Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4: Hôn lễ

Đứng trên cương vị là chủ tịch tập đoàn Kim thị, số lần dự tiệc của Kim NamJoon đã nhiều không đếm xuể, tuy rằng hắn chưa bao giờ thích không khí ồn ào náo nhiệt ở những bữa tiệc xa hoa nhộn nhịp.

Cho nên đối với hắn mà nói, buổi tiệc ngày hôm nay so với những buổi tiệc trước kia cũng chẳng khác biệt mấy. Một đám người tụ tập ăn diện đẹp đẽ, trên tay cầm rượu vang, đeo nụ cười xã giao trên gương mặt rồi nói những lời lẽ thanh cao nhã nhặn, tuy rằng ẩn ý bên trong lại không mấy tốt đẹp. Nếu nói rằng lần này có gì không giống những lần trước, thì đó là việc NamJoon không thể tìm lý do để thoái thác rồi ra về sớm, bởi vì không có chú rể nào lại ra về trước quan khách tại hôn lễ của chính mình.

Hôm nay, một ngày mùa xuân đẹp trời, là ngày diễn ra hôn lễ của Kim NamJoon và Kim SeokJin.

Đám cưới hẳn phải là buổi lễ linh thiêng và quan trọng nhất trong cuộc đời một Alpha, bởi nó là bằng chứng cho việc người đó đã cùng một Omega trở thành bạn đời hợp pháp của nhau. Ở đây, Omega của NamJoon là Kim SeokJin, một người mà hắn mới chỉ gặp mặt có hai lần.

Đối với việc này, NamJoon thực sự là chưa hề tưởng tượng thử một lần nào.

Hắn nhìn SeokJin trong bộ âu phục trắng đứng đối diện đang mỉm cười, bản thân mình thì cầm lấy bàn tay trái của anh ta, đẩy nhẹ vào ngón áp út chiếc nhẫn khảm kim cương được mẹ hắn tự tay lựa chọn kỹ càng. Sau đó theo lời người chủ hôn, hai kẻ tháng trước còn là người lạ như bọn họ ở trước mặt gia đình hai bên cùng toàn thể quan khách, hôn nhau.

Một nụ hôn không độ ấm nhẹ tựa cánh chuồn chuồn lướt qua cánh môi. Nó nhạt nhẽo và xa lạ như tình cảm hai người bọn họ nhưng lại nhận đủ lời chúc phúc cùng tiếng vỗ tay rào rào vang lên tứ phía hòa lẫn với bản nhạc du dương. Những thanh âm hẳn phải mang ý nghĩa hạnh phúc giờ như đống tạp âm chướng tai giễu cợt cho cái hoàn cảnh trới trêu của hai người.

Tuy rằng song phương đều không có ai muốn chấp nhận, nhưng từ sau giờ khắc này trở đi, Kim SeokJin và Kim NamJoon đã thành công bị gắn kết với nhau bởi bốn chữ 'bạn đời hợp pháp'.

NamJoon tất nhiên không có xúc cảm gì quá đặc biệt đối với loại hình hôn nhân sắp đặt như thế này. Cho dù hắn có đang trải qua chuyện hệ trọng nhất đời người đi chăng nữa, nhưng việc đứng trong lễ đường bên cạnh một Omega được lựa chọn sẵn cũng giống như nhìn chính mình bị đeo vào một cái gông xiềng vậy. Kết hôn cũng đồng nghĩa với việc khoảng thời gian tự do bị khuyết đi, dù ít hay nhiều thì cũng là một việc khiến người ta không thể vui nổi, hay chí ít là Kim NamJoon luôn cảm thấy như vậy.

Rời khỏi đôi môi người nọ, NamJoon vô tình phát hiện, dù chỉ là thoáng qua một giây rồi lại khôi phục hệt như lúc ban đầu, nhưng ánh mắt của Kim SeokJin hiện lên chính là sự chán ghét. Không hài lòng, không cam tâm cũng không hề vui vẻ. Cho dù hiện tại con ngươi nâu nhạt tựa như trong suốt đó lại đang ngập tràn cái ý cười ôn nhu thường ngày, thì trước đó một giây, Namjoon dám chắc mình đã nhìn thấy rất rõ biểu cảm ghét bỏ mình từ đôi mắt người này.

Sau đó hắn cũng phát hiện, nụ cười của Kim SeokJin tuy rằng chưa bao giờ tắt, nhưng trong đáy mắt của anh ta lại không hề ngưng đọng bất kỳ sự vui vẻ nào. Cảm giác như anh ta đang cười chỉ vì mọi người xung quanh cũng đang cười, giống như điều đó đã trở nên rất quen thuộc. Nét cười giả dối như vậy hình như đã luôn hiện hữu trên gương mặt đẹp đẽ đó ngay từ giây phút đầu tiên hai người chạm mặt nhau. Nếu NamJoon đoán không sai, thì người này cũng chưa từng thoải mái khi xuất hiện cùng hắn.

Cuộc hôn nhân này, dường như không chỉ mình NamJoon hắn phải làm kẻ chịu thiệt.

***

Nửa ngày dài đằng đẵng tựa nửa tháng rốt cuộc đã trôi qua, giấy phút vị quan khách cuối cùng chào tạm biệt rồi rời đi cũng là lúc tĩnh lặng thế chỗ cho náo nhiệt. Hôn lễ của Kim NamJoon và Kim SeokJin cuối cùng đã kết thúc.

NamJoon tiến đến ngả lưng trên ghế, cố thả lỏng thân thể sau cả ngày trời phải tiếp chuyện một đám người quen có lạ có. Hắn mệt mỏi thở ra một hơi rồi liếc mắt nhìn quanh, nơi này là phòng tân hôn được chuẩn bị cho hắn và Kim SeokJin. Một phòng suite ở khách sạn 5 sao, bên trong phòng được trang trí một cách tinh tế từ cách bố trí chọn màu cho đến những đồ dùng đắt tiền xa hoa. Ban công bên ngoài cũng có tầm nhìn ra đường phố cực kỳ đẹp mắt. Phía bên kia là giường ngủ, sở dĩ NamJoon không bước qua bởi vì góc nhìn tại đó có thể thấy rõ phòng tắm bằng kính trong suốt, mà ở bên trong là Kim SeokJin chắc chắn đang lõa thể.

Tiếng nước chảy rào rào vang lên, tại cái nơi chỉ cách chỗ NamJoon đang ngồi có vài bước chân, chỉ cần khẽ liếc mắt cũng có thể thấu rõ cả thân thể của người đang ở bên trong. Nhưng Kim NamJoon không bước tới, chính xác là không muốn bước tới. Hắn không có ý định lên giường với bất kỳ Omega nào, đặc biệt là Kim SeokJin.

Anh ta là người đầu tiên dám đem ánh mắt ghét bỏ không chút do dự áp lên người NamJoon như vậy. Đối với việc này, NamJoon có một phần thông cảm, chín phần ngầm tức giận. Người như hắn mà lại bị một Omega coi thường, hơn nữa người đó còn là bạn đời hợp pháp trên danh nghĩa của hắn?

Việc này không thể chấp nhận được!

Tiếng nước trong phòng tắm ngừng hẳn, Kim SeokJin khoác áo ngủ được buộc lỏng lẻo bước ra ngoài, để lồng ngực trắng nõn lộ ra một mảng rộng. Anh cầm khăn tắm vò mái tóc còn ướt nước, ngón tay thanh mảnh luồn qua sợi tóc nâu nhạt, chỉ động tác đơn giản như vậy cũng vô tình tỏa ra khí chất quyến rũ mê người.

Sau khi tắm dường như mùi hương của Omega lại càng rõ ràng hơn, bởi vì Kim NamJoon thực sự ngửi thấy hương thơm ngọt ngào của SeokJin có gì đó rất khác so với khi nãy. Giống như là, đã nồng đậm hơn rất nhiều?

Việc này có hai lý do, một là lớp quần áo dày ban ngày đã được cởi xuống, áo ngủ mỏng tất nhiên khó có thể che chắn mùi hương được bằng âu phục. Hai là, hai người bọn họ đang ở trong một phòng kín, tuy rằng phòng rất rộng nhưng cũng không thể rộng bằng hội trường vừa nãy được.

"Tôi đã mở sẵn nước nóng rồi, cậu vào đi." SeokJin hướng NamJoon lên tiếng, không quên kèm theo một nụ cười ngọt ngào.

Kim NamJoon sớm đã bị chất dẫn dụ nồng đậm trong không khí tác động, bên trong cơ thể nóng bừng tựa như có ngọn lửa âm thầm bốc lên. Nhận ra điều này lại càng khiến hắn điên tiết hơn. Hắn cau có nhìn người trước mắt đang ân cần mỉm cười nhưng bản thân lại sớm nhận ra nụ cười đó chỉ là giả dối, cùng với bản năng Alpha xung khắc với lý trí khiến cho NamJoon vô cớ muốn nổi giận. Càng nhìn lại càng thấy SeokJin không thuận mắt chút nào!

"Nơi này chỉ còn hai chúng ta thôi, anh còn muốn đóng kịch trước mặt tôi đến khi nào nữa?" NamJoon mỉa mai hừ lạnh, Kim SeokJin, anh gỡ xuống cái mặt nạ ngoan hiền đó được rồi đấy, không cảm thấy buồn nôn hay sao?

"Muốn đóng dâu hiền vợ thảo thì cứ đến trước mặt mẹ tôi, ở trước mặt tôi không cần thiết phải bày ra dáng vẻ ngoan ngoãn giả tạo như vậy đâu."

Kim NamJoon nói xong hai câu này, không đợi SeokJin trả lời liền quay lưng bước vào phòng tắm sập mạnh cửa, lại thầm chửi thề cái bản năng đáng chết của mình đã dễ dàng bị SeokJin kích động. SeokJin nghe mấy lời khiêu khích của NamJoon ngược lại không nói gì, chỉ nhẹ nhàng kéo khóe môi lên thành một nụ cười khó hiểu.

Hóa ra cậu ta nhận ra nhanh hơn mình tưởng.

NamJoon ở trong phòng tắm không ngừng xả nước lạnh dội từ trên đầu xuống, sau một lúc nhiệt độ trong cơ thể mới dần lui đi. Hắn siết chặt tay, mẹ kiếp, quả nhiên là Omega chỉ có thể làm hắn chán ghét. Bọn họ ngoại trừ quyến rũ đàn ông thì còn làm được gì khác nữa? Đừng tưởng hắn không biết, Kim SeokJin kia rốt cuộc cũng y hệt mọi Omega khác mà thôi.

Đến khi ngọn lửa trong cơ thể bị dập tắt hoàn toàn, NamJoon tắt vòi sen, lau thân mình khô ráo rồi khoác áo ngủ bước ra ngoài. Hắn khi ở bên trong nhà tắm đã thử tưởng tượng ra một vài tình huống khi giáp mặt Kim SeokJin, nếu anh ta vẫn còn đeo trên mặt cái dáng vẻ nhu thuận đó hắn liền coi như không khí, mà nếu SeokJin lộ ra suy nghĩ căm ghét của anh ta, hắn lại càng triệt để xem người thành không khí hơn.

Một Omega thì có gì đáng để hắn xem trọng?

Chỉ là NamJoon tưởng tượng mấy cũng không tưởng tượng được, SeokJin rốt cuộc không cho hắn cơ hội xem anh thành không khí.

Khi NamJoon bước ra đến bên ngoài, SeokJin đang chống cằm ngồi trước tivi trông có vẻ nhàm chán. Trên màn hình là một nam nhân cao lớn đang trần trụi quấn lấy cơ thể một thiếu niên nhỏ nhắn ra sức ôm hôn, thân dưới của hai người đang luật động điên cuồng.

"Anh đang làm cái quái gì?" Kim NamJoon khó khăn lắm mới dập được lửa bên trong cơ thể, nhưng cái tiếng thở dốc mãnh liệt cùng hình ảnh thô tục trên màn hình tựa như châm cho hắn một ngòi lửa.

"Trong tủ có đặt vài cái đĩa, tôi chọn thử một cái xem sao." SeokJin nhếch mép cười "Cũng khá là thú vị mà."

Đối với việc xem gay porn, SeokJin thừa nhận là anh không có mấy hứng thú. Nhưng không phải tên NamJoon kia bảo rằng không cần diễn vai ngoan hiền nữa hay sao, anh đây là chiều theo ý hắn kia mà? Huống hồ đều là đàn ông trưởng thành, vài cái XX video có phải chuyện gì lạ đâu.

Tất nhiên NamJoon không lạ gì. Nhưng mà bên trong cơ thể hắn rất lạ.

NamJoon nổi xung tiến đến đoạt lấy điều khiển trong tay SeokJin tắt phụt tivi. Mẹ kiếp, hắn còn không thể điều khiển được chất dẫn dụ đang phản ứng bên trong cơ thể mình, còn người này thì ngồi đây ung dung xem phim XX? Omega lại không bị tác động bởi Alpha, lẽ nào...

"À cậu yên tâm, tôi tiêm thuốc ức chế sáng nay rồi, tuyệt đối không bị mùi hương của cậu kích thích linh tinh đâu"

Kim NamJoon nhìn SeokJin đang bình tĩnh ngồi trên giường, tức điên lên nhưng không thể làm gì được anh.

Mẹ nó, đúng là anh ta cố ý chơi mình một vố.

Hắn không còn cách nào khác, hậm hực leo lên giường nằm xuống, với tay tắt đèn.

"Mau ngủ! Còn lộn xộn nữa tôi liền không để yên cho anh đâu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net