Chap 18: Lớp phó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thứ 7 không có giờ tự học à?"

 " Ừ, không có."

 Tôi bất chấp qui định: Học sinh lớp 12 phải tự học đến 5 giờ, và về nhà cùng Yuri. Cho dù là ở lại trường, tôi chắc chắn cũng ngủ mất, chi bằng sau khi tập thể dục xong thì xem sách chút xíu đi.

 "Cậu định thế nào? Thi vào đại học nào?"

 "Đại học nào à? Sư phạm!"

 "Đại học sư phạm?"

 "Làm cô giáo..."

 "Cậu định nhổ tận gốc nền giáo dục quốc gia à?" Cậu ta nói ra  câu này mà không chút do dự.

 "Này, cậu đừng xem thường tớ. Tớ học giỏi, dạy người khác cũng rất giỏi, tính tình cũng tốt."

 "Miệng dính nước bọt kìa?"

 "Ừ, tất nhiên dính nước bọt... Không phải, cái cậu này! Đừng xem thường tớ, tớ hoàn toàn đủ tư cách làm giáo viên và cũng rất thích hợp làm giáo viên. Có thể như thế!"

 "Tôi thấy cậu có thể như thế xem ra rất nguy hiểm?"

 "Nếu không làm đựơc giáo viên, tôi cũng có thể theo appa học kinh doanh."

 "Định lấy công ty dầm cơm ăn à?" Yuri hỏi kháy. Tôi nhìn cậu ta, vẻ mặt như đang hỏi, muốn chết hả? Phản ứng của cậu ta là phớt lờ.

 Về đến nhà, tôi tắm rửa, thay quần áo, rồi nằm trên nệm. Dì khe khẽ đến bên, tôi có cảm giác bất an.

 "Sica, mấy ngày nay học hành vất vả lắm phải không?"

 "Dạ."

 "Tốt. Chịu nổi không?"

 "Dạ,tàm tạm."

 "Gần đây việc ăn uống trong trường thế nào?"

 "Dù sao ăn vào cũng không chết."

 "Thành tích được hạng mấy?"

 "Hạng 5."

 "À... thế à. Gần đây giải quyết nhiều chuyện thế có phải mệt  lắm không?"

 Dì, hãy lộ ra bộ mặt thật đi.

 Bàn tay của dì nắm chặt tay tôi. Dì, sau khi rửa chén xong, dì có thể lau khô tay rồi hãy nắm tay con được không?

 "Không sao, còn chịu được. Học giỏi, xinh đẹp, vóc dáng cũng đẹp, tính cách cũng... ưm, tóm lại..."

 Chữ "cũng" bỏ lửng là cách nói không thể đồng ý bừa về tính cách tôi phải không nhỉ?

 "Chả trách sao Yuri mê con. Nhưng dì vì xem con như con gái nên mới nói những lời này. Có thích thế nào đi nữa, tối ngủ, con cũng phải khoá cửa, đừng quá lộ liệu ở phòng khách như trước kia. Đừng như thế, cho dù là tình cảm sâu đậm thế nào, biết chưa? Con hiểu dì muốn nói gì không?"

 "Dạ, dạ, con biết rồi. Dì lo công việc của mình đi. Con lên lầu đây.”

 Bỏ ngoài tai những lời khuyên bảo của dì, lúc tôi định đứng dậy, bỗng chuông ngoài cửa reo lên. Dì chạy lại màn hình coi rồi gọi khi tôi định lên lầu.

 "Sica."

 "Dạ?"

 "Bạn con đến."

 "Bạn con? Ai thế ạ?"

 "Cô ấy nói là lớp phó của tụi con, tên Hyoyeon ."

 " Hả? Dì nói con không có nhà."

 " Thế thì làm sao, dì đã cho mở cửa rồi."

 " Dì!"

 Tôi hoảng hốt chạy lên lầu, có một việc cần phải giải quyết trước tiên.

 Cạch.

 "Yuri!"

 "Gì thế?"

 Tôi hoảng hốt gọi Yuri lúc này đang xem sách.

 "Này, cậu còn ở đó xem sách à?"

 "Cậu luống cuống mở cửa chỉ vì muốn nói điều này à?"

 "À, đúng rồi! Cậu mau nấp đi cho tớ!"

 "Tại sao?"

 "LỚp phó đã đến rồi! Cậu cũng biết rồi, bà tám nhiều chuyện đó! MỘt khi biết cậu ở nhà tớ, ngày mai vừa đến trường thì sẽ truyền khắp nơi, chác chắn sẽ rất phiền phức!"

 "Ở trường, tớ là em họ cậu mà?"

 "Không may, bạn bè cùng lớp đều cho rằng cậu là người yêu tớ."

 "Xem ra là lớp cậu nắm được tin tình báo chính xác."

Bây giờ không phải là lúc cảm khái, tên này thật là...

 "Nhanh đi!"

 "Tại sao phải trốn chứ?"

 "Nếu bị phát hiện, tớ sẽ nhức đầu, cậu cũng nhức đầu đấy." Tôi kéo Yuri đến phòng khách.

 "Jessica, tớ đi lên đây." A! Tiếng của lớp phó!

Tôi vội kéo Yuri vào phòng tôi, nhìn thế nào cũng không tìm ra chỗ thích hợp để giấu một người to lớn như thế, tôi đành phải mở tủ quần áo. Yuri sững người nhìn tôi: "Rốt cuộc định bảo tôi thế nào?"

 "Vào đi!" Tôi đẩy được Yuri vào, đóng tủ lại, thì đúng lúc lớp phó lao vào phòng tôi.

 "Xin chào!"

 "Ừ... ừ, xin... chào."

 "Cậu vừa làm gì thế? Đổ nhiều mồ hôi vậy?"

 "Hử? Ha, ha ha! Tập thể dục."

 "Thế à? Nhà cậu đẹp thật đấy."

 "Này, sao bỗng nhiên cậu lại đến nhà tớ?"

 "Tớ đến chơi. Nếu có thể, tớ không phải không nghĩ đến sẽ ngủ ở nhà cậu một đêm. Tóm lại, nhà cậu đẹp thật nhỉ? Tớ căn cứ theo địa chỉ mà tìm đến. Đây quả thật không phải nhà, mà là một toà thành!"

 Phải, nhà tôi là toà thành, còn cậu là tên yêu quái vô duyên vô cớ thâm nhập vào.

 Lớp phó nhàn nhã tham quan phòng tôi rồi bỏ cặp xuống, ngồi lên giường tôi. "Ái chà, nhìn cái giường nệm này, chắc mắc lắm phải không?"

 "Không phải tớ mua." Tôi buột miệng trả lời câu hỏi của cậu ấy mà mắt cứ nhìn vào tủ quần áo. Yuri nhất thiết đừng vì thiếu dưỡng khí mà chết, cũng đừng vì tức giận mà xông ra.  Dứt khoát cứ như thế ngủ một đêm đi. Tôi đang nằm mơ giữa ban ngày?

 "Tớ có thể ở lại một đêm không?" Lớp phó hỏi.

 "Hả? Vì appa tớ, không tiện lắm."

 "Tớ sẽ đích thân đến chào hỏi chú và xin chú."

 "Hả? À, không được, còn có em họ tớ."

 "Em họ? Con trai hả?"

 "Ừ, tất nhiên."

 "Ái chà, thế thì đành phải..."

 Lớp phó cầm cặp lên. Sợ rồi sao?

 Lớp phó đặt cặp lên bàn tôi, nói: "Đành phải trải qua đêm nay với em họ cậu vậy?"

 Tôi nên sớm đoán ra, lớp phó lợi dụng thời gian cuối tuần đến nhà tôi. Khả năng Yuri ra khỏi tủ đã giảm bớt rồi.

 Hai mắt lớp phó nhấp nháy, kề sát mặt tôi.

 "Sao thế?" Tôi hỏi.

 "Cậu... dùng sữa rửa mặt gì?"

 "Sữa baby."

 "Đổi xài mỹ phẩm chưa?"

 "Chưa."

 "Da cậu đẹp thật đấy."

 "Thế à?" Tôi không chú ý lắng nghe. Nếu dừng như thế, chẳng qua cũng chỉ là đối thoại bình thường giữa hai học sinh nữ mà thôi. Nhưng làn môi mỏng nhẹ đó của lớp phó tiếp tục quay. Tôi cũng không biết vẻ mặt Yuri thế nào trong tủ.

 "Da của người con gái đang yêu hoá ra là thế? Xem ra trình độ của Yuri quả nhiên rất cao minh?"

 "Dì, Yuri nói không ăn cơm. Cậu ấy đang làm bài tập, bảo ai cũng không được quấy rầy."

 "Ừ, biết rồi. Nói thế nào cũng phải ăn chút cơm đi chứ!"

 Tôi dẫn lớp phó xuống lầu và ngồi vào bàn ăn. Lớp phó mắt láo liên, nhìn các món ăn đang đựơc bày biện ra.

 "Ái chà, chân bàn sẽ không gãy chứ? Nhiều món ngon thế này?"

 Đừng tưởng là vì dì đặc biệt chuẩn bị cho cậu. Thật là lầm rồi.

 "Nhất định là rất ngon! Cám ơn đã tiếp đãi!"

Ha ha! Cô bạn này thật khéo nói chuyện!

 "Oa! Tay nghề của dì thật lợi hại! Ngon quá! Con có phải cũng nên học hỏi vài chiêu không nhỉ?"

 "Ăn thêm chút nữa đi con, ăn nhiều vào!" Dì đẩy đĩa rau mà tôi sắp gặp lại trước mặt lớp phó, trong đầu tôi lập tức kêu o o, tôi thu đũa lại, ăn cơm không. Hai người họ thật hợp nhau ở cái tính xấu.

 Tôi vội ăn hết cơm rồi cầm hai cái bánh bao đi lên đầu, đưa  Yuri hai cái bánh bao thì được rồi

 "Yuri!"

 Tôi khẽ mở tủ, mặt cậu ấy lộ vẻ không hài lòng.

 "Mặt cậu sao lại?"

 "Tớ tại sao phải thế này?"

 "Ưm... Vì tương lai chúng ta!"

 "Chúng mình loạn luân sao?"

 "Đói chưa? Ăn bánh bao đi."

 "Chúng mình là giúp đỡ nhau giao tiếp phải không? Tại sao phải trốn?"

 "Đây là bánh bao cậu thích ăn nhất!" 

 "Yêu đương lành mạnh là phạm pháp à?" Yuri vẫn nhấm nhẳng. Khỉ, người ta đã thay đổi chủ đề, cậu cũng nên theo tôi? Yuri tiếp tục hỏi vấn đề này. Tôi thật khó xử, tránh ánh mắt anh ta. Chúng tôi cho là yêu nhau một cách lành mạnh, nhưng đối với người mà trong đầu toàn là những chữ "kỹ năng và cao thủ yêu đương" như lớp phó mà nói, đây căn bản là mối quan hệ không thể giải thích cho cậu ấy hiểu được.

 "Vấn đề là bạn bè trong lớp tớ không tin." Tôi dứt khoát.

 "Tớ ra ngoài đây."

 ''Không được!

Yuri đang định bước ra, tôi đẩy cậu ấy trở lại vào trong tủ.

 "Jessica."

 ''Cậu phải nhất thiết phải im lặng."

 "Không được."

 "Tớ... Sau này, tôi đáp ứng một điều kiện của cậu. Cậu bảo tớ làm gì, tớ sẽ làm nấy. Xin cậu đấy!"

 Đáng ghét, tôi chưa nói xong, cậu ta đã chui vào trong tủ quần áo. "Nhất định phải giữ lời đấy."

 "Ừ, biết rồi. Cám ơn!"

 Vừa đóng cửa tủ lại, đúng lúc lớp phó bước vào. "Hình như tớ vừa nghe thấy cậu nói chuyện với ai?"

 "Đâu có, sao có thể như thế chứ?"

 "Thật à? Xem ra độc thoại là thế mạnh của cậu phải không?"

 Đó là thế mạnh của "bà tám" như cậu đấy chứ.

 "Jessica, tớ muốn tắm."

 "Đi vào nhà vệ sinh mà tắm đi."

 "Tắm chung được không? Kỳ lưng cho tớ."

 Lúc này, tôi cảm thấy lớp phó rất không bình thường. "Điên à? Tắm một mình đi."

 "Đến nhà tắm công cộng cùng đi mà, tắm chung thì có gì không được? Tớ cũng sẽ giúp cậu chà cái lưng rộng như Thái Bình Dương của cậu."

 "Tránh ra. Này, cậu tự đi đi. Nếu không nghe lời thì đừng trách!"

 "Chẳng xem thành ý của bạn bè ra gì cả?" Lớp phó lầm bầm rồi cầm bộ áo ngủ trong ngăn kéo lớn và đi vào nhà vệ sinh.

 Trong thời gian lớp phó tắm, tôi có nhiệm vụ quan trọng, căng thẳng, đó là mở cửa tủ cho Yuri có chút ôxy để thở.

 "Yuri, không sao chứ?" Tôi mở cửa tủ, khẽ hỏi cậu ấy.

 Yuri gật đầu: "Vẫn khoẻ."

 "May quá! Đều tại lớp phó, cậu vất vả rồi."

 “ Không có gì. Không có chỗ trống duỗi chân, thở cũng khó. Quần áo treo ở trên làm rối tóc tớ, sợ nhúc nhích sẽ gây ra tiếng động, cho nên không dám. Từ giờ tới sáng, ngoại trừ phải chịu những nỗi khổ này ra, còn lại đều tốt cả."

 Thật có lỗi với cậu.

 "Jessica!"

 "Này, lớp phó đến rồi. Tạm biệt!" Tôi đóng cửa tủ cái cạch, ngồi trên giường. Lớp phó dựa vào tôi, sau đó nói.: "Ngoài muốn thiết lập tình bạn sâu đậm hơn với cậu, còn có lý do khác nữa, cho nên tớ mới đến đây."

 Bất an, khủng hoảng! "Gì thế?"

 "Thật ra, tấm hình của cậu vì tớ không cẩn thận nên rơi vào tay anh họ tớ. Lần này thì gay rồi, anh họ một mực bảo tớ giới thiệu cậu với anh ấy. Anh ấy không lớn lắm, là sinh viên năm thứ 4."

  Này... này, này, cậu cũng biết tớ và Yuri? 

"Ái chà, tất nhiên tớ biết chuyện cậu bị Yuri cho ra rìa! Không sao, không sao! Lần này xem ra, tình cảm hai người không tốt đẹp hơn được. Không sao, tuy lớp 12 không có nhiều thời gian để yêu, nhưng trước tiên là em gái, sau là vợ mà! Đợi cậu tốt nghiệp xong thì chính thức yêu nhau, thế nào?"

 Cảm giác bất an cứ vây lấy tôi. Cậu ta sao khó hầu hạ thế!

 "À, xin lỗi. Tớ và Yuri làm lành với nhau rồi. Ha... ha,ha..."

 "Này, nói thật nhé. Yuri mặc dù "đẹp trai", cao, học cũng giỏi nhưng ngoài những điều này ra,có gì đáng xem chứ? Những gì nên thấy chẳng phải đều thấy cả rồi sao? Ngoài những đặc điểm này ra, quả thật không còn gì đáng xem cả, tính cách... tính cách... có thể... Cậu suy nghĩ lại đi mà, ha?"

 "Này, ngủ đi. Có đánh chết tớ, tớ cũng không có ý định yêu ai nữa"

 "Năm thứ 4 rồi, anh ấy có thể tìm được công việc ổn định. Cậu và tớ có thể trở thành chị em dâu, không phải rất tốt sao?" Suy nghĩ của lớp phó vượt lên nhanh trước với vận tốc hơn 100 km, đây chẳng phải là đem tôi gả ngay lập tức sao?

 Tôi quát lên: "Mau, mau, ngủ đi!"

 "Suy nghĩ lại đi mà, nếu cậu đồng ý, tớ sẽ lập tức sắp xếp cho hai người gặp nhau. Ha?"

 Đồ khốn, Yuri ở trong tủ đều nghe thấy cả. Rốt cuộc, cậu muốn làm khó tớ tới mức nào chứ? Trước khi viết chữ "K" của chữ "kết hôn", tim tớ đã ngừng đập và tớ đã về trời từ lâu rồi.

 "Nghĩ kỹ lại đi?"

 "Ừ, ừ, biết rồi. Mau ngủ đi."

 Tôi ép cậu ấy nằm xuống giường. Thật ra tôi không động đến ngón tay, chỉ trong 5 phút, lớp phó tự mình ngủ mất rồi.

 Sau khi biết chắc lớp phó đã ngủ, tôi mới khe khẽ đi đến trước tủ quần áo.

Yuri ngủ chưa nhỉ? Có phải đang ngủ không? Tôi nghĩ, nên cho cậu ấy chút gió đi, sau đó, mở cửa tủ. Kết quả, tôi sợ suýt chết, bởi vì, Yuri ngồi trong đó đang trừng mắt nhìn tôi như quái vật. ơ.. ơ! Đáng sợ quá!

 Yuri trừng mắt hồi lâu, nói: "Mai, cậu chết chắc!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net