Chap 48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 48

Hoàng cung Tami hôm nay được trang hoàng lộng lẫy, cung nữ, thái giám tất bật sửa soạn cho đại yến long trọng mừng thái tử Sooyoung trở về.
Sứ đoàn của Soshi cũng đã yên vị tại bàn tiệc của mình, được Tami ưu ái xếp ngay bên cánh tả kế cạnh hoàng thượng và thái tử Tami. Cũng có rất nhiều sứ đoàn của các nước khác như Hila, Suju, Annam... tham dự.

-Chúng ta nên như thế nào khi gặp Sooyoung?- Soonkyu quay sang hỏi Taeyeon.

-Chúng ta cứ tham dự yến tiệc với tư cách sứ giả của Soshi. Sau này gặp Sooyoung hẳn nói. Hôm nay đến là để mừng để ấy đã tìm được thân nhân của mình- Taeyeon mỉm cười đáp.

Đại yến bắt đầu, thái giám dõng dạc hô lớn.

-Hoàng thượng giá lâm!!

-Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế - Các quần thần quỳ rạp xuống hành lễ kính cẩn, các sứ đoàn cũng vậy.

Hoàng thượng Tami bước lên đại điện, theo sau là Sooyoung trong bộ hoàng bào của thái tử, gương mặt anh tú, thần thái ngút trời làm tất cả nữ nhi trong cung điện đều xiêu lòng, nhưng cũng làm cho một nữ nhân không mấy hài lòng.

-Miễn lễ miễn lễ! Hôm nay là đại yến mừng hoàng nhi của trẫm trở về sau bao năm thất lạc. Cứ ngỡ đã mất nay tìm lại được. Là một chuyện đáng vui mừng. Hôm nay mời sứ thần các nước cùng văn võ bá quan tề tựu trước là mừng hoàng nhi trở về  bình an, hai là trẫm muốn tuyên bố cùng thiên hạ, trẫm muốn thoái vị nhường ngôi cho hoàng nhi!

Hoàng thượng ôn tồn nói, nhìn sang Sooyoung với vẻ mặt mãn nguyện. Sooyoung cũng như mọi người ở đó vừa nghe xong đều ngạc nhiên vô cùng với quyết định của hoàng thượng. Sooyoung liền đứng lên thưa chuyện.

-Phụ hoàng, người còn minh mẫn để chăm lo cho muôn dân thiên hạ. Xin người rút lại lời đã nói.

-Lời trẫm đã ban há có thể rút. Hoàng nhi, trẫm tin tưởng con. Nhân đây, trẫm cũng muốn nói lời cảm ơn đến Soshi, đã nuôi dưỡng hoàng nhi thành một người anh tài, tuấn tú. Làm trẫm đây vô cùng hãnh diện. Nào, nâng chén cho niềm vui của Tami.

Đại yến bắt đầu, Sooyoung phải đón tiếp nhiều lời chào hỏi, nên không thể ở cạnh Hyoyeon làm nàng có phần không vui.

-Taeyeon, đệ kính huynh một chén. Xin lỗi vì những chuyện đệ đã gây ra -Sooyoung đến chỗ Taeyeon mời rượu.

-Chúng ta không trách đệ, nhưng ta nghĩ đệ nên giải quyết hai chuyện: một là giao Yoona cho ta, hai là chuyện hôn sự với Hyoyeon.

-Nói mới nhớ, sao đệ không thấy Yoona- Soonkyu lên tiếng.

-Ah, đệ ấy bảo không thích không khí tiệc tùng nên cáo không đến. Ta sẽ sắp xếp cho mọi người gặp đệ ấy sau.

-Hyoyeon, sao nãy giờ muội không lên tiếng? -Miyeon thấy sự im lặng kì lạ của Hyoyeon nên thắc mắc hỏi nàng.

-Hyoyeon, từ nãy đến giờ huynh bận tiếp rượu các đại thần cũng như sứ giả. Bây giờ chúng ta ra ngoài một lát đi. - Sooyoung nắm tay Hyoyeon định kéo nàng đi thì liền nghe tiếng cười lớn của Hoàng Thượng , hoàng hậu cùng quan tể tướng.

-Sooyoung!!

-Phụ hoàng gọi con - chàng đành buông tay Hyoyeon đến giữa cung điện.

-Ta và mẫu hậu của con thấy con đã trưởng thành, cũng đến tuổi lập gia thất, sau này làm vua cũng phải có hoàng hậu cai quản hậu cung. Nay thấy ái nữ của Kim tể tướng sắc nước hương trời, lại công dung ngôn hạnh, rất phù hợp với con. Ta muốn lập thái tử phi cho con.

Lời hoàng thượng vừa dứt, Sooyoung liền hoang mang định phản bác thì thấy Hyoyeon đã bỏ chạy ra ngoài. Chàng luống cuống bỏ mặc phụ hoàng mình chạy theo, vừa chạy vừa ngoái đầu nói to:

-Phụ hoàng, nhi thần sẽ cho người một lời giải thích sau.

Thái tử chạy đi trược sự bàng hoàng của nhiều người, hoàng hậu cũng chợt nhận ra thái tử đang đuổi theo nhị công chúa của Soshi, lẽ nào...

Hyoyeon chạy được một đoạn thì không biết mình đã chạy đến đâu. Vừa ấm ức vừa tức giận tên Choi Sooyoung kìa, giờ thì hay rồi, người ta sắp lập thái tử phi, còn nàng thì sao đây? Chạy đến một đoạn nàng thấy có lính gác cổng, vừa định bước vào trong đã bị quân lính chặn lại.

-Cô nương dừng bước, nơi này không thể vào. Mời cô nương quay lại yến tiệc. - Tên lính gác biết rằng đêm nay sẽ có rất nhiều khách mời đi lạc trong hoàng cung, nhưng cũng sẽ không ít nguy cơ có thích khách nên phải canh phòng nghiêm ngặt.

Hyoyeon vừa muốn lên tiếng thì đã nghe tiếng người ở đằng sau.

-Tất cả lui đi.

Mấy tên lính nghe lời Sooyoung đều rút lui chỉ còn chàng và nàng. Hyoyeon không thèm quay đầu nhìn liền bước vào trong.

-Hyoyeon àh, muội nghe huynh nói được không? - Sooyoung lẽo đẽo theo sau, hạ giọng năn nỉ, hẳn là nàng đang rất bực chuyện hôn sự.

-Thái tử àh, ta thật không dám. Làm phiền thái tử đừng theo ta được không? - Hyoyeon chạy mệt bèn ngồi xuống ghế đá đặt giữa khoảng sân, Sooyoung liền khuỵ xuống trước mặt nàng nài nỉ

- Muội đừng hiểu lầm mà. Huynh không hề biết phụ hoàng sẽ nói như vậy, huynh sẽ về thưa chuyện với người sau, không để muội uỷ khuất. Muội tin huynh được không?

- Huynh có bao giờ nghĩ đến lúc huynh làm vua, tam cung lục viện, hàng trăm bóng hồng xung quanh chờ huynh sủng ái. Nghĩ đến thôi muội đã không tưởng tượng được mình sẽ đau lòng như thế nào - Hyoyeon bắt đầu nức nở, Sooyoung liền ôm lấy nàng, dỗ dành nàng.

- Huynh sẽ có cách giải quyết. Huynh sẽ không để muội thiệt thòi. Cứ giao hết cho huynh, muội cứ yên tâm làm nữ nhân của huynh.

- Là huynh nói đấy. Huynh thử bỏ mặc muội xem. - Hyoyeon đấm vào lồng ngực người đối diện vài cái cho hả dạ.

- Xong mấy chuyện cỏn con rồi, mình vào việc đại sự đi - Dứt lời thì Sooyoung đã bế nàng đi đến căn phòng ngay đó.

- Yah!! Choi Sooyoung huynh bế muội đi đâu vậy hả??? - Nàng vùng vẫy trong vòng tay của Sooyoung.

- Muội chạy đến đâu không đến, lại chạy đến Đông Cung của huynh, ắt hẳn là ý trời rồi

Sooyoung nham nhở trả lời rồi bế nàng vào trong, cũng không quên sai người báo tin cho Taeyeon. Chỉ tội nhị công chúa Soshi đêm đó bị ăn hết lần này đến lần khác

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net