[Longfic] [Khải - Thiên] Truy Đuổi - Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 3: Trộm cắp bản kế hoạch

Dạo gần đây không khí ở KAP giống như bị một tảng băng bao vây, khuôn mặt ai nấy đều không nở nổi một nụ cười. Bởi vì bản kế hoạch cho nhiệm vụ tiếp theo đều đã bị đánh cắp.

Vương Tuấn Khải lúc đi ngang qua phòng nghiên cứu thì thấy Thiên Tỉ cùng Lưu Chí Hoành đứng ở góc khuất nói chuyện, một phần vì tò mò, một phần vì lo lắng cho tính mạng của Thiên Tỉ nên nấp ở một chỗ, nhưng vì khoảng cách quá xa với lại bọn họ đều nói chuyện quá nhỏ nên vẫn không tài nào nghe nổi.

Gương mặt của Thiên Tỉ hơi nhăn lại, còn Lưu Chí Hoành vẫn một mặt bình thản, nghiêm túc nhìn người trước mặt. Rốt cuộc là có chuyện gì?

Vương Tuấn Khải cảm thấy có lẽ nên tìm cho bản thân một giáo viên dạy đọc khẩu hình.

Dù sao cũng không thể nghe thấy nội dung cuộc nói chuyện nên hắn mau chóng rời đi.

Hướng phòng nghiên cứu mà tới.

Hắn cảm thấy bản thân sắp tóm gọn được KAP, bản kế hoạch của tổ chức đang nằm trong tay hắn. Từ chuyện giết người đến các bước tiến hành, nhưng hắn vẫn không hiểu tại sao lại có thể lấy bản kế hoạch dễ dàng như vậy, biết bao người đã đổ máu khi chưa kịp bước vào cánh cửa này, không lẽ KAP đang có kế hoạch khác sao?

"Tuấn Khải, cậu qua phòng bên lấy giúp tôi bản nghiên cứu kế hoạch, tôi đã để ở trên bàn" Một đồng nghiệp vỗ nhẹ vào vai Vương Tuấn Khải, kéo hắn về thực tại.

"À ừ, tôi qua ngay" Trả lời xong thì vội vã qua phòng bên.

Vương Tuấn Khải cầm bản nghiên cứu trên tay, tò mò mà giở ra xem.

"Này A Lâm, lại cho ra loại thuốc độc mới sao?"

"Đúng vậy, nó rất cần thiết cho chúng ta sau này" Người tên A Lâm đáp lại, thuận tay đón lấy bản nghiên cứu. Ngưng một chút rồi nói "Cậu có bận không? Giúp tôi một chuyện"

"Cũng không bận lắm" Vương Tuấn Khải quay lại nhìn.

"Mang công thức này đi photo năm bản rồi đem cho các phòng nghiên cứu còn lại" A Lâm đưa một tập giấy cho Vương Tuấn Khải.

"Vẫn là công thức của loại thuốc này?"

"Cậu có hứng thú?"

"Cũng không hẳn, tôi đi"

Vương Tuấn Khải xoay người rời đi, đến phòng photo liền mở tập giấy mà A Lâm đưa cho. Công thức được viết rất đầy đủ, những nguyên liệu được dùng đều là chất độc hại, không hổ danh là người của KAP, đều máu lạnh như nhau.

Hắn cần làm một chuyện gì đó để ngăn chặn viên thuốc độc này ra đời. Có lẽ nên sửa một chút công thức và nguyên liệu dùng làm. Hắn photo ra sáu bản, một bản dành cho hắn, năm bản còn lại dùng cho các phòng nghiên cứu hắn cần đưa, nhưng năm bản này đều không đầy đủ.

Vương Tuấn Khải mau chóng đưa các bản công thức không hoàn chỉnh cho các phòng nghiên cứu, sau đó quay trở lại phòng.

Mở cửa ra thì thấy Thiên Tỉ đang ngồi bên máy tính, cảm giác vui vẻ mau chóng lan tỏa ra khắp cơ thể, là vui khi thấy cậu vẫn còn an ổn.

"Jackson" Vương Tuấn Khải lên tiếng gọi.

"Anh muốn cho mọi người biết thân phận thật của tôi sao?" Thiên Tỉ thoáng ngạc nhiên, quay lại liếc mắt nhìn.

Vương Tuấn Khải chỉ biết cười trừ, đi đến bên cậu, đặt tờ công thức lấy được ở chỗ A Lâm, nói:

"Đây là công thức của một loại thuốc độc mà KAP sắp làm, tôi nghĩ nên thay đổi một chút"

"Thay đổi như thế nào?"

"Có thể là biến đổi nó một chút đi, ngăn chặn khả năng tử vong hay làm giảm nguy cơ ấy để có thuốc đặc trị"

". . ."

"Tôi không có hứng thú với mấy công thức hóa học, mong cậu giúp"

Thiên Tỉ cười nhẹ, là không có hứng thú hay không biết đây? Nhưng ít ra hắn vẫn còn biết cậu chuyên môn về mấy thứ này.

"Tôi sẽ làm, anh cần bản mới nhanh hay chậm?"

Vương Tuấn Khải suy nghĩ một chút, cho dù các bản nghiên cứu không hoàn chỉnh đều đã được gửi, nhưng chắc chắn họ sẽ không bắt tay vào làm viên thuốc ngay được, cho cậu ta một chút thời gian sẽ không có vấn đề gì xảy ra.

"Trưa mai, cậu đủ thời gian chứ?"

"Chuyện nhỏ!"

Vương Tuấn Khải gật đầu thay lời cảm ơn rồi nhanh chóng đi ra ngoài.

Dịch Dương Thiên Tỉ nhìn theo bóng lưng hắn đi mà cảm thấy có chút nuối tiếc, chính mình cũng không hiểu được.

Cầm bản nghiên cứu trên tay, cậu lướt mắt đọc. KAP muốn tiêu hủy tức khắc con người sau khi uống loại thuốc này sao? Những chất hóa học có trong viên thuốc hẳn là quá độc hại đi.

Nhưng việc này Thiên Tỉ một chút cũng không để tâm đến, thứ mà cậu để tâm đến nhất chính là tại sao Vương Tuấn Khải có thể lấy bản nghiên cứu dễ dàng như vậy? Giống như con mồi tự dâng thân mình lên vậy, có quá nhiều khả nghi.

Đây là lo lắng tính mạng của Vương Tuấn Khải sao?

Sợ rằng đối thủ của mình sẽ biến mất?

Quên đi! Dịch Dương Thiên Tỉ, mày vẫn nên hoàn thành công việc của bản thân thì hơn!

—–

Vương Tuấn Khải quay trở lại K cùng mọi người họp công việc.

Bên trong phòng họp là một bầu không khí lạnh thấu xương, gương mặt của ai cũng rất chú tâm đọc bản kế hoạch mà Karry lấy được từ KAP.

"Nếu như họ biết bản kế hoạch bị đánh cắp thì phải làm sao?" Một tiếng nói trong phòng vang lên.

Karry nhíu nhẹ mày, họ đã biết, nhưng chắc chắn sẽ điều tra ra người lấy cắp nó. Hắn không tự tin là mình có thể trốn thoát, nhưng cũng chỉ biết tự thân bảo vệ mình.

"Giả sử như đây là cái bẫy?" Lại thêm một câu hỏi nữa, cả phòng nhìn nhau rồi gật đầu, nếu như đây chỉ là cái bẫy của KAP tạo dựng nên, vậy không phải Karry đang rơi vào tầm ngắm của họ rồi sao?

"Tôi sẽ từ từ trả lời các vị. Việc bản kế hoạch bị đánh cắp họ đã biết, và có vẻ như đây không phải là cái bẫy, tôi đã điều tra được, họ tới nay đã làm khoảng năm việc như trong bản kế hoạch, các bước tiến hành cũng tương tự. Tôi không rõ là họ có dừng việc làm như đã định trong bản kế hoạch hay không, nhưng chúng ta vẫn phải nâng cao cảnh giác, bởi vì... K là một trong số mục tiêu của họ!" Nghe Karry nói K là mục tiêu của KAP, mọi người lại rì rầm, sao có thể xảy ra chuyện như vậy? K trước giờ chưa từng làm tổn hại đến KAP, mọi hoạt động đều là bí mật, những người trong tổ chức này trước kia từng chết dưới tay KAP cũng đều không tiết lộ bất cứ thông tin gì, cứ như ngoài qua đường mà ngã xuống.

"Karry, tôi nghĩ bản kế hoạch này nhất định không phải là thật. Vô duyên vô cớ gì họ lại muốn tiêu diệt chúng ta?"

Hắn cười nhẹ, ngay cả việc này cũng hỏi sao? Tuy trong lòng là nghĩ vậy nhưng ngoài miệng hắn vẫn giải thích.

"KAP luôn muốn đứng đầu trong giới Hắc đạo, muốn đứng đầu thì phải hạ gục các tổ chức còn lại"

"Đúng vậy, huống chi tổ chức chúng ta và tổ chức J lại đang cùng đứng tại một vị trí. Không chỉ có K mà J cũng nằm trong phạm vi cần phải tiêu diệt" Một giọng nữ từ cửa ra vào vang lên, tất cả mọi người đồng thời quay đầu lại rồi đều sững sờ.

Cô gái ấy tên Trương Mẫn Nhi, là người của FBI, hợp tác với K cùng tiêu diệt KAP.

Karry mỉm cười, đứng dậy, đưa tay chỉ về chiếc ghế còn trống.

"Trương tiểu thư, mời!"

Mẫn Nhi gật đầu đi tới, tiếp tục cùng mọi người thảo luận về bản kế hoạch này.

"Để đảm bảo an toàn tính mạng cho Karry, tôi nghĩ là nên cho người của K trà trộn vào"

"Không cần" Hắn hất tay "Nhiều người quá sẽ gây 'nhiễu sóng' , tôi không muốn chuyện đấy xảy ra"

"Hay là để cho Trương tiểu thư đi, cô ấy tài giỏi như vậy"

Nghe có người nhắc đến tên mình, Trương Mẫn Nhi ngồi thẳng người dậy, nhẹ nhàng nói:

"Không cần mọi người phải nhắc, tôi đã có ý định trà trộn vào KAP đã lâu"

Một quyết định khiến cho mọi người sửng sốt.

Karry hơi khó chịu mà quay sang.

"Trương tiểu thư, như vậy có hơi bất tiện không?"

"Haha, bất tiện gì chứ? Tôi cũng chỉ là theo dõi thôi, việc này đã quen rồi"

Trương Mẫn Nhi quả thực là con người rất tài giỏi, đáng nể phục!

"Cứ quyết định như vậy, mọi người còn ý kiến gì không?"

Mọi người đồng thanh nói không.

"Vậy cuộc họp kết thúc"

———

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC