~Chap 6~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vài ngày sau đêm Valentine tuyệt vời đó tôi phải trở lại công việc và tham gia một cuộc họp với ba tôi. Tôi đã mong là ông ấy không đề nghị tôi đi cùng vì tôi chỉ muốn ở nhà với Yuri mà thôi, sau đêm đó cậu ấy đã bị cảm do đứng ngoài ban công quá lâu.

Tôi cười khúc khích khi nhớ tới bộ mặt của cậu ấy sáng nay lúc thấy tôi bước ra khỏi nhà. Mọi người trong buổi họp quay đầu nhìn “OH…ahem..xin tiếp tục đi ạ” Tôi nhanh chóng im lặng và họ quay trở lại vấn đề đang bàn bạc. Tôi vẫn không thể tập trung vào cuộc họp, đầu tôi lúc thì nghĩ về sự “cầu hôn” của Yuri tối qua, lúc thì thắc mắc không biết bây giờ cậu ấy đang làm gì.

Tôi vẫn chưa quen cho lắm với việc có chiếc nhẫn trên ngón tay áp út của mình, nhưng dù sao tôi hạnh phúc khi đeo nó. Mặt khác thì tôi phải giấu tay mình trước mặt ba, ông ấy mà biết sẽ lại tra xét về chủ nhân của chiếc nhẫn này.

Sau cuộc họp ba bảo tôi sắp xếp xong tài liệu thì đến văn phòng gặp ông ấy. Syoung đứng bên cạnh giúp tôi phân loại hồ sơ.

“Wow…đây là quà của Yuri phải không?” Syoung xuýt xoa khi cầm lấy tay tôi quan sát chiếc nhẫn, chắc hẳn Yuri đã nói với cô ấy từ trước “Ừ, mà nói nhỏ thôi, không là ba mình nghe thấy đó”

“Oh..ok” Syoung nói và hạ bớt âm lượng “Vậy, cậu âý tặng cậu như thế nào” Cô hỏi với giọng phấn khích. Tôi nhe răng cười rộng tới cả mang tai, tôi đã rất muốn kể cái đêm kì diệu ấy cho một ai đó. Bọn tôi tìm chỗ ngồi và tôi bắt đầu kể

“Awww…ngọt ngào quá đi~” Syoung vừa nói vừa lấy tay ôm mặt.

**

Sau khi kể cho Syoung nghe, tôi liền đến văn phòng của ba. Tôi cố giấu tay mình dưới áo khoác. “Ba gặp con có chuyện gì không?” Tôi hỏi. Ông ấy đang đứng nhìn ra cửa sổ với một tách cà phê trong tay, nghe giọng tôi ông liền quay đầu là lại gần. Mỗi bước là mỗi lo lắng trong tôi tăng lên. “Lễ Valentien của con như thế nào” Ông ấy hỏi, môi nở một nụ cười. Tại sao ông ấy lại cười?

“Oh, cũng bình thường, ko có gì đặc biết hết” Tôi trả lời và ông ấy lại tiếp tục cười. Có một cái gì đó thật đáng sợ. Tôi chưa bao giờ thấy ba tôi cười 2 lần 1 ngày, trừ khi những thỏa thuận làm ăn thành công…

“Để ba coi nào”

“Coi cái gì cơ ạ?” mồ hôi đang lấm tấm trên trán, tôi thừa biết ý của ông là gì nhưng tôi vẫn không muốn tin. “Chiếc nhẫn trên tay con” - chết tiệt, sao ông ta lại biết? mình đã cẩn thận lắm rồi mà. Ông ấy vẫn cứ đứng đó, cười, và chờ tôi đưa tay cho ông ấy xem.

Hi vọng là tôi sẽ không phải hối hận vì hành động của mình. Cái nhìn của ông ta làm tôi gai người. Buông lỏng tay ra khỏi áo khoác, tôi đưa cho ông ấy xem chiếc nhẫn trên ngón tay mình. Ông nắm lấy bàn tay tôi và quan sát chiếc nhẫn chăm chú, trong lúc đó thì tôi hồi hộp chờ một phản ứng giận giữ từ ông. Buông tay tôi ra, ông đi tới bàn làm việc.

“Chiếc nhẫn thật đẹp. Ba không biết là con đã có bạn trai. Người đó là ai vậy ? » Ông chỉ hỏi và ngồi xuống ghế. Thật đáng ngạc nhiên.

« Oh...ba không biết người này đâu » Thật ra, ba biết rất rõ cậu ấy « Oh,vậy sao, vậy thì ba rất muốn gặp cậu ấy, con rể tương lai của ba » Ông ấy lại cười. Ok, bây giờ thì ông ấy đang làm tôi thực sự sợ hãi.

« Con sẽ hỏi thử » Tôi nói và thừa biết là ông ấy sẽ quấy rầy cho đến khi nào tôi đồng ý mới thôi. Nhưng tôi sẽ phải nói sao với Yuri đây, cậu ấy đã quá nhiều bận tâm rồi, chưa kể sức khỏe của cậu ấy nữa

**

Tôi đưa mắt nhìn quay nhà. « Yuri ah~... », Tôi thấy cậu ấy đang nằm ngủ trên giường. Ngả mình nằm cạnh, tôi đưa tay áp vào máp Yuri và gác đầu lên vai cậu ấy. Không hiểu sao mỗi lần như vậy cơn buồn ngủ đều ập tới, tôi nhắm mắt và nhanh chóng thiếp đi.

Khi tôi tỉnh dậy thì Yuri đã không còn nằm cạnh tôi. Tôi đi ra phòng khách, thấy cậu ấy đang ngồi ăn soup và coi TV. Vòng tay qua cổ cậu ấy, tôi nhẹ nhàng hôn lên má. Yuri mỉm cười « Cậu thấy đỡ hơn chưa ? » Tôi hỏi và chui vào chăn của Yuri. « cũng một chút rồi » Yuri trả lời.

« Oh...vậy tốt rồi.. »

« Huh ? » Cô ây quay qua nhìn tôi. Tôi hít một hơi sâu và cố gắng nói « Ba mình...muốn gặp cậu »

« Gặp mình ??? » Yuri trợn tròn mắt « Thì, ông ấy nghĩ là bạn trai đã tặng mình cái nhẫn này. Nên... ông ta muốn gặp con -rể-tưởng lai »

« ....pfffffffffffttttttttttt ahhahahahahah~ » Yuri cười ngặt nghẽo « Ông ta vẫn như xưa, chẳng thay đổi gì mấy hen »

« Sao cũng được. Tùy cậu thôi à, nếu cậu ... » Yuri nói

« Mình chỉ đi nếu cậu đi cùng mình »

Cậu ấy cười « Ok, vậy thì cùng nhau đi »

**

Vài ngày sau đó chúng tôi sắp xếp cuộc hẹn với ba tôi. Yuri và tôi ngồi tại nhà hàng chờ ông ấy đến. Mỗi giây trôi qua làm tôi càng thêm lo lắng, tim tôi đập mỗi lúc một nhanh khi nghĩ đến việc gặp ông ấy.

« Mọi thứ sẽ ổn thôi mà » Yuri cầm tay tôi và trấn an « Uhm.. » Tôi gật đầu.

« Mình sẽ trở lại ngay » Yuri đứng lên và đi vào WC. Ngay lúc đó thì ba tôi bước vào nhà hàng, 2 người đang sắp lướt qua ... Ôi không, Yuri

Bỗng nhiên cả hai đụng phải nhau, và gần như đụng phải người phục vụ.

« Oh, tôi xin lỗi » Yuri nói với người phục vụ. « Cô không sao chứ » Ba tôi hỏi « Vâng, không sao »

« Cô phải cẩn thận hơn, cô gái »

« Vâng.. » Họ cười trước khi đi khỏi. Ông ta không nhận ra Yuri. Ngay khi ông ấy quay đầu lại thì ông ấy thấy tôi.

Tôi đứng lên và ôm lấy ông. « Cậu ấy tơi chưa ? » Ông ấy hỏi và nhìn tôi, trong khi tôi vẫn đang bị shock vì những việc mới xảy ra. Tôi gần như cứng họng. Ông ấy đã quên mất Yuri hay tại vì cậu ấy đã trở nên quá xinh đẹp. Hehe

« À vâng, cậu ấy vừa mới... » Ngay lúc đó, Yuri bước tới. Ba tôi quay đầu nhìn thấy cậu ấy « Oh. Có chuyện gì sao ? Tôi có thể giúp gì cho cô ? »

« Ba àh »

« Ông không nhận ra tôi sao ? » Yuri hỏi trước sự bối rối ủa ông ấy « Xin lỗi ? »

« Yuri...Kwon Yuri » Cậu bước tới và bắt tay với ông với nụ cười trên môi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net