Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoảng vài tháng nữa trôi qua.

Mọi chuyện vẫn diễn ra như thế, chưa có biến động gì nhiều. Samantha cứ cắm cúi học cho xong đến khi nào tốt nghiệp rồi vào đại học thì thôi. Kể từ lúc phát hiện ra Brad Nelson đã lừa dối, cô chẳng còn thiết tha mà yêu bất cứ chàng trai nào khác nữa. Thế nhưng cái dự định đó sẽ chẳng trụ được lâu.

Học kì này có thêm một học sinh nữa vừa mới chuyển đến trường trung học Lincoln High School, sau Samantha Lawrence. Tuy nhiên lần này lại là một chàng trai. Không những vậy, nghe đồn chàng trai đó sở hữu một vẻ đẹp khiến bao nhiêu cô gái phải rung động. Đó chính là Joey Anderson. Anh sở hữu mái tóc hạt dẻ, đôi mắt xám và nụ cười như thuốc gây mê. Vậy là sắp tới ở ngôi trường này sẽ có một chàng hot boy mới, và đây còn được xem là đối thủ đáng gờm của Brad Nelson. Tin này làm chấn động toàn bộ nữ sinh trong trường, nhưng Samantha đã quá chán nản với bọn con trai nên cũng không bị ảnh hưởng lắm. Ashley thì trái ngược thái độ dành cho Brad, tự nhiên cô bắt đầu có cảm tình dành cho "lính mới", và tất nhiên tình cảm này chỉ là một phần nhỏ, chưa to tát lắm.

Ngày Joey bước chân vào cổng trường, ai cũng nhìn chăm chú như thể anh là một người nổi tiếng đến thăm trường. Brad cũng đang có mặt ở đấy trông khó chịu rõ, còn Kimberly thì vô cùng hớn hở. Có một vài cô gái cất tiếng chào và vẫy tay với Joey, nhưng anh chỉ mỉm cười chào lại cho lịch sự. Họ chẳng gây được ấn tượng mấy đối với chàng trai này. Anh thẳng bước tới chỗ tủ để đồ của mình. Các nữ sinh cứ mong tủ họ sẽ được nằm cạnh vị trí "đắc địa" đó và hồi hộp chờ đợi...

Cuối cùng thì Joey đã dừng lại, trong khi Samantha đang lúi húi cất quyển sách Khoa học ngay gần đó.

Nhưng dường như tủ đồ cá nhân của cô đã ngập lụt với bao nhiêu thứ đồ linh tinh và những quyển sách dày cộm. Quyển mới được thêm vào như một giọt nước tràn li... Thế là tất cả mọi thứ trong đó đổ ập hết ra ngoài. Samantha vội luống cuống giữ chúng lại. Quyển Lịch sử nặng trịch rớt ngay trúng chân Joey.

- Ouch!

- Tớ... Tớ xin lỗi.

Samantha định nhặt quyển sách lên thì anh đã vội cúi xuống nhặt nó rồi đưa cho cô.

- Không sao đâu, của cậu này.

- Cảm ơn...

- Lần sau nhớ sắp xếp tủ đồ của mình gọn gàng vào nhé.

- Không phải không gọn gàng mà chỉ vì tớ có nhiều sách quá thôi. - Samantha ôm mọi thứ dưới sàn lên rồi từ từ cho vào tủ.

Tự nhiên, Joey bắt đầu thấy có hứng làm quen với cô.

- Joey Anderson, học sinh vừa mới chuyển vào trường này học kì II năm cuối cấp. Còn cậu là...?

- Samantha Lawrence, cũng vừa đến đây học kì trước.

- Ồ, vậy hóa ra cậu đã từng là "ma mới" à? - Anh bất ngờ.

- Đúng thế.

- Học sinh ở nơi này thế nào? Mọi người đều tử tế cả chứ?

- Cũng bình thường thôi.

Samantha nghĩ mình đang nói giảm nói tránh với từ "bình thường", nhất là cho Brad và Kimberly.

- Vậy thì tớ yên tâm rồi.

- Ừm... Cậu đang e sợ điều gì sao?

- Không có, chỉ tò mò muốn biết thôi.

- Ừ. Tớ phải đi trước đây.

Samantha định dợm bước chân thì Joey vội ngăn lại:

- Khoan đã!

- Có vấn đề gì sao? - Cô tỏ ra khó hiểu.

- Chúng ta vẫn chưa nói chuyện được một phút mà!

Samantha chợt nhớ đến lần đầu tiên gặp Brad tại cái máy bán tự động "cứng đầu". Lúc đó hai người nói chuyện với nhau thậm chí còn chưa tới ba mươi giây, trái ngược hẳn thời điểm hiện tại.

- Nhưng còn gì để mà bàn thêm nữa? Bọn mình đã biết tên của nhau rồi!

- Như vậy vẫn chưa đủ. Tớ muốn biết nhiều điều hơn về cậu. Đồng ý tiết lộ cho tớ chứ, Samantha? - Joey vui vẻ hỏi.

Samantha cảm thấy cực kì bất ngờ vì ở Joey có gì đó thật lạ. Cô tự hỏi tại sao anh lại chấp nhận nói chuyện với một cô gái mọt sách như thế này, trong khi hàng tá gái xinh thì đang vây quanh họ, lại còn "muốn biết nhiều điều hơn về cậu." Thế nhưng người ta đã có lòng thành thì làm sao mà nỡ từ chối được. Vì thế Samantha đáp:

- Okay. Giờ cậu muốn biết những gì liên quan đến tớ nào?

- Thì sở thích này, niềm đam mê và gia đình của cậu nữa. Tớ nghĩ cậu là một người thú vị.

- Ừm... Được rồi, vừa đi dạo quanh trường vừa bàn nhé?

- Như thế còn gì bằng!

- Mà cậu cũng phải giới thiệu về bản thân mình đấy.

- Okay.

Bằng một cách đơn giản nhất, Samantha đã chiếm được tình cảm của Joey. Chẳng ai có quyền bàn ra tán vào nữa vì mối quan hệ của họ hoàn toàn minh bạch. Với lại anh là một chàng trai độc thân nên bất cứ người nào cũng không được lấy quyền gì mà châm chọc Samantha, mặc dù có vài đứa con gái đang phát ghen đến điên lên vì Joey chỉ chú ý mỗi cô trong cả ngôi trường này.

Hai người đang trò chuyện cực kì vui vẻ và hào hứng trước giờ vào lớp thì đột nhiên bắt gặp Brad cùng Kimberly... Tất cả đều sững lại một lúc, sau đó Samantha ngó lơ, tiếp tục cuộc nói chuyện với Joey. Tất nhiên anh cũng say sưa đáp lại. Việc đó đã làm cho hai người kia bị sốc. Tuy cô không được xinh đẹp nhưng lúc nào cũng dính dáng đến hot boy cả.

- Samantha ơi là Samantha. - Kimberly ngán ngẩm - Sao cô xấu xí mà cứ thích gây sự chú ý thế nhỉ?

- Thôi đi, cậu ta đâu có làm gì ảnh hưởng đến mình. - Brad hơi khó chịu.

- Mà cái anh chàng mới vào này cũng thật kì lạ. Có khi nào như cậu trước đây, theo đuổi Samantha vì một mục đích riêng nào đó?

- Thằng ấy chỉ mới đến thôi mà, làm sao biết tất cả về Samantha được.

- Nhỡ đâu đấy. Cậu không thấy bọn họ vừa đi vừa nói chuyện suốt cả buổi sao?

- Tớ chẳng quan tâm. Đừng nói gì nữa.

- Được thôi.

Brad tuy tỏ vẻ dửng dưng nhưng bên trong thì cực kì muốn biết mối quan hệ giữa Samantha và Joey là như thế nào.

Sang học kì mới rồi nên thời khóa biểu của mọi người có chút thay đổi. Ashley chỉ còn học chung phòng với Samantha tiết Đại số, và Brad thì cũng vẫn ở đó. Hôm nay nhiều người ở trường đã được dịp chứng kiến những cảnh thân mật giữa Samantha cùng cậu bạn mới. Ashley tất nhiên là một trong số đó. Có thời gian gặp rồi thì cô kéo ngay Samantha lại hỏi chuyện.

- Này, làm thế nào mà cậu thực hiện được điều phi thường đó vậy?

- Điều phi thường gì cơ? Tớ đâu phải phù thủy.

- Việc cậu bắt chuyện với Joey Anderson đấy!

- À, thì chính Joey đề nghị nói chuyện trước thôi. - Samantha nhún vai tỏ vẻ chẳng quan tâm.

Nhưng những người khác thì không thể có thái độ như vậy được.

- Cậu đã bỏ bùa mê người ta phải không?

- Làm gì có! À khoan, chắc tại vì tớ đã làm rơi quyển sách Lịch sử vào chân Joey. Tủ đồ cá nhân của hai đứa lại nằm cạnh nhau nữa.

- Và thế là...

- Ừ, bọn tớ giới thiệu tên của nhau, và đồng cảnh ngộ khi mang danh học sinh mới chuyển về trường này. Sau đó thì như tớ đã kể rồi đấy.

- Ôi, thật lãng mạn! - Ashley xuýt xoa - Joey là mẫu con trai rất tốt khi tiếp cận các cô gái không vì mục đích lợi dụng mà thực sự muốn tìm hiểu về họ.

- Có lẽ vậy. - Samantha mỉm cười đáp.

- Cậu thích Joey chứ?

- Ừm... Tớ cũng không biết nữa.

- Thôi, đừng giả bộ mà. Cậu ấy trông hấp dẫn thế kia, cậu vẫn còn thắc mắc về tình cảm của mình dành cho Joey sao?

- Lỡ đó chỉ là cách hành xử bên ngoài, và thực ra Joey cũng đang có ý định trêu đùa tớ như một người đã từng làm trước đây?

- Không, tớ không nghĩ vậy đâu. Mọi người trong gia đình thường bảo rằng tớ có một con mắt rất tốt khi phán đoán. Thật đấy! Điều này đã được chứng minh. Và tớ linh cảm khá mạnh Joey Anderson chỉ thích nói chuyện với cậu, chứ không hề có ý định "gạ gẫm" gì cả.

- Ừ, được rồi. Tới đâu thì tới. Chúng ta chẳng thể đoán trước mọi chuyện. Bọn tớ chỉ mới gặp nhau thôi. Thể nào cũng có một ngày Joey phát ngán với vẻ bề ngoài của tớ rồi bỏ đi cho mà xem.

- Cậu cứ lo xa. - Ashley lắc đầu nói.

Brad đang ngồi cách đó mấy dãy bàn nhưng vẫn cố gắng dỏng tai lên để lắng nghe cuộc trò chuyện của hai cô bạn. Cậu ta cảm thấy rất bực mình khi bị thay thế nhanh đến như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#lovestory