Prologue

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Sophia.

Pairings: YoonSic, TaeNy

Rating: PG.

Category: Romance.

Disclaimer: They don't belong to me. ^^

Note: 

Mình hoàn toàn không có ý định quay trở lại sớm như vầy, nhưng mà vì lời dụ dỗ và đe dọa của ai đó, mình không còn sự lựa chọn nào khác. ㅠ ㅠ

Nếu có bạn nào để ý (hay thương mình) thì sẽ biết hôm nay là tròn 1 năm kể từ khi mình tung chap đầu tiên của TRUE LOVE. Việc này cũng là một trong những lí do khiến mình quyết định post new fic.. để ăn mừng và cảm ơn sự ủng hộ của mọi người.  

TWTLT sẽ là một sự đổi mới của mình, trong cả văn phong và hình thức. Và mình hi vọng sự đổi mới này sẽ không thất bại mà có thể tạo cho các bạn những ấn tượng thật tích cực. ^-^

Cuối cùng, mình có một yêu cầu nhỏ trước khi các bạn cùng mình bắt đầu một chặng đường mới: từ lúc này, hãy tạm quên IY với JJ của TRUE LOVE và chỉ nhớ tới IY với JJ của TWTLT thôi nhé!~ 


The Way THEY LOSE THEMSELVES


Cô – một kẻ trăng hoa thích vui đùa cùng ong bướm, thế nhưng lại là người chưa từng có ý định dây vào một trò chơi gây tổn hại tâm trí như "tình yêu". 

Nàng – một thiếu nữ lúc nào cũng đặt hai chữ "đức hạnh" lên làm đầu, chưa từng một lần đánh mất danh dự trong suốt hơn hai mươi năm sinh sống.

Hai tính cách gần như đối lập, cả cô và nàng đều không thể nghĩ đến việc sẽ có một lúc vô tình dẫm chân bước vào cuộc đời nhau. 

Danh tiếng. 

Bản lĩnh.

Lý trí.

Nguyên tắc của bản thân.

... 

Tất cả đều không thể cưỡng lại được những khao khát mà trái tim họ kêu gào.


Prologue.

Kéo chiếc áo khoác chặt hơn và phủi nhẹ một vài bông tuyết vương trên cánh tay, Jessica hớp một ngụm nhỏ từ cốc cappuchino để làm dịu cái lạnh đang len lỏi vào từng hơi thở của nàng lúc này. London hoa mỹ những ngày có tuyết yên ắng và bình dị đến bất ngờ, cuộc sống hối hả như trở nên ngưng đọng, tất cả dường như đều thu mình lại dưới cái lạnh run người ngoài đường phố.

Di di mũi giày nghịch mớ tuyết dưới chân khi dừng lại ở một ngã tư lớn để chờ đèn xanh, Jessica bất giác mỉm cười trong vô thức khi nhớ về hình ảnh hai ông bà cụ đang ngồi tựa vào nhau nơi chiếc ghế công viên với đôi bàn tay đan chặt và ngắm nhìn đứa cháu gái của mình chơi đùa cùng bạn bè, tự hỏi đến khi nào sẽ có một bàn tay khác nắm chặt lấy nàng như thế. 

Mải mê với những suy nghĩ vẩn vơ của mình, nàng bất ngờ mất thăng bằng và trượt về phía sau khi bị một người khác va phải. Những tưởng cả cơ thể cùng cốc cappuchino đã đổ ập xuống đất, Jessica hoàn hồn thở mạnh khi cảm nhận được một đôi tay đang ghì lấy vai mình. Người đó, vừa va vào nàng, cũng đã vừa nhanh chóng giữ nàng lại cho khỏi ngã.

“I’m so sorry.. Are you ok?!”

Ngước ánh mắt vẫn còn hoảng hốt về phía người vừa phát ra giọng nói, nàng nhận ra gương mặt kia chỉ cách nàng vài centimet. Hơi thở của cả hai quyện vào nhau tạo thành một màn “khói” mỏng trước mũi, Jessica thấy tim mình như ngừng đập khi từng đường nét của cô gái vừa cất tiếng hỏi nàng xoáy sâu vào mắt và tâm trí.

Thừ người ra và không thể thôi nhìn trân trân vào người cao hơn, nàng chỉ bừng tỉnh khi giọng nói trầm ấm kia vang lên bên tai một lần nữa.

“Are you ok?!” cô gái có đôi mắt nai sốt sắng hỏi lại.

“I’m fine..”

Ngượng ngùng lùi về sau, nàng gượng gạo gật đầu và trả lời. Nếu là vì cú va chạm vừa rồi, Jessica vẫn còn nguyên vẹn, cốc cappuchino trên tay nàng cũng chưa đổ, nàng hoàn toàn ổn! Chỉ là… trái tim nàng lúc này có lẽ không ổn cho lắm, nó đập nhanh quá!

“Sorry, i'm late for a very important meeting! Are you sure you’re ok?”

“Don’t worry! I’m really okay.” nàng khẳng định lần nữa.

“I have to go now! Sorry again..” cô gái để lại câu cuối, trước khi nàng kịp gửi lời chào thì đã nhấc bước chạy thật nhanh về hướng nàng đã đi qua. 

Thẫn thờ nhìn theo bóng dáng của người vừa cúi chào nàng, Jessica đưa tay giữ chặt lấy ngực mình như thể nếu làm thế thì nhịp tim của nàng vào lúc này có thể chậm lại. Lê từng bước nhỏ theo dòng người đang đổ xô đi về phía đối diện, nàng vẫn đang cố lấy lại sự bình tĩnh sau sự việc bất ngờ vừa rồi. 

Đẩy cửa tiến vào và ngồi xuống một chiếc bàn trong một cửa hàng bánh quen thuộc mà nàng đều đặn đến vào mỗi buổi sáng trong thời gian lưu lại đây, Jessica nhìn ra ngoài cửa kính, cho phép bản thân nhớ lại vài phút ngắn ngủi đầu ngày mà nàng vừa trải qua.

Người đã va vào nàng là một cô gái người châu Á, thân hình cao ráo và mảnh dẻ nhưng trông rất khỏe khoắn, mái tóc được búi cao gọn gàng trong khi chiếc cổ thon khuất sau tấm khăn choàng màu xám, cặp mắt nai như làn nước mùa thu ẩn sau gọng kính không tròng to bản, và cuối cùng là đôi môi hồng hào gần như đã suýt chạm vào má Jessica khi nàng ngẩng đầu nhìn lên..

Gương mặt nóng bừng khi mường tượng lại cách người kia đỡ lấy mình, Jessica gục mặt vào lòng bàn tay và lắc đầu nguầy nguậy.

Cái thứ cảm giác quái quỷ này là gì?!

Họ Jung như nàng lại đang yêu từ cái nhìn đầu tiên sao?!


O-o-o-o-o-o-o-o-o-O


P.s: 

Mình sẽ gặp lại các bạn vào thứ 7 TUẦN SAU, tức ngày 15.12! 

Chúc những ai còn đi học sẽ có một đợt thi cuối kì suôn sẻ! 

Đông vui vẻ và ấm áp nha!~ 

Seeya~ ^-^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net