Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 5

3 ngày Jessica phải ngồi học một mình, vườn sinh học không ai chăm sóc và Jessica phải kiêm luôn cái nhiệm vụ ấy. Cây cảnh ở nhà Tiffany phát triển tốt một phần cũng là nhờ Jessica. Thay vì la cà đi chơi thì nay Jessica ở nhà tưới nước, vun đất cho cây. Bà Jung cũng lấy làm lạ trước sự thay đổi của Jessica, ngày thường có hét khảng cổ Jessica cũng không mấy mảy may mà ở nhà. 

_Cậu ta định bỏ mấy cái cây ở lại đây luôn hay sao vậy?! - Jessica tay cầm chiếc bay trộn đất miệng thì không ngừng lẩm bẩm.

_Tụi mày bị bỏ rơi rồi. 

_Mà không đâu, Tiffany sẽ về sớm thôi. 

Gật đầu rồi mỉm cười với chính bản thân sau câu nói đấy, Jessica tiếp tục công việc thân quen mỗi ngày của mình.

-.-.-.-.-.-

_Ông ơi, con đã vắng học gần một tuần rồi. - Tiffany câu cổ nũng nịu ông mình.

_Fany của ông sẽ học lại ở Seoul, có chịu không? - người ông âu yếm ôm lấy cô cháu gái bé nhỏ.

_Nhưng Fany thích trường cũ hơn. Ông cho Fany về nhé. 

Tiffany chu môi, đôi má thì phịu xuống trông đáng yêu vô cùng. Ông cô bé ôm cô bé vào lòng, chỉ là ông có mỗi Tiffany là đứa cháu thôi vì thế ông luôn muốn Tiffany được học tập và lớn lên trong môi trường tốt nhất. Chuyện cả nhà Tiffany giấu ông về ngoại ô sinh sống ông vẫn còn giận lắm. Dù gì ông cũng già cả rồi, ông cần cô cháu gái bầu bạn và ngắm nhìn đôi mắt cười rạng rỡ mỗi ngày.

_Ở đó không ai ức hiếp Fany chứ?

Tiffany khựng người vì câu hỏi bất chợt này. Không biết trả lời sao cho vừa ý ông cô bé cả. 

_Không có đâu ông. 

Lần đầu Tiffany nói dối. Cô bé cảm thấy có lỗi lắm nhưng biết sao được khi nếu trả lời thật chắc rằng Tiffany sẽ bị bắt ở lại Seoul. Trong khi đó cô bé chỉ mong nhanh chóng trở về ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô thôi. 

_Ông sẽ suy nghĩ lại.

Hôn nhẹ vào trán Tiffany, ông cô bé cười hiền rồi đi vào phòng làm việc. Tiffany thở phào nhẹ nhõm khi ông không có chút dấu hiệu nghi ngờ. Lon ton đi đến chiếc điện thoại, nhấc ống nghe, có chút phân vân nhưng cuối cùng Tiffany cũng quay số điện thoại. Lần này không phải đợi lâu khi có người bắt máy chỉ sau hai tiếng đổ chuông.

_Jessica nghe đây. - giọng nói lạnh lùng ở đầu dây bên kia vang lên, không hiểu sao tuy nó lạnh lùng như thế nhưng Tiffany không ngăn nở nụ cười mỉm chi.

_Chào cậu Jessica. 

_Uhm.

_Cậu và các bạn vẫn khoẻ chứ?

"Tôi không khoẻ một chút nào cả. Là vì cậu đấy."

_Khoẻ.

_Mấy cái cây--

_Chúng sinh sôi và phát triển tốt. 

_Thật làm phiền Yuri quá, cậu có thể chuyển lời cảm ơn của tớ đến Yuri được không? 

Tiffany ngây thơ vẫn nghĩ rằng Yuri đã chăm sóc cây dùm mình. Thậm chí cô bé còn có dự định mua quà tặng Yuri nữa cơ.

_Uhm...hmmm...cậu định nghỉ học luôn hay chuyển nhà đi nơi khác vậy?

_Tớ sẽ đi học lại sớm thôi. 

_Ở đây ai cũng bảo nhớ cậu hết.

Jessica cắt ngang cuộc điện sau khi hoàn thành xong câu nói. Tiffany sẽ không biết được rằng Jessica đã dính chặt lấy cái điện thoại như thế nào, mỗi khi có tiếng chuông đổ Jessica sẽ chộp lấy ống nghe ngay lập tức. Để rồi cô nhóc phát cáu vô cớ khi cuộc gọi của bạn ông Jung hay bạn Krystal. Đến khi nhận được điện thoại từ Tiffany cô nhóc lại chẳng biết nói gì ngoài mấy câu thông lệ và cúp máy giữa chừng. Tự dưng Jessica ghét bản thân mình ghê gớm!

-.-.-.-.-.-

Một chiều muộn bỗng dưng đổ mưa to. Gió quật cây cối xung quanh, thổi hù hụ cùng những giọt mưa lạnh buốt da buốt thịt. Jessica đang xem tivi trong nhà cũng giật mình vì cơn mưa bất chợt này. Gió một to và mạnh hơn, Jessica bỗng nhận ra rằng hàng cây của Tiffany có thể bị tiêu diệt trước cơn gió này. Cô nhóc chạy lên phòng lục tìm chiếc áo mưa nhỏ rồi mặc vào và nhẹ nhàng chuồng khỏi nhà. 

Dù đã trùm kín mít nhưng mưa vẫn tắp vào người Jessica rất nhiều. Cô nhóc cố bước nhanh trong màng mưa đến khu vườn nhỏ của Tiffany. Cẩn thận đem theo một chiếc giỏ, Jessica gấp gáp đặt chúng vào trong rồi xách về nhà mình. 

_Mưa gió thế này mà còn ra ngoài chi cho ướt nhẹp thế này. - bà Jung dùng chiếc khăn to xụ lau đi mái tóc ướt củ Jessica.

_Unnie lấy mấy cái cây của Tiffany unnie a? - Krystal ngạc nhiên trước cái giỏ đầy chậu cây.

_Nhiều chuyện.

_Sica unnie dũng sĩ cây xanh!!!! - Krystal bắt chước hành động của siêu nhân một cách nhố nhăng nhằm trêu chọc Jessica.

_Yah, thôi đi.

Jessica tự ái xách cái giỏ bực bội đi lên phòng. Bà Jung nhìn theo mà ngán ngẩm, đứa nhóc của bà luôn khó đoán như thế.

Jessica tỉ mẩn lấy từng chậu cây ra giỏ, kiểm tra quan sát xem có cây nào bung rể hay bị dập thân không. Và thật may là không có cây nào như thế. Jessica xếp chúng thành một hàng dài trong phòng rồi dùng khăn lau xung quanh mấy thành chậu. Tình cờ cô nhóc phát hiện ra ở mỗi chiếc chậu cây nhỏ đó Tiffany đều có ghi tên cho chúng.

"Tiffany's Small" cái tên này thuộc về chậu cây bé xíu trong mấy cái cây còn lại, thật rất đúng so với cái tên của nó. 

Với cây lá có vẻ xanh mởn hơn tất cả Tiffany đặt là Green, rồi có cả Polite, Poo...Jessica cảm thấy thú vị trước những cái tên này, đặt theo hình dáng, nhân vật hoạt hình và cả tính cách con người nữa. 

"Khi nào cậu ta về đây chứ... 10 ngày rồi. Dù có đi luôn cũng phải xin phép bang chủ là mình chứ nhỉ ㅠ.ㅠ"

-.-.-.-.-.-

Chủ nhật và Jessica dậy sớm quả là chuyện hiếm có khó tìm. Chẳng qua Jessica muốn mấy cái cây được phơi nắng nên mới cất công dậy sớm thôi. Bỏ qua ánh mắt ngạc nhiên pha lẫn shock của cả nhà Jessica xách giỏ đi thẳng qua nhà Tiffany. 

Cô nhóc chú tâm sắp xếp, rồi vun thêm đất, làm tơi đất đến nỗi không chú ý tiếng động cơ xe phát ra từ phía sau mình. Chỉ khi ngợ ra thì ai đó đã ngồi xuống cạnh Jessica và tặng cho cô nhóc một cái eyes smile rạng rỡ vào buổi sáng. Jessica luống cuống đứng dậy với ý định sẽ chạy ù về nhà nhưng ông Tiffany đã lên tiếng mời Jessica vào nhà.

_Bạn Tiffany cũng thích cây cối sao, vào nhà chơi nào cháu.

Ông Tiffany vui vẻ. Chẳng qua ông yêu cây và những ai yêu cây cũng sẽ là bạn của ông.

Jessica cắn môi, bây giờ về cũng không được mà ở lại thì ngượng ngượng trước Tiffany sao đấy. 

_Vào nhà tớ chơi chút nhé. - Tiffany lại mỉm cười. 

Thở dài Jessica bước sau Tiffany vào nhà. Tiffany thấy có chút không thoải mái từ Jessica nên cô nhóc mau chóng xin phép apma và ông cho cả hai lên phòng cô nhóc chơi. Tiffany ngây thơ đâu biết Jessica ngại vì phải đối mặt cô bé chứ không phải vì người lớn dưới nhà. 

Căn phòng của Tiffany có màu hồng nhạt, bàn học gọn gang, trang trí cũng rất đẹp mắt chẳng bù cho phòng cô nhóc, bài binh bố trận khắp cả phòng. 

_Cảm ơn cậu đã giúp tớ chăm cây nhé. – Tiffany nở nụ cười thật tươi trước Jessica. 

_Err…không có gì. 

Gương mặt đỏ ửng, ngượng ngùng cúi xuống đất khi trông thấy nụ cười của Tiffany. Jessica không hiểu tại sao bản thân lại trở nên như thế. Hơn cả cô nhóc cũng không cảm thấy khó chịu khi trông thấy đôi mắt cười ấy, sao vậy nhỉ?!

_Tôi xin lỗi. – Jessica gần như là thì thầm. – Xin lỗi vì err đã mắng cậu, rồi làm cậu té nữa. 

_Tớ sẽ tha lỗi với một điều kiện… 

Tiffany bỏ lửng câu nói. Bỗng dưng thấy bản thân hơi quá khi đưa ra điều kiện cho Jessica. Dù gì cậu ấy cũng là một bang chủ, với lòng tự tôn cao chót vót. Việc xin lỗi một ai đó ở đây là Tiffany đã là một điều khó làm mà giờ cô bé lại đang đưa ra điều kiện cho Jessica. 

_À thôi, tớ không giận cậu đâu. – Tiffany nói giọng vui vẻ, nhằm xoa đi bầu không khí ngại và ngùng này. 

_Điều kiện, cậu nói đi. 

Jessica ngước mặt lên nhìn chằm chằm vào gương mặt Tiffany. 

_Uhmmm, làm bạn với tớ. Tớ là Tiffany Hwang. – Tffany chìa bàn tay nhỏ nhắn về phía Jessica. 

_Không thích…

Tiffany sững người nhìn Jessica. 

_Với SooYoung và TaeYeon, cậu nói có thể gọi cậu là Fany… 

Giờ thì Tiffany đã hiểu ra được vấn đề. Khẽ vuốt thẳng áo ra vẻ trịnh trọng, Tiffany tằng hắng giọng và chìa tay về phía trước lần nữa.

_Tớ là Tiffany Hwang, cậu có thể gọi tớ là Fany.

_Jessica Jung. 

Tuy Jessica vẫn còn khá lạnh lùng nhưng ít ra thì cậu ấy đã chịu làm bạn với Tiffany. 

-.-.-.-.-.

Như mọi hôm, Tiffany dậy sớm, chuẩn bị sách vở và chăm sóc cây trước khi đến trường. Chỉ khi soạn sách vở thì Tiffany sực nhớ ra rằng cô bé đã không chép bài 10 ngày. Khá hoảng hốt Tiffany chạy ùa xuống nhà dưới níu lấy áo omma mình. 

_Omma, Fany vẫn chưa chép bài. Cô ShinYoung sẽ không vui. 

_Không sao đâu, sau buổi học hôm nay Fany mượn vở của bạn về chép. Cô ShinYoung sẽ hiểu mà. – bà Hwang xoa nhẹ tóc và hôn vào vầng trán nhỏ của đứa con gái khi nhận thấy đôi mắt Tiffany bắt đầu ngân ngấn nước. 

_Được không omma? 

_Được mà. Giờ thì ăn sáng và ra với bạn cây đi. – bà Hwang cố nói với giọng vui vẻ cho Tiffany an tâm mà đến trường. 

Sực nhớ đến bạn cây của mình, cô bé nhanh nhẹn ăn bánh mì uống sữa rồi ra ngoài vườn. Tiffany nâng một chậu cây trong tay, khẽ gật gù khi chúng có vẻ xanh tốt hơn, đất có phần tơi xốp và chậu khá sạch sẽ. 

_Jessica đã chăm sóc cho các cậu đúng không? 

Tiffany nhảy chân sáo đến trường, tâm trạng hiện giờ của cô bé rất háo hức. Cô bé nhớ bạn, nhớ trường lớp và hơn cả là muốn vui đùa cùng mọi người. Đoạn đường đến trường bỗng chốc như dài ra trước tâm trạng đó của Tiffany. 

Tiffany nhìn thấy Jessica vừa chạy xe đạp lướt qua cô bé. Được một đoạn, bỗng dưng xe đạp của Jessica ngừng lại, cậu ấy vòng xe và chạy về phía Tiffany. 

_Lên đi. 

Tiffany ngoan ngoãn làm theo lời Jessica. Bánh xe lăn đều trên con đường nhỏ, Tiffany ngân nga một vài câu hát vui tươi. Jessica nở nụ cười nhẹ, giọng hát của Tiffany rất hay…

P.s: giờ thì ông của Fany cũng ở đây nhé  Sắp có chuyện hay r đây 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net