Chap 14 KungFu Khủng Long
Sau khi hun So xong, Ri cảm thấy khỏe khoắn hẳn ra, trong người thì tràn trề sinh lực. Ri vui mừng ôm chầm lấy So
_So yêu, có lẽ chất độc trong người Ri biến mất rồi
So tròn mắt ngạc nhiên
_Sao hay vậy? Ri cưng chưa uống thuốc giải mà
_So yêu không nhớ sao? Jung từng bảo một nụ hôn đích thực sẽ hóa giải hết độc trong người Ri
So vui mừng khôn xiết
_Vậy là hay quá rồi, khỏi cần phải lấy nước mắt của Park Bánh Bao nữa
_Mà ví dụ như Ri vẫn còn trúng độc thì làm sao mà lấy được nước mắt của tên Park Bánh Bao đó – Ri thắc mắc
_Thì hành hạ tra tấn, cắn nó, nhéo nó, mà Park Bánh Bao sợ nhất là không có tiền, So biết chỗ nó giấu mấy cục kim cương xoắn được của Ri cưng mà – So cười gian tà
_So yêu quả không hổ danh là gian ác trong từng hạt cát – Ri ca tụng
_Hô hô, mới biết hả cưng?
So chống nạnh, ngửa mặt lên trời cười ha hả, có con sẻ bay ngang qua thấy mặt So cười gian ác thì mất phương hướng, cánh đột nhiên bị tê liệt, té xuống đất một cái oách. Đúng chuẩn chim sa cá lặn.
Ri lại nhào đến hôn So
_Mặc kệ, miễn sao luôn được ở bên So yêu
So xô Ri ra
_Này đừng thấy tui dễ rồi lợi dụng nha, mấy người vẫn chưa chính thức làm seobang của tui đó, lo mà về nhà giải thích với umma appa chuyện này đi
Ri gãy đầu cười cười
_Thì cũng phải từ từ chứ, nếu về thì phải xách tên Park Bánh Bao về luôn, nó là nhân chứng mà
So gật đầu
_Ừ, thôi, hai đứa mình về doanh trại của Jung đi
…
Vừa bước chân vào sân, SoRi đã nghe tiếng Ji Jung phát ra từ bên trong
Jung: Lúc mà Jung vừa cho đốt tay vào, cảm giác ra sao?
Ji: Đau
Jung: Vậy nhúc nhích một chút thì sao?
Ji: Đau hơn
Jung: Jung thấy nó khô quá, không thấy dịch tiết ra
Ji: Aaa, bộ muốn làm rách cái của tui luôn hả?
Jung: Tai của Ji bị nhiễm trùng rồi, để seobang đi lấy thuốc cho
So và Ri ngồi ở bên ngoài mà thi nhau trải qua biết bao nhiêu trạng thái, vừa kinh dị, vừa ngạc nhiên và cuối cùng là thở phào nhẹ nhõm, cứ tưởng hai bé dám qua mặt hai chị trong chuyện PG. Hai con người này đúng là, vừa gian tà lại vừa trẻ con. Ấy ấy, mà khoan đã
_Sao hai người bỗng dưng thân thiết với nhau quá vậy? – So đẩy cửa một cái rầm
Bỗng nhiên Ji la làng
_Á, trời ơi, lủng rồi, lủng rồi – nói đoạn quay sang Jung_Nhẹ tay chút thôi cái bà này
Thấy Ji la lên Jung cũng hết hồn
_Nói chuyện với seobang mà như thế đó hả? Không có tôn trọng chồng gì hết
Ri thắc mắc
_Trời đất, hai tụi tui đi có mấy tiếng đồng hồ mà hai người cưới nhau từ lúc nào vậy?
Ji thở dài
_Tại tên lang băm chết tiệt này nè, uống cái thuốc gì đó rồi bây giờ nổi điên đòi làm seobang của tui. Ji tui thề, quyết chung thủy với Bánh Bao
Jung thở dài
_Tôi biết em có nhiều tật xấu, lại chẳng xinh đẹp như hoa hậu, gia đình kinh tế tầm thường nhà chỉ có mỗi cái giường 4 chân, lại mắc chứng tự kỉ hay nói chuyện 1 mình với chó nhưng tôi cũng thông cảm mà yêu em. Tôi nói cho em biết, trên đời này ngoại trừ tôi ra không ai dám yêu em đâu – Jung hùng dũng nói
_Tên đáng ghét, dám nói lại không – Ji hăm dọa
_Ji xấu xí – Jung le lười
_Jung ham hố - Ji đáp lại
Không ai chịu nhường ai, rồi lại nhào vô đánh nhau loạn xạ. Jung rất lẹ, né được hết tất cả quyền cước của Ji bằng thế võ mèo Bô Bép Bô Bép. Thấy xáp lá cà không ăn thua, Ji chuyển sang thế võ…chọi đồ. Đụng cái gì, chọi cái đó. Jung vẫn dùng thế võ mèo né 1 cách điệu nghệ. So và Ri thì kéo ghế ngồi ở một góc, vừa uống pepsi vừa ăn bắp rang, bình luận hết sức nhiệt tình
Ri hí hửng
_Jung thắng chắc rồi
So hăng hái
_Để coi sao, So cược cho Ji, nó đang rất cay cú đấy, nó mà nổi máu điên lên rồi thì nguy hiểm không ai bằng
_Vậy cá đi, nếu So thua So phải hun Ri 10 cái và không được soi gương 1 tháng
_Ok, cá thì cá, còn Ri thua thì cấm 1 năm không được bận áo kim sa hột lựu lấp lánh nữa, nhìn chói mắt qua
_Sợ gì chứ, cắt máu ăn thề nào, ý lộn nghoéo tay hứa nào
Ri hùng dũng nghoéo tay So, rồi căng mắt chăm chú theo dõ trận chiến.
Lúc này Ji đã thay đổi chiến thuật, lấy súng…nước ra bắn theo kiểu Cry Cry.
Bẹp, bẹp, bẹp, bẹp…
Jung bị nước bắn văng tung tóe, mếu máo
_Nước gì hôi rình vậy?
_Thông cảm, cây súng nước để dọa bà con thôi, mấy năm rồi không có xài
Lợi dụng tình thế Jung đang không đề phòng, Ji liền phóng tới đạp lên người Jung, nhảy loi nhoi điệu Lốp-i Lô-i trên lưng Jung. Cả màn nhảy múa của Ji đều thể hiện đầy đủ nét nghệ thuật hòa hợp với chất chợ búa, tính văn học thi ca hòa quyện cùng âm nhạc đương đại, cả tính chất điện ảnh học tập từ phim KungFu Khủng Long. Vì tài nghệ quá điêu luyện của Ji cùng việc Jung né nãy giờ đã thấm mệt cộng thêm việc bị sắc đẹp ngàn cân của Ji đè nhún nhảy không thương tiếc thế là lăn quay ra, 2 chân 2 tay chổng lên trời như heo quay, cùng với việc choáng váng, tê dại và mất hết khả năng kiểm soát lý trí. Thấy Jung không nhúc nhích, Ji chống nạnh đứng dậy ngửa mặt lên nóc nhà cười ha hả
_Cho đáng đời, ai bảo Park đại ca ta đây quánh mà dám né
So cũng nhảy lên mừng rỡ
_Park Bánh Bao sống gần mình riết rồi cũng giỏi y chang mình, Ri cưng ơi, cưng thua rồi
Lúc này Ri đang chui vào 1 góc, tự kỉ
_Một năm không bận đồ kim sa hột lựu, thử hỏi sống sao nổi, bận đồ mà không sáng lấp lánh thì ngứa ngáy khó chịu vô cùng, nhưng lỡ thua độ thì phải chịu thôi
_Ri cưng, cưng chui vô hủ gạo làm gì vậy, chui ra đi – So ngoắc ngoắc Ri
Ri lủi thủi đi ra, lúc này Jung vẫn đang bất tỉnh nhân sự
Ji đá đá vô Jung nhưng Jung vẫn bất động
_Không lẽ tên Ham Hố chết rồi? – Ji xanh mặt
_Không đâu, chỉ bất tỉnh thôi, tại em quánh nó mạnh tay quá – So nói
_Xỉu gì lâu tỉnh quá vậy? – Ji thắc mắc
_Quánh người ta đã giờ còn hỏi sao không tỉnh nữa, nhưng mà cũng nhờ em mà chị thắng độ - So vừa nói vừa liếc qua Ri
_Làm thế nào bây giờ? – Ji le lưỡi
_Làm sao chị biết được – So lắc đầu
_Hun nó đi em – Ri không nói thì thôi, đã nói thì câu nào chắc câu đó
So cũng gật gù
_Ừ Ri nói đúng đó, tên Jung này khoái trò giải độc bằng nụ hôn lắm, em thử đi
Ji nhăn nhó
_Không được, first kiss của em không thể trao cho tên này được
Ji chưa kịp nói xong đã bị So và Ri đẩy vô người Jung. Ri ôm phía sau không cho Ji chạy, còn So nắm hai bên má Ji kéo lại miệng Jung
_Cho tụi chị xin lỗi, tụi chị không muốn làm tòng phạm giết người
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net