Chap 12 : Sợ cái *beep*

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau hơn cả nửa ngày ngồi trên xe, cuối cùng lớp của Bạch Hiền cũng đến được Ô Trấn an toàn, nhà trường chọn nơi lưu trú cho lớp của Bạch Hiền là một ngôi nhà cổ truyền thống có từ rất lâu đời, nghe nói nơi đây trước kia là vương phủ của một vị vương gia quyền quý nào đó, cho nên ở đây rất to lớn, rộng rãi và nhiều phòng ốc.

Thầy giáo phụ trách sau khi chào hỏi người trông coi nhà liền hướng dẫn các bạn học sinh di chuyển vào trong nhà và sinh hoạt nội quy khi ở lại nơi đây

" Các bạn học sinh chú ý, như các bạn đã biết thì lớp của chúng ta sẽ lưu trú ở tại đây và thầy sẽ có vài lưu ý muốn nhắc nhỏ với các bạn, thứ nhất vì nơi ở của chúng ta là một ngôi nhà cổ có tuổi đời rất lâu, cho nên khi ở lại đây thầy hi vọng các bạn hạn chế đùa giỡn mạnh cũng như tò mò để tránh làm hư hại đồ đạc, thứ hai nhà trường cùng với quản lý ở nơi đây đã thống nhất về nơi ở và giới hạn đi lại của lớp chúng ta khi ở đây, chỉ những nơi có dán logo của trường chúng ta thì các bạn mới được đến còn lại thì vui lòng không tự ý đi đến khi được sự cho phép của thầy hoặc quản lý ở nơi đây, cái cuối cùng thầy muốn nhắc các bạn đó chính là vì nơi đây mang hơi thở cổ kính và bình yên, người dân nơi đây không thích ồn ào cho nên các em đừng vui chơi quá lớn tiếng để tránh ảnh hưởng đến mọi người, các em đã nghe rõ chưa?"

Các bạn học sinh nghe xong liền đồng thanh trả lời :" Dạ rõ"

Sau đó thầy phụ trách cùng lớp trưởng chia phòng và khu vực ở cho mọi người, các bạn nam và nữ được chia ra ở hai khu vực khác nhau nam thì ở gian nhà phía Tây, còn nữ sẽ ở bên gian nhà phía Đông, cách nhau một cái khuôn viên trồng hoa.

Việc chia phòng diễn ra cũng rất nhanh chóng, vì các bạn nữ ai cũng than vãn mệt mỏi nên được đặc quyền ưu tiên chia phòng và về nghỉ ngơi trước, chỉ còn lại các bạn nam ngồi vật vờ chờ ghép phòng và lấy chìa khóa, Bạch Hiền vốn rất háo hứng với nơi này nên từ lúc đến đây cậu không màng đến mọi chuyện xung quanh mà chỉ lo nhìn ngắm quang cảnh nơi đây, chỉ đến khi bị thầy phụ trách gọi đích danh thì cậu mới hoàn hồn lại

"Bạn học Bạch Hiền"

"Ớ, có em" - Bạch Hiền vội vàng trả lời

Khi cậu quay lại liền bắt gặp cảnh tượng hết sức hoang mang đó chính là các bạn học nam không hiểu vì lí do gì mà đang tròn mắt nhìn cậu chằm chằm, không những vậy mà còn hết sức mong đợi nữa, điều này là cho gai ốc cả người cậu đua nhau dựng ngược hết lên, trong đầu của cậu nhanh chóng hiện lên câu hỏi :" Cái beep gì thế này?"

Thầy phu trách thấy Bạch Hiền đang đầy cảnh giác nhìn các bạn học nam giống như zombie chỉ chờ tấn công thì không khỏi phì cười, lúc trước ông có nghe các giáo viên cùng học sinh truyền tai nhau bảo rằng cậu trai họ Biện này luôn được lòng các bạn nam và nữ, đến hôm nay được phụ trách lớp này ông mới tận mắt chứng thực rằng lời đồn đại kia quả không sai chút nào, lúc nãy khi lên danh sách chia phòng các nam sinh dành nhau đòi ở chung với bạn học Biện, và ông đã hiểu lí do cho sự tranh dành kia là gì, còn không phải do bạn học Biện này quá đáng yêu hay sao, ai~ tự nhiên ông muốn trẻ lại 20 tuổi quá đi mất..........

Đến lúc thầy phụ trách đọc danh sách sếp phòng thì lập tức bùng nổ tranh cãi, mà người tranh cãi quyết liệt nhất chính là bạn học Biện :" Thưa thầy, em có ý kiến, vì cái gì mà thầy lại ghép em ở chung với cậu ta?"

"Hửm? Cậu ta, ý em là bạn học Phác ấy hả?" - Thầy giáo phụ trách nhìn theo hướng tay của Bạch Hiền xong lại nhìn vào trong danh sách ở trên tay, có gì sai sao?

Bạch Hiền như không tin những gì mình vừa nghe được liền đi lại đứng trước mặt của thầy phụ trách, chìa tay ra nói :" Thầy có thể cho em mượn xem danh sách chia phòng có được hay không ạ?"

"Ồ, em xem đi" - Thầy phụ trách nhún vai một cái rồi đưa tờ giấy cho Bạch Hiền xem

Cầm lấy tờ giấy danh sách chia phòng trên tay, Bạch Hiền vội vàng dò xem tên của cậu liền thấy ở cuối trang giấy và bên cạnh chính là tên của Phác Xán Liệt được in to đùng, không những vậy căn phòng của họ lại là căn phòng ở cuối gian nhà phía Tây, trong lòng của Bạch Hiền bỗng dự cảm chẳng lành, cậu không muốn cô nam quả nam ở chung phòng với cái tên mặt than này a~............

"V...vậy thầy có thể nào thay đổi một chút có được hay không?" - Bạch Hiền xuống giọng đề nghị

Thầy giáo phụ trách sờ cằm suy nghĩ, nhưng còn chưa kịp nói gì thì cái người mà Bạch Hiền phải ở chung phòng từ nãy giờ đứng im lặng một bên xem đã lên tiếng trước :" Thật là phiền phức, ở đâu thì mặc kệ cậu, tôi về phòng trước" - Nói xong thì xách balo đi thẳng, nhưng vừa được vài bước liền dừng lại hỏi :" Gian nhà phía Tây đi đường nào?"

"Cậu....cậu cứ đi thẳng hướng ấy , đến cuối hành lang thì rẽ trái, phòng của cậu ở cuối dãy a" - Lớp trưởng run run đẩy kính khẽ nói

Xán Liệt nghe xong thì đi thẳng, chẳng thèm đá động gì đến bạch Hiền nữa, các bạn học nam thấy vậy cũng tản đi dần, đến cuối cùng chỉ còn lại Bạch Hiền cùng thầy giáo phụ trách và lớp trưởng, cậu hiện tại đầu nóng đến mức muốn bốc cmn hỏa lên rồi

"Bạn...bạn học Biện, nếu như cậu không thích ở cùng với bạn học Phác thì cậu có thể ở chung phòng với tớ và thầy phụ trách, có thể hơi chật nhưng mà......" - Lớp trưởng vốn luôn ôm mộng gần gũi với bạn học Biện từ khi cậu mới nhập học, chỉ là không hiểu sao lại có chút e ngại cái người tên là Xán Liệt kia, lần nào cậu lên kế hoạch để tiếp cận bạn học Biện đều bị Xán Liệt kia xuất hiện phá hỏng

Nhưng là Bạch Hiền sau khi nghe thấy đề nghị của lớp trưởng thì lại từ chối, cậu không thích chật chội, với cả còn là ở chung với thầy giáo nữa, làm gì cũng bất tiện, cho nên cậu đành phải lắc đầu từ chối rồi ôm balo đi về phòng của mình, bắt đầu khoảng thời gian đầy nghiệt ngã với cái tên kia

Cuối cùng cũng không thể thay đổi quyết định, Bạch Hiền đi về đến phòng thì không thèm gõ cửa mà cứ thế xông thẳng vào liền bắt gặp cảnh tưởng gây "đau mắt" , đó chính là Xán Liệt đang đứng ở giữa phòng thoát y, toàn bộ thân trên đều để lộ ra không khí, làn da màu đồng rắn rỏi, khối cơ bụng 6 múi cùng bờ vai rộng mà nhiều nam sinh ao ước, Bạch Hiền không thể phủ nhận rằng mặc dù Xán Liệt rất khó ưa như mà body của anh ta thì miễn chê, và có thêm 1 điểm để cậu ghét (gato) với anh nữa rồi

Mặc dù trong lòng đang không ngừng đáng giá người ta nhưng bên ngoài Bạch Hiền vẫn tỏ ra dửng dưng xem như không nhìn thấy Xán Liệt mà lúc lắc ôm balo của mình vào phòng, vì là nhà cổ truyền thống nên cách bài trí ở trong phòng không khác gì trên phim ảnh cả, nếu khác gì thì chỉ là trong phòng có trang bị thêm đèn và quạt máy thôi.

Trong phòng có hai chiếc giường được đặt ở đối diện nhau, màn thưa đã được căng sẵn từ trước, được vén gọn sang 2 bên và trên giường có bày sẵn chăn gối , chính giữa là 1 cái bàn tròn có bày biện một bộ ấm trà cùng một chén đồng nhỏ để đốt trầm hương, ngoài ra mọi sinh hoạt cá nhân đều được tập trung ở sàn nước cách đó 100 mét, bao gồm cả WC.............

Khi vào phòng, Bạch Hiền thấy cái giường bên trái đã bị Xán Liệt chiếm đóng thì cậu tự động mặc định "giang sơn' của mình là ở cái giường bên phải này nên liền đi qua đó vứt balo cùng túi xách xuống chân giường rồi ngả ngớn nằm vật ra giường, cả ngày nay ngồi vật vưởng ở trên xe khiến cho lưng cậu muốn gãy đôi ra, mông cũng tê rần đi rồi a~

Mà từ lúc Bạch Hiền xuất hiện ở trong phòng đến giờ Xán Liệt hầu như không có để ý đến cậu, anh sau khi thay quần áo xong thì cũng nằm lên giường rồi chơi game trên điện thoại, cả hai người đều không ai muốn ngó ngàng gì đến đối phương, chỉ im lặng ở thế giới riêng của mình và đây là lí do mà Bạch Hiền không muốn ở chung với Xán Liệt một chút nào, cậu không thích ở trong bầu không khí im lặng chán ngắt này

Lăn lộn trên giường được một lúc Bạch Hiền chợt nhớ đến Khánh Tú ở nhà một mình nên lập tức lôi điện thoại ra gọi facetime cho em, điện thoại đổ chuông một hồi liền được bắt máy, khuôn mặt đáng yêu của Khánh Tú nhanh chóng hiện ra trên màn hình điện thoại của Bạch Hiền, theo đó là giọng nói nhỏ dễ thương :" Anh hai ~ hi hi hi ~ "

"Tiểu Tú a~ anh hai nhớ em quá đi" - Bạch Hiền thấy em trai thì vui vẻ hẳn lên, cậu hướng vào màn hình mà chu chu miệng đòi hôn xa

Khánh Tú nhìn anh trai mình qua màn hình điện thoại mà không khỏi buồn cười, cậu liền nói :" Thôi đi a~ anh đừng có làm ra mấy hành động mắc ói như vậy nha, thực giống baba quá đi à

"Cái thằng quỷ nhỏ này em nói gì vậy hả? Anh làm sao giống với baba được chứ, nếu là baba thì nhất định nãy giờ đã ịn moi vào màn hình rồi nha ha ha ha "

"À mà sao anh hai lại gọi cho em vậy? Có phải anh vừa gây hại có phải không?" - Khánh Tú nheo mắt bắn ánh nhìn nghi ngờ sang cho anh trai

Nhưng Bạch Hiền lại bĩu môi coi thường, cậu thay đổi góc nằm cho thoải mái rồi đang định trả lời em trai nhưng Khánh Tú lại oang oang hét lên :" Anh hai ~ anh ở chung phòng với anh Xán Liệt sao?"

"Sao em biết?" - Bạch Hiền khó tin nhìn em trai

"Trời đất, thì lúc anh lia điện thoại ngang qua nên em thấy, hình như anh ấy dang nhìn anh thì phải" - Khánh Tú khó khăn nói, cậu thật sự không biết có nên lo lắng cho anh mình hay không nữa vì cái người tên Xán Liệt kia có vẻ nguy hiểm vđ

Bạch Hiền nghe xong liền ngó sang giường của Xán Liệt thì thấy anh vẫn như cũ tập trung vào chiếc điện thoại, không có dấu hiệu gì là vừa dịch chuyển cả, cậu quay lại nhìn vào màn hình nói nhỏ với Khánh Tú :" Tiểu Tú à, chắc em nhìn nhầm rồi, anh ta ấy hả, cả ngày nay anh ta chỉ xem anh hai của em như là không khí vậy á, anh ta chỉ cắm mặt vào cái điện thoại thôi, làm gì có chuyện anh ta sẽ để ý đến anh đang làm gì chứ"

Thế nhưng Khánh Tú vẫn không cho là vậy, cậu quả quyết :" Rõ ràng khi anh quay điện thoại em đã thấy anh ta nhìn anh chằm chằm mà!"

"Thôi thôi dẹp chuyện này sang một bên đi, giờ thì nói anh nghe hôm nay em ở nhà thế nào? Đã ăn uống gì chưa? Đồ ăn baba làm sẵn ở trong tủ lạnh ấy, chỉ cần lấy ra rồi hâm nóng lại thôi nha" - Bạch Hiền ân cân nhắc nhở em trai nhỏ của mình

"Em nhớ rồi mà anh haiiiii" - Khánh Tú trề môi kéo dài câu trả lời của mình ra khiến co anh trai cậu ở bên kia phải phì cười

Hai anh em đang hăng say trò chuyện trên trời dưới đất thì bỗng màn hình điện thoại của Khánh Tú lại xuất hiện thêm một người nữa, mà người này lại chính là kẻ mà Bạch Hiền cực kỳ cảnh giác không muốn để cho em trai mình đến gần - Kim Chung Nhân

Nhưng hình như Chung Nhân hề nhận thấy sự thay đổi sắc mặt của Bạch Hiền mà còn rất tự nhiên choàng tay qua ôm lấy vai của Khánh Tú cười hi ha chào Bạch Hiền :" hi anh Bạch Hiền, cho em gửi lời chào đến ông anh trai mặt than của em nha"

Ở bên này mặt Bạch Hiền chẳng mấy chốc đã đen như đít nồi, cậu không quan tâm đến trong phòng còn có một mạng người nữa aka anh trai của ai đó mà cứ thế hét văng cả nước dãi vào màn hình điện thoại :" Này Khánh Tú, anh đã căn dặn em là phải tránh xa cái thằng quỷ nhỏ đó ra rồi mà, vì cái beep gì mà nó lại xuất hiện ở nhà của chúng ta thế này? Còn cái thằng nhóc đen thui thủi kia nữa, mau phắn về nhà của mày đê, đừng có quấn lấy em trai của tao nữa, aaaaaaa, tức chết mất!!!!"

"Này đồ phiền phức, cậu ồn ào quá đấy - Xán Liệt vốn im lặng nãy giờ cũng không thể chịu nổi cơn thịnh nộ của Bạch Hiền liền quay sang cằn nhằn

Chỉ là không những không làm giảm được cơn nóng của Bạch Hiền mà còn như đổ dầu vào lửa, tai bay vạ gió mà ăn ngay một chưởng của cậu :" Anh im đi, còn không phải do thằng em của anh chọc giận tôi hay sao? Vì cái beep gì mà nhà anh toàn người luôn khiến cho người khác phải nổi máu nóng là thế ngóe nào?"

Xán Liệt cũng không phải loại người thích cùng người khác tranh cãi nên anh lại dẹp bỏ Bạch Hiền đang gào hét sang một bên mà trở lại thế giới của mình, tập trung vào điện thoại, còn Bạch Hiền thì tiếp tục màn "dằn mặt" của mình :"Ya, này Kim Chung Nhân cậu có nghe thấy tôi nói cái gì không hả? Mau lăn về nhà của cậu đi, nghe rõ chưa,Tiểu tú mau thả chó"

"Anh hai à, bình tĩnh, bình tĩnh lại a~ , anh mau xem coi em ở đâu này, còn nữa nhà chúng ta không có nuôi chó a~ " - Khánh Tú cũng đến bó tay với ông anh trai của mình, cậu nói xong thì quay điện thoại một vòng rồi mới đưa trở lại

Nhìn thấy quang cảnh mà em trai mình vừa cho xem thì mới nhận ra nãy giờ mình hơi bị fail, sự thật thì Khánh Tú không có ở nhà mà là đang ở lớp học và dĩ nhiên nếu như ở trong lớp thì không thể không bị Chung Nhân dính lấy, ai bảo cậu ta ngồi cạnh em trai của cậu chứ, Bạch Hiền lập tức thay đổi thái độ, giọng nói cũng nhỏ đi vài phần :" Ơ, vậy em cũng đừng có gần cậu ta quá nghe chưa, đi học xong nhớ về nhà ngay nhé"

"Anh Bạch Hiền, anh cứ yên tâm, em sẽ 'chiếu cố' em trai của anh mà" - Chung Nhân từ đâu lại nhoi nhoi chen vào làm Bạch Hiền vừa dịu xuống lại muốn bùng cháy

Nhưng mà cậu còn chưa kịp nói gì thì Khánh Tú vội vàng ngăn cản :" Thôi nha anh hai, em phải vào học rồi, có gì chút nữa mình nói chuyện tiếp nha" - Xong rồi kết thúc cuộc gọi

Nhìn màn hình điện thoại tối thui mà Bạch Hiền còn chưa hết bực dọc, chời chời cái beep gì xảy ra thế này nhỉ, có phải hay không lúc nãy em trai cậu đang muốn bảo vệ cái thằng nhóc đen như than kia nhỉ? Lần đầu tiên nó dám cả gan tắt điện thoại của cậu trước, có nên điện thoại méc baba không nhỉ?

Đúng lúc này thì có tiếng gõ cửa và kèm theo là giọng nói của thầy giáo phụ trách :" Các bạn học chú ý, 5 phút nữa cả lớp sẽ tập trung trước sân lớn để thầy dắt các bạn đi tham quan một vòng thị trấn này nha, để thuận tiện hơn và tránh thất lạc cho các bạn nào muốn ra ngoài đi dạo Ô trấn về đêm"

Bạch Hiền nghe xong thì hí hửng nhảy ra khỏi giường, cầm theo túi xách chuẩn bị đi tập trung, lúc đi ra cửa lại không nhịn được liếc sang giường của Xán Liệt thì thấy anh vẫn cứ như cũ nhìn vào điện thoại và không có ý định di chuyển, cậu lại ngứa ngáy miệng mà giả vờ hỏi :" Này Xán Liệt, anh không nghe thấy thầy phụ trách nói gì sao? 5 phút nữa phải tập trung ở sân lớn đó"

Xán Liệt không có chút gì quan tâm, anh lơ đãng trả lời :" Thầy nói là 5 phút nữa cơ mà, bây giờ còn chưa được 5s mà cậu hớn hở cái gì?"

"Hừ!" - Bị nói như vậy Bạch Hiền hậm hực dậm chân rồi mở bung cửa đi ra ngoài, cái tên mặt than này thật là làm mất hứng của cậu mà, rõ ràng là có lòng tốt nhắc nhở anh ta vậy mà còn dùng thái độ đó với cậu, đã thế thì ông đây sẽ xem anh như không khí

Trên đường đi ra sân lớn Bạch Hiền vô tình gặp được các bạn học cũng đang đi ra chỗ tập trung, cả đám liền xúm nhau bàn xem chốc nữa sẽ đi đâu ăn, rồi còn có cả checkin sống ảo nữa chớ, cứ thế tíu tít bám lấy nhau ra đến sân lớn .

Thầy phụ trách sau khi thấy các học sinh đến đông đủ thì lấy danh sách ra điểm danh, khi đọc gần đến tên của Xán Liệt thì Bạch Hiền ngó nghiêng không thấy bóng dáng của tên mặt than kia thì âm thầm cười thỏa mãn

"Phác Xán Liệt" - Thầy phụ trách đọc lớn

Ngay lúc Bạch Hiền đang muốn hét lớn 2 chữ "vắng mặt" thì giọng nói trầm thấp của ai lại văng vẳng vang lên sau lưng cậu :"Có mặt"

Bạch Hiền giật mình quay lại thì thấy Xán Liệt hai tay đút túi quần đang thong thả đi về phía cậu, lúc đi đến gần cậu thì cậu có cảm giác trên mặt anh viết "muốn hại tôi hả? còn khuya đó"

Thế rồi thầy phụ trách hướng dẫn cả lớp Bạch Hiền đi tham quan vùng quanh thị trấn nhỏ nơi họ sẽ thực tập, thị trấn nói nhỏ cũng không nhỏ mà lớn thì cũng không lớn, vì là địa điểm cổ kính đang được bảo tồn cho nên người dân sinh sống nơi đây hầu như nói không với xe có động cơ, họ chỉ đi bộ hoặc là xe đạp, còn để phụ vụ du khách tham quan thì có xe đạp đôi hoặc là xe lôi. Quang cảnh ở thị trấn nhỏ này rất thanh tịnh và yên bình, người dân hầu như còn giữ nguyên hiện trạng nét mộc mạc cổ xưa, trang phục họ mặc cũng còn mang hơi hướng cổ truyền, người dân ở đây đặc biệt hiếu khách, tất cả mọi thứ đều khiến cho Bạch Hiền hài lòng, xem ra cậu nhất định sẽ phải cố gắng tìm hiểu và khám phá kĩ nơi này.

Sau khi hướng dẫn các học sinh tham quan một vòng và có nhắc nhở lưu ý này kia xong thì thầy giáo phụ trách liền dẫn họ trở về nhà cổ, thầy còn không quên dặn dò :" Các bạn tập trung tắt rửa vệ sinh cá nhân, sau đó thì đến nhà ăn ở gian nhà phía nam, đi qua sân lớn là sẽ thấy ngay, bữa tối của chúng ta sẽ diễn ra lúc 19h nha, các em chú ý đừng để trễ, nếu không sẽ nhịn đói đó. Đồng hồ của thầy bây giờ là 18h, các em có 1 tiếng để chuẩn bị, giờ thì giải tán"

Bạch Hiền và Xán Liệt cùng nhau trở về phòng, như đã nói mọi sinh hoạt cá nhân đều diễn ra ở sàn nước lớn cách nơi họ ở 100m, nên sau khi chuẩn bị quần áo và đồ tắm đầy đủ thì cả hai người không hẹn mà cùng nhau đi đến sàn nước, khi đi ra khỏi cửa vì cả hai cùng bước ra 1 lúc nên bị kẹt lại, Bạch Hiền đang sẵn cơn bất mãn với Xán Liệt từ hồi nãy liền cáu gắt :" Này, nhường tôi đi trước thì anh chết à?"

"Ừ!" - Xán Liệt chỉ trả lời cộc lốc như vậy rồi bước ra trước, để lại Bạch Hiền đầu đầy hắc tuyến ở phía sau

Ở ngoài sàn nước các bạn nam sinh đang tập trung đông đủ để chờ đến lượt tắm, Bạch Hiền thấy vậy thì tò mò hỏi thăm một bạn học nam đang đứng trước cậu :" Này cậu, sau đi tắm phải sếp hàng chờ vậy? Bộ không có đủ phòng tắm hả?"

Bạn học nam thấy người hỏi là Bạch Hiền thì tự dưng đỏ mặt, trả lời cũng lắp bắp :" À tại...tại vì ở đây chỉ có hai nhà tắm và một nhà xí thôi nhưng mà nhỏ lắm, chỉ có một người vào đủ, nên nếu muốn tắm thì phải chờ đến lượt cơ"

"À, ra vậy" - Bạch Hiền thở dài ngao ngán, biết vậy thì cậu đã ở trong phòng nằm nghỉ cho rồi, giờ ra ngoài này còn phải ngồi đợi đến lượt nữa chứ

Nhưng mà Bạch Hiền cậu là ai? Chính là đóa hoa lan được các bạn nam sinh ưu ái nhất, nên thấy cậu thở dài than vãn thì một vài bạn nam đã nhao nhao thi nhau nhường chỗ cho cậu tắm trước

Gần đó có một bể nước đầy, Xán Liệt thấy một lão ấu đi tới thì không nhanh không chậm liền hỏi thăm :" Cụ ơi cho cháu hỏi, bể nước này dung để tắm có được không?"

Lão ấu thấy cậu trai này hỏi vậy thì vui vẻ trả lời :" Được chứ, được chứ, đây là nước mưa đấy, dùng tắm thì mát lắm, nước mưa ở đây rất sạch không có ô nhiễm như trên thành phố đâu, người dân còn dùng để uống trực tiếp mà, các cậu cứ lấy mà tắm, chứ chờ đợi đến lượt thì biết chừng nào mới xong, nhớ lấy ca múc nước ra mà dùng, đều là thanh niên trai tráng cả, đừng có ngại"

"Dạ cháu cảm ơn cụ" - Xán Liệt lễ phép trả lời xong thì tìm chỗ máng đồ lên, sau đó mặc kệ mọi ánh nhìn của các nam sinh khác trong đó có cả Bạch Hiền mà vô tư cởi bỏ quần áo chỉ giữ lại quần lót, khoe da thịt rắn chắc rồi múc nước lên đội từ trên đầu xuống,nước bắn tung tóe rồi chảy dài trên da thịt cuồn cuộn, một khung cảnh hết sức mất máu, nếu có bạn nữ nào nhìn thấy thì chắc chắn sẽ chảy máu mũi đến chết.

"Hừ! Body đẹp thì ngon lắm sao? Ông đây phi" - Bạch Hiền trong lòng thầm rủa xả xong rồi lúc lắc mông đi vào phòng tắm

Tắm gội xong thì đã là chuyện của nửa tiếng sau, lúc Bạch Hiền tắm xong quay ra đã không thấy tăm hơi của Xán Liệt đâu mà thay vào đó là 1 bầy đực rựa người đầy lông lá, đen hôi lắm mỡ đang thi nhau tắm gội, thấy cậu bước ra thì cố gắng tắm theo phong thái quyến zũ nhất, nhưng mà nhìn sao cũng thấy không có chút sức hút nào giống với Xán Liệt, ngược lại còn y như 1 bầy khỉ hoang vậy, da gà toàn thân cậu thi nhau dựng ngược, Bạch Hiền vội vàng túm quần chạy lẹ về phòng

Vừa vào phòng liền thấy Xán Liệt bán khỏa thân nằm trên giường chơi game, Bạch Hiền cũng tỏ ra không quan tâm tới mà về giường của mình cất quần áo, trong lòng cậu thì thầm nói :" Bộ không sợ gió độc lùa vào rồi trúng gió hay sao mà thích cởi trần khoe da thịt vậy chứ? Nghĩ rằng tôi quân tâm chắc?"

Bỗng ngoài cửa vang lên tiếng gõ nhẹ, Bạch Hiền vội la lên :" Ai đó?"

Người bên ngoài đáp lại :"Tôi là quản gia nơi này, có thể gặp mặt một chút không?"

Bạch Hiền nghe thấy vậy thì lật đật chạy ra mở cửa, người đứng ngoài chính là lão ấu khi nãy Xán Liệt đã hỏi chuyện

"Cậu trai trẻ, cậu ở phòng này có phải hay không a?" - Lão ấu hỏi Bạch

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net