[LONGFIC][SNSD] Absolute Love [1 -> +] TaeNy | PG 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Tri-Crazy aka 3T
Rate: PG 15
Couple: TaeNy, of course - only TaeNy















Prologue




- Cha muốn con phải được một người đàn ông mạnh mẽ bên cạnh, cha muốn con phải được yêu thương nhiều nhất, hiểu không Fany?



Người đàn ông gằn lên từng chữ một trước khi quay mặt ra ngoài cửa sổ lớn, ánh mắt ông lộ rõ vẻ thất vọng nhìn vào trời đêm, thành phố Seoul sáng rực với ánh đèn và cũng đêm nay, con gái của ông đã bước lên đỉnh cao của sự nghiệp, concert đầu tiên của con ông đã thành công. Nhưng ông đã vô tình biết một sự thật quá đau xót.



- Nếu cha hỏi con, ai là người mạnh mẽ nhất, thì với con đó là Kim Tae Yeon.


- Và rằng, ai là người con yêu thương, thì đó là... Tae Yeon.

Chapter 1










- Cha muốn con phải được một người đàn ông mạnh mẽ bên cạnh, cha muốn con phải được yêu thương nhiều nhất, hiểu không Fany?



Người đàn ông gằn lên từng chữ một trước khi quay mặt ra ngoài cửa sổ lớn, ánh mắt ông lộ rõ vẻ thất vọng nhìn vào trời đêm, thành phố Seoul sáng rực với ánh đèn và cũng đêm nay, con gái của ông đã bước lên đỉnh cao của sự nghiệp, concert đầu tiên của con ông đã thành công. Nhưng ông đã vô tình biết một sự thật quá đau xót.



- Nếu cha hỏi con, ai là người mạnh mẽ nhất, thì với con đó là Kim Tae Yeon.


- Và rằng, ai là người con yêu thương, thì đó là... Tae Yeon.



Cô gái ấy nắm chặt bàn tay, và nói trong niềm cảm xúc bị dồn nén, cô đã quá mệt mỏi, sau bao nhiêu năm vì mơ ước, vì những buổi tập luyện… Còn giờ đây… vì bảo vệ cho tình yêu của mình, cô đang đứng đây cãi lời cha, và cô không biết làm cách nào để nói cho cha hiểu hết tình cảm của cô và Tae Yeon. Cha cô không chấp nhận, thật sự khó chấp nhận, dẫu cho Tae Yeon có là thánh thần, thì cũng không thể.


- Tae Yeon là một người tốt, nhưng ta không thể nhắm mắt làm ngơ nếu như con bị người đời xầm xì, nếu như cuộc sống của con sau này có gì bất trắc… Ta không thể, ta đã hứa với mẹ của con…

- Cha!


- Ngày mai ta phải về lại Mỹ, và đêm nay ta hy vọng con sẽ suy nghĩ về những gì cha đã nói với con…. Nếu không vì cha, thì hãy vì mẹ của con…


Người con gái không thể kiềm những giọt nước mắt vào trong được nữa, và khi cô có cảm giác mọi nỗi nhớ về mẹ, về gia đình đang vây lấy mình và tuôn trào, người đàn ông ôm lấy cô vỗ về, ông mong rằng con gái của ông sẽ thay đổi, vì đứa con gái bé bỏng của ông không thể đặt trọn cuộc đời vào … một người con gái khác.


----------------


Cô dựa hẳn vào vòng tay Taeyeon trên đường về lại kí túc xá, cơn mưa tuyết vụt thổi vào cửa xe, cô ngước lên và nhìn thấy ánh mắt Taeyeon nheo lại khi nhìn ra ngoài màn kiếng lạnh buốt. Fany không biết làm gì hơn là ôm chặt con người ấy, cô chỉ biết rằng, dẫu có biến mất khỏi trái đất này, thì tình yêu cô dành cho Taeyeon là mãi mãi.

-------------------

Flashback



- Taeyeon-ssi, nhanh lên nào, sắp đến lượt em rồi đó.

- Yah, em đến ngay đây.

- Taeyeon, chị make up hối cậu nãy giờ đấy, sao cậu vẫn còn đứng đây…



SooYoung nghiêng người theo ánh nhìn của Taeyeon ra ngoài sân khấu, Fany đang chuẩn bị cho màn biểu diễn của cô ấy, dù đèn sân khấu đã tắt hết nhưng bên trong Taeyeon vẫn thấy Fany vừa nháy mắt với mình.



Một nụ cười nhẹ phảng phất trên môi Fany trước khi nhìn về phía khán giả, tất cả dư vị của hạnh phúc đều đã hiện hữu rồi, ước mơ, tình yêu và cả con người ấy nữa.



Đã hơn 2 tuần nay Taeyeon không có nhiều thời gian dành cho Fany, bước ra khỏi chương trình Chin Chin vào lúc 11h và lao ngay vào phòng thu hay phải quay 1 show nào đó, rồi lại tiếp tục tập luyện cùng nhóm đến gần sáng. Mỗi phút trôi qua Taeyeon đều cảm thấy như hàng tá nơ tron trong mình hao sút đi, khao khát được gần gũi và được Fany chạm vào mình khiến dây thần kinh cô căng như dây đàn.



Và lúc này cũng vậy, chỉ cần nhìn cách Fany nghiêng đầu xõa mái tóc xuống một bên vai và bắt đầu bài hát cũng khiến Taeyeon phát điên. Nắm chặt bàn tay ẩm ướt vì quệt những giọt mồ hôi từ trán, Taeyeon quyết định quay trở vào phòng thay đồ để chuẩn bị cho tiết mục của mình. Tae cảm thấy ngạt thở với cái không khí sôi sục của hàng ngàn fan ngoài kia như muốn ăn tươi nuốt sống Fany của mình, Taeyeon biết Fany là nữ thần.



-------------------


Taeyeon lao ra sân khấu và hát bằng tất cả những gì mình có, khán giả như vỡ òa mỗi khi giọng cô lên đến note cao nhất.



Sau màn biểu diễn cô cảm thấy cổ họng mình như làm bằng hàng ngàn miếng kim loại vừa mới được nhúng vào lò lửa, Taeyeon nhận chai nước cùng chiếc khăn trắng từ tay chị quản lý, vơ lấy cái áo ba lỗ từ phòng thay đồ và đi thằng vào toilet. Tát nước lên mặt, trút bỏ bộ đồ bó sát người đó đi, khoác lên mình chiếc áo thun ba lỗ trắng, Taeyeon nhìn mình trong tấm kiếng, gương mặt ửng đỏ vì sức nóng, cố uống hết chai nước để làm dịu những thứ đang lồng lộn trên trong bụng mình, cái lý do chết tiệt gì cứ khiến cho cái cảm giác năng lượng của mình cứ chầu chực bùng nổ, Tae cúi gầm mặt xuống và hít một hơi thật sâu trước khi bước ra khỏi toilet.



Đi loanh quanh như muốn tìm kiếm ai đó, Taeyeon đi ngang qua phòng nghỉ và thấy người mình cần tìm trong đó. Vào trong, cô phát hiện không chỉ có một mình Tiffany, nơi góc phòng Yuri đang lẩm nhẩm lại lyric bài hát và SeoHuyn thì làm bài động tác bale. Tiffany đang ngồi ở bàn trang điểm, vẫn chiếc váy bạc chưa được thay ra và có lẻ chị làm tóc đã ép Fany một vài phút để sửa lại vài chỗ rối trên tóc cô ấy trước khi làm lại tóc mới cho lúc diễn encore.



Taeyeon nhẹ nhàng đến gần Fany, và khi nhìn thấy khuôn mặt ửng hồng của người yêu qua gương, Fany liền nở một nụ cười rạng rỡ, một niềm vui khó tả mỗi khi nhìn thấy Taeyeon.



Taeyeon thấy như từng thớ thịt trên cơ thể mình bị ai bóp chặt. Những cảm xúc lúc nãy bỗng dưng trỗi dậy, mạnh mẽ hơn bao giờ hết.



“Đi với mình một lát.”



Tiffany quay sang, định từ chối vì đang make up dở, nhưng cô bắt gặp đôi mắt đầy yêu thương ấy. Khẽ gật đầu, cô đan tay mình với Taeyeon và để cô ấy dắt đi.




Cùng lúc ấy, trên hàng ghế khán đài VIP, một người đàn ông với cặp kiếng trắng rời khỏi chỗ ngồi, ông cài lại hàng nút trên áo vest xám, đi tới chỗ của người quản lý, cố nói điều gì đó với cô ấy, rồi họ cùng nhau đi vào bên trong cửa dành cho Staff.





Cánh cửa restroom trên lầu 2 vừa khép nhẹ, Taeyeon kéo Tiffany vào vòng tay mình, siết chặt. Tựa đầu vào cổ Fany, cô đặt lên đó những nụ hôn thật nhẹ nhàng, và tận hưởng mùi hương quen thuộc đó. Tiến lên trên, khi môi họ cảm nhau, mọi cảm xúc lại tràn về. Nụ hôn sâu và ngọt ngào, thỏa đi nỗi nhớ nhung và ham muốn. Taeyeon đẩy nhẹ Fany vào tường trước khi rời khỏi đôi môi ấy. Họ tựa trán vào nhau, Tiffany nhìn sâu vào đôi mắt nâu màu chocolate, cô như cảm nhận được tất cả những gì mà Taeyeon đang phải chịu đựng suốt thời gian qua.


Taeyeon cọ mũi mình với Fany trong khi cô ấy đang dùng chân cởi đôi giày cao gót ra. Môi lại tìm đến nhau, chìm đắm trong sự nồng nàn, tay Taeyeon lướt qua ngực Tiffany rồi tiến thẳng xuống dưới. Tiến sâu vào bên trong váy, những ngón tay bắt đầu hoạt động một cách nhịp nhàng và gấp rút. Nhanh hơn, mạnh mẽ hơn cho tới khi chạm vào đỉnh điểm, đầu gối Fany bấu chặt vào người Taeyeon, vòng tay siết chặt bờ vai người mình yêu, Fany cắn chặt răng không để cho những tiếng thở mạnh phát ra…





-Taeyeon vừa đưa Fany đi đâu đó mà.


Chị make up trả lời người quản lý, có vẻ như có ai đó đang tìm Fany, người đàn ông áo vest xám, khuôn mặt này quả thật rất quen thân.


-Vừa đi sao?


-Uh, cỡ 5 phút rồi, chắc 2 đứa sẽ quay lại nhanh thôi, vì sắp đến encore rồi.


-Được rồi, chị làm tiếp đi


Người đàn ông bước nhanh bên cô trợ lý khác, sau khi người quản lý kia giao nhiệm vụ tìm Fany cho cô này, họ tiến lên lầu 2 với sự chỉ dẫn của một anh bảo vệ ở sảnh giữa 2 lầu.




Fany lau những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán Taeyeon, và cầm tay người yêu vòng qua eo mình.


- Hơi thở Taeyeon nóng lắm, như bị sốt vậy.


- Phải rồi, mình đang phát sốt đây Fany.


- Đừng để như thế này nữa nhé Tete….


- Huh?


- Bao lâu rồi Tae không đụng vào em huh?


- …


Trước khi tách nhau ra, Fany cọ mũi mình vào cổ Taeyeon và hôn nhẹ lên đó.
Cô lau dấu son trên cổ Taeyeon rồi nghiêng người mang lại đôi giầy, Fany nhận thấy ánh mắt Taeyeon như muốn cụp xuống, một vòng thâm đen không thể che phủ được bởi phấn make up, vậy mà cô thì chẳng biết làm gì để giúp người ấy, và giúp cho cả hai.



- Lát nữa chúng ta sẽ nói chuyện, phải xuống dưới thôi.


Trước khi Fany kịp bước ra cửa Taeyeon đã nắm khủy tay cô ấy kéo vào lòng mình một lần nữa, như mùa hè thiếu hụt những cơn gió mát, Taeyeon không muốn mọi thứ ngắn ngủi như thế, cô cứ nhung nhớ những khoảnh khắc được riêng tư bên Fany và tiếc rẻ suốt mỗi khi nó trôi qua nhanh thế này.




- Hay thôi, chúng ta xuống phòng chờ vậy



Người đàn ông lớn tuổi lên tiếng với một giọng Hàn Quốc lơ lớ, và khi họ nhìn sự im lặng bao trùm ở những dãy cửa của tầng 2, sự hoang mang thể hiện rõ ở đôi mắt ông ấy. Một cánh cửa hé mở ở gần đó gây chú ý cho ông, nhưng giọng người quản lý có vẻ vội vã khi vừa nhận được tín hiệu ở bộ đàm.



- Chắc cô ấy đi gặp biên đạo múa hay đại loại thế, thời gian gấp gáp lắm, Fany chỉ ở quanh đây thôi.


- Cháu sẽ quay lại ngay!



Người trợ lý nói nhanh rồi bước xuống cầu thang ra khán đài. Còn một mình, người đàn ông bước tới bên cánh cửa duy nhất không được đóng kín ở tầng này.
Một giọng nói quen thuộc vọng ra.


- Lát nữa chúng ta sẽ nói chuyện, phải xuống dưới thôi.


Là Fany.
Ông đẩy nhẹ cánh cửa.
Fany bất ngờ dứt khỏi nụ hôn với Taeyeon và quay qua nhìn người đàn ông vừa bước vào.


- Daddy!


Họ đứng đó, nhìn nhau, và mất 3 giây sau Taeyeon mới hiểu được chuyện gì đang xảy ra và cúi chào người đó. Fany đã mời cha về Hàn quốc để xem concert đầu tiên của nhóm hôm nay, Fany vừa mới nói cho Taeyeon biết cách đây vài tiếng là cha của cô ấy sẽ đến concert. Nhưng cô hoàn toàn không mong sẽ gặp cha Fany trong hoàn cảnh này, mọi việc thật tệ khi cô thấy ánh mắt người ấy nhìn con gái tràn ngập những nỗi thất vọng không thể thành lời.



- Họ đây rồi, ah, bác cũng tìm ra Fany rồi đúng không?


- Nhanh lên 2 đứa, dance battle sắp xong rồi đó.



Chị trợ lý thở dốc bên cánh cửa và giục mọi người xuống phòng chuẩn bị cho tiết mục encore của nhóm. Taeyeon nắm nhẹ tay Fany khi người trợ lý quay đi và bước nhanh ra ngoài, cô biết đêm nay sẽ rất dài đây.



- Ta muốn nghe con giải thích, nhưng hãy làm việc của con đi, ta sẽ đợi đến cuối buổi diễn ở trên này.


- Con biết … con xin lỗi… nhưng cha hãy xem con diễn hết đêm nay được không? Cha đừng ở đây một mình.



Fany không ngăn được nỗi buồn dâng lên trong lồng ngực, nó đang chầu chực để thoát ra trên khóe mắt cô, nhưng cô sẽ nói để cha hiểu, rằng mọi thứ không quá tệ như ông nghĩ.



- Làm ơn đi cha, con không thể làm tốt nếu cha đứng đây … làm ơn hãy xuống dưới cùng con.



Người đàn ông quay lưng bỏ đi trước khi ông để sự buồn bã tràn hết ra căn phòng này, một đứa con gái ngoan đạo, luôn tin ở tình yêu thiêng liêng như những gì được dạy, một đứa con gái hoàn hảo, dịu dàng và nhạy cảm, ông không thể tin được những gì mình vừa nhìn thấy… với một đứa con gái khác sao? Ông nghĩ ngay về vợ mình với những lời trước khi ra đi, ông không biết phải nói thế nào, phải chăng ông đã quá cưng chiều để cho con gái quyết định tất cả, chỉ là ông muốn nó phải được hạnh phúc, nhưng không phải là như thế này.



TBC

Chap 2 - Part 1







Taeyeon loay hoay một vài thứ với anh quản lý và ra khỏi xe cuối cùng, mai là đêm diễn thứ 2, công việc có vẻ sẽ dễ dàng hơn đêm đầu tiên, đêm nay cả nhóm sẽ không phải tập khuya nữa, bữa tối cũng đã được nấu sẵn ở dorm. Fany nán lại chờ Taeyeon ở sau cánh cửa tòa nhà, một bóng người khoác nhanh chiếc áo bước xuống xe rồi trùm chiếc mũ sau áo lên đầu, đêm nay tuyết rơi dày quá.



-Ta lên thôi.



Taeyeon nắm tay Fany lên dorm, cả hai vẫn không nói gì về việc chạm mặt cha của Fany cho đến lúc này, tự tin là người hiểu Taeyeon hơn bất kì ai nhưng những lúc này Fany thật sự không biết Taeyeon đang nghĩ gì nữa. Mọi hành động và lời nói của Taeyeon đều khiến Fany muốn khóc thét.



“Cậu ấy còn không tỏ ra vui mừng khi mình đứng đây chờ nữa”



Thật trớ trêu là giờ đây chính cô đang lo lắng cho Taeyeon chứ không phải là ngược lại.




Taeyeon ngồi phịch xuống ghế salon sau khi kết thúc bữa ăn, cô có thói quen cắn thật mạnh ngón tay cái mỗi khi bị cuốn vào suy nghĩ nào đó, và như hầu hết những lần cô phải để tâm, chính là Fany. Cô muốn hỏi về vấn đề giữa cha con Fany nhưng không biết phải mở đầu thế nào, Fany thật sự rất buồn, cô nhìn thấy nụ cười yếu ớt của người yêu trên sân khấu những phút cuối, cô muốn thể hiện cho cha Fany thấy mình quan tâm đến cô ấy thế nào, nhưng thật khó khi có hàng ngàn fans ở đó.




Và bây giờ thì bọn nhóc ở nhà thật sự rất ồn ào. Những loại tiếng động phát ra từ miệng SooYoung và Hyoyeon, từ cái tivi đang léo nhéo thứ nhạc nào đó không rõ và từ vài món đồ chơi mà fans gởi đang ở trên tay Yoona, tất cả như muốn giết chết cái đầu đã đầy nghẹt chuyện của Taeyeon.




Fany đang cảm thấy thế nào? Taeyeon chỉ muốn hỏi như thế, cô sợ rằng Fany đang dao động và có thể sẽ dao động.




Cô bỗng thấy tình yêu của Fany và cô thật sai trái.



Taeyeon thấy như mình là một tên tội phạm. Như là mình đã hủy hoại Fany.



Taeyeon ghét cái cảm giác lúc này, nó thật nặng nề, đôi mắt của cha Fany ám ảnh Taeyeon đến tận lúc này và nụ cười thấp thoáng nỗi buồn của người cô yêu đè nặng tâm trí Taeyeon.



Fany đem một ly cacao nóng cho Taeyeon, ngồi xuống bên cạnh và xem Yoona chơi với mấy món đồ giành cho con nít trong khi SeoHyun thì dọn dẹp lại đống đồ chơi lúc nãy Yoona vừa chơi chán.



“Cậu ấy vẫn không nhìn mình”
“Cậu ấy có biết mình buồn đến thế nào không?”
“Làm ơn nói gì với mình đi Taeyeon”


Áp ly cacao vào má Taeyeon, Fany cười khi thấy khuôn mặt trẻ con giật nảy mình vì nóng.

-Của cậu này.

-Ugh…



Taeyeon đỡ ly cacao từ tay Fany và hít hà mùi cacao đặc trưng của người LA, ít sữa, nhiều kem béo và 1 chút kẹo chocolate đắng không đường.


-Thơm quá..

- ...

-Cậu không uống àh?

-Không, tớ pha cho cậu thôi.

-Ugh..



Fany kéo chiếc gối dựa đặt sau lưng để Taeyeon có thể dựa lưng cho đỡ mỏi, nhưng dường như Taeyeon vẫn không có ý định bắt đầu câu chuyện, dù cho không gian bao quanh cô và Fany có đang nháo nhào lên, SeoHyun đã chịu hết nổi khi Yoona bắt đầu chơi qua đống xe hơi mini.




-Em sẽ không dọn dẹp cho unnie nữa đâu!




Hyunnie cầm cuốn sách đang đọc dở và bỏ về phòng, Yoonnie chơi chán rồi cũng ôm 1 chồng truyện tranh đi về phòng của mình. Đã lâu lắm rồi cả 9 đứa mới có một buổi tối ở nhà, làm những việc mình thích, coi tivi như bao người khác hay chỉ là được dùng máy tính xem những tin tức lặt vặt.




Mọi thứ đã bắt đầu im ắng, Yuri và Hyoyeon đang lên mạng ở 1 góc phòng khách, Taeyeon vẫn nhấm nháp ly cacao và cố gắng làm cho người bên cạnh nghĩ rằng bộ phim trên TV thật sự rất cuốn hút.




Sica bước ra khỏi phòng tắm sau 30’ và đi thẳng đến chỗ sofa, ngồi xuống cạnh Taeyeon, nhìn vào ly cacao trên tay cậu ấy.



-Còn cacao không Taeyeon?

-Ugh… Fany làm đó. – Taeyeon nói, mắt vẫn không rời khỏi màn hình tv.

-Vẫn còn nếu cậu muốn uống.

-Yep, tớ sẽ tự làm.



Fany thật sự muốn nói điều gì đó, àh không, cô muốn một lời nói dịu dàng từ Taeyeon, chúa ơi cô đã muốn khóc từ cách đây hơn 2 tiếng rồi và cô không hiểu tại sao mình lại chịu đựng giỏi như vậy. Bình thường Taeyeon vẫn hay im lặng, nhưng làm ơn đừng im lặng như lúc này.



-Tae..

-Tớ đi tắm.



Taeyeon biết Fany tính nói gì đó bằng cách gọi tên mình, nhưng cô quyết định phớt lờ, đầu cô đặt quánh lại vì những cảm xúc điên khùng, cô muốn Fany ôm cô vào lòng như một đứa trẻ, cô muốn mình không phải suy nghĩ gì nữa về những điều đã gặp hôm nay, chỉ cần dắt Fany vào phòng thôi mà, nhưng tại sao cô lại cảm thấy cắn rứt thế này.



Fany đưa tay lên kìm những giọt nước mắt trào ra, cái gì đang diễn ra vậy, thái độ của cậu ấy nhằm mục đích gì, cô vừa cãi lời cha, vừa trở thành đứa con bất hiếu vì tình yêu của mình, mà giờ đây người cô yêu lại trở nên lạnh lùng như thế.



Tiếng cửa phòng Fany đóng sập lại sau cái ngoái nhìn của Sica.


“Hai cậu ấy cãi nhau nữa àh?”


Taeyeon thở mạnh khi để nước dội xuống người.


“Đáng lẽ lúc đó mình không nên…, mình đã chịu được 2 tuần rồi, tại sao lúc đó mình lại như thế”


“Fany, cha cô ấy…”


“Mình nên vào hỏi cô ấy không? Nếu như cha cô ấy buộc chia tay thì sao?”



Yêu nhau gần 4 năm, Taeyeon cảm nhận tình yêu mỗi lúc một trưởng thành, nỗi lo lắng cũng ngày một dày hơn khi họ trở nên quá nổi tiếng, áp lực công việc, sự soi xét của người hâm mộ làm cho cả hai trở nên thận trọng một cách quá đáng. Thời gian riêng tư dành cho nhau gần như là con số 0, cô chỉ biết lén nhìn Fany khi cả nhóm có lịch chụp hình quảng cáo hay diễn tập, khi Fany chụp ảnh nụ cười của cô ấy như chiếm trọn trái tim của Taeyeon, và những lúc đó cô chỉ biết cố gắng và cố gắng không để cho ham muốn lấn át. Và quả thật, đè nén mọi thứ khiến cô như muốn đóng băng.



“Mình sẽ không thể kiềm chế khi ở 1 mình với cô ấy”


“Nhưng mình muốn ôm cô ấy”



Chết tiệt

Lạnh quá


Taeyeon hối hận khi mình không mặc hoodie vì áo thun và quần short vào lúc này thì đúng là một sự lựa chọn tồi tệ. Vắt khăn tắm ngang cổ, và đi 1 vòng quanh dorm, yên ắng rồi, Taeyeon đi xuống bếp kiểm tra vì bỗng cô thèm kinh khủng 1 ly nước với thật nhiều đá.


-Thứ nhất cậu không được uống nước lạnh


-Hah..?


-Thứ hai cậu vào với Fany đi.


-Hah… sao cơ?


-Lúc nãy hình như cậu ấy khóc.



Taeyeon chết trân vời lời nói của Sica, cô ấy nói mà thậm chí không ngước lên khỏi cuốn sách.


-Khóc sao?


-Tớ nghĩ thế… và tốt nhất cậu nên làm như tớ vừa bảo.



Sica gập cuốn sách và đi ra khỏi nhà bếp, cậu ấy đọc sách ở mọi nơi bất kể nó là bàn ăn hay restroom.


...






TBC

Chap 2 - Part 2








- Mình vào được không?


- …


- Nếu cậu im lặng thì cũng đừng khóa chốt trong chứ Fany.


- …


- Mình sẽ tông cửa bằng vai đấy.


- …



Tiếng mở cửa khiến Taeyeon biết rằng đó là âm thanh yêu thích nhất của cô lúc này. Fany bước vội vào trong để tránh ánh nhìn của Taeyeon nhưng không kịp. Lúc này Taeyeon đã ôm chặt cô vào vòng tay mình, và dùng một tay để đóng nhẹ cánh cửa.


Như bao uất ức tủi hờn trong lòng được mở nút, nước mắt Fany tuôn ra không thể kìm nén, Taeyeon thấy lòng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#taeny