Chương 83 : Hay là đã động lòng với cậu rồi (P1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 83 : Hay là đã động lòng với cậu rồi? (P1)

Yoseob cười cười, thấy Hyunseung ngẩn cả người, cậu nhẹ nhàng nói: "Anh không sao chứ ?"

Hyunseung phục hồi tinh thần, cũng cười cười, khởi động xe.

Người con trai bên cạnh vô cùng yên lặng, khiến cho tim người ta loạn nhịp, Hyunseung vẫn nhẹ giọng cùng cậu nói chuyện, thỉnh thoảng còn nói giỡn, cậu thỉnh thoảng cũng bị chọc cười.

Chiếc áo sơ mi ca rô màu vàng làm hiện lên thân hình nhỏ nhắn xinh xắn của cậu, ưu nhã lộ ra vẻ khả ái, chiếc quần jean đen bó sát chân, hai chân nhỏ nhắn khép sát vào nhau, đẹp không gì sánh được.

Hyunseung cố gắng rất nhiều mới có thể chuyên tâm lái xe, chìm đắm trong bộ dáng tươi cười của cậu, thưởng thức hồi lâu.

"Tôi ổn, Junhyung lần này đi công tác tại sao lại không mang cậu đi cùng?" vươn người giúp cậu mở cửa xe, Hyunseung nhìn cậu nói.

Săn sóc đưa tay che ở mui xe tránh không cho cậu va phải "Tôi nghĩ cậu sẽ đi cùng cậu ấy, cho nên mới chủ động yêu cầu ở lại công ty."

Yoseob có chút bối rối, hoàn cảnh hai người trong lúc đó có liên quan gì đến việc này?

Hyunseung nhìn cậu cười cười "Tin tôi đi, Junhyung sẽ không thích có kẻ quấy rối thời gian hai người cùng một chỗ, tôi nghĩ mình cũng là người biết điều."

Yoseob lúc này mới hiểu được ý tứ của hắn, mặt hơi đỏ lên, cùng hắn đi vào bên trong nhà trọ, nhẹ giọng giải thích: "Không phải như vậy, tôi cùng Yong tiên sinh không phải là quan hệ này."

Cậu khó khăn lắm mới nói xong, không hiểu sao Hyunseung lại nghĩ như vậy, cậu cùng Junhyung cũng không có quan hệ nhạy cảm gì.

Hyunseung cười cười, từ chối cho ý kiến.

"Yoseob tôi nhớ không lầm thì cậu đã tốt nghiệp được hai năm? Hai năm trước... Cậu cũng ở thành phố này?" Đợi thang máy khá lâu, Hyunseung làm như vô tình hỏi.

Yoseob gật đầu: "Đúng vậy, lúc đó tôi mới tốt nghiệp, cũng chuẩn bị đi làm ở đây, cho nên cùng Kikwang ra ngoài thuê phòng trọ, tất cả đều rất thuận lợi, tại lúc ấy nghĩ sau đó cùng Doojoon kết hôn, ở thành phố này định cư, sinh hoạt sẽ thuận tiện hơn... Thế nhưng..."

Lông mi cậu cụp xuống, không hiểu vì sao lại nghĩ đến sự việc hai năm trước, trong lòng có chút khó chịu, không tiếp tục nói nữa.

Hyunseung nhìn sắc mặt cậu, cúi đầu nhẹ giọng hỏi: "Nhưng mà thế nào? Có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra với cậu?"

Trong lòng Yoseob căng thẳng, thiếu chút nữa cho rằng Hyunseung biết chuyện gì.

Cậu nhẹ nhàng lắc đầu, hời hợt nói: "Không có gì, bất ngờ chính là Doojoon phản bội, chúng tôi chia tay, những dự tính trong tương lai đã không còn... Thực sự không có gì, loại chuyện này trong thành phố xảy ra hàng ngày, cuộc sống vẫn tiếp tục."

Giọng điệu của cậu rất nhẹ, như là tự nói với bản thân, hơi thở mong manh.

Hyunseung không thể dời mắt, mãi cho đến khi cửa thang máy mở, Yoseob cất bước đi ra, vạt áo không may vướng vào cửa, cậu cả kinh, ngừng bước, Hyunseung vội vàng giúp cậu cởi ra, hơi thở Yoseob lúc này mới bình ổn.

Khoảng cách của hai người rất gần, Yoseob nhìn hắn cười cười: "Gomawo!"

Trong nháy mắt Hyunseung cảm thấy mê muội, vừa rồi khoảng cách gần như vậy, hắn cơ hồ nhìn thấy từng tấc da thịt mềm mại trắng nõn không một tia tỳ vết, cánh môi hồng phấn tươi đẹp ướt át, nếu không phải đôi mắt trong veo kia đang nhìn hắn, hắn cơ hồ nhịn không được mà hôn lên đó. Hyunseung có chút tự giễu nở nụ cười, như thế nào chính mình cũng trở lên mất kiểm soát?

"Khoảng thời gian này tôi vẫn sẽ đúng giờ trở về, cậu có vệc gì cứ đến tìm tôi." Hyunseung nhìn cậu, cầm chìa khóa mở cửa nhà, mở miệng nói, nhìn biểu tình nghi hoặc trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Yoseob, hắn chợt thấy có gì đó không thích hợp "Tôi muốn nói... thời gian Junhyung vắng mặt, cậu có việc gì hãy đến tìm tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net