Chapter 3: Bắt đầu một ngày với ác quỷ ( part 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô ngồi trên chiếc giường màu trắng tinh khôi. Cô đã ngồi liên tục suốt mấy tiếng đồng hồ vì chẳng biết làm gì. Cửa phòng đã khóa, phòng lại chẳng có cửa sổ, con đường trốn thoát là vô cùng vô vọng. Cô muốn thoát khỏi cái nhà tù này, ở đây thêm một phút một giây nữa thì cô không thể nào suy nghĩ một cách chính chắn được.

"Cạch"

Cánh cửa bật ra khiến cô không khỏi nhìn. Itachi đã về phòng.

Sakura lườm anh như thể ăn tươi nuốt sống. Anh không phản ứng gì, chỉ lẳng lặng ngồi vào bàn làm việc. Cảm giác mình bị bơ, cô rất bực bội nhưng cũng chọn im lặng là cách giải quyết tốt nhất.

Thế nhưng, mắt cô cứ dính chặt dáng lưng rộng đó. Ban đầu, cô cảm thấy nó thật đáng sợ nhưng sao hiện tại, cô thấy nó thật...cô độc. Khoảnh khắc ngồi trong bàn ăn, cô cảm nhận được anh không hề hòa nhập với họ. Anh chỉ đơn giản là im lặng ăn rồi bỏ đi. Cuối cùng, anh là loại người gì mà tại sao có thể sống ở nơi mà mình không thuộc về...

" Bịch "

Đột nhiên, anh chống tay lên giường, gương mặt anh ghé sát mặt cô lúc mà cô không hay biết.

- Sao cô cứ nhìn chằm chằm vào tôi ?

Cô giật bắn người rồi gãi đầu cười xòa

- Tôi...tôi chỉ nhìn thôi.

Anh "Hn" một tiếng rồi bỏ vào nhà tắm.

" Ào ào"

Cô có thể nghe rõ tiếng nước đang chảy bên trong đó. Cô quay sang nhìn cửa phòng tắm và....đừng hình OMG !! Cái gì thế này ?

Qua cánh cửa kính*, cô có thể thấy rõ hình ảnh anh đang đứng dưới dòng nước. Dù chỉ là nhìn thấy bóng đen qua tấm kính mờ, nhưng cô chắc chắn rằng, anh có một cơ thể hoàn hảo. Mỗi khi nước rơi vào gương mặt anh, anh cứ lấy tay vuốt ngược tóc rồi "hà" một tiếng đầy quyến rũ. Cô vốn là ninja y thuật nên chuyện nhìn thấy cơ thể đàn ông là cũng bình thường thôi. Nhưng sao cơ thể kia lại thu hút thế kia, không ngờ rằng, ngắm nhìn cơ thể người khác giới " nửa kín nửa hở" thế kia lại vô cùng hấp dẫn...

"Cạch"

Tiếng nước tắt khiến cô giật mình. Sakura vội quay mặt sang chỗ khác.

Itachi bước ra. Mái tóc ướt sủng của anh ôm lấy đôi gò má kia. Dòng nước từ tóc chảy xuống, ướt cả cổ áo lưới. Chiếc áo từ đó ôm lấy đôi vai rộng. Cá rằng, bất cứ cô gái nào mà thấy cảnh tượng này thì có nước đổ ngay lập tức. Còn cô, có lẽ đang nằm trong những cô gái đó.

Cô lắc đầu lia lịa để loại bỏ cái ý nghĩ không đâu đó ra.

-Không, không - cô lẩm bẩm

Cô không thể quên đi mục tiêu ban đầu của mình. Nhưng...từ khi bị bắt đến giờ, cô chưa từng nghĩ một lần về Sasuke. Tại sao? Người cô yêu là Sasuke kia mà, cô không thể để mình quên đi cậu được...

- Cô đang nghĩ cái gì vậy?

Anh xuất hiện bất ngờ trước mặt cô khiến cô không khỏi giật mình về phía sau. Sakura tính nhìn anh thì lại tránh ánh mắt của anh. Cô không muốn anh đọc suy nghĩ của mình.

- Cô có vẻ hay giật mình.

Anh nắm cằm cô, bắt cô phải nhìn mình. Cô quay đầu sang một bên để tránh bàn tay của anh.

- Anh thôi đi - cô cáu gắt

- Con người thật của cô xuất hiện nhanh hơn tôi nghĩ.

Cô "hn" rồi đặt xuống chiếc giường .

Anh cũng nằm xuống cạnh cô.

- Cho dù các người có ép tôi, tôi cũng không bao giờ phản bội quê hương mình. - Cô cương quyết

Itachi thở dài:

- Thế mới bảo, con người là loài sinh vật thú vị nhất thế gian này, một khi họ mất đi vỏ bọc thì họ có thể sẽ trở thành bất cứ thứ gì chỉ cần thỏa mãn được ham muốn bản thân. Họ sẽ thỏa mãn cho đến khi tìm lại được vỏ bọc của mình. Nhưng vỏ bọc chỉ là vỏ bọc, hãy sống thật với chính mình đi.

Sakura nhìn anh cho đến khi thiếp đi.
" Con người là loài sinh vật thú vị nhất thế gian này

Loài sinh vật dù biết mình sống trong sự giả dối nhưng vẫn cứ tin vào giả dối để sống"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#itasaku