Chương 93+94

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 093 – Daisy kỳ lạ

Taeyeon thong thả đi tới vườn trường, liền thấy Daisy đã chờ ở cổng trường. Nhìn thấy cô liền đưa tay vẫy: “Cô Kim, chúng ta lại gặp nhau.”

“Là cô? sao cô biết tôi ở trường này?” Gặp cô ta, Taeyeon ngẩn người, sau đó chợt hiểu, cô ta có thể biết tên mình, biết mối quan hệ của mình và Byun Baekhyun, sao lại không có tư liệu về cô chứ.

“Biết cô ở đây rất đơn giản.” Daisy cười, trên mặt không hề có ác ý.

“Nói đi, lần này tới tìm tôi lại có chuyện gì vậy?” Biết cô ta là vị hôn thê của Byun Baekhyun, Taeyeon trở nên cảnh giác.

“Có chuyện gì ư? Cô hiểu lầm tôi rồi. Tôi không có ác ý gì, chỉ muốn kết bạn với cô. Xin chào tiểu thư Kim Taeyeon , tôi là Daisy.” Daisy nhiệt tình đưa tay ra trước mặt cô.

“Xin chào.” Taeyeon không thể cự tuyệt, nhưng cũng không muốn kết bạn với cô ta, cảm giác này thật khó chịu. Trực tiếp nói thẳng: “Daisy tiểu thư, tôi nghĩ không cần đâu. Tôi đã cho cô biết tôi và anh ta sống chung với nhau là quan hệ thế nào? Vì sao còn muốn kết bạn với tôi? Không phải thật buồn cười sao? Còn nữa, tôi cũng muốn nói với cô, giao dịch giữa tôi và anh ta đã kết thúc rồi. Từ hôm nay trở đi, tôi với anh ta đã không còn bất cứ quan hệ nào nữa. Cho nên xin thứ lỗi cho tôi, tôi không muốn kết bạn với cô.”

“Haha…” Daisy đột nhiên cười, “Tôi muốn cùng cô kết bạn, cô lôi anh ấy vào làm gì. Cho dù là cô và anh ấy còn liên hệ, tôi cũng không tính toán, hôm nay tôi đến là muốn làm quen cô thôi.”

“Daisy, cô có biết cô đang nói gì không?” Taeyeon cau mày, cô ta thật sự không để ý sao? Hay là cô ta căn bản chưa hiểu rõ mối quan hệ giữa mình và anh ấy? Anh ấy là vị hôn phu của cô ta, cô ta thật không để ý anh ấy có đàn bà khác sao?

“Tôi đương nhiên biết, tôi cũng biết cô là tình nhân của anh ấy.” Daisy thản nhiên nhìn cô.

Lời của cô ta khiến Taeyeon có chút xấu hổ, ánh mắt lóe lên: “Tôi không hiểu vì sao cô phải kết bạn với tôi? Bởi vì cô chỉ có thể đối với tôi quí mến nhưng không thể gần gũi.”

“Tôi vì sao không thể cùng cô kết bạn? Sao chỉ có thể quí mến mà không được gần gũi? Anh ấy là anh ấy, tôi là tôi, cô là cô nha.” Daisy khó hiểu nhìn cô.

“Tôi…” Taeyeon thật không biết nên giải thích với cô ta thế nào? Hai người các cô bất đồng quan điểm, vẫn là cô ta đối với quan hệ này căn bản không thèm để ý.

“À…” Daisy nhìn cô như đã hiểu ra, “Tôi hiểu được cô đang nói gì rồi.”

“Daisy tiểu thư, cô đã hiểu rồi thì giữa chúng ta cũng không còn gì để nói, tôi cũng không muốn thành bạn bè với cô, như vậy thật ngại ngùng, cho nên xin cô không cần tới tìm tôi nữa được không?” Taeyeon thẳng thắn nói.

“Tôi nghĩ là cô hiểu lầm tôi rồi, tôi tới tìm cô thật sự là muốn kết bạn với cô, cũng muốn nhờ cô giúp tôi, mong cô đừng từ chối.” Daisy cố nói thêm.

“Muốn tôi giúp cô? Tôi có thể giúp cô cái gì?” Taeyeon hoàn toàn hồ đồ rồi, rốt cuộc cô ta muốn cái gì chứ?

“Nơi này không thể nói chuyện, chúng ta tìm chỗ khác được không?” Daisy nhìn sang quán café bên kia đường, mời cô.

“Được.” Cô gật đầu, nếu hôm nay không giải quyết hết mọi chuyện, chắc cô ta sẽ luôn đến tìm mình. Cô không muốn dây dưa ở giữa hai người bọn họ nữa.

Trong quán café, Daisy khuấy tách café của mình, nhấm nháp hưởng thụ hương vị, gật đầu nói: “Mùi vị không tệ, đúng sở thích của tôi, cô cũng uống thử xem.”

“Cô có chuyện thì nói đi, tôi còn phải về nhà.” Taeyeon không có tâm tư thưởng thức café đâu.

“Vậy được rồi, tôi là muốn biết cô có điểm nào đặc biệt mà anh Baekhyun lại thích cô như vậy?” Daisy cẩn thận đánh giá cô.

Taeyeon ngẩn người, hơn nửa ngày mới kịp phản ứng lại, tự giễu cợt: “Daisy tiểu thư làm sao biết anh ta thích tôi chứ, đàn bà của anh ta có rất nhiều, tôi chẳng qua chỉ là một trong số đó mà thôi.” Có điều những lời này của cô ta lại khiến cô có chút an ủi trong lòng.

“Tôi đương nhiên biết, bởi vì anh ấy đã vì cô mà cự hôn với tôi, anh ấy nói anh ấy thích cô gái tên Kim Taeyeon. Nếu phải lấy, thì anh ấy nói anh ấy phải chọn cô ấy.”Daisy không hề giấu diếm nói hết cho cô.

“Anh ta thật sự nói vậy sao?” Trái tim Taeyeon nháy mắt trở nên mềm nhũn. Thật kích động, những lời này khiến cho mình thật an ủi.

“Tôi không cần phải lừa cô làm gì, cho nên tôi đối với cô rất tò mò, mới đến tìm cô. Nói thật tôi cũng không phát hiện cô có điểm gì đặc biệt, cô không xinh đẹp, tôi nghĩ càng không có sự rộng lượng như tôi, chỉ là anh Baekhyun vì sao lại thích cô như vậy? Điều này khiến tôi nghi hoặc, cho nên vì hạnh phúc sau này của chúng tôi, tôi phải tìm ra nguyên nhân để cho anh ấy yêu tôi.” Daisy tự tin nói.

“Daisy, cô thật khéo chê cười. Nếu anh ta không thương cô, sao chọn cô làm vị hôn thê của anh ấy chứ?” Nói những lời này, lòng của cô thật lạnh. Mặc kệ anh đã từng nói gì, kết quả quan trọng vẫn là anh lựa chọn cô ta.

“Anh ấy không phải can tâm tình nguyện, tôi có thể thấy được. Tuy tôi không biết ba mẹ đã nói gì với anh ấy, để cuối cùng anh ấy quyết định lấy tôi. Nhưng tôi luôn luôn thích anh ấy, nhất định phải làm cho anh ấy yêu tôi, như vậy chúng tôi mới có thể hạnh phúc.” Sắc mặt Daisy ảm đạm, nhưng rất nhanh lại tràn đầy tự tin.

“Hai người nhất định sẽ hạnh phúc.” Taeyeon nói, cô thật bội phục cô ấy đối với tình yêu có dũng khí như vậy, và cô cũng biết thêm một việc, chẳng thể trách vì sao anh lại gầy như vậy, lại tiều tụy như vậy, rốt cuộc là có nguyên nhân gì khiến anh phải thỏa hiệp, bị bức hôn. Đột nhiên tim cô đau quá. Chuyện của anh, anh đã phải một mình gánh vác.

“Cảm ơn lời chúc phúc của cô. Tôi cũng muốn vậy, cho nên tôi muốn biết anh ấy thích gì, muốn cùng cô làm bạn, cô sẽ không từ chối tôi chứ?” Daisy quay trở lại vấn đề.

 “Vậy cô cũng không sợ tôi đoạt lại anh ấy từ sau lưng cô sao? Sẽ ờ cùng một chỗ với anh ấy sao? Vậy cô phải làm sao? Cô nguyện mạo hiểm như vậy à? Đem một người đàn bà nguy hiểm giữ bên người mình?” Taeyeon chỉ muốn đùa vui.

“Không sao.” Daisy nhún vai vẻ không quan tâm: “Baekhyun ưu tú, đẹp trai khí chất như vậy, sẽ có rất nhiều đàn bà thích, anh ấy cũng không thể chỉ có mình tôi. Tuy rằng tôi có danh hiệu Byun phu nhân. Nếu biết người đàn bà đó là cô, vậy tôi cũng sẽ vô cùng đồng ý. Bởi vì tôi thích cô, tôi sẽ không để ý chuyện cô và anh ấy ở cùng nhau. Tôi nghĩ tôi biết cách sống chung vui vẻ.”

Daisy nói một hơi hết ý của mình khiến Taeyeon trợn mắt há mồm, không thể tin nhìn cô ta. Cô ta có biết mình đang nói gì hay không? Cho dù là không cùng một nước, nhưng tình yêu không phải vốn giống nhau sao? Yêu luôn là duy nhất, cô ta sao có thể thờ ơ đem người đàn ông của mình phân phát cho những người đàn bà khác được chứ?

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~'

Chương 094 -- Xin em lừa dối anh cả đời

Nhận thấy cô dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn mình, Daisy cũng khó hiểu nhìn cô: “Cô làm sao vậy? Hay là tôi nói sai chỗ nào rồi?”

Taeyeon không chắc canh, hỏi: “Cô thật sự khẳng định mình yêu anh ấy ư?”

“Tất nhiên, nếu không sao tôi phải hao tổn tâm huyết như thế muốn có được tình yêu của anh ấy chứ. Tại sao cô lại hỏi như vậy chẳng lẽ biểu hiện của tôi chưa đủ yêu anh ấy sao?” Daisy nghi hoặc hỏi ngược lại.

“Không phải, chỉ là cô chẳng lẽ không biết tình yêu là ích kỷ sao? Nếu cô thật sự yêu anh ấy làm sao có thể cho người phụ nữ khác cùng chia sẻ anh ấy?” Taeyeon thật sự không hiểu nổi cô ta.

“À, cô là nói cái này.” Daisy tỉnh ngộ, cười cười nói: “Tình yêu đương nhiên là ích kỷ, tôi cũng hi vọng Baekhyun chỉ thuộc về một mình tôi, nhưng mà tôi muốn đối mặt với sự thật, sự thật chính là anh ấy rất vĩ đại, anh ấy không thể chỉ có một người phụ nữ là tôi. Điều tôi muốn làm được chỉ là làm cho anh ấy yêu tôi, khiến tôi ở trong lòng của anh ấy có đủ sức nặng, còn cả đời duy nhất một tình yêu chỉ là một thần thoại, tôi chưa bao giờ tin tưởng. Chỉ cần anh ấy yêu tôi là đủ rồi, cô không nghĩ như vậy sao.”

Taeyeon thật sự không biết nên nói với cô cái gì, không thể giải thích nổi tư tưởng của cô ấy, nhìn đồng hồ thấy đã đến giờ cô hẹn Heechul về nhà ăn cơm, vội vàng đứng dậy nói: “Thật xin lỗi cô, Daisy hôm nay tôi có hẹn nên phải đi trước.”

“Không sao, hôm khác tôi sẽ tìm cô từ từ khai thác ưu điểm của cô, tạm biệt.” Daisy gật đầu với cô.

“Tạm biệt.” Vẫn còn muốn tìm mình, cô có chút đau đầu. Nhưng mà cô ấy thật đúng là một cô gái đáng yêu lại đơn thuần. Chỉ là có phải suy nghĩ của cô ấy quá đơn giản không? Hay là tại suy nghĩ của cô quá lạc hậu?

******************************

Cùng Do KyungSoo tới quán bar uống rượu. Sau đó Byun Baekhyun mới trở về, nhìn trong nhà một mảnh tối tăm, đèn cũng chưa bật, biết cô còn chưa về. Đã trễ vậy rồi, mỗi ngày đều vất vả như vậy, nếu cô không chịu từ bỏ công việc làm thêm anh liền trực tiếp thay cô từ chức.

Mệt mỏi đi lên lầu, tiện tay ném áo khoác đi, nằm xuống giường, nhưng lại cảm giác dưới thân có cái gì đó, bật dậy nhìn lại, là một phong thư của ai đó, thấy cũng không có dán miệng anh trực tiếp mở ra xem, mặt trên là chữ viết rất đẹp.

“Không biết anh có nhớ hay không, ngày hôm qua là ngày cuối cùng của chúng ta, cho nên hôm nay không kịp cùng anh tạm biệt em đã đi rồi, em không biết là nên hận anh hay là nên cảm ơn anh, có điều những ngày ở chung cùng anh, em rất vui vẻ, cuối cùng, tặng anh lời chúc phúc của em, chúc anh hạnh phúc......” Cuối cùng ký tên là Kim Taeyeon.

Xem hết phong thư này sắc mặt của anh trở nên xanh mét phẫn nộ, chết tiệt… cô là cố ý, ngày hôm qua là ngày cuối cùng vì sao cô không nói với mình? Vì sao hôm nay phải lặng lẽ ra đi? Vì sao cô còn nhớ rõ cái hợp đồng chết tiệt kia chứ???

Tay dùng sức vò nát bức thư ném ra ngoài, hung tợn nói: “Kim Taeyeon, em có muốn đi cũng phải nhìn xem tôi có đồng ý hay không.”

Cầm áo khoác lên, chạy xuống dưới lầu khởi động xe liền phóng đi....

************************************

Heechul vừa vào cửa liền nhìn thấy trên bàn bày vài món ăn, cô vẫn đang ở phòng bếp bận rộn, bèn đi tới từ phía sau ôm lấy cô: “Sao lại làm nhiều món ăn vậy? Có mệt không?”

Taeyeon bị anh ôm lấy, thân thể cứng ngắc một chút, trong nháy mắt muốn đẩy anh ra, nhưng vẫn là nhịn xuống, bởi vì cô không ngừng tự nói với mình, người cô yêu chính là Heechul, cô không thể phụ lòng anh, khóe môi khẽ cười: “Em không sao, em thích làm cho anh ăn mà, anh ngồi xuống đi em xong ngay đây.”

“Anh giúp em.” Heechul giúp cô cầm đưa qua cái bàn bên cạnh, nhìn thấy bộ dạng cô bận rộn, mồ hôi đầy đầu, nghĩ sau khi cùng cô sinh hoạt chung một chỗ vậy khẳng định thật hạnh phúc, cô sẽ là một người vợ, người mẹ rất tốt, bọn họ sẽ có một gia đình thật hạnh phúc.

Mà trong lòng Taeyeon bây giờ không ngừng đấu tranh, cô biết trên đời này không có bí mật vĩnh viễn, cũng không có bức tường nào không lọt gió, cuối cùng ngày nào đó mọi chuyện sẽ bị vạch trần chân tướng, cô không muốn chờ đến lúc đó mới hối hận, cho nên cô quyết định nói cho Heechul, để cho anh tự mình lựa chọn, nếu anh lựa chọn mình, như vậy cô sẽ yêu thương anh cả đời, nếu anh không chấp nhận được, cô cũng không trách anh, nhưng cô sẽ không tiếp tục lừa gạt anh.

Cô cầm ly rót đầy rượu, đưa cho anh một ly, tự mình giơ lên: “Heechul oppa, ly rượu này em mời anh, cám ơn anh mấy năm nay đã chăm sóc em, nếu như không có anh, em thật sự không biết chống đỡ thế nào.” Nói xong, cô một hơi uống cạn.

“Taeyeon, em cứ từ từ, còn nữa, không nên nói với anh hai từ 'cảm ơn' này, anh không thích.” Heechul nắm chặt tay cô, hôm nay cô làm sao vậy?

“Không có gì, em rất vui.”Cô cười rồi rất nhanh lại rót đầy: “Một ly này em mời anh.” Vừa nói xong cô lại uống cạn.

“Taeyeon, em đang làm gì thế, em sẽ say đó.” Heechul lập tức cầm lấy ly rượu trong tay cô, không biết vì sao cô lại khác thường như vậy.

“Được, em không uống.”Cô cười. Hai ly rượu thế là đủ rồi nếu không uống cô sợ mình không có can đảm nói ra.

“Ăn chút đồ ăn đi.” Anh gắp đồ ăn lên đưa tới miệng của cô.

“Heechul oppa không cần đối xử với em tốt như vậy, em không đáng… em......”.

Cô áy náy nhìn anh, vừa mới có can đảm muốn đem sự tình nói cho anh biết, ai biết sau đó anh bỗng nhiên ngăn cản mình.

“Taeyeon, không phải nói gì cả, cũng không cần nói, anh không muốn biết, cũng không muốn tính toán, anh chỉ biết người anh yêu là em, bất luận là chuyện gì đều không thay đổi được, nên xin em dùng thiện ý nói dối để lừa gạt anh cả đời. Anh nguyện ý.” Anh ôm lấy cô rất sợ cô sẽ nói ra chuyện gì đó.

Taeyeon thấy anh như vậy, khẩn trương hỏi: “Anh biết ư, có phải là anh biết hết rồi đúng không?.”

“Không, anh cái gì cũng không biết, anh chỉ biết là em có chút thay đổi nhưng anh hiểu nhất định là do anh không tốt không thể cho em an toàn, không thể cho em hạnh phúc....”

Tay cô đặt ở trên môi của anh trong mắt mang theo nước mắt ướt át: “Heechul oppa, em rất hạnh phúc, thật sự có được tình yêu của anh, em là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời, sau này em nhất định sẽ hạnh phúc hơn nữa. Nhưng mà anh thật sự bằng lòng sống trong sự lừa dối của em sao? Em rất sợ có một ngày anh sẽ biết.”

“Chỉ cần em không nói như vậy, bất cứ người nào nói anh đều không tin tưởng, anh chỉ quan tâm em, chỉ cần em lựa chọn anh, em yêu anh, tin tưởng anh, chúng ta nhất định sẽ hạnh phúc.”Heechul nghiêm túc lại kiên định nhìn cô.

“Vâng, chúng ta nhất định sẽ thật hạnh phúc.” Taeyeon dùng sức gật đầu, nước mắt hạnh phúc theo khóe mắt chảy xuống, đây mới là tình yêu cô muốn.

Chậm rãi nhắm mắt lại chờ đợi nụ hôn dịu dàng của anh rơi trên môi của mình.

“Rầm” một tiếng vang thật lớn, cửa nhà đột nhiên bị phá ra, hai người giật mình khiếp sợ quay đầu lại, nhìn ra cửa thấy sắc mặt Byun Baekhyun âm trầm đáng sợ đứng ở nơi đó đang nhìn chằm chằm bọn họ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net