Chap 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàng cung, tẩm phòng của Ngũ Công Chúa

Yoona cảm thấy choáng váng đầu óc, cứ lắc đầu nguầy nguậy, cố mở mắt nhưng màn đêm cứ xâm chiếm khoảng không làm chàng ngỡ mình cứ mãi mộng mị không thể hé nổi đôi mắt nặng trĩu. Nhìn thấy Yoona cựa quậy, Seohyun liền đến bên cạnh nắm lấy tay chàng, đỡ chàng ngồi dậy.

-Yoona, huynh tỉnh rồi-Nàng vui mừng nói

-Seohyun, là muội sao? Có phải huynh đang mơ? Huynh không nhìn thấy gì cả? Chỉ có một màu đen tăm tối?-Yoona đưa tay huơ huơ phía trước

-Yoona....-Seohyun nghẹn lòng khi nghe những câu hỏi của Yoona.

-Seohyun, nói cho huynh biết, có phải huynh đã bị mù rồi không?-Yoona quơ lấy bàn tay Seohyun nắm chặt. Bản thân chàng, một Kwon Yoona đầu đội trời, chân đạp đất, sẽ không thể chấp nhận nỗi sự thật này, rằng mình đã trở nên khiếm khuyết. Bàn tay dùng lực giữ lấy tay Seohyun như cố bám trụ lấy niềm tin còn sót lại.

-Không Yoona, nhất định sẽ có cách chữa trị, huynh sẽ sớm bình phục.

-Vậy...là thật. Huynh đã bị mù. Nó là thật? - Yoona ngỡ ngàng buông tay, sờ lên mắt mình, nó đang được băng lại bởi một mảnh vải. Run run tháo mảnh vải xuống, Seohyun lau lấy giọt nước mắt rơi từ khóe mắt chàng.

-Yoona, tin muội, nhất định sẽ có cách. Huynh còn có muội, huynh không được suy nghĩ lung tung, được không?-Seohyun khẩn thiết, nàng sợ, sợ Yoona sẽ không vượt qua nổi nỗi mất mát này, mà điều nàng sợ nhất chính là Yoona vì tự ti mà rời bỏ nàng.

-Huynh...

-Đừng nói gì cả. Muội sẽ ở bên huynh-Seohyun hôn vội lên môi Yoona, không để cho chàng nói ra những lời đau lòng.

-uhm...

-Để muội sai người mang thức ăn vào, muội đói lắm rồi-Seohyun nũng nịu, tuy không thể nhìn thấy nhưng Yoona biết được khuôn mặt nàng lúc này sẽ rất lém lĩnh, đưa tay nhéo lấy cái má bầu bĩnh, Yoona phì cười.

.

Yuri muốn hồi phủ, nhưng hoàng hậu khuyên nhủ rằng Sooyeon đang mang thai, nên ở lại hoàng cung để được các thái y chăm sóc kỹ lưỡng. Yuri cũng có ý định mang nàng về Kwon gia, nhưng nghĩ hiện giờ, nhị nương và bà nội lại phải lo lắng cho Kwon kim hiệu, còn chuyện của Yoona, hôm qua trở về Kwon gia, nhị nương có hỏi Yoona sao không trở về, chàng đành lấp liếm cho qua chuyện. Thật không biết phải nói sao. Hay tin Yoona còn sống, hai người như từ cõi chết trở về, nấu không biết bao nhiêu món Yoona thích, đợi Yoona trở về, giờ mà hay... chẳng khác nào lại lấy đi nửa mạng sống của họ, nhất là nhị nương, Yoona là do nhị nương rứt ruột sinh ra, hẳn người sẽ rất đau lòng.

Đang miên man suy nghĩ, thái giám đến bảo hoàng thượng cho gọi chàng. Nhìn về phía giường Sooyeon vẫn đang say ngủ, hẳn là mang thai rất mệt mỏi, nàng ấy cứ ngủ hoài thôi.

Vừa đến Dưỡng Tâm Điện, đã thấy có cả Sooyoung và Taeyeon ở đây.

-Yuri, con đến rồi.

-Phụ hoàng cho gọi nhi thần-Yuri kính cẩn

-Con xem, ta và thái sư đang bàn bạc chuyện xử trí thái tử Tami thế nào, và cả mở đại tiệc tiếp đón Hila cũng như mừng cho Soshi đã thoát được một kiếp nạn, thanh lý phản tặc.

-Vậy mọi người đã có chủ ý gì chưa?

-Huynh vừa kiến nghị rằng giết không tha-taeyeon lãnh khốc lên tiếng

-Rồi sẽ có chiến tranh giữa hai nước sao?-Yuri ngẩng đầu hỏi

-Rõ ràng Tami đã có ý thôn tính chúng ta bằng những thủ đoạn đê hèn, đệ còn muốn tha cho họ. -Taeyeo trừng mắt nhìn Yuri

-Đệ không nói sẽ tha cho họ, nhưng mà huynh cho suy nghĩ đến hậu quả không. Chúng ta không chịu, dân chúng vùng biên cương sẽ phải chịu nó. -Yuri khẳng khái đáp lại, Sooyoung vẫn trầm ngâm nhìn hai người.

-Hai con, đủ rồi-Hoàng thượng cắt ngang cuộc tranh cãi của hai người. Yoona, thế nào rồi?

-Đôi mắt của đệ ấy...

-Trẫm đã nợ Yoona thật nhiều, trước đây để tiểu tử đó chịu oan, giờ lại lấy đi cửa sổ tâm hồn của nó. Trẫm nhất định sẽ vì Yoona mà làm lớn chuyện này. Sooyoung, khanh có ý gì không?

-Hoàng thượng, nhân cơ hội này, chúng ta hãy bắt tay với Hila, thôn tính Tami

-Khanh...

-Hãy để Yoona làm chuyện này, khi đệ ấy bình phục, thần nhất định sẽ tìm người chữa khỏi cho đệ ấy, để đệ ấy trả cả vốn lẫn lời với Tami.

-Vậy còn thái tử Young Hwa?-Taeyeon hỏi

-Thả về Tami.

-Không được-Taeyeon phản đối

-Huynh phải bình tĩnh. Giam hắn ở đây, rồi giết hắn, đó làm hành động của quân tử sao? Thả cá về với nước, sau đó tóm gọn một mẻ. Nghe đệ, có được không?-Sooyoung trấn an Taeyeon

-Đệ muốn Yoona đi, đệ còn muốn đệ ấy chịu đựng thêm những gì nữa? Quỷ kế của đệ rất thâm sâu, nhưng đệ có tính đến chuyện trên chiến trường, tên thái tự hạ tiện kia sẽ còn chiêu trò gì nữa không?

-Đại ca, huynh bình tĩnh đi. Yoona còn có chúng ta, chúng ta sẽ trợ giúp đệ ấy

-Yuri nói phải. Huynh đệ chúng ta sẽ sát cánh cùng đệ ấy.

-Trẫm không đồng ý. Chuyện chưa đến mức phải thôn tính cả một quốc gia. Đó không phải là phong thái của trẫm. Để một dân tốc phải diệt vong, không nên tạo nghiệt như vậy.

-Hoàng thượng, Tami đã muốn xâm lăng chúng ta trước.-Sooyoung bỏ quên đi tính điềm đạm của mình, nóng lòng đôn thúc

-Trẫm không muốn nhìn thấy máu đổ. Tạm thời hãy giam giữ Young Hwa lại. Các khanh lui cả đi.

Sooyoung ra về với tâm trạng bực tức khi kiến nghị không thành.Hơn ai hết, chàng muốn xóa sổ cả Tami.

.

Ngày ngày Yoona ở lại hoàng cung, dưới sự chăm sóc của Seohyun, thân thể chàng đã tốt hơn, nhưng chàng muốn về Kwon, muốn gặp bà nội và mẹ mình. Yuri không đồng ý, chàng đã nói dối rằng Yoona đã trấn ải biên cương, lệnh đi gấp không thể từ biệt, không thể để Kwon biết chuyện này.

-Yoona-Sooyoung nhìn thấy Yoona ngồi ở ngự hoa viên một mình

-Sooyoung, huynh mới đến à?-Yoona ngoái đầu về phía tiếng gọi

-uhm. Đệ đã khỏe hơn chưa?

-Đã tốt hơn rồi. Huynh có thể để đệ về Kwon gia không? Đệ thật sự rất nhớ mẹ-Yoona tiu nghỉu

-Yoona, nam tử hán, đệ phải hiểu không nên làm đau lòng nữ nhân và nhất là mẹ mình. Cô cô sẽ như thế nào nếu nhìn thấy đệ bây giờ. Huynh sẽ tìm người chữa trị cho đệ, đệ phải có niềm tin.

-Đệ hiểu rồi.

-Sau khi bình phục, điều đầu tiên đệ muốn làm là gì?

-Trả thù thái tử Young Hwa.

-Vậy thôi sao?

-Đệ đã hay chuyện các huynh muốn đánh Tami rồi, Sooyoung, dân chúng là vô tội.

-Người Tami, chẳng có ai là vô tội-Sooyoung hững hờ đáp. Yoona hơi bất ngờ nhưng rồi cũng chỉ nghĩ rằng Sooyoung đang ấm ức với những âm mưu của người Tami.

-Chỉ là lũ quan quân mà thôi, dân chúng vô tội-Yoona khẽ lắc đầu-Mà Sooyoung này, huynh có thể giúp đệ một chuyện được không?

-Có chuyện gì sao?

...

.

Hôm nay hoàng cung mở yến tiệc, Lee Dong Hae được hoàng đế Soshi mời đến. Sooyeon có đến chính điện dự một lúc rồi lại cáo lui vì không thích nghi được với không khí ồn ào hiện tại. Trên đường về tẩm phòng, nàng nghe tiếng Dong Hae gọi mình. Cho nô tỳ lui xuống, hai người đứng nhìn nhau ở bên bờ hồ.

-Muội khỏe không?

-Muội khỏe. Huynh thì sao? Phải chinh chiến như vậy hẳn rất mệt mỏi-Sooyeon nhẹ nhàng đáp

-Vì muội, huynh không quan tâm

-Dong Hae, thật sự đa tạ huynh đã giúp Soshi lần này. -Sooyeon cảm kích

-Đa tạ gì chứ, ta cũng vốn là người Soshi. -Dong Hae mỉm cười- Muội mang thai, không khó khăn gì chứ?

-Không,Yuri chăm sóc muội rất tốt-Nhắc đến phò mã, công chúa lại mỉm cười ngọt ngào

-Sooyeon...-Dong hae đưa tay vuốt lấy má nàng-Huynh có thể hôn muội không? Xem như đây là thỉnh cầu cuối cùng của huynh, rồi huynh sẽ chôn chặt tình cảm này

Sooyeon e ngại rồi cũng gật đầu. Là nàng đã nợ ân tình của Dong Hae, mà huynh ấy, lại không hận nàng. Dẫu sao, huynh ấy cũng là thanh mai trúc mã của nàng, nếu năm đó không được phụ hoàng đón về hoàng cung, nàng hẳn đã yêu thương Lee Dong Hae, một người luôn nghĩ cho nàng, yêu nàng, tôn thờ nàng.

Hai đôi môi chạm vào nhau, Dong Hae nhẹ nhàng mấp máy mối, nuốt lấy cánh môi mỏng manh của nàng, nàng cũng ngượng ngùng đáp lại, nụ hôn này, quá khác khi nàng hôn Yuri, dù nhẹ nhàng, dịu dàng nhưng không khiến nàng say đắm, mê mẩn, hơn nữa, hơi thở Dong Hae mang theo mùi rượu khiến nàng khó chịu, Yuri cũng từng uống rượu rồi hôn nàng, nhưng Yuri lại làm nàng say theo.

Là một ân huệ cuối cùng của Sooyeon dành cho người yêu mình xem như chuộc mọi lỗi lầm. Để người đó buông thả nàng ra, nhưng người từ nãy giờ chứng kiến, lại không nghĩ như vậy. Lặng lẽ rời đi, với một cái nhói tim rõ đau.

.

.

Happy birthday to Công Chúa :)

Dù thế nào thì cũng sẽ luôn dõi theo con người đó, và cả 8 con người kia nữa :)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net