Chap 3.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chúng tôi bị gián đoạn đột ngột khi người gác cổng lao vào phòng.Cà hai đỏ bừng mặt,vội tách nhau ra .Ừ thì,tôi nghĩ là cô ấy đã đỏ mặt.Cảm giác này là gì vậy?...Giờ thì tôi biết rồi.

Tình yêu đã xuất hiện

1 NĂM SAU

Yoona POV

''Chuyện gì vậy Hyunnie?''Tôi hỏi

Seohyun không chịu nói chuyện với tôi.Chuyện này diễn ra đã mấy tuần rồi.Tôi hoàn toàn chẳng hiểu gì cả.Tôi không tài nào hiểu được sao cô ấy lại như thế!Cứ như là 2 tuần qua,cô ấy muốn gì đó,nhưng lại không chịu bảo tôi

''Nếu cậu không biết,mình sẽ không nói...''Cô ấy bướng bỉnh nói ''Hyunnie!''Tôi la lên''Nếu cậu không nói vấn đề là gì thì làm sao mình giải quyết !?''

''Tớ không thể tin được Yoona!Cậu có biết là mình cảm thấy như thế nào không?'' 

Tôi chọc cô ấy''Hong Hyunnie!Mình hỏng biết!Nên cậu phải Nói Cho Mình Biết!''

Cô ấy im lặng.Tôi nghe tiếng chân cô ấy hướng về cửa sổ phòng chúng tôi 

Nhiều chuyện đã thay đổi từ ngày đó 1 năm về trước.Seohyun và tôi đã chính thức trở thành couple.Chúng tôi sống cùng nhau khoảng 4 tháng trước.Điều không thay đổi là cách mà cô ấy bảo vệ tôi và sự biết ơn vô hạn cũng như giận dữ của tôi vì hành động của cô ấy.Tôi đã phải nói''Ngừng chuyện này lại vì mình đi''ít nhất là hàng tỉ lần.Mọi chuyện đều ổn đến khi cô ấy trở nên bướng bỉnh và hay giận dỗi

Cô ấy luôn thỉnh thoảng lại biến mất và không quay lại cho đến mấy tiếng sau.Tôi tự hỏi cô ấy đi đâu?Cô ấy sẽ không bao giờ nói cho tôi biết.Dù tôi có hỏi như thế nào ,cô ấy vẫn bảo là sẽ không nói.Cô ấy có thể đi đâu chứ...?Cô ấy không thể ngoại tình được...đúng không...?

''Yoona.''Cô ấy nói với giọng dịu dàng''Cậu có biết là đã bao lâu rồi từ khi cậu nói yêu mình chưa?''

Tôi hoàn toàn shock''Hyunnie,ý cậ l-''

''ĐÃ 23 NGÀY 14 TIẾNG VÀ 42 PHÚT RỒI!''Cô ấy la lên''SAO CẬU CÓ THỂ SỐNG CÙNG NHÀ VỚI MÌNH MÀ LẠI KHÔNG NÓI CÂU ĐÓ ÍT NHẤT LÀ 1 LẦN 1 NGÀY?''

Sau khi tìm ra lí do,nó có vẻ rất tức cười.Cuối cùng,tôi không nén được nữa và để thoát ra 1 tiếng khịt mũi lớn

"HAHAHAHAHAHAHAHAHAHHAHAAHHAAHAHAHHA (ho ho thở dốc) BWAHAHAHAHAHAHAHAH!"

Seohyun im lặng suốt tràng cười của tôi.Khi tôi đã ngừng lại,cô ấy lạnh lùng hỏi''Xong chưa?'' 

(Ho)''Vậy cậu không có ngoại tình hả?''

Seohyun trông còn shock hơn vì cái này.

"Yoong! How could you even say that! You know how much I love you! But apparently, you don't love me enough to even say 'I love you' to me in three weeks! And then you have the nerve to tell ME that I'm cheating on YOU?!" 

''Yoon!Sao cậu lại có thể nói vậy chứ!Cậu biết mình yêu cậu đến mức nào mà!Nhưng rõ ràng là cậu không yêu mình đủ để có thể nói ''I love you''với mình trong 3 tuần qua!Và cậu còn dám nói với MÌNH là mình không chung thủy với CẬU?''Cô ấy nói 1 hơi,nên xong câu là thở mệt nhọc.

Tôi cười tinh nghịch''Aww Seohyun mình xin lỗi!Tha lỗi cho Yoongie của cậu lần này đi nha?''Tôi dùng tất cả sức mạnh và kĩ năng aegyo của mình vào câu nói.Nếu nó không hiệu nghiệm,tôi chẳng biết cái gì có thể.

Có kết quả.

Tôi biết là cô ấy đang cười mà không cần phải nhìn thấy cô ấy.Cô ấy nói''Ok,nhưng với 1 điều kiện...''

''Là gì?''

''Nói ngay bây giờ đi''

''Mình yêu cậu''

''Không,không được,cậu phải nói thật lòng''

''Nhưng mình thật lòng mà Hyunnie,mình yêu cậu''

''Chưa đủ tốt,''cô ấy nói''Cho thêm aegyo vào đi''.

Tôi nghe cô ấy cười khúc khích.Tôi biết cô ấy đang thích với việc ra lệnh cho tôi

Tôi thở dải,nói

''Seroro~ Yoongie êuuuuuuuuu cậu muốn chếttttttttttttt điiiiiiiiiiiiiii được!''

Oh...

My...

God...

Tôi không thể tin là mình vừa làm thế.Cô ấy có vẻ hài lòng''Ok,tha cho cậu đó.''rồi bước đến ôm lấy tôi.Tôi vòng tay quanh người cô ấy,mùi hương hoa hồng cô ấy luôn mang trên người phả nhẹ vào mũi tôi.Cô ấy lùi lại 1 chút,không buông ra hằn,và đặt tay lên má tôi. Biết cái gì đang đến,tôi cố tình né nụ hôn

''Yoong!''

"SHHHH! Nếu nó không phải là aegyo,mình không muốn nghe .''Tôi chờ đợi.

Tôi nghe cô ấy thở dài "Well?!"Tôi nôn nóng nói

"Seroro muốn hôn Yoongie." Cô ấy xấu hổ thì thầm.

''Giống hơn rồi đó''tôi hôn cô ấy.Tôi hôn cô ấy mạnh đến nỗi cô ấy lảo đảo bước lùi và va vào cửa phòng tắm.Cánh cửa bật mở,cả 2 chúng tôi té xuống nền cẩm thạch cứng.Lúc đầu thì còn la lên vì đau,nhưng chưa đầy 5 giây sau,chúng tôi quay lại công việc của mình và còn hăng hái hơn.Không cần tôi phải nói cho bạn biết chuyện gì đã xảy ra...Chỉ cần nói là bộ đồ mới của tôi đã bị phá hỏng,hàng xóm phải sợ chúng tôi,và chúng tôi còn phải trả tiền vì đã phá hỏng bồn tắm,gương,tường,và cửa vì chúng hòan toàn rơi khỏi bản lề

Seohyun POV

Sau trận chiến điên cuồng chẳng phe nào thắng của chúng tôi,cả 2 quay lại bình thường ngay lập tức.Tôi không quá hạnh phúc về chuyện này,tôi biết thế nào nó cũng sẽ xảy ra,nhưng tôi không biết là lại sớm như vậy...

"YoonA! Đoán thử xem?''Tôi nói 

"Hrmph!?"YoonA nói với 1 miệng đầy dưa hấu.

''Công nghệ y học này mới ra.Chúng gọi là 'Ghép mắt'Họ sẽ lấy mắt 1 người nào đó và đặt vào trong đầu của 1 người khác''

YoonA có vẻ tởm.

"EWWW!Sao mình lại muốn mắt của ai đó trong đầu tớ chứ''Cậu ấy le lưỡi nhăn mặt.

"YoonA! Cậu thật sự nên làm cái này,và cậu sẽ có thể thấy lại được!Rồi cậu có thể nhìn thấy mình,và pháo hoa và cả hoàng hôn cậu luôn nói là cậu rất thích!''

Cậu ấy có vẻ không chắc lắm.

''Tớ không biết...Chỉ là tớ chưa bao giờ nghĩ mình có thể nhìn lại được...Cậu có chắc là nó sẽ thành công không?''

''Có.Mình đọc là họ nói nó rất chắc chắn và họ đã thành công trong việc ghép mắt cho nhiều người mù khác.''

Cậu ấy trông như đang suy nghĩ rất sâu xa.

''Cậu có muốn cái này cho mình không...?Cậu ấy nói.

Tôi vươn tới nắm lấy tay cậu ấy''Có...Mình muốn nó hơn bất cứ thứ gì cho cậu.''

Yoona dường như đã quyết định."Okay Seohyun.Nếu cậu đã muốn,thì mình sẽ làm''

''Thật không?!''Tôi phấn khởi.''Cám ơn cậu Yoona!Sau chuyện này,mọi thứ sẽ dễ dàng hơn cho chúng ta.''

Đối với cậu,mọi thứ sẽ dễ dàng hơn,Còn mình thì,well...Đối với mình cậu luôn quan trọng hơn chính bản thân mình.Nó là điều mà mình sẵn sàng làm cho cậu...Nói dối cậu là cách duy nhất để cho cậu làm nó.Mình xin lỗi Yoona...

Mình mong là cậu sẽ tha thứ cho đứa con gái ngốc nghếch này...

Làm ơn...

Đừng quá ghét mình...

Và...

Sau chuyện này...

Mình sẽ không bao giờ nhìn thấy cậu được nữa... 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net