Chap 28: " Người tình xinh đẹp của tôi."

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 “ Đồ khốn, cậu đến thì cậu chết với tớ.”

 Gửi tin nhắn trên đã hơn 10 phút, nhưng tôi chưa nhận được câu trả lời nào.

 Cuối cùng cũng trấn áp được cậu ta.

 15 phút sau, chuông tan học vang lên. Sau khi cô giáo dạy Văn đi khỏi, tôi trở vào lớp, ngồi vào chỗ mình đợi Yuri xuất hiện. Đã hơn 2 phút rồi, tôi vẫn không thấy bóng dáng cậu ta đâu.

  “ Tên này?..” Tôi mở cửa lớp, ra đứng ngoài hành lang. Chẳng bao lâu, Yuri xuất hiện, cậu ta hỏi ngay: “ Sao lại đứng ngoài này.”

 “ Đợi cậu đấy !”

 “ Cậu nhớ tớ đến thế à?”

 “ Hiểu lầm cũng là một chứng bệnh đấy.” Tôi vừa nói, vừa lắc đầu, Yuri toét miệng cười.

 “ Cậu đã nghĩ kỹ nên làm thế nào chưa? Có kế hoạch gì không?”

 “ Kế hoạch gì?”

 “ Lẽ nào, cậu chưa từng nghĩ phải làm thế nào ?”

 “ Có gì phải nghĩ? Chỉ cần đi nói với mọi người rằng, tớ và cậu không quen nhau thì chẳng phải được rồi sao?”

 Ông trời ơi, cầu xin ông! Kiếp sau, ông nhất định phải để Yuri nhớ khắc cốt ghi tân, cái gì là “hiểu rõ tình hình” và “ kế hoạch”.

  Đột nhiên, tôi nghe thấy phía sau có tiếng bàn ghế ồn ào. Quay lại nhìn, tôi phát hiện tất cả con gái lớp tôi đều chạy đến trước cửa sổ cạnh hành lang, đang vươn dài cổ nhìn chúng tôi.

 Tại sao mỗi lần tôi và Yuri bên nhau đều gặp phải tình trạng này?

 “ Thật "đẹp trai" quá.”

 “ Làm thế nào bây giờ? Thật đáng yêu quá.”

 “ Tốt quá, thật tốt quá.”

 Đào hoa thế, chắc trong long mày vui lắm nhỉ. Yuri?

 “ Bây giờ làm thế nào?...” Tôi hỏi với giọng nhỏ như tiếng muỗi kêu, Yuri vẫn giữ nguyên nét mặt, không nói gì.

 Lúc tôi đang do dự nên làm thế nào, Yuri bỗng ôm chầm vai tôi. Sau đó, cậu ta nhìn các bạn lớp tôi đang đứng bên cửa sổ, hỏi:

 “ Chúng tôi xứng đôi không? “

 Cái tên này, các bạn lớp tôi đều lớn hơn cậu mà? Cậu không ăn nói tử tế như thế, cậu tưởng họ sẽ trả lời cậu à?

 “ Xứng!”

 Vẫn có người trả lời chứ.

 Yuri bỗng đẩy nhẹ tôi ra, sau đó nói :

 “ Chị Jessica không chỉ đẹp, học tập, thể thao đều rất xuất sắc, hơn nữa, tính cách rất tốt , nhưng... Tôi không thích cô gái lớn tuổi hơn mình. Tôi cũng thích ăn cỏ non, cho nên, con gái từ lớp 9 trở lên, đều không nằm trong tầm ngắm của tôi. Nhưng bỗng lan truyền tin tức nhảm nhí, thật khiến người ta nổi cáu. Phải không? Chị?”

 Tôi gật đầu, nếu bây giờ tôi mở miệng, nhất định sẽ mắng hắn té tát. Ông trời ơi, hãy cho con sức chịu đựng.

 Yuri vừa nói xong, tại sao mặt các bạn lớp tôi lại chùng xuống?

 Lúc này chuông vào học vang lên. Yuri vỗ vai tôi, nói : “ Chị, em có bạn gái rồi. Em muốn chị gặp cô ấy.”

  “ Hử? Ừ, ừ ...” Kwon Yuri, tài diễn xuất của cậu có thể nói là tuyệt vời!

  “ Cô ấy rất đẹp. Chị đừng ngủ gật, phải chăm chỉ học. Em đi nhé.”

  Sau khi tiễn Yuri xong, tôi trở về chỗ ngồi của mình, phát hiện cả lớp chìm trong bầu không khí u ám. Đây có lẽ là hiệu ứng do câu con gái lớn tuổi không nằm trong tầm ngắm của tôi mà Yuri mang lại.

 Tiết học Triết học này thật im lặng khác thường, điều này khiến thầy cô giáo có vui mừng nhưng hơi bỡ ngỡ.

 Giờ đổi tiếtm các bạn vẫn ngồi ủ rũ.

 Hoá ra, trong lớp tôi, Yuri cũng có sức ảnh hưởng như thế?

 Tôi viện cớ đi vệ sinh, chuồn ra khỏi lớp.

 “ Ơ!”

 Yuri đang đứng ở hành lang, nhìn thấy tôi, liền kéo xuống bãi chứa rác dưới tầng trệt.

 “ Hiệu quả thế nào?”

 “ ...? “

 “ Tin tức nhảm nhí đó có phải đã được dẹp yên rồi?”

 “ Đúng thế, bây giờ còn chưa biết. Cậu nói không có hứng thé với con gái lớn tuổi, điều này càng có uy lực hơn tin tức nhảm nhí đó. Cậu muốn biết kết quả thì nhắn tin là được rồi, chạy đến làm gì?”

 “ Điện thoại của tớ bị tịch thu rồi.”

 “ Khi nào?”

 “ Lúc nãy, sau khi nhắn tin cho cậu xong. Không sao, yên tâm đi.”

 “ Ừ...” Tôi đã nhắn một tin khủng bố, lần này thì xong rồi. Không biết Yuri hiểu nỗi lòng của tôi không. Cậu ta vẫn nói :

 “ Nhưng chúng ta cứ thế này đến bao giờ? Thật chán quá đi.”

 “ Đến khi tớ tốt nghiệp!”

 “ Này, cậu mau tốt nghiệp cho tớ.”

 “ Đồ điên.”

 “ Lời nói ra có thể cho thấy nhân cách của người nói.”

 “ Đồ khỉ!”

 “ Cái này là do cậu nói đấy.”

 Sao cậu ta dẻo miệng thế nhỉ? Không biết trong đầu cậu ta có cái gì mà nói chuyện lợi hại thế! Tôi trừng mắt nhìn Yuri.

 Yuri bật cười thành tiếng: “ Là bạn gái xinh đẹp? Bảo bối đáng yêu? Hay là người yêu xinh đẹp?”

 “ Cậu ... điên à? Cậu đang làm gì thế? “ Tôi lùi lại ra sau, Yuri lại không bỏ ý định, cứ bước tới

 “ Hì hì! Xinh đẹp.... Chết rồi...”

 Yuri đang mải mê làm tôi vui, bỗng quay đầu qua. Mặt hắn lộ vẻ như “ dã tràng xe cát biển Đông”, tôi cũng quay đầu lại. Là mấy bạn gái lớp tôi, bọn họ có thể là nhìn thấy tôi và Yuri xuống lầu, liền chạy theo.

 Chết rồi, lần này chết thật rồi!

 Ánh mắt bọn con gái sang rỡ, như là đã nắm được điểm yếu gì đó. Bọn chúng bắt đầu ghé tai nhau thì thầm, xem ra lúc Yuri dùng câu, “ bạn gái xinh đẹp “ để làm tôi vui, bọn họ đã có mặt rồi?

 Yuri vuốt tóc ra dau, cậu ta chỉ ngón tay lên trán tôi, nói : “ Chị, em nên gọi cô ấy thế nào đây? Chị giúp em nghĩ một cách gọi đáng yêu đi. Bạn gái xinh đẹp? Bảo bối đáng yêu? Hay là người tình xinh đẹp? Em rốt cuộc nên gọi cô ấy là gì? Chị nghĩ giúp em đi.”

 Hành vi trước đó trở thành làm nền cho màn kịch này. Yuri hỏi tôi rất tự nhiên. diễn rất hoàn hảo, không lộ chút sơ hở. Bọn con gái đang xem kịch đều tròn xoe mắt.

 Kwon Yuri, nếu cậu tấn công vào lĩnh vực phim ảnh, vài năm sau, giải vàng chắc chắn sẽ thuộc về cậu.

 “ Thì,.... thì gọi cô ấy là người tình xinh đẹp đi?” Một vai diễn nữa là tôi.

 “ Thế à? Thế thì em sẽ viết vào thư như thế. Cảm ơn chị. Ủa? Chị, mấy chị này đều là bạn cùng lớp chị hả?”

 “ Hả? Ừ, đúng thế...”

 Yuri giả vờ như bây giờ mới nhìn thấy bọn họ. Bọn đó vừa nhìn thấy Yuri chỉ vào thì hoảng hốt, biến mất dạng.

 Sau khi biết chắc tụi con gái đã đi hết, Yuri lại trở về vẻ mặt thật của mình :” Diễn kịch khó thật đấy.”

 “ Cậu là diễn viên xuất sắc nhất.”

 Nghe tôi nói, Yuri nhoẻn miệng cười,

 “ Cậu thích cách gọi người tình xinh đẹp à.? Người tình xinh đẹp?”

                                              

*  *  *  *  *

 “ Về trước rồi à?”

 “ Ừ, cậu ấy đã về trước rồi.”

 Donghee về trước rồi? Như thế tức là, hắn cố ý tránh mặt tôi.... Hắn muốn chơi trò mèo bắt chuột à? Tôi lập tức sa sầm nét mặt. Hắn cố ý tránh tôi, điều này chứng tỏ, hắn có việc khó nói với tôi.

 Lúc tôi đi ra khỏi phòng giáo viên, điện thoại reo lên.

 “ Alô, xin chào.” Tôi nói.

 “ Đang ở đâu thế?”

 “ Trước văn phòng, cậu lấy lại điện thoại ra rồi à?”

 “ Vừa mới lấy ra.Tớ đang trong cửa hàng. Bây giờ, tớ đi tìm cậu, cậu đợi tớ nhé.”

 “ Cậu cứ coi mua hàng đi.”

 “ Cậu sao thế? Người tình xinh đẹp của tôi? Hử!”

 “ Cậu đang chọc cười tớ đấy à? Coi chừng tìm đến cái chết đấy? Cậu muốn tớ mắng cậu một trận phải không? “

 “ Tớ gởi cậu tin nhắn thú vị nhé.”

 “ Lại nhắn tin nhảm nhí gì thế?”

 “ Sao cậu biết? Cậu đợi nhé... người tình xinh đẹp...Ha ha ha!”

 Đồ điên này, không biết trong đầu cậu ta bị thiếu mấy dây thần kinh.

 Chẳng bao lâu tôi nhận được tin nhắn của Yuri. Có lẽ, đây là trả lời câu “đồ khốn” mà tôi gởi lúc nãy. Tóm lại, nhận được tin nhắn thế này, tôi chỉ có thể tức nghiến răng.

 “ Cảnh cáo : người ngoài hành tinh! Còn chưa rời khỏi à?”

Mới sáng sớm thì bị gọi dậy, bị kéo đến trường.

 “ Dậy sớm mới có thể chuẩn bị tốt tâm lý, mới thi tốt, phải không?”

 Rổt cuộc là sao? Mới sáng sớm, gọi tôi dậy, kéo tôi đến trường là để cung cấp dưỡng khí cho bộ não, để nhớ lại những thứ đã quên. Nhưng, tiếng Anh chiều mới thi mà, Yuri đáng chết.

 Tôi đành phải ngồi nói một mình trong lớp học chỉ có hai người. Đúng, hôm nay là ngày thi học kì, theo lý mà nói, đáng lẽ phải hơi căng thẳng, nhưng tôi bây giờ lại buồn ngủ.

 Tít...tít...” Chủ nhân, nghe điện thoại!”

 A, Yuri này, cậu ta lại tự ý đặt tiếng chuông này cho điện thoại của tôi,

 Tôi chậm rãi lấy điện thoại ra nhìn, là Sunny. Sau khi nhìn xung quanh lớp, tôi chạy ra ngoài nhanh như gió, mở nắp điện thoại,.

 “A lô? Chuyện gì thế?”

 “ Ủa? Mới sáng sớm đã dậy rồi à?”

 “ Biết tớ đang ngủ mà vẫn gọi điện?”

 “ À, lúc cậu nghe điện thoại, tớ mới ngớ ra.”

 “ Rốt cuộc là chuyện gì? Nhất định có chuyện gì phải không?”

 “ Cậu đoán xem là tổ chức nào trong Cường Thịnh Phái và Hạ Vân Phái?”

 “ Cậu nói gì? Cường Thịnh Phái và Hạ Vân Phái chẳng qua là tổ chức nhỏ thôi mà?” Tôi hỏi.

 “ Tớ vốn cũng nghĩ như thế. Sau khi thử vài lần, tớ bỏ ý định đó rồi. Bởi vì, những tổ chức như thế này không thể nhắm vào đối tưởng là các công ty lớn để thực hiện hành vi giết người. Nhưng cậu nghĩ lại xem, tại sao Cường Thịnh Phái và Hạ Vân Phái có thể tồn tại đến ngày nay? Ở đây nhất định là có nguyên nhân. Chính vì có cái gì đó, bọn chúng mới tồn tại được.”

 “ Đây là mục đích cậu gọi điện cho tớ à?”

 “ Không phải, cậu nghe tiếp này.”

 Tôi dựa vào bức tường cạnh bãi rác.

 “ Điều quan trọng nhất là, cả hai tổ chức này đều rất lạ. Những người lãnh đạo Cường Thịnh Phái đều được bảo mật triệt để, còn người công khai của Hạ Vân Phái đã nhiều không đếm xuể. Nhưng bọn chúng tuy có người lãnh đạo nhiều đến nỗi dù có mười mấy ngón tay cũng không đếm hết, lại không tiến hành hoạt động qui mô lớn.”

 Tôi ngắt lời : “ Tức là, Cường Thịnh Phái nhất định che giấu thân phận tất cả người lãnh đạo phải không? Hoạt động của Hạ Vân Phái đã yếu như thế, thực lực bọn chúng chắc sẽ không mạnh bao nhiêu đâu?”

 “ Cậu sai rồi. Thực lực của Hạ Vân Phái có lẽ có thể sánh ngang với Đơn Nhất Phái, không, có lẽ mạnh hơn Đơn Nhất Phái.”

 “ Thế à? Để báo thù cho mẹ sao mà khó thế. Tớ sẽ tiêu diệt hết cả hai. Hãy nói cho tớ biết, bọn chúng ở đâu?”

 “ Không được. Cậu nghe tớ nói này. Tớ cảm thấy nên để cậu biết trước nên mới nói với cậu. Cho nên, cậu đừng hành động hấp tấp. Đợi sau khi thăm dò rõ hơn, tớ sẽ nói với cậu.”

 “ Tớ chỉ muốn giết hết Cường Thịnh Phái và Hạ Vân Phái. Mẹ kiếp!”

 “ Thôi được, chuyện giết hết bọn chúng sau này hãy nói. Có điều, hôm nay, mặt trời mọc đằng Tây à? Sao cậu mới sáng sớm đã dậy rồi?” Sunny châm chọc.

 “ Đừng xem thường tớ chứ. Tớ là học sinh gương mẫu mà.”

 “ Quả nhiên, mặt trời hôm nay nhất định mọc ở đằng Tây rồi.”

 Đồ điên này.

 “ Lúc gọi điện cho cậu, tớ lo cậu sẽ mắng tớ.”

 “ Tớ có khi nào mắng cậu chứ.?”

 “ Trong cuộc sống của cậu, mắng người khác đã được cuộc sống hoá rồi. Cho nên, cậu rất khó nhận ra lời nói của cậu, dưới cách nhìn của người khác là mắng người.”

 “ Thế à? Cậu muốn cúp máy chưa?” Tôi muốn chấm dứt.

 “ Này! Này! Bạn bè khó khăn lắm mới gọi điện cho cậu. Cậu sao có thể tỏ ra nhỏ mọn như thế chứ hả?”

 “ Mỗi lần nói chuyện điện thoại với cậu, tớ quả thật cảm thấy....”

 “ Cảm thấy sao? Cảm thấy tớ rất dễ thương phải không?”

 “ Tớ thấy tiếc pin điện thoại đã lãng phí để nói chuyện với cậu. Bái bái.”

 Cạch! Tôi tắt điện thoại, nhìn lên trời thở dài một tiếng. Bây giờ thật sự là mùa thu , gió trở nên mát hơn rồi. Tôi ngẩng đầu, muốn nhìn bầy trời xanh ngắt, nhưng rồi suýt ngất.

 “ Xin chào?” Trên bệ cửa sổ lầu 1, Tóc Xám vươn người ra ngoài cửa sổ, chào hỏi một cách thân thiết.

 “ Không...phải...chứ.”

 Tóc Xám toét miệng cười. Tuy chỉ gặp qua hai lần, nhưng tôi cảm thấy cậu ta không xa lạ. Tôi nheo mắt nhìn cậu ta, hỏi:

 “ Cậu nghe được gì rồi?”

 “ Giọng nói đều giống nhau.”

 “ Cậu đến lúc nào?”

 “ Gì cơ?”

 “ Cậu bắt đầu nghe từ lúc nào?”

 “ Đáng sợ quá...?” Tóc Xám chỉ cười cười.

 Tôi bỗng cảm thấy cơn giận trào lên, nghe lén bí mật của tôi, thật sự khiến tôi tức giận.

 Tóc Xám tiếp tục cười, nói :” Tôi không nghe thấy gì cả. Chỉ là, tôi cảm thấy cậu không giống như những cô gái khác, cậu rất cứng cỏi.”

 “Cái gì?”

 “ Thật xin lỗi. Tớ chỉ nghe nội dung cuộc nói chuyện của cậu có một phút. Nhưng, cậu thật sự rất kiên cường.”

 “ Thế thì sao?”

 “ Đôi khi, cứng rắn cũng sẽ rất nguy hiểm.”

 “ Này! Cậu đợi đã!”

 Tóc Xám chỉ để lại một câu đầy ẩn ý rồi biến mất. Cậu ta rốt cuộc là ai? Sao có thể thản nhiên như không thế? Tôi bỗng có cảm giác tôi rất quen cậu ta, điều này làm đầu óc tôi càng hỗn loạn.

 Tên nhóc đó nghe được gì rồi? Cho dù nghe được, cậu ta có thể hiểu được gì chứ ? Nhưng câu nói đầy ẩn ý đó là ý gì?

 Tôi cúi đầu suy nghĩ, đi vào dãy lầu học.

 “ Rốt cuộc là người gì?”

 “ Gì cơ?” Nghe tiếng nói sau lưng, tôi giật mình quay lại, hoá ra là Yuri.

 “ Cậu đi đâu thế? Tớ tìm cậu cả ngày trời.”

 “ À, vì buồn ngủ quá, tớ ra ngoài hóng gió một chút.”

 “ Thế cậu vừa rồi không phải là vừa đi vừa ngủ gục chứ? Cậu biết như thế rất nguy hiểm không?”

 “ Cậu đang nói gì thế?” Tôi ngạc nhiên.

 “ Lúc tớ thấy lần đầu, lúc cậu đâm đầu vào cột điện, cậu biết tớ lo lắng cho cây cột điện đó thế nào không? Cậu còn muốn đụng hư mấy cột điện nữa?”

 Tôi liếc Yuri, sau đó vừa đi về lớp, vừa hỏi :” Cậu tìm tớ có việc gì không ?”

 “ Này, đến lớp cậu nhất định sẽ gây ra cảnh lộn xộn, đúng ở đây đi.” Yuri đứng ở góc cầu thang, đưa cho tôi cái gói giấy đen đen đang cầm trên tay.

 “ Đây là gì?” Tôi hỏi.

 “ Cậu mở ra xem đi.”

  Tôi do dự một chút, rồi mở gói giấy ra, sau đó, sững người, ngẩng nhìn Yuri :

 “ Này, sôcôla này đến lúc nào mới ăn hết chứ? Hôm nay là lễ tình nhân à? Không đúng, lễ tình nhân là con gái tặg sôcôla cho con trai chứ? Lẽ nào là lễ tình nhân trắng? Thế cũng không phải?”

 Yuri nghe tôi nói, thờ ơ đáp : “ Nghe nói, lúc thi mà ăn sôcôla thì có thể thi tốt. Tớ thấy các bạn nữ mua sôcôla tặng các anh chị lớp trên, tớ cũng mua.”

 “ Ơ....cảm ơn.”

 “ Tớ hết lòng chuẩn bị cho cậu như thế, nếu cậu thi hỏng...”

 “ Thi hỏng?”

 Lần đầu tiên nhận được món quà như thế khiến lòng tôi hơi hoang mang. Tôi là lần đầu tiên được  tặng sôcôla, cũng là lần đầu tiên nhận được nhiều sôcôla như thế. Đến lúc nào mới ăn hết chứ?

 Yuri gác tay lên vai tôi, nhìn tôi đang tròn mắt, nói:

 “ Cậu phải cho tớ 100 nụ hôn .”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net