Chap 35: OX

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bữa tiệc sinh nhật kiêm lễ cầu hôn đã diễn ra vô cùng ngọt ngào. Anh và cô tối đó cùng quay về biệt thự Long Mỹ.

Tinh thần cô có vẻ khá mệt mỏi, anh cởi áo khoát ngoài, ném lên sofa. Anh dùng tay nới lỏng cà vạt của mình, xắn tay áo lên, ngồi xuống sofa ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng hôn lên tóc cô.

"Có mệt không?"

Thoại Mỹ lắc đầu nói: "Không, em chỉ hơi buồn ngủ"

Nói rồi cô quay sang nhìn dáng vẻ mệt mỏi của anh, cô ngồi dậy vòng ra phía sau ghế sofa, massage huyệt thái dương cho anh.

Kim Tử Long cảm giác thoải mái, nhắm mắt lại hưởng thụ.

"Anh thấy đỡ chút nào không?"

Anh không nói chỉ khẽ gật đầu.

Xong anh nắm lấy bàn tay mềm mại của cô, kéo cô đến bên người mình.

"Mai anh với Lưu Tuấn có hẹn ở bar Blue bàn công việc, em đi ngủ trước nhé"

Cô mỉm cười gật đầu

Sáng hôm sau ...

Thoại Mỹ ngủ dậy, theo thói quen sờ bên cạnh giường vì dạo này cô và anh đã chuyển sang ở chung.

Nếu như thường ngày, sờ lên sẽ là một cảm giác ấm áp, nhưng hôm nay lại lạnh lùng và trống trải.

Cô ngồi bật dậy, cặp mắt líu lo quan sát xung quanh.

Căn phòng vắng tanh, một tiếng động cũng không có.

"bụp bụp"

Bỗng có tiếng vang lên từ vườn hoa bên ngoài.

Thoại Mỹ tay với lấy áo choàng ngủ đặt bên cạnh đầu giường, khoát lên và đi đôi dép lê đến bên cạnh cửa sổ, nhìn theo hướng tiếng gõ vang lên bên ngoài.

Trước sự kinh ngạc của Thoại Mỹ là thân hình vạm vỡ của Kim Tử Long. Anh mặc bộ đồ thoải mái ở nhà, chân mang giày thể thao, tay áo được xăn đến khuỷu tay, anh khom người đang cặm cụi làm gì đó.

Cô nhìn dáng vẻ bận rộn của anh, trong lòng  có cảm giác ngọt ngào.

Bước xuống cầu thang cô không đi thẳng ra ngoài vườn hoa gặp anh mà đi xuống bếp.

"Cô chủ mới dậy"

Chị Hy quản gia cung kính chào hỏi cùng với mấy người giúp việc.

"Chị Hy, cho tôi một ly nước ép trái cây"

"Dạ, cô chủ chờ một chút"

Nói xong chị Hy căn dặn một cô giúp việc đi làm ngay lập tức. Chị ấy còn muốn giúp cô đem nước trái cây cho Kim Tử Long, nhưng cô dĩ nhiên không chịu. Cô là muốn tự tay mang đến cho anh.

Thoại Mỹ tay cầm một cái khay, trên khay đặt một ly nước trái cây và một cái khăn lông trắng. Cô bước đi nhẹ nhàng đến sau lưng Kim Tử Long lúc này đang bận rộn không để ý đến phía sau mình.

"Thưa cậu chủ, mời cậu dùng nước trái cây"

Thoại Mỹ giả giọng người giúp việc nói.

Kim Tử Long khẽ tươi cười, xoay người một cái ôm cô vào lòng.

May mà cô thân thủ nhanh lẹ, theo phản ứng tự nhiên, cô cầm chặt ly nước trái cây, sau đó khẽ đánh nhẹ lên người anh, hời dỗi nói: "Ai anh cũng đều ôm như vậy à?"

Cô đã thay đổi giọng của mình, anh không thể nào nhận ra. Anh yêu chìu khều nhẹ lên mũi cô một cái rồi nói: "Thứ nhất, ngoài chị Hy ra, không ai được tiếp xúc trực tiếp với anh. Thứ hai, cả đời này Kim Tử Long anh không thể nào quên được, mùi hương chỉ thuộc về riêng em"

Nói xong Kim Tử Long đặt lên môi Thoại Mỹ một nụ hôn thắm thiết.

Cô tươi cười cầm khăn lông lên, lau những giọt mồ hôi trên trán anh.

Anh hưởng thụ sự sủng ái này của cô, ngoan ngoãn ngồi yên, để bàn tay mềm mại của cô chạm vào khuôn mặt cương nghị của mình.

Cô đặt khăn lông lại trên khay, cầm lấy ly nước trái cây đưa cho anh.

"Sao anh phải tự tay làm, không để người giúp việc họ làm"

Thoại Mỹ nhìn vào bàn tay anh, thường ngày chỉ cầm bút, đặt xuống một chữ ký, có thể đáng giá đến hàng trăm triệu. Vậy mà bay giờ đang bị lấm lem bùn đất.

Kim Tử Long cầm ly nước trái cây uống một hơi cạn, anh dùng tay sửa lại mái tóc dài, bị gió thổi tung lên của cô.

"Chẳng phải em rất thích oải hương sao? Anh đã mua rất nhiều hạt giống. Anh muốn chính tay anh trồng một vườn hoa để tặng em"

Thoại Mỹ nghe Kim Tử Long nói vậy, cô choàng tay qua cổ anh, đặt lên má anh một nụ hôn ngọt ngào.

"Cảm ơn ông xã"

Kim Tử Long nghe cô kêu mình như vậy, cặp mắt sáng rỡ: "Em mới vừa kêu anh bằng gì? Kêu lại một lần nữa đi"

Khuôn mặt Thoại Mỹ ửng đỏ, đây là lần đầu tiên cô dám nói ra hai từ này.

Nghe nó ngượng ngùng làm sao ấy!

"Ủa, em mới nói gì? Hình như là cảm ơn anh"

"Không, không phải chỉ là cảm ơn. Anh muốn nghe em kêu anh bằng ông xã. Ngoan, bảo bối, kêu thêm một lần nữa đi"

Thoại Mỹ cười híp mắt, nhìn dáng vẻ sung sướng và chờ mong của Kim Tử Long. Cô vui đùa nói: "Ông xã, ông xã, ông xã, ông xã. Có được chưa Kim Tổng?"

Vừa nói cô vừa cười tươi.

"Chưa, từ nay về sau chỉ được gọi anh như vậy"

Cô đứng lên, đi một nước vào biệt thự, bỏ lại cho anh một câu: "Không kêu, nghe mà nổi da gà"

Nhìn dáng vẻ ngại ngùng của cô, anh bật cười ra tiếng.

__________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#longmy