Chương 9: Ra mắt thông gia.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

..................................................
*7:00 am tại sân bay Incheon:
Tử Du kéo vali đi te te không thèm nhìn đường, mãi một lúc khi đứng trước cửa nhà vệ sinh thì mới quay đầu lại tìm lối ra. Bó chân .-. Tử Du bắt taxi đến biệt thự Sắc Lang theo địa chỉ Yoong Tỷ Tỷ đưa. Đơn giản vì nếu cho Tử Du một chiếc xe nó cũng chả biết đường đâu mà đi. Yoong Tỷ Tỷ lôi Tử Du xềnh xệch vào nhà, vứt nó xuống sôfa rồi hỏi thăm tới tấp.

- Cún cưng đi đường có mệt không? Đói chưa?

- Em mang ít đồ vậy? Không sao chị sẽ mua mới hết cho em.

- Em uống gì để chị pha? Hay là đi tắm trước rồi mới uống.

Cái đầu Tử Du quay như chong chóng gặp bão. Làm như nó học mẫu giáo không bằng ý. Nhưng mà thôi kệ, tới nơi là tốt lắm rồi! Tử Du đi thẳng vào vấn đề chính.
- Yoong-nim gọi em về đây gấp là để hỏi em mấy chuyện này hả?

Yoong Sama lấy tay che miệng cười.
- À không! Có việc khác quan trọng hơn. Em đi lên lầu tắm rửa đi, vào bữa cơm chị sẽ nói luôn một thể.

Cô nói xong thì quay vào bếp chuẩn bị bữa ăn. Tử Du thấy vậy cũng lên lầu tắm rửa cho vừa lòng chị nó.

............................................

*20 phút sau
Mấy món ăn quá hấp dẫn làm Tử Du không cầm lòng nổi, thế là nó ngồi xuống ăn ngon lành.  Yoong Sama thấy vậy rất vui, cô gắp thức ăn cho nó rồi bảo.
  - Em ăn nhiều vào đi này! Thực ra chị gọi em về đây một là để em tiếp quản bang hội bên đây, hai là kết hôn thôi chứ không có gì quan trọng cả.

Tử Du vừa ăn ngồm ngoàm vừa nói.
- Vâng! Chuyện nhỏ! Mà kết......

"Phụt"

Hai cái đùi gà, một ít cơm, hai miếng cà chua, một ít thịt nguội,..v...v... yên vị trên mặt Yoona. Tử Du đưa tay ôm ngực khó thở như là bị mắc nghẹn. Yoong Sama đen mặt, vội vàng rót một ly nước đưa cho nó uống. Cô vuốt ngực nó xuýt xoa.
- Chị đâu có giành ăn với em đâu mà! Ăn từ từ thôi!

Tử Du uống nước vào thì như sống lại, thở lấy thở để. Nó nhìn cô một cách nghiêm trọng và hỏi.
- Chị nói kết hôn gì?
- Ờ thì chị muốn em kết hôn! - chị nó đáp tỉnh bơ.
- Áaaaaaaa...... - cô hét lên.
"Bốp"
- Sao em cắn unnie?

Yoona hét lên tán một phát vào đầu Tử Du. Cô xoa xoa chỗ tay vừa bị nó cắn. Nanh chó hả gì mà đau vãi cả nước mắt thế không biết. Nuôi nó 17 năm trời để bây giờ nó cắn thế đấy.

Tử Du ngạc nhiên không còn đường nào để tả cứ tưởng là mình đang nằm mơ, nhưng kể ra cũng đúng. Nếu như một ngày nhà bạn bảo là bạn sẽ kết hôn trong khi bạn chả biết cái gì hết có khi bạn lao đầu vào dĩa thịt gà tự vẫn luôn không chừng. Nó lại hỏi.
- Vậy là không phải nằm mơ! Sao tự dưng lại kết hôn? Unnie không thương em nữa hay sao? Unnie nói đi!!!

- Em làm gì mà bày hãi lên vậy? Con gái con đứa gì mà không có moạnh moẽ gì hết. Nghe unnie nói này! Gia đình người ta là bạn cũ của unnie, vì họ nợ unnie một món tiền lớn nên mới gả con gái để trừ nợ.

- WTF???
Cái mặt Tử Du nghệch ra luôn, thế kỷ 21 mà có cái vụ này nữa hả trời? Nhưng cũng đâu cần lôi nó vào chuyện này cơ chứ. Không thể được.
- Vậy tại sao em là người phải kết hôn? Sao unnie không chọn người khác? - Tử Du bất bình nên lên tiếng phân bua.

Yoona lại cốc đầu nó, cái đứa gì mà ngu dã man rợ. Cô nói.
- Thế con ngẫm lại xem họ Chu có ai là đàn công nữa không?
- Có! Unnie đấy! - Tử Du đáp tỉnh bơ.
"Bốp"
- Ăn nói bậy bạ có ngày tôi bỏ lựu đạn vào miệng của em đấy! - Chị nó giơ nắm đấm lên trước mặt nó.

- Em không đồng ý hôn sự này! Hong lấy ai hết á! - Tử Du khoanh tay hùng hồn tuyên bố.
Yoona ra vẻ bình tĩnh xem xét mấy cái móng tay.
- Thế cắt tiền tiêu vặt, đóng băng tài khoản ngân hàng, tịch thu mấy chiếc siêu xe, dẹp luôn mấy đĩa phim hoạt hình, lấy luôn máy chơi game,..bla...bla...

- Thôi thôi em xin unnie! Lấy vợ là được chứ gì. Coi như em xui xẻo đi.

Tử Du bỏ chạy một mạch lên lầu. Yoona mỉm cười hài lòng vì xem ra Tử Du cũng biết sợ.

Về phần Tử Du thì lấy điện thoại ra để gọi cho Jungyeon. Bà quỷ này làm cái giống gì mà gọi hoài không chịu bắt máy thế không biết. Tử Du tắt rồi gọi, gọi rồi tắt. Người ta đang sốt ruột gần chết luôn mà lại như thế. Cuối cùng đến cuộc gọi thứ 21 thì bà cô hồn đó mới chịu bắt máy.
- Alô! Jungyeon đẹp trai nghe!
- Bà chị chó chết! Chị có giỏi thì đừng nghe, dù có tán gia bại sản tôi cũng ráng mà thuê sát thủ cắt cổ chị đấy đồ khốn! Chị làm cái giống ôn gì mà giờ này mới chịu bắt máy hả? Chết bờ chết bụi ở đâu vậy? Hay là đang dụ dỗ em nào vào khách sạn với chị hả? - Tử Du xổ một tràng khi Jungyeon chưa kịp định hình chuyện gì đang xảy ra.

Jungyeon nghe mà lỗ tai muốn thủng tám chục lỗ, cái miệng Tử Du y như cái.... mọi người tự hiểu. Jungyeon quát lại.
- Mày nghe cho kĩ đây! Dù chị có chết chị cũng linh thiêng hiện về mà vật cho mày sùi bọt mép đấy! Mày ăn trúng cái giống gì mà cái miệng mày lớn thế hả??? Chị bắt máy chậm chút xíu thì có sao? Mẹ kiếp đồ điên có kinh niên!

Tử Du hít thở sâu lấy lại bình tĩnh, không nên cãi nhau lúc này. Nó nhẹ giọng trở lại.
- Unnie về đây với em gấp đi! Em đang rất cần unnie! *thay đổi 361 độ*

Jungyeon nghe mà ớn lạnh cả xương sống, da gà da vịt nổi cả lên.
- Cái gì vậy mẹ? Tại sao unnie phải về?

Tử Du kể lể trong điện thoại
- Chị em bắt em lấy vợ! Unnie về đây giải quyết tiếp em đi.

Cứ tưởng Jungyeon sẽ vì thế mà lo lắng nghĩ cách cho nó, ai ngờ kết quả lại là.
- Hahaha....Cái gì? .... Mày... Mày... haha lấy vợ! Mày lấy vợ kêu unnie về làm dâu phụ à?

- Cồn cái lười (hơi mát mẻ tí mọi người thông cảm)! Tôi dám thề với chị nếu chị xuất hiện trước mặt tôi ngay bây giờ thì tôi chém chết cha chị đấy! Đồ khốn nạn! Chị vui lắm à? Chị tin tôi bay ngay qua bên đấy treo cổ chị lên không hả? - Tử Du quát.

- À không! Tại cảm xúc bộc phát khó kiềm chế ấy mà! Thế em ấy có xinh không? Gửi hình qua cho unnie đi. Nếu đẹp thì unnie lấy thay mày! - Jungyeon nói.

- Em không đùa nhé! Tự dưng bảo là có một công ty thiếu gia đình em một món nợ rất lớn, vì chi trả không nổi nên gả con gái để trừ nợ! Hỏi thử xem có nổi điên không chứ? - Tử Du bực bội đập tay lên giường.

- Cái gì vậy? Đâu phải đang đóng phim cổ trang đâu. Thế kỷ 21 rồi mà làm chuyện gì hôi nách vậy? - Jungyeon trề môi.

- Thì vậy mới khổ! Unnie qua đây coi phụ được gì thì phụ đi, có gì hốt xác em giùm thì em cám ơn.

- Thôi được rồi! Hốt vợ mày chứ hốt mày về làm cái giống quái gì? Nể tình làm anh em... à nhầm chị em mười mấy năm nay unnie về với mày được chưa? Nhưng mà còn việc học thì tính sao? Ở lại lớp nữa đó mẹ!

- Ở bên đây có trường cấp ba chứ bộ! Unnie quên Đậu Hũ với Bảy đang học ở trường nhà em à?

- Vậy cũng được! Để unnie làm tiệc chia tay với mấy em Đài Loan của unnie rồi unnie về với mày. Bye bye!
"Tút....tút...tút"

.........................................
Hai ngày sau tại nhà hàng Chu Lang.
- Xin lỗi chị vì con bé Sana đang còn học ở trường! Lát nữa nó sẽ tới ngay. - Eunji giải thích khéo.

- Ồ không sao đâu, giới thiệu với em đây là Tzuyu em của tôi. - Yoona chỉ vào Tử Du.

Tử Du nở nụ cười thân thiện lễ phép gật đầu, nhà Minatozaki nhìn nhau cười hài lòng. Chưa gì thì nó đã ghi điểm rồi nhá! Chanyeol tấm tắc.
- Em gái chị có tố chất lắm đấy! Thế còn cậu hai đâu?

- Sehun em ấy đang lo công việc bên Đài, tôi đã căn dặn em ấy kí kết hợp đồng đầu tư vào tập đoàn Thấu Kì Gia rồi. Khi hai đứa nó làm lễ kết hôn thì công ty hai người sẽ chính thức nhận được khoản đầu tư đó.

Eunji e dè.
- Thực sự rất cám ơn chị đã giúp đỡ chúng em trong vụ này! Nếu không có chị chúng em không biết phải làm sao nữa.
- Em đừng nói vậy, dù sao chúng ta cũng từng là bạn cũ mà! Được cưới em gái em cho em của tôi đó mới là vinh dự. - Yoona cười cười.

Tử Du nóng cả ruột vì không biết mặt con vợ tương lai ra thế nào. Lỡ đâu nó đẹp như Chung Vô Diệm hay Quỷ Dạ Xoa thì Tử Du chỉ có nước đâm đầu vào xe tải mà tự vẫn mất. Nhưng anh chị cô ấy đẹp thế này thì chắc cô ấy không đến nổi xấu đâu. Nó đã đi trước một bước là cho người điều tra về Sana. Gia đình hai bên nói chuyện không ngừng làm không khí rất nhộn nhịp, riêng Tử Du vẫn im thin thít vì chán. Đáng lẽ giờ này là tan học lâu rồi chứ!

..................................
*Tại quán trà sữa Omce gần trường.
- Đôi heo! Em tới nhất nha!!!! hihi - Jihyo cười toe toét.
- Cái gì kì vậy? - Momo nhăn nhó.
Sana đẩy tờ tiền về phía Đậu Jihyo vì cô nàng ăn nhất. Sana nhai kẹo quăng xấp bài cho Jihyo xào bài bắt đầu ván mới. Dahyun và Jihyo hợp tác làm Momo thua mấy bàn liên tiếp khiến cô tức giận chỉ nung nấu ý chí phục thù. Còn Sana thì thắng thua chả quan trọng nên gương mặt cô vẫn như thế thôi.

Lúc sáng bước vào quán, Jihyo bước đi phía trước không cẩn thận nên khi đóng cửa đã đập trúng mặt Sana. Kết quả là gương mặt kute đã được trang trí bằng một miếng băng keo nhỏ bên má. Nhưng không sao, trông vẫn kool như thường.
Số là bốn đứa trốn học ngồi ở đây đánh bài từ sáng đến giờ ấy mà. Thế mà Eunji mẫu thân không biết cứ tưởng Sana đang học. Đúng là hết nói nổi học sinh thời nay. Dahyun xem đồng hồ rồi nhăn nhó.
- Mới đây mà đã 1h trưa rồi sao? Mau thế nhỉ???

Sana nghe đến đây thì giật bắn mình. Thôi trể hẹn rồi! Cô để tiền nước xuống bàn rồi xách cặp chạy đi trước con mắt ngỡ ngàng của ba người. Đi đâu mà gấp thế không biết? Sana lên ga rồi phóng vù đến nhà hàng Chu Lang. Trể nửa tiếng đồng hồ rồi còn đâu.

Sana thắng một cái đẹp mắt cửa nhà hàng, bánh xe ma sát xuống mặt đường đảo một vòng rồi ngừng lại muốn chổng hai bánh sau. Bảo vệ nhìn cô mà sắp lọt hai con mắt ra ngoài, nữ sinh mà thế đấy. Sana cất mũ bảo hiểm rồi bước vào bên trong. Cô hỏi phòng rồi đi thẳng đến đấy! Cô cũng chả có hứng thú muốn biết mặt "thằng chồng" đâu, chỉ vì Minatozaki muốn cô đến. Thế thôi!

Mọi người đang nói chuyện rôm rả thì cánh cửa bật mở, Sana xuất hiện với bộ dạng hàng ngày đến trường. Váy ngắn, cà vạt thắt lỏng, mặt dán băng keo. Anh chị Sana có phần hơi ái ngại vì sợ cô sẽ mất điểm trong mắt Im Tổng. Ai ngờ chưa gì thì Yoong Sama đã đứng lên tiến đến chỗ của Sana kéo tay cô vào chỗ ngồi. Yoona Sama nhìn Sana cười vui vẻ.
- Em là Sana hả? Sao mà dễ thươnggg thế? - chị bẹo má cô.

Sana đơ toàn tập không nói gì chỉ cười gượng một cái thật nhẹ rồi cái bản mặt lạnh như tiền lại xuất hiện. Tử Du nhìn cô chăm chăm, dễ thương quá đi mất! Mặt đẹp tự nhiên không hề có dấu hiệu của son phấn. Nhưng trông bộ dạng thì chắc là bạo nữ rồi. Thôi kệ, phen này chắc vui!  Yoong Đại Tỷ rất cởi mở với Sana.
- Em đói chưa? Đi học về chắc mệt lắm hả? (có học đâu mà mệt).
- À không! Em không mệt! - Sana cười nhẹ với Yoona.

Eunji thấy chị của Chu Tử thương Sana như vậy thì cũng an lòng, cô lên tiếng.
- Em chào Tử Du đi !
- Chào!

Sana nhìn Tử Du phán ngắn gọn một từ rồi quay sang nhìn lơ đãng xung quanh. Thái độ gì đây? Theo thống kê của viện Nghiên Cứu Tâm Lý Quốc Tế thì 99,9 % con gái khi gặp Tử Du thì sẽ cười cho ngoác miệng, lời nói thì ngọt như đường. Chắc vợ tương lai của nó thuộc 0.1 % còn lại quá. Khó nuốt à nha! Cô Im vui vẻ tuyên bố.
- Unnie đã xác định ngày cưới là tuần sau! Vì vậy hai đứa chuẩn bị mọi thứ trong tuần này đi nha. Có gì thì cứ gọi cho unnie có rõ không?
- Vâng thưa unnie/ cô! - cả hai đồng thanh.

Nhận thấy sự bất ổn, Im Tổng gằn giọng.
- Đứa nào gọi cô đấy? Gọi lại lần nữa thử xem.

Sana miễn cưỡng đáp.
- Vâng thưa unnie!

Buổi ra mắt coi như hoàn thành và đám cưới đã được quyết định. Sana tiễn Im Sama và nhà Minatozaki về trước. Còn phần Tử Du thì muốn dạo quanh thành phố nên đòi về sau. Chờ khi người lớn hai bên đi khuất, Sana mới tiến lại chiếc mô tô lên xe chuẩn bị rời đi.

Mồm Tử Du há hốc không thể tin nổi, vợ nó chạy xe môtô phân khối lớn trời ạ! Đã thế còn là chiếc siêu môtô đang rất hot trên thế giới nữa. Thế này thì coi như xong cmn rồi. Cô mang mũ bảo hiểm vào chuẩn bị nổ máy thì nó lập tức chặn đầu xe.
- Nè! Chị định bỏ "chồng" chị đi bộ thật à?
Sana thở dài một cái rồi cởi mũ bảo hiểm ra. Đúng là số cô đen đủi thật! Sana vẫn giữ nét mặt ngàn năm không thay đổi.
- Thế cô đu căm đi! Còn chỗ đấy!

Trời ơi! Gan quá! Dám nói vậy với nó! Tử Du xoắn tay áo, bẻ tay nghe rắc rắc để chuẩn bị.... chửi lộn.
- Nè "vợ" chưa cưới! Chị tin tôi hủy hôn không hả?

Sana cười nhạt một cái.
- Tự nhiên! Thế thì càng khỏe!
Sao tự nhiên nó ngu vậy ta? Vậy chẳng khác nào gia đình Chu mất tiền mà nó thì không lấy được vợ. Không phải như vậy, phải tìm cái khác. À đúng rồi!
- Chị tin tôi méc chị tôi chuyện cô đi mô tô không?

Sana lại nhếch mép, tưởng đâu tính toán ra chuyện gì ghê gớm lắm. Ai ngờ chơi méc phụ huynh. Nhưng mà cũng không sao, cô đâu biết chữ sợ cơ chứ!
- Tùy cô!

Tử Du bó tay rồi! Sana không sợ thì biết hù cái gì nữa bây giờ. Nhưng mà kể cũng đúng, người ta đẹp người ta có quyền chứ? Tử Du gằn giọng.
- Thế bây giờ cô có đưa tôi về hay không?
- Không.
- Tôi hỏi lần cuối CÓ ĐƯA TÔI VỀ HAY KHÔNG?
- Không.
- CHẮC CHƯA????
- Chắc.
- Thế thì tôi đi bộ về! Xí!

Thấy xàm xí ghê chưa? Đúng là khùng vô đối mà. Sana lắc đầu ngán ngẩm vì "thằng chồng" hâm mà cô sắp lấy. Chắc cô điên với nhỏ khùng này quá. Lần đầu gặp mặt mà ấn tượng đã tệ vậy rồi, sau này ở chung chỉ có nước chiến tranh thôi. Sana cô nhất định phải làm nó ly hôn trước, nhất định là như vậy.

Sana phóng xe đi chỉ để lại làn khói xe cho Tử Du. Con nhỏ này khó gần thật! Hay là đi theo cô thử xem cuộc sống cô ấy như thế nào. Nghĩ là làm, Tử Du mở cửa xe rồi phóng theo Sana. Thì ra chiếc xe của nó dựng kế bên, thế mà cũng làm mình làm mẩy thấy mà ghê.

#Hãy_gọi_tui_là_JS.

#Hãy_gọi_tui_là_Oppa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net