Chap 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 24


Yuri’s POV


Eun Chan kéo tôi đi khỏi chỗ mọi người, rời khỏi chỗ Sica baby và tên thảm hại kia, và tôi không thể kéo đầu Yoona ra được nữa.


“Uhmm… Eun Chan.” Tôi gọi. Chị ấy nhìn tôi, nhưng tôi không chắc là chị ấy có đang khóc hay không vì trời vẫn đang mưa. Đôi mắt của chị ấy đỏ hoe, nên tôi sẽ kết luận là chị ấy đang khóc.


“Yuri.” Chị ấy gọi khi chúng tôi dừng lại, ở giữa một nơi không rõ, nơi nào đó gần những cây dừa. “Chị… chị xin lỗi vì đã kéo em đi như thế này.” Chị ấy cúi đầu.


“Không sao đâu, Eun Chan.” Tôi nói. “Chúng ta đến tránh mưa dưới mấy cây dừa kia đi.” Tôi mỉm cười khi kéo chị ấy đi. Tôi có thể nghe thấy tiếng thút thít lẫn tiếng nấc của chị ấy. Ngồi xuống dước gốc cây rồi tôi kéo chị ấy xuống bên bên cạnh. Mặc dù đã có những cái cây che đỡ nhưng những giọt mưa vẫn ít nhiều tạt vào người chúng tôi.


“Eun Chan, làm ơn đừng khóc nữa.” Tôi nói.


“Chị biết, Yuri, em làm chị nhớ đến Donghae.” Eun Chan đột nhiên nói. 


Chờ đã, cái gì cơ?! Cái tên ngốc nghếch thảm hại đó mà khiến Eun Chan nhớ đến tôi á? Chị ấy mù hay sao vậy? Một người tuyệt vời như tôi lại đi so sánh với một gã thảm hại như anh ta. Có nghiêm túc không vậy? Tôi rất tuyệt vời và thân hình thì chết người, còn anh ta lại thảm hại, được rồi, anh ta có lẽ chỉ đẹp trai bằng một phần nhỏ xíu xìu xiu như đầu ngọn tóc của tôi thôi. Sao chị ấy lại so sánh tôi với anh ta?! Tôi nhìn Eun Chan với ánh mắt chị-có-nghiêm-túc-với-những-điều-mình-nói-không-vậy. Eun Chan nhìn tôi.


“Tại sao em lại nhìn chị như thế?” chị ấy hỏi. Uhh có lẽ bởi vì chị so sánh em với một tên hoàn toàn ngốc nghếch. Tôi muốn nói thế nhưng tôi lại nói khác.


“Vậy, thực ra đã xảy ra chuyện gì giữa chị với tên ngốc nghếch Donghae?” tôi hỏi.


“À thì… lần đầu tiên chị gặp Donghae, anh ấy vẫn là thực tập sinh, còn chị thì bắt đầu trở nên nổi tiếng. Bọn chị đụng phải nhau trước tòa nhà diễn tập và đó là lần đầu tiên chị nói chuyện với anh ấy. Bọn chị chỉ chào nhau và nói chuyện vài phút trước khi chị phải rời đi. Nhưng dường như có điều gì đó đã xảy ra.” Chị ấy mỉm cười khi nhớ lại.


“Thời gian trôi qua, chị và anh ấy thường xuyên chạm mặt nhau và bọn chị nói chuyện nhiều hơn, từ đó bọn chị gần gũi với nhau hơn. Một ngày nọ, bạn của chị nhìn thấy chị nói chuyện với anh ấy, họ đã cảnh báo chị rằng Donghae nổi tiếng là một player.” Nụ cười chị ấy trở nên cay đắng.


“Ban đầu thì chị không tin, nhưng có một lần, khi chị đang nói chuyện với anh ấy thì đột nhiên có một cô gái ôm lấy anh ấy từ đằng sau.” Chị ấy nhìn tôi. “đó là Jessica.” Chị ấy nói, tôi cảm thấy tim mình đau nhói.


“Uhmm.” Tôi chỉ có thể thốt ra như thế, cúi đầu xuống đất và cố gắng tỏ ra mạnh mẽ. “chị nói tiếp đi.” Tôi nói, chị ấy gật đầu.


“Họ cùng nhau tập luyện nên họ thật sự rất thân với nhau. Chị nghĩ là anh ấy và Jessica chỉ là bạn thân thôi. Họ là bạn, nhưng thực sự rất thân với nhau.” Chị ấy nói.


“Chị không thể gặp anh ấy vài tuần vì lịch làm việc bận rộn. Nhưng khi chị có thể gặp anh ấy thì anh ta đang hôn một cô gái nào đó.” Chị ấy giận dữ.


“Chị không biết cảm giác này là thế nào, thậm chí bọn chị còn chưa thực sự hẹn hò hay gì nữa. Nên chị cố gắng để mình bận rộn. Chị không muốn gặp anh ấy vài tháng, mỗi ngày anh ấy đều gọi điện cho chị, gửi tin nhắn rằng anh ấy muốn gặp chị hay anh ấy nhớ chị.” Chị ấy nhìn tôi nói.


“Làm sao chị lờ đi những cảm giác không tên này khi anh ấy cứ tiếp tục làm như thế?” Chị ấy nói, đôi mắt ngấn nước.


“Một ngày nọ, chị quyết định gặp và ra ngoài cùng anh ấy, vì chị nhớ anh ấy với nhiều. Bọn chị quyết định ăn tối cùng nhau.” Chị ấy mỉm cười trong khi nước mắt rơi cùng nhịp với những giọt mưa.


“Đêm đó, anh ấy đã tỏ tình với chị. Anh ấy nói rằng anh ấy yêu chị và trong thời gian anh ấy không thể gặp chị, anh ấy cảm thấy mình rất cô đơn và thảm hại.” Chị ấy nhìn tôi. “em đoán xem chị đã nói gì?”


“Đồng ý?” tôi trả lời, chị ấy khẽ cười cay đắng.


“Ban đầu chị từ chối, vì chị sợ rằng anh ấy sẽ làm chị tổn thương, nếu chị đồng ý, anh ấy sẽ chơi đùa với tình cảm của mình. Nhưng đoán xem? Anh ấy nói sẽ thay đổi vì chị, rằng anh ấy sẽ chứng minh mình xứng đáng với tình cảm, tình yêu của chị và chị đã tin. Chị nói sẽ cho anh ấy một cơ hội. Chị sẽ thử và xem anh ấy có xứng đáng không hay là chị đã sẵn sàng cho việc này.” Chị ấy nói.


“Vài tháng trôi qua, bọn chị rất vui vẻ. Anh ấy không làm điều gì tổn thương chị, hay tình cảm của chị, thật ra anh ấy là một người đàn ông hoàn hảo và lịch sự. Anh ấy là hoàng tử và chị là công chúa. Mặc dù mọi người cho rằng bọn chị chỉ là bạn thân, vì bọn chị không nói cho ai biết về việc anh ấy theo đuổi chị.” Eun Chan mỉm cười. Mội nụ cười thật trong sáng khiến tôi mờ mắt.


“Nhưng tại sao-” chị ấy ngắt lời tôi. Nụ cười giờ chuyển thành cái nhíu mày.


“Bởi vì… một ngày kia, anh ấy nói mình phải đi đâu đó. Chị hỏi rằng chị đi có thể đi cùng được không, anh ấy bảo không vì việc này không quan trọng lắm. Chị quên việc đó đi và làm việc mình muốn làm hôm đó. Mua sắm. Lần đầu tiên bọn chị gặp nhau một năm trước sắp đến và chị nghĩ mình nên mua cho anh ấy một muốn quà và nói lời đồng ý với anh ấy, rằng chị sẽ trở thành bạn gái của anh ấy.” Chị ấy nói.


“Nhưng khi chị vui vẻ ngắm những tủ kính thì nhìn thấy anh ấy cùng một cô gái khác đang uống café ở bên trong St@rbucks, thậm chí anh ấy còn chảy nước dãi nữa. Chị tức giận và quyết định đến xem cô gái đó là ai, và chị thực sự không ngạc nhiên, đó là Jessica. Vì chị đã đọc trên internet về lời đồn liên quan đến hai người, chị bị tổn thương. Chị nghĩ anh ấy sẽ thay đổi, nhưng chị đoán là anh ấy đã không. Chị sẽ hiểu nếu anh ấy bảo mình sẽ gặp Jessica. Vì nếu anh ấy làm vậy thì ít nhất có thể khiến chị hài lòng và anh ấy đang trở nên tốt hơn. Nhưng có lẽ anh ấy nghĩ nói dối chị thì hay hơn.” Eun Chan mỉm cười chua xót.


“Chờ đã. Chị đang nói về việc ở trung tâm thương mai Coex sao? Chị đã ở đó?” Tôi hỏi. Chị ấy bối rối nhìn tôi.


“Uhmmm… đúng vậy. Làm sao em biết?” Chị ấy hỏi khi lau nước mắt, mặc dù nó vẫn ướt vì cơn mưa.


“À thì, em cũng đã ở đó. Em đi theo Sica.” Tôi ngượng ngùng nói.


“Huh?” chị ấy hỏi.


“Nếu em nhớ không nhầm thì Donghae đến đó để mua một món quà cho ai đó đặc biệt và anh ta nhờ Sica CỦA EM giúp em chọn một món quà hoàn hảo. Nhưng cuối cùng thì em, Hyoyeon và Sooyoung quyết định tham gia, nếu không em sẽ bị Sica giết vì theo dõi cậu ấy mất. Đến giờ cậu ấy vẫn không biết việc này và đây sẽ là bí mật giữa em và chị nha.” Tôi nói.


“Vậy, khoan đã, ý em là gì? Em đã đi cùng anh ấy ngày hôm đó?” Chị ấy hỏi.


“À mà, nếu câu chuyện của chị liên quan đến việc Sica mặc chiếc váy trắng dây áo kiểu spaghetti đó và cậu ấy có hoàn toàn trông như nữ thần khi mặc nó không thì, câu trả lời là có.” Tôi nói.


“Ừ, em ấy có. Vậy em cũng ở đó sao?” chị ấy lại hỏi. Tôi muốn nói dĩ nhiên là vậy rồi nhưng tôi phải là người tốt chứ.


“Vâng. Em nghĩ là anh ấy mua món quà đó cho chị.” Tôi mỉm cười, chị ấy cũng mỉm cười. Thật là đáng yêu nên tôi cười khúc khích.


“À… nếu như thế thì chị nghĩ chúng ta nên trở lại căn nhà, và chị có thể để anh ấy giải thích. Anh ấy sẽ không dễ dàng được tha thứ đâu.” Chị ấy cười khúc khích.


“Uhmm… đúng vậy… về việc đó… vì trời đang mưa và có bão nữa, chúng ta đã chạy ra khỏi nhà trong sương mù, đây là nơi nào không rõ nữa, giống như ở thiên rừng dừa vậy… uhmm, em nói một cách đơn giản nha?... uhmm… em nghĩ chúng ta lạc đường rồi.” Tôi nói.


“Oh. Ừ. Vậy chúng ta làm gì bây giờ?” chị ấy hỏi.


“Em nghĩ, chúng ta phải chờ đến khi cơn bão qua đi và mọi người đến tìm chúng ta. Hy vọng là sáng mai.” Tôi nói.


“Được rồi.” Chị ấy nói.


“Vậyyyyyyyyy………” tôi bắt đầu nói về một chủ đề khác. “Về chuyện giật mắt ấy…”


---ở một mặt của bờ biển---


Seohyun’s POV


“Sica unnie, làm ơn đừng đi nữa, chị sẽ làm sàn nhà thủng mất.” Tôi nói. Vì Eun Chan đã kéo Yuri unnie đi, nên Sica unnie đứng ngồi không yên, và bắt đầu vừa đi vòng quanh vừa lầm bầm gì đó. Chị ấy cứ đi vòng quanh như vậy, và mỗi lúc một giống người bị bệnh hoang tưởng.


“Yuri đang ở với ả xấu xa đó. Trong cơn bão này. Ai biết ả phù thủy đó sẽ làm gì Yuri CỦA TÔI chứ. Nếu ả ta cướp đi sự ngây thơ của Yuri trước tôi, thì tôi thề tôi sẽ lột da ả ta.” Sica unnie nói, đi càng lúc càng nhanh quanh căn phòng.


“Uhh… Sica unnie…” Nicole cố gắng dừng Sica unnie lại.


“Tôi nên là người lấy đi sự ngây thơ của Yuri, chứ không phải cô ta. Nếu cô ta dám đụng vào một cọng tóc trên mái đầu xinh đẹp của Yuri thì HellSica sẽ xuất hiện và nuốt chửng cô ta.” Sica unnie nói, giọng càng lúc càng cao.


“Uhmm… Nicole à, tớ không nghĩ đây là lúc thích hợp để làm gián đoạn bài diễn văn của Sica unnie đâu.” Hara nói khi kéo Nicole đến bên cạnh mình.


“Uhh… Hyunnie à, có an toàn không nếu ở cùng phòng với Sica unnie?” Yoona unnie hỏi tôi.


“Uhmm… à thì… bây giờ chị ấy cần chúng ta mà unnie. Em không nghĩ là không hay chút nào nếu chúng ta để chị ấy một mình.” tôi giải thích, Yoona unnie gật đầu rồi quyết định đặt đầu lên đùi tôi. Tôi mỉm cười và bắt đầu vuốt tóc chị ấy.


“Trời đang mưa… nếu CÔ TA quyết định ôm Yuri CỦA TÔI thì sao đây. Yuri là một con người ngây thơ và tốt bụng, cậu ấy sẽ đồng ý và thậm chí còn sẽ ôm lấy cô ta, rồi Yuri sẽ ngủ khi ôm cô ta. Sau đó, Eun Hye sẽ lợi dụng lúc Yuri ngây thơ CỦA TÔI đang ngủ say mà lấy đi sự ngây thơ của Yuri CỦA TÔI.” Sica unnie hoảng loạn.


“Và rồi sáng mai khi họ thức dậy, cả hai sẽ đều nude và nằm trong vòng tay của nhau.” Hyoyeon unnie thêm vào.


“và họ bắt đầu nhìn vào mắt nhau rồi bắt đầu hiệp hai.” Sooyoung unnie tiếp lời.


“Rồi chúng ta cuối cùng cũng tìm thấy họ, ả phù thủy đó sẽ quyến rũ Yuri của tôi và cướp đi sự ngây thơ của cậu ấy trước khi tôi có cơ hội làm điều đó.” Sica unnie dừng lại nói.


“Sau đó, họ sẽ vừa sờ butt lẫn nhau vừa tản bộ về đây.” Hyoyeon unnie tiếp tục.


“và họ sẽ hôn và âu yếm nhau trên đường về.” Sooyoung unnie thêm vào.


“Lúc đó, tôi sẽ không có cơ hội để làm bất cứ điều gì với Yuri của tôi nữa, vì cậu ấy sẽ chỉ nhìn ả phù thủy kia – kẻ đã ếm bùa Yuri của tôi.” Sica unnie nói và lại bắt đầu đi vòng quanh.


“Unnie, các chị chẳng giúp được gì cả.” Seungyeon nói khi kéo tai của Hyo unnie và Sooyoung unnie để họ ngồi xuống trước sofa mà tôi và Yoona unnie đang ngồi.


“owowowowowowowowow.” Cả hai đồng thanh.


“Chờ đã, vậy Eun Hye thích Yuri-shii hả?” Donghae hỏi.


“Đúng vậy.” Sica unnie dừng lại nói rồi lườm Donghae oppa. “Ta vừa nhận ra rằng tất cả chuyện này đều là lỗi của ngươi.” Sica unnie chỉ vào Donghae oppa.


“Drama kìa.” Hyoyeon unnie và Sooyoung unnie cùng nhau thì thầm, khiến tôi trợn mắt mình.


“E-em đang nói cái gì vậy?” Donghae oppa nói, giơ hai tay đầu hàng.


“Nếu ngươi không đến đây, Eun Hye sẽ không cần phải trở nên bi kịch thế rồi bỏ chạy như một cô công chúa đáng thương, và kéo Kwon Seobang ngây thơ CỦA TA đi!” Sica unnie hét vào mặt Donghae oppa. “và Ngươi… Phải. Trả. Giá.” Sica unnie nói.


“HellSica đến rồi.” Nicole nói khi ngồi xuống cạnh Sooyoung unnie và Hyoyeon unnie, rồi kéo Hara ngồi xuống cùng mình. Seungyeon cũng làm theo và ngồi bên cạnh Hara.


“G-g-gì c-c-chứ?” Donghae oppa hỏi.


“Hít đất 500 cái. NOW.” Sica unnie nói, tay chỉ xuống sàn.


“Cái gì?” Donghae oppa không thể tin những gì mình nghe thấy. Sica unnie phóng ra một trong những cái lườm băng giá nổi tiếng của mình.


“Ngươi không nghe ta nói gì à?” Sica unnie nói một cách chậm rãi và đáng sợ. Mỗi từ như kèm theo sự ác độc. Donghae oppa nuốt nước bọt.


“n-nh-nhưng.” Anh ấy cố chống chế nhưng Sica unnie bắt đầu chuyển sang chế độ Trung sĩ HellSica.


“Nằm. Xuống. Và. Hít. Đất. 500. Cái. Cho. Ta. NOW. N.O.W.” Sica unnie chậm rãi nói. Donghae oppa nuốt nước bọt rồi đột ngột nằm xuống và bắt đầu hít đất.


“Hyoyeon.” Sica unnie gọi. Hyoyeon unnie lập tức đứng dậy chào tay.


“Có mặt, thưa Trung sĩ Sica.” Hyo unnie nói.


“Ngồi lên lưng Donghae. Now.” Sica unnie chỉ vào lưng của Donghae oppa. Donghae oppa dừng lại, nhìn Sica unnie.


“n-nh-nhưng.” Anh ấy định chống chế lần nữa thì Sica unnie lườm anh ấy.


“Ta có bảo ngươi dừng lại sao?” Sica unnie hỏi, giọng đáng sợ. Donghae oppa rùng mình, lắp bắp ‘không’ rồi bắt đầu hít đất. “Hyoyeon. Ngồi. Lên. N.O.W.” Sica unnie nói, Hyoyeon lập tức ngồi lên lưng của Donghae oppa. Chúng tôi có thể thấy rõ hai cánh tay của Donghae oppa đang run lên.


“Ngươi không đếm.” Sica unnie nói với giọng chết chóc. “Làm lại.” chị ấy ra lệnh.


“Huh, nhưng mà-” Donghae oppa định chống chế lần thứ n nhưng bị Sica unnie cắt lời.


“Ngươi muốn ta tăng lên 1000 cái đúng không? Tin ta đi, chúng ta có cả đêm để làm điều này.” Sica unnie nói với giọng đáng sợ. Donghae oppa run rẩy và bắt đầu đếm.


“1! 2! 3!.........” Donghae oppa bắt đầu đếm.


“sau khi ngươi hoàn thành nó, ngươi sẽ làm con ngựa nhỏ của ta, chúng ta sẽ đi tìm Yuri CỦA TA và ả phù thủy đó.” Sica unnie kéo ra một cái ghế, ngồi trước mặt Donghae oppa đáng thương.


“Ngựa là ý làm sao, thưa Trung sĩ Sica?” Hyoyeon hỏi, người được nâng lên rồi hạ xuống nhờ những cái hít đất của Donghae oppa.


“đúng theo những gì ta nói. Ta sẽ ngồi trên lưng hắn, và hắn sẽ lê bước như một con ngựa nhỏ trong khi chúng ta tìm kiếm Yuri CỦA TA. Ngươi cũng biết là ta không thích đi bộ. Tất cả là lỗi của hắn, nên đây chỉ là một trong những hình phạt dành cho hắn thôi. Tốt nhất là hắn nên cầu nguyện cho chúng ta tìm thấy Yuri CỦA TA vào ngày mai mà vẫn còn sự ngây thơ và quần áo trên người, nếu không sự trừng phạt Donghae sẽ dữ dội hơn như thế này nhiều.” Sica unnie giải thích.


Chúng tôi nuốt nước bọt. Sica unnie đôi lúc có thể trở nên ác độc như vậy đó. Tôi tự hỏi lúc này Yuri unnie đang làm gì. 


End Chap 24.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#kasumi