Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Này, sân khấu mở màn rồi đấy.

Park Chan Yeol.... Vở kịch này diễn cho thực hay nào!

Kết thúc nó đi, càng nhanh càng tốt!

Baek Hyun nhờ Kris xin vào học cùng trường với Chan Yeol. Và với thế lực của Kris, điều đó là vô cùng dễ..

- Cậu cũng học ở đây sao ?

- Ừ.

- Tôi là tiền bối đó. Nói phải dùng kính ngữ chứ!

- Không thích.

- Bướng bỉnh chết đi được. Tuỳ cậu. Nhìn cậu như này đẹp trai hơn đấy. Tôi đi đây.

Loay hoay tìm lớp một hồi lâu. Lớp Kinh tế D2 - nghe cũng oách thật. Sức học của Baek Hyun không phải là tồi, chắc sẽ theo được. Dù gì đây cũng là ngôi trường danh giá nhất thành phố - Đại học Seoul. Còn một điều phải nói, đó là Baekhyun đã thay đổi diện mạo, tóc tạo kiểu hợp mốt, quần áo đều là đồ hiệu cả. Kris bắt cậu phải làm vậy. Kris không muốn cậu là thành phần lập dị, hay nhà quê nữa. Byun Baek Hyun bây giờ, đi đâu cũng phải ngẩng cao đầu, cũng phải được người khác ngưỡng mộ. Nhưng cậu chẳng quen chút nào, cái cảm giác hàng trăm ánh mắt đổ dồn lên mình, như mọi người đối với Chan Yeol trong quán cà phê vậy. Chán ghét, đúng vậy, Baek Hyun chán ghét.

- Cậu tên là gì vậy, đẹp trai quá ! - Nữ sinh viên 1 nói.

- Cho mình số điện thoại được không ? - Nữ sinh viên 2 lập tức tiếp lời.

- Ui, lạnh lùng style nhaaa ~ Mình thích nhaaaaa ~ - Nữ sinh viên 3 trầm trồ.

- Này, nói cho tôi biết cậu tên gì đi, chúng ta đi xem phim cùng nhau được không ? - Nữ sinh viên 4 vô duyên..

Trời ơi tha cho tôi ! Baek Hyun đang gào lên trong lòng như vậy.

- Xin lỗi - Cậu lạnh lùng bước ra khỏi lớp, nhưng đúng lúc ấy giáo sư bước vào..

- Em kia, em định đi đâu vậy ?

- Không ạ, em vào lớp đây - Cậu lãnh đạm trả lời.

Trời ơi, cái môn Toán cao cấp này thật kinh khủng. Baek Hyun muốn ngất khi thấy cả đống dãy số dài loằng ngoằng mà ông giáo sư viết trên bảng. Mẹ nó, tôi không phải thiên tài.

- Này, sao trông mặt ngây ra vậy, buổi học như nào ? - Chan Yeol bước đến bá cổ Baek Hyun, cậu đã quen với điều này.

- Kinh khủng.

- Tôi biết, về ngành Kinh tế thì môn nào cũng khủng khiếp hết. Sao cậu không theo ngành Xã hội học như tôi ?

- Không thích - Lại cộc lốc.

- Khó ưa, tại sao tôi lại đi làm bạn với cậu không biết ?

- Không muốn thì thôi...

- Ai bảo không thích, vì cậu khó ưa nên tôi mới làm bạn với cậu đó, Baek Hyun hậu bối đáng yêu - Nói rồi Chan Yeol vò mái tóc của Baek Hyun khiến nó bỗng trở nên hỗn loạn. Trông cậu bây giờ quyến rũ kinh khủng vì mái tóc rối đem lại cho Baek Hyun vẻ đẹp trai mà chính cậu chẳng bao giờ ngờ tới.

Chan Yeol ngắm cậu một lát.

- Tôi quả là tài giỏi - Anh tự khen mình.

- Lại sao nữa ?

- Nhìn kiểu tóc tôi tạo cho cậu đi, thật là kiệt tác. Trông cậu bây giờ đẹp trai lắm đấy Baek Hyun..

- Kiểu tóc, kiểu tóc nào ? - Rồi cậu dừng lại, ngắm hình ảnh phản chiếu của mình trên cửa kính. Mái tóc rối rắm nhưng lại có nét quyến rũ mà chẳng ai hiểu nổi, màu tím ánh lên dưới nắng. Đôi mắt thoát khỏi cặp kính dày cộp trông sâu và đẹp. Chính cậu cũng không biết mình có thể trông như vậy. Qua lớp kính, một vài cô nàng thấy Baek Hyun dừng lại, nhìn chằm chằm vào đâu đó thì tưởng cậu đang nhìn mình, tim đập nhanh tới nỗi sắp bay khỏi lồng ngực. Hai anh chàng siêu đẹp trai đang ở bên ngoài, có ai bị điên mới thờ ơ.

- Này, ngắm bản thân đủ chưa, đi thôi.. - Chan Yeol lên tiếng trêu chọc.

- Anh thấy...tôi như vậy, có đẹp hơn không ?

- Đẹp, rất đẹp.

- Cảm ơn.

- Cậu có muốn lên bar một lát không ?

- Không thích. Tôi muốn anh và tôi cùng nhau đi uống trà, thay vì vào cái nơi vô bổ ấy...

- Uống trà, trà gì ? Ở đâu..?

- Ở gần đây có một căn nhà truyền thống, họ pha trà ngon lắm. Bây giờ có lẽ chưa đông lắm đâu.

- Chỗ đó nổi tiếng à ? - Anh hỏi.

- Ừ, trà ngon và vừa miệng, nên có rất nhiều người đến.

- Vậy đi đến đó nào - Chan Yeol cười xán lạn.

Một căn nhà truyền thống rất rộng. Bên ngoài có treo một chiếc biển nhỏ ghi dòng chữ " Nhân " . Trong đây có rất nhiều người, nhưng đa phần là những người đã đứng tuổi. Điều này khiến Chan Yeol trở nên vô cùng bé nhỏ.

- Sở thích của cậu đặc biệt thật đấy! - Anh nhỏ giọng nói.

- Ừ.

Một khay đựng đồ pha trà dọn ra. Chan Yeol nhìn nó khó hiểu.

- Họ không pha sẵn cho chúng ta à ?

- Anh bị sao vậy, uống trà đạo phải tự pha mới cảm nhận được hương vị - Baek Hyun thấy anh thật ngốc.

- Hihi, thế à...

Rồi Baek Hyun bắt đầu pha trà. Những động tác thuần thục khiến anh lác mắt. Sau khi pha xong, cậu rót ra hai chén trà rồi đưa anh một chén..

- Này, thử đi.

Chan Yeol nhấm thử. Vị đắng ngay lập tức khiến anh nhăn mặt.

- Đắng phải không ? Đợi chút nữa anh sẽ thấy ngọt thôi.

Đúng vậy, vị đắng đã dần được thay thế bởi chút ngọt thanh tao của trà. Ngon thật!

Đưa chén trà lên miệng, Baek Hyun hưởng thụ nó. Cậu thoả mãn bởi hương vị của trà trong chén.

- Ai dạy cậu pha trà vậy ?

- Tôi đến đây tình cờ và những người lớn tuổi ở đây đã dạy tôi.

- Ừm, rất ngon, cậu quả là có tài đấy..

- Cảm ơn anh.

- END CHAP 7 -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net