi

*tách tách*

Có tiếng máy chụp ảnh.

Các phóng viên đã nhanh chóng tìm ra Thoại Mỹ và Kim Tử Long. Dù hẹn hò đã 3 năm nhưng họ chưa một lần công khai trước báo giới. Mặc dù có rất nhiều tin đồn nhưng cô và anh vẫn chưa lên tiếng thừa nhận. Vì vậy chuyện tình của hai người luôn là đề tài nóng của các trang báo. Một người là thiên kim đại tiểu thư của Từ Gia Kim Bảo, một người là Kim Tổng trẻ tuổi tài năng của Kim Thị. Nhìn ngang nhìn dọc nhìn tới nhìn lui cũng không tìm được điểm nào là không xứng cả.

"Từ tiểu thư, có phải cô và Kim tổng đang hẹn hò không?"

"Đúng vậy, có phải không?"

"Từ tiểu thư xin cô lên tiếng"

"Kim tổng, anh có gì để nói không?"

Những câu hỏi liên tục dồn dập của các phóng viên khiến cô và anh khá bối rối.

"Mọi người cứ bình tĩnh. Tôi sẽ trả lời hết mà" - Thoại Mỹ trấn an họ

Nói rồi cô nắm tay anh tiến lên sân khấu.

"Các bạn phóng viên thân mến, hôm nay tôi thật sự rất cảm ơn mọi người đã đến đưa tin về bữa tiệc. Tôi biết trong thời gian qua đã có khá nhiều tin đồn về chuyện tình cảm của tôi. Và tôi nghĩ hôm nay là thời điểm thích hợp để công bố. Đúng. Tôi và Kim Tử Long, chúng tôi đang hẹn hò"

Chỉ chờ có vậy, tất cả mọi người trong khán phòng đều vỗ tay chúc mừng.

"Kim tổng, Từ tiểu thư đã nói vậy, anh có muốn nói thêm gì không?" - một phóng viên cất tiếng hỏi

Tất cả mọi người lại hướng mắt nhìn về phía Kim Tử Long, anh vẫn đang khá bất ngờ trước hành động của Thoại Mỹ.

"Mọi người thân mến. Mỹ Mỹ đã dành cho tôi một sự bất ngờ. Và dĩ nhiên theo phép lịch sự, tôi cũng nên có bất ngờ lại cho cô ấy chứ nhỉ?"

Nói rồi anh bất chợt quỳ xuống, lấy trong túi ra một chiếc nhẫn và cầm mic nói: "Bảo bối, em nghĩ em làm vậy là tạo bất ngờ cho anh hả? Anh còn có bất ngờ lớn hơn cho em đây. Chiếc nhẫn này 2 năm trước em đã từ chối, anh vẫn luôn mang bên người, chỉ hi vọng một ngày em chấp nhận đeo nó. Cuối cùng sự kiên nhẫn của anh đã có kết quả rồi. Trước bao nhiêu người đang có mặt ở khán phòng này, em hãy gật đầu đồng ý cho anh cái vinh hạnh dắt tay em vào lễ đường và tuyên bố với cả thế giới Kim Tử Long anh rất yêu Từ Thoại Mỹ em, có được không?"

Cảm giác lần thứ 2 được cầu hôn của cô vẫn hệt như lần đầu. Anh thật sự quá ngọt ngào. Cô vẫn chưa biết trả lời thế nào thì bỗng phía bên trái sân khấu có một tấm băng rôn được thả trên trần nhà xuống với dòng chữ: WILL YOU MARRY ME?

Cô lại nhìn sang bên phải, lại một tấm băng rôn nữa, nhưng là dòng chữ: CẤM EM SAY "NO"

Tất cả thật sự đã khiến cô vỡ òa.

Cả khán phòng bỗng ồ lên: "YES YES YES YES...."

Cô cuối cùng cũng hiểu ra tất cả đã được anh sắp xếp đâu đó sẵn sàng, chỉ chờ khi cô công khai mối quan hệ sẽ hành động ngay. Hèn gì dù biết có rất nhiều phóng viên trong phòng nhưng anh vẫn liên tục ôm ấp cô, cốt là cố tình để cho họ nhìn thấy đây mà. Quá ư là ma mãnh!

Dù nghĩ như vậy nhưng rõ ràng cô đang rất hạnh phúc. Nếu như 2 năm trước đó là một bất ngờ không được mong đợi thì 2 năm sau là trái ngược hẳn. Tất cả mọi người đều đang đợi cái gật đầu của cô với một đám cưới thế kỉ.

Và họ cũng chẳng cần phải đợi lâu. Cô cuối cùng cũng đã gật đầu...

Phải chăng là mở đầu cho một hạnh phúc?

Hay là một tấn bi kịch?

__________








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#longmy